Chiến Soái: Bắt Nạt Vợ Tôi? Nằm Mơ Đi!
Chương 840
L-T
24/11/2021
"Bố mẹ bị thương nặng như vậy, không cho người đưa hai người đi bệnh viện, còn ngồi trên bãi cỏ làm gì? Hai người thật là không thể để cho người ta bớt lo cho hai người được chút sao!" Tiêu Thanh quở trách.
Bị thương nặng thế nào cũng không biết, cứ ngồi tán dóc không ngừng ở đó.
Ngộ nhỡ bị đánh quá nặng, bỏ lỡ thời gian chữa trị tốt nhất, đến lúc đó đột ngột chết đi, không phải Thiên Lam sẽ khóc đến chết sao?
"Con rể, cậu tới rồi!"
Ngô Tuệ Lan giống như một đứa trẻ bị bắt nạt rất thê thảm,
vừa thấy bố mẹ đến, vừa khóc vừa kêu oan: "Lý Nam Hương, cái người hèn hạ lòng dạ độc ác đó đánh mẹ thật thê thảm, cậu nhất định phải giải quyết cho bố mẹ, con rể!"
Bởi vì bà ta đã bị đánh rớt mấy cái răng, nói chuyện bị lọt gió, giọng nói nghe không rõ, Tiêu Thanh cũng nghe không hiểu bà ta đang nói cái gì.
“Sao lại bị đánh thê thảm như vậy?” Tiêu Thanh nhìn về phía Mục An Minh, hỏi: “Bố, bố nói đi, mẹ nói gì con không nghe rõ được”
Mục An Minh nói: "Thiên Lam tỉnh lại, Tuệ Lan liền để cho Thiên Lam tránh xa mẹ con một chút, để tránh bị mẹ con bỏ thuốc lần thứ hai. Thiên Lam không tin là mẹ con bỏ thuốc, lại đem mũi dùi chỉ về hướng bác gái cả của con, nói là ngày hôm qua lúc cùng với mẹ con đi tới bệnh viện khám, bác gái cả con đứng nghe lén ở bên ngoài, biết Thiên Lam đang mang thai, sau đó mua chuộc Bảo Khiết bỏ thuốc hại Thiên Lam."
"Tuệ Lan với bác gái cả của con vốn là như nước với lửa không hòa hợp, bà ấy nghe nói vậy, liền nổi giận ngay tại chỗ, tìm tới chỗ ông Đỗ kêu mấy chục tên đàn em, chạy đến tìm bác gái cả của con để tính sổ, đánh bác gái cả của con mấy gậy. Kết quả là cô vợ nữ quỷ kia của Hải Long đánh nhau rất giỏi nên đánh mấy tên đàn em của ông Đỗ nằm bò ra hết, sau đó bố với mẹ Tuệ Lan của con đã bị đánh vô cùng thê thảm như này đây. "
Ông ta nói xong, Ngô Tuệ Lan lại nói tiếp: "Con rể, tôi trút giận cho đứa bé của cậu với Thiên Lam mới bị đánh thê thảm đến như vậy, trước hết còn đừng để ý đến tôi, tôi còn chịu đựng
rồi không?” Ngô Tuệ Lan thấy Tiêu Thanh quay về liền hỏi.
Tiêu Thanh nói: "Chắc là từ nhà để xe dưới hầm ngồi xe chạy đi rồi, nhưng trước hết mẹ đừng bực mình, dù có ở chân trời góc bể đâu đi nữa, con cũng sẽ bắt được bọn họ, khiến cho bọn họ trả một cái giá thật lớn!"
Sau đó, anh đưa bố mẹ vợ đi đến bệnh viện, nhân tiện đến thăm Mục Thiên Lam.
“Tiêu Thanh, mẹ đi tìm bác gái cả để tính sổ rồi. Em sợ bà ấy gặp nguy hiểm, anh mau đi đến tòa chung cư Thanh Thần xem qua chút đi” Nhìn thấy Tiêu Thanh đi vào, Mục Thiên Lam vội la lên.
Bị thương nặng thế nào cũng không biết, cứ ngồi tán dóc không ngừng ở đó.
Ngộ nhỡ bị đánh quá nặng, bỏ lỡ thời gian chữa trị tốt nhất, đến lúc đó đột ngột chết đi, không phải Thiên Lam sẽ khóc đến chết sao?
"Con rể, cậu tới rồi!"
Ngô Tuệ Lan giống như một đứa trẻ bị bắt nạt rất thê thảm,
vừa thấy bố mẹ đến, vừa khóc vừa kêu oan: "Lý Nam Hương, cái người hèn hạ lòng dạ độc ác đó đánh mẹ thật thê thảm, cậu nhất định phải giải quyết cho bố mẹ, con rể!"
Bởi vì bà ta đã bị đánh rớt mấy cái răng, nói chuyện bị lọt gió, giọng nói nghe không rõ, Tiêu Thanh cũng nghe không hiểu bà ta đang nói cái gì.
“Sao lại bị đánh thê thảm như vậy?” Tiêu Thanh nhìn về phía Mục An Minh, hỏi: “Bố, bố nói đi, mẹ nói gì con không nghe rõ được”
Mục An Minh nói: "Thiên Lam tỉnh lại, Tuệ Lan liền để cho Thiên Lam tránh xa mẹ con một chút, để tránh bị mẹ con bỏ thuốc lần thứ hai. Thiên Lam không tin là mẹ con bỏ thuốc, lại đem mũi dùi chỉ về hướng bác gái cả của con, nói là ngày hôm qua lúc cùng với mẹ con đi tới bệnh viện khám, bác gái cả con đứng nghe lén ở bên ngoài, biết Thiên Lam đang mang thai, sau đó mua chuộc Bảo Khiết bỏ thuốc hại Thiên Lam."
"Tuệ Lan với bác gái cả của con vốn là như nước với lửa không hòa hợp, bà ấy nghe nói vậy, liền nổi giận ngay tại chỗ, tìm tới chỗ ông Đỗ kêu mấy chục tên đàn em, chạy đến tìm bác gái cả của con để tính sổ, đánh bác gái cả của con mấy gậy. Kết quả là cô vợ nữ quỷ kia của Hải Long đánh nhau rất giỏi nên đánh mấy tên đàn em của ông Đỗ nằm bò ra hết, sau đó bố với mẹ Tuệ Lan của con đã bị đánh vô cùng thê thảm như này đây. "
Ông ta nói xong, Ngô Tuệ Lan lại nói tiếp: "Con rể, tôi trút giận cho đứa bé của cậu với Thiên Lam mới bị đánh thê thảm đến như vậy, trước hết còn đừng để ý đến tôi, tôi còn chịu đựng
rồi không?” Ngô Tuệ Lan thấy Tiêu Thanh quay về liền hỏi.
Tiêu Thanh nói: "Chắc là từ nhà để xe dưới hầm ngồi xe chạy đi rồi, nhưng trước hết mẹ đừng bực mình, dù có ở chân trời góc bể đâu đi nữa, con cũng sẽ bắt được bọn họ, khiến cho bọn họ trả một cái giá thật lớn!"
Sau đó, anh đưa bố mẹ vợ đi đến bệnh viện, nhân tiện đến thăm Mục Thiên Lam.
“Tiêu Thanh, mẹ đi tìm bác gái cả để tính sổ rồi. Em sợ bà ấy gặp nguy hiểm, anh mau đi đến tòa chung cư Thanh Thần xem qua chút đi” Nhìn thấy Tiêu Thanh đi vào, Mục Thiên Lam vội la lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.