Chiến Soái: Bắt Nạt Vợ Tôi? Nằm Mơ Đi!
Chương 838: "Đồ NGỐC CHẾT TIỆT
L-T
24/11/2021
Cả Ngô Tuệ Lan và Mục An Minh đều sợ đến ngây người!
"Ha ha!"
Lý Nam Hương ngay lập tức đứng lên, cười như điên, nói: "Ngô Tuệ Lan, cô coi thường con dâu Sakurako của tôi đấy, con bé là võ sư, từ nhỏ đã tập võ, sức lực so với phụ nữ bình thường còn mạnh hơn gấp trăm ngàn lần, cô ỷ vào mấy tên côn đồ này, đánh tối thảm hại đến như vậy. Tiếp theo, đến lượt tôi chỉnh đốn cái người vô cùng ngu ngốc như cô!"
Dứt lời, bà ta cầm một cây gậy lên, lao về phía Ngô Tuệ Lan.
"Mę oi!"
Ngô Tuệ Lan xoay người bỏ chạy.
"Đồ ngu ngốc chết tiệt, xem cô chạy đi đâu được!" . Truyện Xuyên Không
Lý Nam Hướng đuổi theo, giáng một gậy thật mạnh vào sau lót Ngô Tuệ Lan.
"A!"
Ngô Tuệ Lan vốn dĩ đã bị thương trên đầu, lại chịu thêm một gậy này nữa, vết thương mới cộng với vết thương cũ khiến bà ta không thể chịu nổi, che đầu ngồi xổm dưới đất, đau đớn đến mức nước mắt chảy ra rào rào, kêu la thảm thiết.
"Đồ ngốc chết tiệt, dám đem người tới đánh tôi, đồ chết tiệt, đồ chết tiệt!"
Lý Nam Hướng nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt đầy thù hận, đánh mạnh từng gậy từng gây một đập vào trên người Ngô Tuệ Lan, đập đến mức Ngô Tuệ Lan khóc cũng không thể khóc thành tiếng được.
"Chị dâu, đừng đánh nữa chị dâu!"
Mục An Minh vội vàng đi khuyên, kết quả bị Lý Nam Hương đánh mấy gậy, bị đánh đến mức bể đầu chảy máu.
"Tôi sẽ đánh chết ông! Đánh chết ông! Đánh chết ông!"
Lý Nam Hương tiếp tục hung hăng đánh Ngô Tuệ Lan dữ dội.
Sau một trận đánh dữ dội, Ngô Tuệ Lan đã bị đánh thành một con chó chết thê thảm, sau đó bị Lý Nam Hương lội vào phòng khách.
“Chị dâu, tôi sai rồi, chị dâu, chị tha cho tôi được không?” Ngô Tuệ Lan khóc lóc chảy nước mắt nước mũi.
Lý Nam Hương ngồi xuống ghế sô pha, hét lên dữ tợn: "Quỳ xuống nói chuyện với tôi!"
Sao Ngô Tuệ Lan dám không nghe cho được, bà ta quỳ xuống trước mặt Lý Nam Hương, cả người run lẩy bẩy, ruột gan rối bời, Mục An Minh muốn gọi cho Tiêu Thanh, nhưng điện thoại di động lại bị Mục An Quốc giật lấy.
“Anh, để chị dâu tha cho Tuệ Lan đi” Mục An Minh van xin.
Mục An Quốc tức giận nói: "Lúc Vợ cậu dẫn người đi đánh vợ tôi, cậu không khuyên vợ cậu đừng đánh, bây giờ Vợ cậu bị đánh, lại thuyết phục tôi để vợ tôi đừng đánh vợ cậu nữa, vợ cậu là người, còn vợ tôi thì không phải là người sao?"
"Ha ha!"
Lý Nam Hương ngay lập tức đứng lên, cười như điên, nói: "Ngô Tuệ Lan, cô coi thường con dâu Sakurako của tôi đấy, con bé là võ sư, từ nhỏ đã tập võ, sức lực so với phụ nữ bình thường còn mạnh hơn gấp trăm ngàn lần, cô ỷ vào mấy tên côn đồ này, đánh tối thảm hại đến như vậy. Tiếp theo, đến lượt tôi chỉnh đốn cái người vô cùng ngu ngốc như cô!"
Dứt lời, bà ta cầm một cây gậy lên, lao về phía Ngô Tuệ Lan.
"Mę oi!"
Ngô Tuệ Lan xoay người bỏ chạy.
"Đồ ngu ngốc chết tiệt, xem cô chạy đi đâu được!" . Truyện Xuyên Không
Lý Nam Hướng đuổi theo, giáng một gậy thật mạnh vào sau lót Ngô Tuệ Lan.
"A!"
Ngô Tuệ Lan vốn dĩ đã bị thương trên đầu, lại chịu thêm một gậy này nữa, vết thương mới cộng với vết thương cũ khiến bà ta không thể chịu nổi, che đầu ngồi xổm dưới đất, đau đớn đến mức nước mắt chảy ra rào rào, kêu la thảm thiết.
"Đồ ngốc chết tiệt, dám đem người tới đánh tôi, đồ chết tiệt, đồ chết tiệt!"
Lý Nam Hướng nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt đầy thù hận, đánh mạnh từng gậy từng gây một đập vào trên người Ngô Tuệ Lan, đập đến mức Ngô Tuệ Lan khóc cũng không thể khóc thành tiếng được.
"Chị dâu, đừng đánh nữa chị dâu!"
Mục An Minh vội vàng đi khuyên, kết quả bị Lý Nam Hương đánh mấy gậy, bị đánh đến mức bể đầu chảy máu.
"Tôi sẽ đánh chết ông! Đánh chết ông! Đánh chết ông!"
Lý Nam Hương tiếp tục hung hăng đánh Ngô Tuệ Lan dữ dội.
Sau một trận đánh dữ dội, Ngô Tuệ Lan đã bị đánh thành một con chó chết thê thảm, sau đó bị Lý Nam Hương lội vào phòng khách.
“Chị dâu, tôi sai rồi, chị dâu, chị tha cho tôi được không?” Ngô Tuệ Lan khóc lóc chảy nước mắt nước mũi.
Lý Nam Hương ngồi xuống ghế sô pha, hét lên dữ tợn: "Quỳ xuống nói chuyện với tôi!"
Sao Ngô Tuệ Lan dám không nghe cho được, bà ta quỳ xuống trước mặt Lý Nam Hương, cả người run lẩy bẩy, ruột gan rối bời, Mục An Minh muốn gọi cho Tiêu Thanh, nhưng điện thoại di động lại bị Mục An Quốc giật lấy.
“Anh, để chị dâu tha cho Tuệ Lan đi” Mục An Minh van xin.
Mục An Quốc tức giận nói: "Lúc Vợ cậu dẫn người đi đánh vợ tôi, cậu không khuyên vợ cậu đừng đánh, bây giờ Vợ cậu bị đánh, lại thuyết phục tôi để vợ tôi đừng đánh vợ cậu nữa, vợ cậu là người, còn vợ tôi thì không phải là người sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.