Chiến Soái: Bắt Nạt Vợ Tôi? Nằm Mơ Đi!
Chương 822: Nhất định con không được lo lắng.”
L-T
24/11/2021
Thẩm Thị Thu lo lắng mà nói: “Thiên Lam đã mang thai hơn hai tháng nay rồi, vốn dĩ con bé định để đến sinh nhật con vào tháng sau mới nói cho con biết để khiến con bất ngờ và vui vẻ. Không ngờ hôm nay mẹ đưa Thiên Lam đến công ty làm việc, vốn dĩ đang rất bình thường nhưng không biết vì lí do gì mà đột nhiên bụng của Thiên Lam đau dữ dội, sau đó chảy rất nhiều máu”
“Bây giờ mẹ đang trên đường đưa Thiên Lam đến bệnh viện, cũng không biết đứa con có thể giữ được không, Thiên Lam khóc rất nhiều, con mau chóng tới đây đi, mẹ sợ rằng nếu đứa bé không còn thì e là Thiên Lam sẽ không chịu nổi cú sốc lớn như vậy?
Ầm!
Tiêu Thanh như bị điện giật, anh vô cùng kinh ngạc. Nhưng anh nói ngay:
“Mẹ, mẹ bảo Thiên Lam đừng sợ hãi cũng đừng khóc nữa, trong trường hợp xấu nhất, nếu đứa bé không còn thì con sẽ không trách cô ấy, cũng sẽ không nổi
giận với cô ấy, không để cô ấy phải có gánh nặng tâm lý. Con đến đó ngay đây”.
Anh sợ nếu Thiên Lam càng sợ hãi thì sẽ càng làm ảnh hưởng đến cô và đứa con.
Sau khi cúp điện thoại, anh vội vàng chạy ra ngoài.
“Tiêu Thanh, xảy ra việc gì mà cậu vội vàng như vậy?” Ngô Tuệ Lan hỏi anh.
Mặc dù đã được xuất viện nhưng lần bị đánh ở Hàng Thành thật sự rất đau, trên đầu bà ta còn phải băng bó nên không dám ra ngoài chơi. Bà ta và Mục An Minh ở chung cư Thanh Thần cũng vô cùng buồn chán nên đến nhà họ Phương sống, ít nhất còn có bà Phương cùng với Tiêu Vĩnh Nhã để nói chuyện.
“Không biết vì lí do gì mà đột nhiên Thiên Lam bị đau bụng, còn chảy rất nhiều máu, e là không giữ được đứa bé trong bụng” Tiêu Thanh vừa chạy đi vừa nói.
“Cái gì cơ?”
Tiêu Vĩnh Nhã, Ngô Tuệ Lan, Mục An Minh, Mục An Phong, tất cả mọi người nghe vậy đều vô cùng bất ngờ!
“Không phải một trong hai đứa có người mắc bệnh nên không thể sinh con sao? Sao đột nhiên Thiên Lam lại có con, lại còn bị sảy thai nữa?” Ngô Tuệ Lan vô cùng bối rối, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Cả người Tiêu Vĩnh Nhã run rẩy, lo lắng đến mức sắp khóc.
“Con trai, con không được lo lắng, nhất định con không được lo lắng.”
Anh chạy nhanh ra bãi đỗ xe.
Ngô Tuệ Lan và mọi người đuổi theo, Ngô Tuệ Lan hỏi: "Ông thông gia, hình như Thiên Lam không có thai, không biết có phải Tiêu Thanh nhầm lẫn rồi không?”
“Bây giờ mẹ đang trên đường đưa Thiên Lam đến bệnh viện, cũng không biết đứa con có thể giữ được không, Thiên Lam khóc rất nhiều, con mau chóng tới đây đi, mẹ sợ rằng nếu đứa bé không còn thì e là Thiên Lam sẽ không chịu nổi cú sốc lớn như vậy?
Ầm!
Tiêu Thanh như bị điện giật, anh vô cùng kinh ngạc. Nhưng anh nói ngay:
“Mẹ, mẹ bảo Thiên Lam đừng sợ hãi cũng đừng khóc nữa, trong trường hợp xấu nhất, nếu đứa bé không còn thì con sẽ không trách cô ấy, cũng sẽ không nổi
giận với cô ấy, không để cô ấy phải có gánh nặng tâm lý. Con đến đó ngay đây”.
Anh sợ nếu Thiên Lam càng sợ hãi thì sẽ càng làm ảnh hưởng đến cô và đứa con.
Sau khi cúp điện thoại, anh vội vàng chạy ra ngoài.
“Tiêu Thanh, xảy ra việc gì mà cậu vội vàng như vậy?” Ngô Tuệ Lan hỏi anh.
Mặc dù đã được xuất viện nhưng lần bị đánh ở Hàng Thành thật sự rất đau, trên đầu bà ta còn phải băng bó nên không dám ra ngoài chơi. Bà ta và Mục An Minh ở chung cư Thanh Thần cũng vô cùng buồn chán nên đến nhà họ Phương sống, ít nhất còn có bà Phương cùng với Tiêu Vĩnh Nhã để nói chuyện.
“Không biết vì lí do gì mà đột nhiên Thiên Lam bị đau bụng, còn chảy rất nhiều máu, e là không giữ được đứa bé trong bụng” Tiêu Thanh vừa chạy đi vừa nói.
“Cái gì cơ?”
Tiêu Vĩnh Nhã, Ngô Tuệ Lan, Mục An Minh, Mục An Phong, tất cả mọi người nghe vậy đều vô cùng bất ngờ!
“Không phải một trong hai đứa có người mắc bệnh nên không thể sinh con sao? Sao đột nhiên Thiên Lam lại có con, lại còn bị sảy thai nữa?” Ngô Tuệ Lan vô cùng bối rối, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Cả người Tiêu Vĩnh Nhã run rẩy, lo lắng đến mức sắp khóc.
“Con trai, con không được lo lắng, nhất định con không được lo lắng.”
Anh chạy nhanh ra bãi đỗ xe.
Ngô Tuệ Lan và mọi người đuổi theo, Ngô Tuệ Lan hỏi: "Ông thông gia, hình như Thiên Lam không có thai, không biết có phải Tiêu Thanh nhầm lẫn rồi không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.