Chương 507: Tàn kiện hồn bảo
Phương Tưởng
26/09/2014
Đường Thiên lặng yên ra khỏi phủ thành chủ.
Hắn nhìn lướt qua phủ thành chủ, nhếch miệng lên, hình dạng bên ngoài của phủ thành chủ đã hoàn toàn thay đổi. Trong Tiền viện, Tây viện và Đông viện có thêm rất nhiều băng chuyên ám điêu cài răng lược, điểm chết người chính là Binh dẫn hàn triều dưới nền đất ra tường ngoài, điều này làm cho sức phòng ngự của tường ngoài tức thì tăng lên mấy lần.
Binh lấy từ chỗ Phó Tử Hồng bản vẽ bố phòng toàn bộ Hàn Cổ thành, lại nối tiếp phủ thành chủ và Hàn Cổ thành với nhau. Đường Thiên còn nhớ rõ biểu cảm lúc đó trên mặt Phó Tử Hồng đúng là sợ ngây người.
Được rồi, Binh đại thúc còn có chút trình độ, thần thiếu niên không còn cách nào khác phải chấp nhận thôi.
Trong lòng Đường Thiên tự hứa với mình. Cùng lúc đó, Đường Thiên không ngờ mục tiêu lần này của Binh lại là lạc ấn.
"Ta đã từng thấy vật như vậy, nhìn thấy Đinh Ốc ta mới nghĩ đến, trước đây Đinh Ốc đã từng nghiên cứu thứ này. Nó có hai tác dụng, một chính là trợ giúp ngươi lý giải pháp tắc. Hơn nữa, rất thích hợp với ngươi, ngươi là linh năng lượng thể. Lạc ấn này dùng để loại trừ năng lượng nên được gọi là bổn nguyên ấn. Đinh Ốc cho rằng nó mới là bổn nguyên của pháp tắc, hắn luôn luôn nỗ lực phá giải nó, dung nhập vào trong cơ quan võ giáp, nhưng chưa từng thành công. Bởi vì những bổn nguyên ấn này có thể tự thành nhất thể, căn bản khó mà phá giải cấu trúc. Không những thế, chúng có tính ăn mòn rất lớn, phong giữ ở trong kim loại rồi nhanh chóng ăn mòn thanh đồng. Sau này, hắn nghiên cứu ra thanh đồng 09, cuối cùng có thể phong giữ bổn nguyên ấn, hắn làm ra một thứ rất đặc thù gọi là Nguyên ấn binh hạp."
"Đương nhiên, Nam Thập Tự binh đoàn cường đại đương nhiên không dùng dụng cụ ấy. Không ngờ hiện tại ngươi có thể lợi dụng một chút."
Binh đại thúc chạy tới Tam Hồn thành lấy cái hộp. Tuy rằng đám Tái Lôi đều đã rời khỏi Tam Hồn thành, nhưng mà phòng thí nghiệm cơ quan còn để lại một bộ phận người cho căn cứ tu sửa cơ quan hồn giáp, chế một cái hộp này không thành vấn đề.
Hơn nữa bây giờ đám Tái Lôi có đột phá rất lớn trên phương diện pha trộn kim loại, các thông số kỹ thuật đều tiến thêm một bước so với cái thời đại bọn lão. Sau thời đại cơ quan thuật chỉnh thể với tam đại binh đoàn thoái trào, kim loại không còn được ứng dụng trên quy mô lớn, nhưng những cơ quan đại sư sau này vẫn tiếp tục nghiên cứu không ngừng, trong một vài lĩnh vực nhỏ vẫn có tiến bộ rất lớn, pha trộn kim loại chính là một trong số đó.
Mà Tái Lôi hấp thu các loại pha trộn thanh đồng của binh đoàn năm xưa, đột phá trong lĩnh vực này càng lớn, Tái Lôi đã bắt đầu thử nghiệm chế tác hồn kim và bí kim. Cái gọi là hồn kim chính là kết hợp võ hồn và kim loại, mà bí kim thì càng thêm kinh người, từ trong bí bảo trưởng thành lấy ra kim loại tinh khiết nhất.
Bây giờ phòng thí nghiệm cơ quan dư dả tài chính, lại thêm một đám người điên, bầu không khí sáng tạo cực kỳ cuồng nhiệt.
Năm xưa Nguyên ấn binh hạp chỉ giới hạn trong chất liệu kim loại, không thể phong giữ Bổn nguyên ấn cấp bậc cao. Hiện tại Binh rất mong đợi đối với Nguyên ấn binh hạp.
Về phần Đường Thiên thì muốn mua vật phẩm ẩn chứa lạc ấn, thánh cốt thì không dám mơ vì giá cả chắc chắn trên trời. Nhưng mà Binh nói thời gian Đinh Ốc nghiên cứu năm xưa chắc chắn không dùng thánh cốt.
Hai người liều mạng lật hồn thư, tìm thấy rồi, hồn bảo tàn phiến. Khi luyện chế hồn bảo cần phải lưu lại lạc ấn của chính mình, trong những lạc ấn này bao hàm lý giải của người luyện chế đối với pháp tắc.
Tài liệu luyện chế hồn bảo chủ yếu là bí bảo, nhưng mà bất luận một kiện bí bảo nào đều là một thể thống nhất, cái này là trải qua tới mấy nghìn năm bồi dưỡng mới hình thành. Trạng thái ổn định này chính là thành lũy vô hình, đánh vỡ thành lũy bí bảo bản thân cần có lực lượng cực lớn. Mà mặt khác trong lúc dung hợp cải tổ bí bảo không những cần phải có lực lượng mà còn cần lý giải đối với pháp tắc càng cao.
Lý giải đối với pháp tắc quan trọng hơn so với lực lượng, lý giải càng cao đánh vỡ cái tầng thành lũy này càng dễ như nước chảy thành sông. Mà lý giải nông cạn, tốn hao lực lượng càng lớn nên thường thất bại. Dù cho thành công cũng không thể phát huy ra uy lực hồn bảo chân chính.
Trong quá trình luyện chế, lý giải này sẽ thuyết minh ở trong hồn bảo, đó là lạc ấn. Đương nhiên, những lạc ấn này kém hơn so với thánh hồn, nhưng mà đối với đám Đường Thiên hiện tại mà nói, vậy là đủ rồi.
Hồn bảo giá cả sang quý, giá cả tàn kiện hồn bảo bình dân hơn nhiều.
Đường Thiên khôi phục diện mạo lúc chiến đấu cùng Diệp Triêu Ca.
So với võ giả, thánh giả đương nhiên giàu tới chảy mỡ, thế nhưng khi chân chính tiến nhập thánh giai mới biết là địa chủ không có lương thực dư dả, cuộc sống thánh giả cũng không tốt lắm. Những thánh giả tự do mà phía sau không có chống lưng, kỳ thực cuộc sống trôi qua căng thẳng.
Hơn nữa con số thánh giả trong Hàn Cổ thành không ít, một vài người tâm tư lung lay cũng phải đi buôn bán. Bình thường mỗi người cát cứ một phương, khó gặp mặt được, bây giờ mọi người có thể ngồi cùng một chỗ, cầm đồ vật không cần đổi đồ vật đang cần.
Rất nhiều thánh giả rất cảm thấy hứng thú, có qua có lại, buôn bán vui vẻ.
Đường Thiên đi tới tửu lầu Hàn Cổ, nơi đây đã bị một vị thánh giả gọi là Tiền Sâm thuê làm chốn giao dịch. Đại sảnh tửu lầu treo rất nhiều mộc bài, mặt trên mộc bài viết tên vật phẩm cùng với vật phẩm muốn đổi, còn có địa chỉ chủ nhân. Lần đầu tiên Đường Thiên trông thấy thánh giả giao dịch, chợt thấy hứng thú.
Nhìn thấy Đường Thiên đến, phía trước Tiền Sâm sáng ngời, thổ hào!
Thự Quang bán với một cái giá kinh người, chuyện này đã được truyền lưu sôi sùng sục trong Hàn Cổ thành. Tại Hàn Cổ thành, một kiện hồn bảo hoàn chỉnh, dù cho thấp như hồn bảo thanh đồng hạ phẩm nhất giai giá cũng phải 50 tỷ tinh tệ. Kỹ xảo luyện chế hồn bảo cấp thấp cũng không cao thâm, nhưng độ khó lại không nhỏ, tiêu hao thời gian tiêu hao lực. Bình thường nếu thánh giả tự mình tìm bí bảo còn phải tốn hao hai đến ba năm luyện chế hồn bảo.
Giá cả thánh hồn càng làm người ta thêm líu lưỡi.
Mọi người tiếp cận đồng thời phân tích thời gian, đều cảm thấy người thần bí này cố ý bày trận lừa Quang Minh võ hội một vố. Lừa Quang Minh võ hội một vố này, mọi người vui vẻ xem, nhưng mà dầu mỡ tràn ra bốn phía như thế làm mọi người đỏ mắt rồi.
"Ôi, hiện tại sáng sớm ta có cảm giác đặc biệt thoải mái à nha, hóa ra là có quý khách tới a!" Mặt mày Tiền Sâm hồng hào: "Tiểu điếm nơi đây có không ít món hàng tốt, có một thanh hồn kiếm thanh đồng, phẩm chất tới trung phẩm, cực kỳ xuất sắc, chỉ cần 200 tỷ tinh tệ..."
Chỉ cần 200 tỷ tinh tệ...
Trong lòng Đường Thiên run rẩy, vừa mới rồi bỏ ra cho thánh bộ một khoản lớn tiền, hắn đã cảm thấy đã tởn quá rồi, hiện tại vừa nghe một kiện hồn bảo đã cần 200 tỷ tinh tệ, hắn chỉ có một cảm giá, lẽ nào tiền của thánh giả không phải tiền sao? Trong nháy mắt như vậy, Đường Thiên có chút bi thương vì sao bản thân không có cái thủy bình thánh giả, nghe nói trong cái bình thủy bình thánh giả đầy ắp tinh tệ.
Đường Thiên ho nhẹ một tiếng: "Có tàn kiện hồn bảo hay không?"
Tiền Sâm sửng sốt, tàn kiện hồn bảo sao?
"Lẽ nào không có?" Đường Thiên nhíu mày, chỉ phản ứng theo bản năng, nhưng mà ở trong mắt người khác lại tự có một luồng khí thế không giận tự uy.
Trong lòng Tiền Sâm rùng mình. Gã hiểu cách xem sắc mặt, văn sĩ có khí văn sĩ, cường giả có uy cường giả, người khác nhau có khí chất khác nhau. Uy thế tương tự xuất hiện trên người khác thì chẳng có gì kỳ quái, ví như Vinh Ba trưởng lão, vậy mà cái người này lại cũng có...
Ảo giác rồi...
"Có có có!" Gã vội vàng nói, được rồi, thổ hào đều có chút tính khí cổ quái, chạy tới mua hàng rẻ.
Tàn kiện hồn bảo thật đúng là hàng rẻ, bình thường mà nói, những thánh giả không mua nổi hồn bảo mà dự định chính mình luyện chế hồn bảo mới sẽ mua. Bọn họ nghĩ thông qua tàn kiện hồn bảo sẽ nghiền ngẫm như thế nào luyện chế hồn bảo, dẫn dắt suy nghĩ chính mình.
Lẽ nào đứa khốn khiếp này thích luyện chế hồn bảo?
Trong lòng Tiền Sâm liền động, thánh giả am hiểu luyện chế hồn bảo là thánh giả mà thương nhân thích nhất. Hồn bảo rất sang quý, nhưng mà thị trường vẫn là cung không đủ cầu, thổ hào quá nhiều a.
Nghĩ tới đây, tức thì Tiền Sâm càng thêm nhiệt tình, vội vàng lật lật sổ ghi chép: "Vừa lúc có một nhóm tàn kiện hồn bảo đặt ở tệ điếm gửi bán, xin theo ta tới xem."
Tiền Sâm đưa Đường Thiên đến một phòng, sau đó lấy trong bảo bình ra một cái rương, trong rương để tàn kiện đủ mọi màu sắc, quang mang ảm đạm, mỗi cái hình thù kỳ quái.
"Tất cả bên trong này đều là tàn kiện hồn bảo, 100 triệu tinh tệ một kiện." Tiền Sâm giả vờ phóng khoáng hô lên: "Ngài nhất định đã biết giá trị rõ ràng rồi, tàn kiện hồn bảo bình thường là không cho phép lựa. Ta vừa nhìn thấy ngài đã cảm thấy đặc biệt hợp ý, ngài có thể tùy ý chọn lựa."
Đắt thế!
Đã là tàn kiện mà những một 100 triệu tinh tệ một kiện, quả thực thánh giả chính là đốt tinh tệ!
Đường Thiên âm thầm đau lòng, hắn nhìn lướt qua: "Tổng cộng bao nhiêu kiện?"
Tinh thần Tiền Sâm rung lên, quả nhiên là thổ hào!
Nhìn đi, thổ hào mua tàn kiện hồn bảo không giống mọi người, cái khí thế này, cái dáng vẻ này, gã không nói hai lời bèn giương lên năm đầu ngón tay: "510 kiện, ta coi là 500 kiện đi! 50 tỉ!"
Đường Thiên gật đầu bèn lấy Hậu Phát thương ra: "Cái Hậu Phát thương này giá trị được bao nhiêu?"
Tiền Sâm cầm lấy Hậu Phát thương, tỉ mỉ kiểm tra tất cả, bộ dạng chuyên nghiệp bảo: "Cái hồn bảo này phẩm giai không cao, thanh đồng hạ phẩm, nhưng mà thủ pháp lão luyện, chế tác hoàn mỹ, là tinh phẩm trong thanh đồng hạ phẩm, giá trị ước đoán đại khái tầm 80 tỷ tinh tệ."
"Bán cho ngươi 70 tỷ." Đường Thiên nói rất dứt khoát. Tiểu Nhị mới dùng Hậu Phát thương hai ngày đã xem thường. Nó không thèm nhìn bèn ném cho Đường Thiên bảo có thể bán đi.
Tiền Sâm không chút do dự đồng ý ngay: "Thành giao!"
Gã báo 80 tỷ, tương đối thấp, gã chắc chắn có thể đem bán cái Hậu Phát thương này được trên dưới 100 tỷ, hiện tại mua được 70 tỷ, đảo mắt đã có 30 tỷ lợi nhuận. Lợi nhuận của 50 tỷ tàn kiện hồn bảo không cao, nhưng cũng được 5 tỷ tinh tệ, thế coi như có 35 tỷ lợi nhuận!
Buôn bán với thổ hào quả nhiên dễ chịu a!
"Còn 20 tỷ ta đưa tinh tệ cho ngài nhé?" Tiền Sâm hỏi.
"Có hồn thư luyện chế hồn bảo hay không?" Đường Thiên hỏi.
Tức thì Tiền Sâm toát chút mồ hôi: "Lẽ nào ngài còn không biết..."
Lời vừa ra khỏi miệng, gã đã hối hận rồi, ôi, nghìn vạn lần đừng đắc tội với thổ hào, 350 tỷ lợi nhuận không khéo biến mất!
"A, cảm thấy rất có hứng thú, định thử nghiệm." Đường Thiên hồn nhiên thốt lên không để ý.
Tiền Sâm đã không còn cách nào khác rồi, nhìn xem, cái gì được gọi là thổ hào, tưởng chơi đùa luyện chế, còn không phải bắt đầu ném 70 tỷ đi. Gã càng thêm nhiệt tình: "Có có có! Đúng rồi, chơi đùa luyện chế, bồi dưỡng tình cảm sâu đậm, rất cao nhã! Ngài vừa mới bắt đầu, ta đề nghị ngài mua nguyên bộ, luyện chế hồn thư từ nhập môn đến thanh đồng thượng phẩm, tổng cộng tất cả rơi vào khoảng một 12 tỷ. Muốn luyện chế, vậy thì cần có hỏa hồn thuật, ở đây ta vừa lúc có tạp hỏa hồn thuật khá lắm, Ưu Nhã Lãnh Diễm của Thiên Nga tọa, vừa đúng 8 tỷ!"
"Thành giao!" Đường Thiên rất dứt khoát.
Tiền Sâm vui mừng cười toe tóe, vụ buôn bán này của gã tốt lắm, dù đều là đồ gửi bán, gã nhận được chút tiền từ đó chủ nhân mà thôi. Buôn bán gần trăm tỷ một lần, nhưng quan trọng nhất là lợi nhuận của vụ buôn bán này phần lớn có thể rơi vào hầu bao gã.
Đường Thiên nhanh chóng gói ghém đồ vật trực tiếp ném cho Tiểu Nhị trong võ hồn điện.
Luyện chế hồn bảo gì gì đó, đều phải dựa vào Tiểu Nhị.
Khi Tiền Sâm vui vẻ đưa tiễn ra ngoài, Đường Thiên rời Hàn Cổ tửu lầu, gã mới vừa đi ra tửu lầu đã dừng lại.
Nhìn thấy tên khốn cách đó không xa, gã nhếch miệng cười.
Thực sự là oan gia ngõ hẹp a!
Hắn nhìn lướt qua phủ thành chủ, nhếch miệng lên, hình dạng bên ngoài của phủ thành chủ đã hoàn toàn thay đổi. Trong Tiền viện, Tây viện và Đông viện có thêm rất nhiều băng chuyên ám điêu cài răng lược, điểm chết người chính là Binh dẫn hàn triều dưới nền đất ra tường ngoài, điều này làm cho sức phòng ngự của tường ngoài tức thì tăng lên mấy lần.
Binh lấy từ chỗ Phó Tử Hồng bản vẽ bố phòng toàn bộ Hàn Cổ thành, lại nối tiếp phủ thành chủ và Hàn Cổ thành với nhau. Đường Thiên còn nhớ rõ biểu cảm lúc đó trên mặt Phó Tử Hồng đúng là sợ ngây người.
Được rồi, Binh đại thúc còn có chút trình độ, thần thiếu niên không còn cách nào khác phải chấp nhận thôi.
Trong lòng Đường Thiên tự hứa với mình. Cùng lúc đó, Đường Thiên không ngờ mục tiêu lần này của Binh lại là lạc ấn.
"Ta đã từng thấy vật như vậy, nhìn thấy Đinh Ốc ta mới nghĩ đến, trước đây Đinh Ốc đã từng nghiên cứu thứ này. Nó có hai tác dụng, một chính là trợ giúp ngươi lý giải pháp tắc. Hơn nữa, rất thích hợp với ngươi, ngươi là linh năng lượng thể. Lạc ấn này dùng để loại trừ năng lượng nên được gọi là bổn nguyên ấn. Đinh Ốc cho rằng nó mới là bổn nguyên của pháp tắc, hắn luôn luôn nỗ lực phá giải nó, dung nhập vào trong cơ quan võ giáp, nhưng chưa từng thành công. Bởi vì những bổn nguyên ấn này có thể tự thành nhất thể, căn bản khó mà phá giải cấu trúc. Không những thế, chúng có tính ăn mòn rất lớn, phong giữ ở trong kim loại rồi nhanh chóng ăn mòn thanh đồng. Sau này, hắn nghiên cứu ra thanh đồng 09, cuối cùng có thể phong giữ bổn nguyên ấn, hắn làm ra một thứ rất đặc thù gọi là Nguyên ấn binh hạp."
"Đương nhiên, Nam Thập Tự binh đoàn cường đại đương nhiên không dùng dụng cụ ấy. Không ngờ hiện tại ngươi có thể lợi dụng một chút."
Binh đại thúc chạy tới Tam Hồn thành lấy cái hộp. Tuy rằng đám Tái Lôi đều đã rời khỏi Tam Hồn thành, nhưng mà phòng thí nghiệm cơ quan còn để lại một bộ phận người cho căn cứ tu sửa cơ quan hồn giáp, chế một cái hộp này không thành vấn đề.
Hơn nữa bây giờ đám Tái Lôi có đột phá rất lớn trên phương diện pha trộn kim loại, các thông số kỹ thuật đều tiến thêm một bước so với cái thời đại bọn lão. Sau thời đại cơ quan thuật chỉnh thể với tam đại binh đoàn thoái trào, kim loại không còn được ứng dụng trên quy mô lớn, nhưng những cơ quan đại sư sau này vẫn tiếp tục nghiên cứu không ngừng, trong một vài lĩnh vực nhỏ vẫn có tiến bộ rất lớn, pha trộn kim loại chính là một trong số đó.
Mà Tái Lôi hấp thu các loại pha trộn thanh đồng của binh đoàn năm xưa, đột phá trong lĩnh vực này càng lớn, Tái Lôi đã bắt đầu thử nghiệm chế tác hồn kim và bí kim. Cái gọi là hồn kim chính là kết hợp võ hồn và kim loại, mà bí kim thì càng thêm kinh người, từ trong bí bảo trưởng thành lấy ra kim loại tinh khiết nhất.
Bây giờ phòng thí nghiệm cơ quan dư dả tài chính, lại thêm một đám người điên, bầu không khí sáng tạo cực kỳ cuồng nhiệt.
Năm xưa Nguyên ấn binh hạp chỉ giới hạn trong chất liệu kim loại, không thể phong giữ Bổn nguyên ấn cấp bậc cao. Hiện tại Binh rất mong đợi đối với Nguyên ấn binh hạp.
Về phần Đường Thiên thì muốn mua vật phẩm ẩn chứa lạc ấn, thánh cốt thì không dám mơ vì giá cả chắc chắn trên trời. Nhưng mà Binh nói thời gian Đinh Ốc nghiên cứu năm xưa chắc chắn không dùng thánh cốt.
Hai người liều mạng lật hồn thư, tìm thấy rồi, hồn bảo tàn phiến. Khi luyện chế hồn bảo cần phải lưu lại lạc ấn của chính mình, trong những lạc ấn này bao hàm lý giải của người luyện chế đối với pháp tắc.
Tài liệu luyện chế hồn bảo chủ yếu là bí bảo, nhưng mà bất luận một kiện bí bảo nào đều là một thể thống nhất, cái này là trải qua tới mấy nghìn năm bồi dưỡng mới hình thành. Trạng thái ổn định này chính là thành lũy vô hình, đánh vỡ thành lũy bí bảo bản thân cần có lực lượng cực lớn. Mà mặt khác trong lúc dung hợp cải tổ bí bảo không những cần phải có lực lượng mà còn cần lý giải đối với pháp tắc càng cao.
Lý giải đối với pháp tắc quan trọng hơn so với lực lượng, lý giải càng cao đánh vỡ cái tầng thành lũy này càng dễ như nước chảy thành sông. Mà lý giải nông cạn, tốn hao lực lượng càng lớn nên thường thất bại. Dù cho thành công cũng không thể phát huy ra uy lực hồn bảo chân chính.
Trong quá trình luyện chế, lý giải này sẽ thuyết minh ở trong hồn bảo, đó là lạc ấn. Đương nhiên, những lạc ấn này kém hơn so với thánh hồn, nhưng mà đối với đám Đường Thiên hiện tại mà nói, vậy là đủ rồi.
Hồn bảo giá cả sang quý, giá cả tàn kiện hồn bảo bình dân hơn nhiều.
Đường Thiên khôi phục diện mạo lúc chiến đấu cùng Diệp Triêu Ca.
So với võ giả, thánh giả đương nhiên giàu tới chảy mỡ, thế nhưng khi chân chính tiến nhập thánh giai mới biết là địa chủ không có lương thực dư dả, cuộc sống thánh giả cũng không tốt lắm. Những thánh giả tự do mà phía sau không có chống lưng, kỳ thực cuộc sống trôi qua căng thẳng.
Hơn nữa con số thánh giả trong Hàn Cổ thành không ít, một vài người tâm tư lung lay cũng phải đi buôn bán. Bình thường mỗi người cát cứ một phương, khó gặp mặt được, bây giờ mọi người có thể ngồi cùng một chỗ, cầm đồ vật không cần đổi đồ vật đang cần.
Rất nhiều thánh giả rất cảm thấy hứng thú, có qua có lại, buôn bán vui vẻ.
Đường Thiên đi tới tửu lầu Hàn Cổ, nơi đây đã bị một vị thánh giả gọi là Tiền Sâm thuê làm chốn giao dịch. Đại sảnh tửu lầu treo rất nhiều mộc bài, mặt trên mộc bài viết tên vật phẩm cùng với vật phẩm muốn đổi, còn có địa chỉ chủ nhân. Lần đầu tiên Đường Thiên trông thấy thánh giả giao dịch, chợt thấy hứng thú.
Nhìn thấy Đường Thiên đến, phía trước Tiền Sâm sáng ngời, thổ hào!
Thự Quang bán với một cái giá kinh người, chuyện này đã được truyền lưu sôi sùng sục trong Hàn Cổ thành. Tại Hàn Cổ thành, một kiện hồn bảo hoàn chỉnh, dù cho thấp như hồn bảo thanh đồng hạ phẩm nhất giai giá cũng phải 50 tỷ tinh tệ. Kỹ xảo luyện chế hồn bảo cấp thấp cũng không cao thâm, nhưng độ khó lại không nhỏ, tiêu hao thời gian tiêu hao lực. Bình thường nếu thánh giả tự mình tìm bí bảo còn phải tốn hao hai đến ba năm luyện chế hồn bảo.
Giá cả thánh hồn càng làm người ta thêm líu lưỡi.
Mọi người tiếp cận đồng thời phân tích thời gian, đều cảm thấy người thần bí này cố ý bày trận lừa Quang Minh võ hội một vố. Lừa Quang Minh võ hội một vố này, mọi người vui vẻ xem, nhưng mà dầu mỡ tràn ra bốn phía như thế làm mọi người đỏ mắt rồi.
"Ôi, hiện tại sáng sớm ta có cảm giác đặc biệt thoải mái à nha, hóa ra là có quý khách tới a!" Mặt mày Tiền Sâm hồng hào: "Tiểu điếm nơi đây có không ít món hàng tốt, có một thanh hồn kiếm thanh đồng, phẩm chất tới trung phẩm, cực kỳ xuất sắc, chỉ cần 200 tỷ tinh tệ..."
Chỉ cần 200 tỷ tinh tệ...
Trong lòng Đường Thiên run rẩy, vừa mới rồi bỏ ra cho thánh bộ một khoản lớn tiền, hắn đã cảm thấy đã tởn quá rồi, hiện tại vừa nghe một kiện hồn bảo đã cần 200 tỷ tinh tệ, hắn chỉ có một cảm giá, lẽ nào tiền của thánh giả không phải tiền sao? Trong nháy mắt như vậy, Đường Thiên có chút bi thương vì sao bản thân không có cái thủy bình thánh giả, nghe nói trong cái bình thủy bình thánh giả đầy ắp tinh tệ.
Đường Thiên ho nhẹ một tiếng: "Có tàn kiện hồn bảo hay không?"
Tiền Sâm sửng sốt, tàn kiện hồn bảo sao?
"Lẽ nào không có?" Đường Thiên nhíu mày, chỉ phản ứng theo bản năng, nhưng mà ở trong mắt người khác lại tự có một luồng khí thế không giận tự uy.
Trong lòng Tiền Sâm rùng mình. Gã hiểu cách xem sắc mặt, văn sĩ có khí văn sĩ, cường giả có uy cường giả, người khác nhau có khí chất khác nhau. Uy thế tương tự xuất hiện trên người khác thì chẳng có gì kỳ quái, ví như Vinh Ba trưởng lão, vậy mà cái người này lại cũng có...
Ảo giác rồi...
"Có có có!" Gã vội vàng nói, được rồi, thổ hào đều có chút tính khí cổ quái, chạy tới mua hàng rẻ.
Tàn kiện hồn bảo thật đúng là hàng rẻ, bình thường mà nói, những thánh giả không mua nổi hồn bảo mà dự định chính mình luyện chế hồn bảo mới sẽ mua. Bọn họ nghĩ thông qua tàn kiện hồn bảo sẽ nghiền ngẫm như thế nào luyện chế hồn bảo, dẫn dắt suy nghĩ chính mình.
Lẽ nào đứa khốn khiếp này thích luyện chế hồn bảo?
Trong lòng Tiền Sâm liền động, thánh giả am hiểu luyện chế hồn bảo là thánh giả mà thương nhân thích nhất. Hồn bảo rất sang quý, nhưng mà thị trường vẫn là cung không đủ cầu, thổ hào quá nhiều a.
Nghĩ tới đây, tức thì Tiền Sâm càng thêm nhiệt tình, vội vàng lật lật sổ ghi chép: "Vừa lúc có một nhóm tàn kiện hồn bảo đặt ở tệ điếm gửi bán, xin theo ta tới xem."
Tiền Sâm đưa Đường Thiên đến một phòng, sau đó lấy trong bảo bình ra một cái rương, trong rương để tàn kiện đủ mọi màu sắc, quang mang ảm đạm, mỗi cái hình thù kỳ quái.
"Tất cả bên trong này đều là tàn kiện hồn bảo, 100 triệu tinh tệ một kiện." Tiền Sâm giả vờ phóng khoáng hô lên: "Ngài nhất định đã biết giá trị rõ ràng rồi, tàn kiện hồn bảo bình thường là không cho phép lựa. Ta vừa nhìn thấy ngài đã cảm thấy đặc biệt hợp ý, ngài có thể tùy ý chọn lựa."
Đắt thế!
Đã là tàn kiện mà những một 100 triệu tinh tệ một kiện, quả thực thánh giả chính là đốt tinh tệ!
Đường Thiên âm thầm đau lòng, hắn nhìn lướt qua: "Tổng cộng bao nhiêu kiện?"
Tinh thần Tiền Sâm rung lên, quả nhiên là thổ hào!
Nhìn đi, thổ hào mua tàn kiện hồn bảo không giống mọi người, cái khí thế này, cái dáng vẻ này, gã không nói hai lời bèn giương lên năm đầu ngón tay: "510 kiện, ta coi là 500 kiện đi! 50 tỉ!"
Đường Thiên gật đầu bèn lấy Hậu Phát thương ra: "Cái Hậu Phát thương này giá trị được bao nhiêu?"
Tiền Sâm cầm lấy Hậu Phát thương, tỉ mỉ kiểm tra tất cả, bộ dạng chuyên nghiệp bảo: "Cái hồn bảo này phẩm giai không cao, thanh đồng hạ phẩm, nhưng mà thủ pháp lão luyện, chế tác hoàn mỹ, là tinh phẩm trong thanh đồng hạ phẩm, giá trị ước đoán đại khái tầm 80 tỷ tinh tệ."
"Bán cho ngươi 70 tỷ." Đường Thiên nói rất dứt khoát. Tiểu Nhị mới dùng Hậu Phát thương hai ngày đã xem thường. Nó không thèm nhìn bèn ném cho Đường Thiên bảo có thể bán đi.
Tiền Sâm không chút do dự đồng ý ngay: "Thành giao!"
Gã báo 80 tỷ, tương đối thấp, gã chắc chắn có thể đem bán cái Hậu Phát thương này được trên dưới 100 tỷ, hiện tại mua được 70 tỷ, đảo mắt đã có 30 tỷ lợi nhuận. Lợi nhuận của 50 tỷ tàn kiện hồn bảo không cao, nhưng cũng được 5 tỷ tinh tệ, thế coi như có 35 tỷ lợi nhuận!
Buôn bán với thổ hào quả nhiên dễ chịu a!
"Còn 20 tỷ ta đưa tinh tệ cho ngài nhé?" Tiền Sâm hỏi.
"Có hồn thư luyện chế hồn bảo hay không?" Đường Thiên hỏi.
Tức thì Tiền Sâm toát chút mồ hôi: "Lẽ nào ngài còn không biết..."
Lời vừa ra khỏi miệng, gã đã hối hận rồi, ôi, nghìn vạn lần đừng đắc tội với thổ hào, 350 tỷ lợi nhuận không khéo biến mất!
"A, cảm thấy rất có hứng thú, định thử nghiệm." Đường Thiên hồn nhiên thốt lên không để ý.
Tiền Sâm đã không còn cách nào khác rồi, nhìn xem, cái gì được gọi là thổ hào, tưởng chơi đùa luyện chế, còn không phải bắt đầu ném 70 tỷ đi. Gã càng thêm nhiệt tình: "Có có có! Đúng rồi, chơi đùa luyện chế, bồi dưỡng tình cảm sâu đậm, rất cao nhã! Ngài vừa mới bắt đầu, ta đề nghị ngài mua nguyên bộ, luyện chế hồn thư từ nhập môn đến thanh đồng thượng phẩm, tổng cộng tất cả rơi vào khoảng một 12 tỷ. Muốn luyện chế, vậy thì cần có hỏa hồn thuật, ở đây ta vừa lúc có tạp hỏa hồn thuật khá lắm, Ưu Nhã Lãnh Diễm của Thiên Nga tọa, vừa đúng 8 tỷ!"
"Thành giao!" Đường Thiên rất dứt khoát.
Tiền Sâm vui mừng cười toe tóe, vụ buôn bán này của gã tốt lắm, dù đều là đồ gửi bán, gã nhận được chút tiền từ đó chủ nhân mà thôi. Buôn bán gần trăm tỷ một lần, nhưng quan trọng nhất là lợi nhuận của vụ buôn bán này phần lớn có thể rơi vào hầu bao gã.
Đường Thiên nhanh chóng gói ghém đồ vật trực tiếp ném cho Tiểu Nhị trong võ hồn điện.
Luyện chế hồn bảo gì gì đó, đều phải dựa vào Tiểu Nhị.
Khi Tiền Sâm vui vẻ đưa tiễn ra ngoài, Đường Thiên rời Hàn Cổ tửu lầu, gã mới vừa đi ra tửu lầu đã dừng lại.
Nhìn thấy tên khốn cách đó không xa, gã nhếch miệng cười.
Thực sự là oan gia ngõ hẹp a!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.