Chương 51: Thiên Lô hỏa
Phương Tưởng
10/05/2013
Đường Thiên cảm thấy lạnh hết cả gáy.
Tốc độ của đối phương quá nhanh, hắn chỉ có thể thấy được một bóng đen mơ hồ.
Khốn kiếp!
"Thiên Lô!" Đường Thiên gầm lên, ngọn lửa màu đỏ bốc lên từ Hắc Thiết quyền sáo Thiên Lô, chân lực toàn thân chuyển động ở mức tối đa, dường như lần này hạc thân thứ hai cũng cảm nhận được sự nguy hiểm, chuyển động với tốc độ nhanh chưa từng thấy.
Đường Thiên không chút chần chừ tung ra một quyền mạnh nhất của mình.
Đại Tuyết Băng!
Lần đầu tiên Đường Thiên đeo Hắc Thiết quyền sáo sử dụng Đại Tuyết Băng, hắn lập tức cảm nhận được sự bất đồng, một dòng khí ấm áp chảy ngược từ quyền sáo vào trong cơ thể hắn, sau đó lại cùng chân lực của hắn truyền vào quyền sáo.
Dòng khí ấm này quét sạch sự sợ hãi của Đường Thiên.
Quyền thế nhìn rất bình thường, ngay cả ngọn lửa yêu dị trên nắm đấm dường như cũng trở nên hòa nhã.
Lúc này Ngũ tiên sinh đã cạn sức, hắn không thể tránh được cú đấm này của Đường Thiên, nắm đấm của Đường Thiên đánh thẳng vào ngực hắn.
Phụp!
Một tiếng động nhỏ vang lên, ngọn lửa màu đỏ đi vào cơ thể Ngũ tiên sinh, Ngũ tiên sinh cứng người, vẻ mặt vẫn còn đọng lại trên mặt. Hắn ngơ ngẩn nhìn Đường Thiên, dường như hắn không thể tin cú đấm này của Đường Thiên lại có thể trúng hắn.
Lúc này mọi người mới có phản ứng.
Ầm!
Ngọn lửa màu đỏ bùng ra từ cơ thể Ngũ tiên sinh, trong chớp mắt đã hoàn toàn nuốt chửng Ngũ tiên sinh.
" Thiên Lô hỏa!" Hiệu trưởng học viện Mãnh Thú la thất thanh.
Hiệu trưởng Thiên Tinh và hiệu trưởng Bắc Yên ngơ ngẩn nhìn Đường Thiên.
Tất cả mọi người đều ngơ ngẩn nhìn Đường Thiên và ngọn lửa trước mặt hắn.
Ngọn lửa màu đỏ dường như mang theo sức mạnh yêu dị, cháy hừng hực.
Dưới ánh lửa chiếu rọi, thiếu niên thở dốc, gương mặt sáng tối chập chờn, mang theo sức mạnh kinh người.
※※※※※※※※※※※
" Quả nhiên là Thiên Lô hỏa!" Hiệu trưởng Bắc Yên lẩm bẩm: "Vũ khí Thiên Lô cấp độ càng thấp thì càng khó gọi được hỏa diễm, xác suất gọi được hỏa diễm của vũ khí Hắc Thiết chưa đến một phần vạn!"
Hiệu trưởng Thiên Tinh cũng khó nén vẻ khiếp sợ: "Truyền rằng một khi có thể gọi được Thiên Lô hỏa thì vũ khí Hắc Thiết có thể tự mình tôi luyện để lên cấp."
"Đó chỉ là truyền thuyết, dù sao ta cũng chưa thấy bao giờ." Lão Ngụy nói vậy nhưng vẻ mặt dương dương tự đắc, búng tay một cái: "Amaury, đến, gọi Thiên Lô hỏa của ngươi ra."
"Ừm." Amaury giơ Hắc Thiết đao trong tay lên, hô: "Thiên Lô!"
Phụt, ngọn lửa màu đỏ bùng lên, bao lấy thân đao.
Ba hiệu trưởng khác lập tức lộ vẻ thèm thuồng, vừa hâm mộ vừa ghen tỵ, dáng dấp như muốn nhào lên cướp người, đặc biệt là hiệu trưởng Mãnh Thú, suýt chút nữa thì nện ngực giậm chân!
Ngọn lửa tắt, Ngũ tiên sinh đã hóa thành tro tàn, không để lại bất cứ dấu vết gì.
"Tên này nghèo quá đi mất!" Đường Thiên trợn mắt há mồm, không thể tin nổi.
Quả nhiên thượng bất chính hạ tắc loạn...
Vẻ mặt tán thưởng của các hiệu trưởng hoàn toàn biến mất, vẻ chấn động trong mắt mọi người cũng vậy.
"Đến cả cặn cũng không còn!" Lão Ngụy trợn mắt, có vẻ rất không cam lòng.
Lúc này hiệu trưởng Thiên Tinh lên tiếng: "Chúng ta làm gì đây?"
"Báo cáo thành chủ." Hiệu trưởng Bắc Yên trầm giọng nói: "Chuyện này có liên quan đến Hắc Hồn, không phải chuyện nhỏ."
Mấy vị hiệu trưởng nhanh chóng thống nhất là báo cáo thành chủ.
※※※※※※※※※※※
Chuyện này có ảnh hưởng hơn Đường Thiên tưởng tượng nhiều, cả Vũ An tinh đều trở nên căng thẳng. Thế lực trong bóng tối như Hắc Hồn đã vươn móng vuốt về phía tinh cầu ngoài biên giới như Vũ An tinh. Các thành chủ bắt đầu liên kết, chuẩn bị mời Quang Minh Võ Hội đến giúp đỡ.
Có điều nhưng việc này chẳng liên quan đến Đường Thiên.
Chuyện đầu tiên hắn làm sau khi trở về học viện Sa Kỳ Mã là tiến vào cửa ánh sáng của Nam Thập Tự Bài.
Quả nhiên hắn tìm thấy Binh trong đó.
"Này, sao ngươi vào được đây?" Đường Thiên nhịn không được, hỏi. Từ đầu tới chân Binh tràn ngập bí ẩn, giống như kem đánh răng vậy, cứ bóp là lại ra một ít.
Binh im lặng.
Quả nhiên lần này bóp không ra.
Đường Thiên thấy vậy liền dứt khoát đi luyện tập.
"Ngươi dùng Nam Thập Tự Bài không đúng cách." Binh bỗng nhiên nói.
"Dùng không đúng cách?" Đường Thiên ngây ra, hắn nghi vực nhìn Binh: "Vậy ngươi nói xem dùng thế nào?"
Binh: "Phải đánh tường sương mù."
"Tường sương mù?" Ánh mắt Đường Thiên nhìn vào tường sương mù.
Trên tường sương mù có hai lỗ thủng, một cái là do Thiểm Điện Sát, một cái là do Đại Tuyết Băng. Hắn biết có thể đánh thủng tường sương mù nhưng hắn vẫn luôn chăm chỉ tu luyện, không chú ý nhiều đến chuyện này.
Đánh tường sương mù?
Đường Thiên ngẫm nghĩ, chợt nhận ra một vấn đề: "Sao ngươi biết?"
Binh im lặng.
Đường Thiên trừng mắt nhìn Binh, Binh vẫn thờ ơ, Đường Thiên giận dữ thu ánh mắt lại, ngẫm nghĩ tiếp, đó đúng là một phương pháp luyện tập tốt.
Hắn đứng trước tường sương, dùng Toái Ảnh Chưởng đánh lên tường sương, bắt đầu luyện tập.
Uy lực của Toái Ảnh Chưởng nhỏ hơn Đại Tuyết Băng nhiều, thế nhưng tường sương vẫn dần dần bị Đường Thiên đánh vỡ.
Đường Thiên chỉ muốn vỗ đầu, sao trước đây mình không nghĩ ra cách này? Nghĩ lại việc trước đây cứ đấm vào không khí, ngốc thật.
Thiếu niên giống như thần vô cùng hăng hái!
Lần đầu tiên cảm nhận được sự mạnh mẽ của chuyên gia cận chiến, Đường Thiên cảm thấy toàn thân tràn trề sức lực, hắn nghĩ nếu luyện bốn loại võ kỹ kia đến mức hoàn mỹ sau đó luyện được sát chiêu, a a a, nhất định là vô cùng lợi hại!
Lần trước ở hồn chi mê cung Đường Thiên nghe hiệu trưởng Thiên Tinh nói rắng nếu có thể gọi được Thiên Lô hỏa bằng Hắc Thiết quyền sáo thì nó có thể thăng cấp, hắn liền chạy tới mỏ đá tìm Thạch Đầu đại ca. Thạch Đầu nghe hắn nói có thể gọi được Thiên Lô hỏa thì vừa vui mừng vừa kinh ngạc, nói cho hắn biết cách tôi luyện Hắc Thiết quyền sáo.
Phương pháp rất đơn giản, chính là đeo quyền sáo, gọi Thiên Lô hỏa, không ngừng tung quyền, Thiên Lô hỏa trong quyền sáo sẽ không ngừng tôi luyện nó cho đến khi lên cấp.
Sau lúc đó Đường Thiên không gỡ quyền sáo xuống bao giờ.
Thiên Lô quyền sáo nhẹ nhàng linh hoạt, dán chặt các khớp, Đường Thiên dùng chưởng, quyền hay trảo đều rất thoải mái.
Trước kia không có thứ để đối chiếu, Đường Thiên không cảm nhận rõ nhưng giờ qua tường sương hắn có thể thấy được uy lực của Hắc Thiết quyền sáo. Dùng Toái Ảnh Chưởng khi đeo Hắc Thiết quyền sáo thì uy lực ít nhất tăng một phần năm.
Hắc Thiết quyền sáo lợi hại như vậy, làm cho Đường Thiên vô cùng mong chờ về bí bảo cấp đồng.
Lần này hắn thu được nhiều thứ, ngoài vài cái thẻ bạc ra có một cái bí bảo cấp đồng.
Bí bảo cấp đồng của chòm sao Tiểu Mã, Tiểu Mã Phi Ngoa(ủng).
Chòm sao Tiểu Mã nằm phía tây nam chòm sao Phi Mã, phía bắc chòm sao Thủy Bình, là một chòm sao rất nhỏ, chỉ to hơn chòm sao Nam Thập Tự một chút.
Đường Thiên rất thích đôi Tiểu Mã Phi Ngoa này, thân ủng bằng kim loại có màu đồng, khắc một con ngựa nhỏ đáng yêu, mặt ngoài đánh nhám, chẳng hề bắt mắt, nhưng đeo vào chân thì rất thoải máu. Chỉ cần giẫm nhẹ lên mặt đất Đường Thiên cảm thấy thân thể mình nhẹ hơn rất nhiều.
Khi Đường Thiên truyền chân lực vào thì tốc độ nhanh như gió, sức bộc phát của Bát Bộ Cản Thiền tăng lên một cách rõ ràng.
Đây là một bí bảo có giá trị rất thực dụng với Đường Thiên.
Đường Thiên không ngừng tìm hiểu, rốt cục hắn có lý giải của riêng mình về các bí bảo. Trong mỗi bí bảo đều có thứ gì đó giống như võ hồn, nó là nguồn gốc sức mạnh của bí bảo. Chỉ cần truyền chân lực vào thì võ hồn sẽ thức tỉnh. Bí bảo khác nhau võ hồn cũng sẽ khác nhau, có võ hồn mạnh về chiến đấu, có võ hồn mạnh về hỗ trợ, có cái lại giúp tăng chân lực, có cái có thể phóng chân lực.
Bí bảo cấp bậc càng cao thì võ hồn của nó càng mạnh.
Võ hồn của bí bảo cấp đồng mạnh hơn võ hồn bí bảo cấp sắt. Võ hồn của Tiểu Mã Phi Ngoa chính là một con ngựa rất nhỏ. Khi Đường Thiên truyền chân lực vào võ hồn Tiểu Mã thì nó vui sướng nhảy nhót, rất kỳ lạ.
Thẻ bạc cũng không hợp với hắn, Đường Thiên liền bán sạch, đổi thành đá ngôi sao, ở Thiên Lộ, đá ngôi sao chính là đơn vị tiền tệ thông dụng.
※※※※※※※※※※※※
"Này, Đường cơ bản, nghe chưa, Quang Minh Võ Hội phái người tới!" Amaury rất hưng phấn.
Đường Thiên không thèm ngẩng đầu lên: "Tới thì cứ tới!"
"Đó chính là Quang Minh Võ Hội, tiêu chuẩn để vào hội là ít nhất phải đạt đến cấp năm!" Amaury có vẻ thèm muốn, ở Vũ An tinh có thực lực cấp năm thì đã nằm trong những cường giả hàng đầu.
"Ừm, ta phải luyện tập đây." Đường Thiên vẫn không thèm ngẩng đầu lên.
Hơn mười ngày tu luyện điên cuồng, Toái Ảnh Chưởng của Đường Thiên rốt cuộc cũng đạt đến mức hoàn mỹ. Đường Thiên quyết định luyện Ưng Trảo Công, Liên Hoàn Quan Tiết Kỹ và Bát Bộ Cản Thiền đến mức độ hoàn mỹ sau đó mới luyện võ kỹ cấp bốn.
"Đừng luyện tập vội." Lão Ngụy đột nhiên xuất hiện.
Đường Thiên dừng lại, tò mò nhìn lão Ngụy.
"Người của Quang Minh Võ Hội đến." Lão Ngụy nói.
Đường Thiên có vẻ khó hiểu: "Liên quan gì đến chúng ta?"
"Ừm, vừa đi vừa nói." Lão Ngụy nói.
Trên đường đi lão Ngụy giải thích kỹ, lúc này Đường Thiên mới hiểu rõ chuyện này.
Vũ An tinh là tinh cầu ở biên giới, không nằm trong Thiên Lộ, cả Quang Minh Võ Hội và Hắc Hồn đều không quan tâm nhiều đến nó. Song lần này Hắc Hồn gây chuyện lớn, cả Vũ An tinh lập tức trở nên căng thẳng, vội vàng liên hệ với Quang Minh Võ Hội. Quang Minh Võ Hội liền phái người đến điều tra việc này.
"Quang Minh Võ Hội là một trong những đối thủ của Hắc Hồn." Lão Ngụy nói: "Lần này Quang Minh Võ Hội còn có mục đích khác, đó là chọn những người trẻ tuổi có thiên phú xuất sắc. Đây là một trong những truyền thống của Quang Minh Võ Hội. Thành chủ rất coi trọng việc này, nếu như có người được chọn thì nghiễm nhiên Vũ An tinh sẽ được Quang Minh Võ Hội bảo vệ."
"Ta phải đi tìm Thiên Huệ." Đường Thiên nhìn lão Ngụy như nhìn kẻ ngớ ngẩn.
"Ngươi coi thường Quang Minh Võ Hội rồi, chòm sao Anh Tiên nằm trong thế lực của Quang Minh Võ Hội." Lão Ngụy khinh bỉ phản công.
"Lợi hại vậy sao?" Đường Thiên ngây ra, trong suy nghĩ của hắn Anh Tiên là một chòm sao rất lớn.
"Nói thừa!" Lão Ngụy nói tiếp: "Nếu các ngươi được vào Quang Minh Võ Hội thì ta cũng yên tâm. Cách đào tạo thế hệ trẻ của Quang Minh Võ Hội rất độc đáo, hơn nữa võ kỹ trong nội bộ của bọn họ cũng không phải hàng loại thường như của chúng ta. Lão sư trong hội có trình độ rất cao, gã họ Ngũ kia nếu xếp vào Quang Minh Võ Hội cùng lắm cũng chỉ là một thành viên bình thường. Danh tiếng của Hắc Hồn không tốt, còn danh tiếng của Quang Minh Võ Hội không tệ."
Khi Đường Thiên và Amaury theo lão Ngụy đến phủ thành chủ thì nơi này đã chật kín người.
Đám Tư Mã Hương Sơn, Hàn Băng Ngưng, Lương Thu cũng nằm trong số đó.
Sau việc lần trước, danh tiếng của Đường Thiên rất nổi. Hồn tướng cấp bạc Tác Hồn Thương có thực lực cấp bốn lại sử dụng thương pháp cấp đại sư, ghê gớm đến nhường nào? Thế nhưng vẫn bị Đường Thiên đánh bại. Thực lực của Ngũ tiên sinh bị đốt thành tro lại càng kinh người, có người nói đạt đến cấp năm, dù Đường Thiên giết được hắn phần nhiều là nhờ may mắn nhưng mà cấp năm...
Đó là thực lực khiến kẻ khác phải ngưỡng mộ!
Chiến tích huy hoàng như vậy, chắc chắn là xếp thứ nhất trong thành Tinh Phong. Trước đây Đường Thiên được gọi là rác rưởi trong rác rưởi, có không biết bao nhiêu người cười nhạo hắn. Thế nhưng lúc này không ai dám cười nhạo hắn, việc Đường Thiên giết Chu Bằng tàn nhẫn, quyết đoán đã sớm truyền ra từ miệng những học viên được chứng kiến.
Tuyệt đối không được đắc tội hắn!
Tuyệt đối không được làm hắn tức giận!
Quan trọng nhất là, tuyệt đối không được để vẻ ngu ngơ của hắn lừa, đó là giả vờ, chắc chắn là giả vờ!
Đường Thiên luôn tự xưng là "Thiếu niên giống như thần", đừng cho là đó chỉ là chuyện đùa, đó là sự thật, không tin à? Vậy ngươi là đồ đần độn!
Khi Đường Thiên xuất hiện thì các học viên đang bàn tán sôi nổi lập tức im lặng, yên lặng như tờ, ánh mắt mọi người nhìn hắn đầy vẻ kính nể, mọi người tự động nhường ra một con đường.
"Hử?" Người trung niên đang đứng trên sân thượng quan sát đám học viên này từ phía xa lộ ra vẻ bất ngờ.
Học viên chính là một quần thể rất đơn giản, người có thể khiến cho bọn họ làm vậy nhất định là người họ thực sự kính nể.
Hắn không khỏi quan sát Đường Thiên thật kỹ.
Tốc độ của đối phương quá nhanh, hắn chỉ có thể thấy được một bóng đen mơ hồ.
Khốn kiếp!
"Thiên Lô!" Đường Thiên gầm lên, ngọn lửa màu đỏ bốc lên từ Hắc Thiết quyền sáo Thiên Lô, chân lực toàn thân chuyển động ở mức tối đa, dường như lần này hạc thân thứ hai cũng cảm nhận được sự nguy hiểm, chuyển động với tốc độ nhanh chưa từng thấy.
Đường Thiên không chút chần chừ tung ra một quyền mạnh nhất của mình.
Đại Tuyết Băng!
Lần đầu tiên Đường Thiên đeo Hắc Thiết quyền sáo sử dụng Đại Tuyết Băng, hắn lập tức cảm nhận được sự bất đồng, một dòng khí ấm áp chảy ngược từ quyền sáo vào trong cơ thể hắn, sau đó lại cùng chân lực của hắn truyền vào quyền sáo.
Dòng khí ấm này quét sạch sự sợ hãi của Đường Thiên.
Quyền thế nhìn rất bình thường, ngay cả ngọn lửa yêu dị trên nắm đấm dường như cũng trở nên hòa nhã.
Lúc này Ngũ tiên sinh đã cạn sức, hắn không thể tránh được cú đấm này của Đường Thiên, nắm đấm của Đường Thiên đánh thẳng vào ngực hắn.
Phụp!
Một tiếng động nhỏ vang lên, ngọn lửa màu đỏ đi vào cơ thể Ngũ tiên sinh, Ngũ tiên sinh cứng người, vẻ mặt vẫn còn đọng lại trên mặt. Hắn ngơ ngẩn nhìn Đường Thiên, dường như hắn không thể tin cú đấm này của Đường Thiên lại có thể trúng hắn.
Lúc này mọi người mới có phản ứng.
Ầm!
Ngọn lửa màu đỏ bùng ra từ cơ thể Ngũ tiên sinh, trong chớp mắt đã hoàn toàn nuốt chửng Ngũ tiên sinh.
" Thiên Lô hỏa!" Hiệu trưởng học viện Mãnh Thú la thất thanh.
Hiệu trưởng Thiên Tinh và hiệu trưởng Bắc Yên ngơ ngẩn nhìn Đường Thiên.
Tất cả mọi người đều ngơ ngẩn nhìn Đường Thiên và ngọn lửa trước mặt hắn.
Ngọn lửa màu đỏ dường như mang theo sức mạnh yêu dị, cháy hừng hực.
Dưới ánh lửa chiếu rọi, thiếu niên thở dốc, gương mặt sáng tối chập chờn, mang theo sức mạnh kinh người.
※※※※※※※※※※※
" Quả nhiên là Thiên Lô hỏa!" Hiệu trưởng Bắc Yên lẩm bẩm: "Vũ khí Thiên Lô cấp độ càng thấp thì càng khó gọi được hỏa diễm, xác suất gọi được hỏa diễm của vũ khí Hắc Thiết chưa đến một phần vạn!"
Hiệu trưởng Thiên Tinh cũng khó nén vẻ khiếp sợ: "Truyền rằng một khi có thể gọi được Thiên Lô hỏa thì vũ khí Hắc Thiết có thể tự mình tôi luyện để lên cấp."
"Đó chỉ là truyền thuyết, dù sao ta cũng chưa thấy bao giờ." Lão Ngụy nói vậy nhưng vẻ mặt dương dương tự đắc, búng tay một cái: "Amaury, đến, gọi Thiên Lô hỏa của ngươi ra."
"Ừm." Amaury giơ Hắc Thiết đao trong tay lên, hô: "Thiên Lô!"
Phụt, ngọn lửa màu đỏ bùng lên, bao lấy thân đao.
Ba hiệu trưởng khác lập tức lộ vẻ thèm thuồng, vừa hâm mộ vừa ghen tỵ, dáng dấp như muốn nhào lên cướp người, đặc biệt là hiệu trưởng Mãnh Thú, suýt chút nữa thì nện ngực giậm chân!
Ngọn lửa tắt, Ngũ tiên sinh đã hóa thành tro tàn, không để lại bất cứ dấu vết gì.
"Tên này nghèo quá đi mất!" Đường Thiên trợn mắt há mồm, không thể tin nổi.
Quả nhiên thượng bất chính hạ tắc loạn...
Vẻ mặt tán thưởng của các hiệu trưởng hoàn toàn biến mất, vẻ chấn động trong mắt mọi người cũng vậy.
"Đến cả cặn cũng không còn!" Lão Ngụy trợn mắt, có vẻ rất không cam lòng.
Lúc này hiệu trưởng Thiên Tinh lên tiếng: "Chúng ta làm gì đây?"
"Báo cáo thành chủ." Hiệu trưởng Bắc Yên trầm giọng nói: "Chuyện này có liên quan đến Hắc Hồn, không phải chuyện nhỏ."
Mấy vị hiệu trưởng nhanh chóng thống nhất là báo cáo thành chủ.
※※※※※※※※※※※
Chuyện này có ảnh hưởng hơn Đường Thiên tưởng tượng nhiều, cả Vũ An tinh đều trở nên căng thẳng. Thế lực trong bóng tối như Hắc Hồn đã vươn móng vuốt về phía tinh cầu ngoài biên giới như Vũ An tinh. Các thành chủ bắt đầu liên kết, chuẩn bị mời Quang Minh Võ Hội đến giúp đỡ.
Có điều nhưng việc này chẳng liên quan đến Đường Thiên.
Chuyện đầu tiên hắn làm sau khi trở về học viện Sa Kỳ Mã là tiến vào cửa ánh sáng của Nam Thập Tự Bài.
Quả nhiên hắn tìm thấy Binh trong đó.
"Này, sao ngươi vào được đây?" Đường Thiên nhịn không được, hỏi. Từ đầu tới chân Binh tràn ngập bí ẩn, giống như kem đánh răng vậy, cứ bóp là lại ra một ít.
Binh im lặng.
Quả nhiên lần này bóp không ra.
Đường Thiên thấy vậy liền dứt khoát đi luyện tập.
"Ngươi dùng Nam Thập Tự Bài không đúng cách." Binh bỗng nhiên nói.
"Dùng không đúng cách?" Đường Thiên ngây ra, hắn nghi vực nhìn Binh: "Vậy ngươi nói xem dùng thế nào?"
Binh: "Phải đánh tường sương mù."
"Tường sương mù?" Ánh mắt Đường Thiên nhìn vào tường sương mù.
Trên tường sương mù có hai lỗ thủng, một cái là do Thiểm Điện Sát, một cái là do Đại Tuyết Băng. Hắn biết có thể đánh thủng tường sương mù nhưng hắn vẫn luôn chăm chỉ tu luyện, không chú ý nhiều đến chuyện này.
Đánh tường sương mù?
Đường Thiên ngẫm nghĩ, chợt nhận ra một vấn đề: "Sao ngươi biết?"
Binh im lặng.
Đường Thiên trừng mắt nhìn Binh, Binh vẫn thờ ơ, Đường Thiên giận dữ thu ánh mắt lại, ngẫm nghĩ tiếp, đó đúng là một phương pháp luyện tập tốt.
Hắn đứng trước tường sương, dùng Toái Ảnh Chưởng đánh lên tường sương, bắt đầu luyện tập.
Uy lực của Toái Ảnh Chưởng nhỏ hơn Đại Tuyết Băng nhiều, thế nhưng tường sương vẫn dần dần bị Đường Thiên đánh vỡ.
Đường Thiên chỉ muốn vỗ đầu, sao trước đây mình không nghĩ ra cách này? Nghĩ lại việc trước đây cứ đấm vào không khí, ngốc thật.
Thiếu niên giống như thần vô cùng hăng hái!
Lần đầu tiên cảm nhận được sự mạnh mẽ của chuyên gia cận chiến, Đường Thiên cảm thấy toàn thân tràn trề sức lực, hắn nghĩ nếu luyện bốn loại võ kỹ kia đến mức hoàn mỹ sau đó luyện được sát chiêu, a a a, nhất định là vô cùng lợi hại!
Lần trước ở hồn chi mê cung Đường Thiên nghe hiệu trưởng Thiên Tinh nói rắng nếu có thể gọi được Thiên Lô hỏa bằng Hắc Thiết quyền sáo thì nó có thể thăng cấp, hắn liền chạy tới mỏ đá tìm Thạch Đầu đại ca. Thạch Đầu nghe hắn nói có thể gọi được Thiên Lô hỏa thì vừa vui mừng vừa kinh ngạc, nói cho hắn biết cách tôi luyện Hắc Thiết quyền sáo.
Phương pháp rất đơn giản, chính là đeo quyền sáo, gọi Thiên Lô hỏa, không ngừng tung quyền, Thiên Lô hỏa trong quyền sáo sẽ không ngừng tôi luyện nó cho đến khi lên cấp.
Sau lúc đó Đường Thiên không gỡ quyền sáo xuống bao giờ.
Thiên Lô quyền sáo nhẹ nhàng linh hoạt, dán chặt các khớp, Đường Thiên dùng chưởng, quyền hay trảo đều rất thoải mái.
Trước kia không có thứ để đối chiếu, Đường Thiên không cảm nhận rõ nhưng giờ qua tường sương hắn có thể thấy được uy lực của Hắc Thiết quyền sáo. Dùng Toái Ảnh Chưởng khi đeo Hắc Thiết quyền sáo thì uy lực ít nhất tăng một phần năm.
Hắc Thiết quyền sáo lợi hại như vậy, làm cho Đường Thiên vô cùng mong chờ về bí bảo cấp đồng.
Lần này hắn thu được nhiều thứ, ngoài vài cái thẻ bạc ra có một cái bí bảo cấp đồng.
Bí bảo cấp đồng của chòm sao Tiểu Mã, Tiểu Mã Phi Ngoa(ủng).
Chòm sao Tiểu Mã nằm phía tây nam chòm sao Phi Mã, phía bắc chòm sao Thủy Bình, là một chòm sao rất nhỏ, chỉ to hơn chòm sao Nam Thập Tự một chút.
Đường Thiên rất thích đôi Tiểu Mã Phi Ngoa này, thân ủng bằng kim loại có màu đồng, khắc một con ngựa nhỏ đáng yêu, mặt ngoài đánh nhám, chẳng hề bắt mắt, nhưng đeo vào chân thì rất thoải máu. Chỉ cần giẫm nhẹ lên mặt đất Đường Thiên cảm thấy thân thể mình nhẹ hơn rất nhiều.
Khi Đường Thiên truyền chân lực vào thì tốc độ nhanh như gió, sức bộc phát của Bát Bộ Cản Thiền tăng lên một cách rõ ràng.
Đây là một bí bảo có giá trị rất thực dụng với Đường Thiên.
Đường Thiên không ngừng tìm hiểu, rốt cục hắn có lý giải của riêng mình về các bí bảo. Trong mỗi bí bảo đều có thứ gì đó giống như võ hồn, nó là nguồn gốc sức mạnh của bí bảo. Chỉ cần truyền chân lực vào thì võ hồn sẽ thức tỉnh. Bí bảo khác nhau võ hồn cũng sẽ khác nhau, có võ hồn mạnh về chiến đấu, có võ hồn mạnh về hỗ trợ, có cái lại giúp tăng chân lực, có cái có thể phóng chân lực.
Bí bảo cấp bậc càng cao thì võ hồn của nó càng mạnh.
Võ hồn của bí bảo cấp đồng mạnh hơn võ hồn bí bảo cấp sắt. Võ hồn của Tiểu Mã Phi Ngoa chính là một con ngựa rất nhỏ. Khi Đường Thiên truyền chân lực vào võ hồn Tiểu Mã thì nó vui sướng nhảy nhót, rất kỳ lạ.
Thẻ bạc cũng không hợp với hắn, Đường Thiên liền bán sạch, đổi thành đá ngôi sao, ở Thiên Lộ, đá ngôi sao chính là đơn vị tiền tệ thông dụng.
※※※※※※※※※※※※
"Này, Đường cơ bản, nghe chưa, Quang Minh Võ Hội phái người tới!" Amaury rất hưng phấn.
Đường Thiên không thèm ngẩng đầu lên: "Tới thì cứ tới!"
"Đó chính là Quang Minh Võ Hội, tiêu chuẩn để vào hội là ít nhất phải đạt đến cấp năm!" Amaury có vẻ thèm muốn, ở Vũ An tinh có thực lực cấp năm thì đã nằm trong những cường giả hàng đầu.
"Ừm, ta phải luyện tập đây." Đường Thiên vẫn không thèm ngẩng đầu lên.
Hơn mười ngày tu luyện điên cuồng, Toái Ảnh Chưởng của Đường Thiên rốt cuộc cũng đạt đến mức hoàn mỹ. Đường Thiên quyết định luyện Ưng Trảo Công, Liên Hoàn Quan Tiết Kỹ và Bát Bộ Cản Thiền đến mức độ hoàn mỹ sau đó mới luyện võ kỹ cấp bốn.
"Đừng luyện tập vội." Lão Ngụy đột nhiên xuất hiện.
Đường Thiên dừng lại, tò mò nhìn lão Ngụy.
"Người của Quang Minh Võ Hội đến." Lão Ngụy nói.
Đường Thiên có vẻ khó hiểu: "Liên quan gì đến chúng ta?"
"Ừm, vừa đi vừa nói." Lão Ngụy nói.
Trên đường đi lão Ngụy giải thích kỹ, lúc này Đường Thiên mới hiểu rõ chuyện này.
Vũ An tinh là tinh cầu ở biên giới, không nằm trong Thiên Lộ, cả Quang Minh Võ Hội và Hắc Hồn đều không quan tâm nhiều đến nó. Song lần này Hắc Hồn gây chuyện lớn, cả Vũ An tinh lập tức trở nên căng thẳng, vội vàng liên hệ với Quang Minh Võ Hội. Quang Minh Võ Hội liền phái người đến điều tra việc này.
"Quang Minh Võ Hội là một trong những đối thủ của Hắc Hồn." Lão Ngụy nói: "Lần này Quang Minh Võ Hội còn có mục đích khác, đó là chọn những người trẻ tuổi có thiên phú xuất sắc. Đây là một trong những truyền thống của Quang Minh Võ Hội. Thành chủ rất coi trọng việc này, nếu như có người được chọn thì nghiễm nhiên Vũ An tinh sẽ được Quang Minh Võ Hội bảo vệ."
"Ta phải đi tìm Thiên Huệ." Đường Thiên nhìn lão Ngụy như nhìn kẻ ngớ ngẩn.
"Ngươi coi thường Quang Minh Võ Hội rồi, chòm sao Anh Tiên nằm trong thế lực của Quang Minh Võ Hội." Lão Ngụy khinh bỉ phản công.
"Lợi hại vậy sao?" Đường Thiên ngây ra, trong suy nghĩ của hắn Anh Tiên là một chòm sao rất lớn.
"Nói thừa!" Lão Ngụy nói tiếp: "Nếu các ngươi được vào Quang Minh Võ Hội thì ta cũng yên tâm. Cách đào tạo thế hệ trẻ của Quang Minh Võ Hội rất độc đáo, hơn nữa võ kỹ trong nội bộ của bọn họ cũng không phải hàng loại thường như của chúng ta. Lão sư trong hội có trình độ rất cao, gã họ Ngũ kia nếu xếp vào Quang Minh Võ Hội cùng lắm cũng chỉ là một thành viên bình thường. Danh tiếng của Hắc Hồn không tốt, còn danh tiếng của Quang Minh Võ Hội không tệ."
Khi Đường Thiên và Amaury theo lão Ngụy đến phủ thành chủ thì nơi này đã chật kín người.
Đám Tư Mã Hương Sơn, Hàn Băng Ngưng, Lương Thu cũng nằm trong số đó.
Sau việc lần trước, danh tiếng của Đường Thiên rất nổi. Hồn tướng cấp bạc Tác Hồn Thương có thực lực cấp bốn lại sử dụng thương pháp cấp đại sư, ghê gớm đến nhường nào? Thế nhưng vẫn bị Đường Thiên đánh bại. Thực lực của Ngũ tiên sinh bị đốt thành tro lại càng kinh người, có người nói đạt đến cấp năm, dù Đường Thiên giết được hắn phần nhiều là nhờ may mắn nhưng mà cấp năm...
Đó là thực lực khiến kẻ khác phải ngưỡng mộ!
Chiến tích huy hoàng như vậy, chắc chắn là xếp thứ nhất trong thành Tinh Phong. Trước đây Đường Thiên được gọi là rác rưởi trong rác rưởi, có không biết bao nhiêu người cười nhạo hắn. Thế nhưng lúc này không ai dám cười nhạo hắn, việc Đường Thiên giết Chu Bằng tàn nhẫn, quyết đoán đã sớm truyền ra từ miệng những học viên được chứng kiến.
Tuyệt đối không được đắc tội hắn!
Tuyệt đối không được làm hắn tức giận!
Quan trọng nhất là, tuyệt đối không được để vẻ ngu ngơ của hắn lừa, đó là giả vờ, chắc chắn là giả vờ!
Đường Thiên luôn tự xưng là "Thiếu niên giống như thần", đừng cho là đó chỉ là chuyện đùa, đó là sự thật, không tin à? Vậy ngươi là đồ đần độn!
Khi Đường Thiên xuất hiện thì các học viên đang bàn tán sôi nổi lập tức im lặng, yên lặng như tờ, ánh mắt mọi người nhìn hắn đầy vẻ kính nể, mọi người tự động nhường ra một con đường.
"Hử?" Người trung niên đang đứng trên sân thượng quan sát đám học viên này từ phía xa lộ ra vẻ bất ngờ.
Học viên chính là một quần thể rất đơn giản, người có thể khiến cho bọn họ làm vậy nhất định là người họ thực sự kính nể.
Hắn không khỏi quan sát Đường Thiên thật kỹ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.