Chương 614: Ưu thế
Phương Tưởng
03/04/2015
Đường Thiên cực kỳ dữ tợn, ném một quả boom khổng lồ vào thành Bạch Sa, chớp mắt sau đã quên luôn chuyện này.
Ai da, chẳng phải nộp tiền rồi sao?
Chẳng phải các ngươi nói cái gí này rất cao ư? Phương pháp rất hữu hiệu ư? A, hữu hiệu là được, được ồi được rồi, thiếu niên rất bận, mọi chuyện rất nhiều, các ngươi không hiểu nổi nỗi phiền não của thiếu niên đâu!
Phiền não của Đường Thiên hiện giờ là, cần trả tiền!
Tiền tiêu đương nhiên sảng khoái, cũng cực kỳ thô bạo, nhưng chỉ chớp mắt đã nện cả chục tỷ vào. Tiền là đi vay, Đường Thiên đang liều mạng thôi thúc Binh mau luyện chế hắc kim, sớm đem chút hắc kim tới gán nợ. Binh nghe Đường Thiên thiếu nợ tới vài chục tỷ, suýt chút nữa giận tới thổ huyết.
Đường Thiên lo lắng vấn đề trả tiền, Từ Tấn lại chẳng hề lo lắng. Đường Thiên nắm giữ mỏ hắc kim còn thiếu tiền? Có điều Đường Thiên treo thưởng như vậy cũng khiến hai mắt hắn sáng lên, cực kỳ hưng phấn.
Thương nhân vũ khí ghét nhất chính là hòa bình!
Thủ đoạn của Đường Thiên đơn giản thô bạo tới mức người khác giận sôi, đánh vỡ mọi quy củ, khuấy cho nổi mưa nổi gió. Cũng nhờ Đường Thiên, thành phố gần đây không yên ổn, cực kỳ hỗn loạn, số người mua vũ khí trang bị gia tăng, chuyện làm ăn của Từ Ký trở nên cực kỳ nóng bỏng.
Có thêm vài người như vậy đến thì tốt, không khéo năm nay có thể hoàn thành kế hoạch sớm.
Từ Tấn trong lòng đắc ý, nhàn rỗi vô sự, bèn chạy tới chỗ Đường Thiên chơi, hắn cực kỳ hiếu kỳ về Đường Thiên.
Bước vào biệt việt của Lăng gia, Richard đang cực kfy bận rộn, hắn đang thăm dò tin tức về mười ba gia tộc. Hiện tại ai cũng biết sau lưng Richard có một cường hào. Toàn bộ giới buôn bán tin tức của thành Bạch Sa đều sôi trào. Rất nhiều người cho rằng Đường Thiên ngu ngốc lắm tiền, muốn thừa nước đục thả câu, nào ngờ gặp phải Richard.
Richard cũng không phải một nhân viên tình báo hợp lệ, thế nhưng hắn hiểu rõ về mười ba gia tộc hơn xa người thường, tin tức nào đáng tin, tin tức nào không đáng tin, hắn gần như lập tức phân biệt ra.
Sau một thời gian, danh tiếng của Richard cũng nhanh chóng vang xa.
Từ Tấn vốn luôn quan tâm mật thiết tới cục điện đương nhiên biết điều này, hắn rất khách khí chào hỏi cùng Richard, người có năng lực luôn được tôn trọng.
Từ Tấn chuẩn bị đi tìm Đường Thiên, nghe nói gã đang tu luyện, đúng là giỏi giữ bình tĩnh, lúc này còn tâm trạng đi tu luyện!
Vừa rẽ vào nội viện, chợt thấy một tiểu tử còn trẻ đang lầm bầm lầm bầm, ngây ngốc tới quên mình.
Từ Tấn thấy người trẻ tuổi này quen quen, một lúc sau mới nhận ra hắn trông giống Richard, lúc này hắn mới nhớ ra trong đội ngũ của Đường Thiên còn Richard nhỏ.
Vốn Từ Tấn không có ý định quấy rối Richard nhỏ, nhưng khi bước qua, hắn vô tình nghe được Richard nhỏ lẩm bẩm có từ "hồn", hắn không khỏi ngừng lại, lắng nghe cẩn thận.
Nghe một lúc, hắn cũng hiểu được vài phần, Richard nhỏ đang nghiên cứu hồn.
Hắn không khỏi mỉm cười, trong lòng cũng không phản đối. Từ sau khi Quang Minh Châu quật khởi, nghiên cứu hồn là trào lưu nghiên cứu rộng rãi nhất. Có điều Từ Tấn biết cái hố này lớn tới mức nào, vô số người nhảy vào nhưng trước nay chưa từng có ai bò lên.
Rất đơn giản, hồn vật đắt đỏ và hiếm hoi.
Tuy không biết Quang Minh Châu làm sao giải quyết vấn đề này, thế nhưng hiển nhiên những người khác không thể giải quyết được.
Có điều, Richard nhỏ lầm bầm một số từ, vẫn gợi nên hứng thú của Từ Tấn. Từ Tấn hiểu về hồn hơn người bình thường nhiều, hai người vui vẻ thảo luận.
Richard nhỏ gặp người đồng đạo, cực kỳ kích động, lập tức mời Từ Tấn tham quan phòng thí nghiệm của mình.
Từ Tấn vui vẻ đi tới, trò chuyện vài câu, rất nhiều ý tưởng của Richard nhỏ khiến hai mắt hắn sáng lên, thậm chí chủ động giúp đỡ ý tưởng nghiên cứu của cậu bé.
Nhưng khi hắn bước vào phòng thí nghiệm của Richard nhỏ, nhìn ngăn tủ đầy hồn vật, thân thể lập tức cứng đờ, miệng há hốc.
Hồn vật!
Thời đại này, có hồn thì gạch vụn cũng thành bảo. Quang Minh Châu quật khởi vì sao? Chính là nhờ hồn, chỗ tốt của hồn rất nhiều, trực tiếp nhất chính là thông minh. Nếu Thánh giả có thể sinh hồn, vậy hoàn toàn có thể để nó trở thành Thánh Hồn, tự mình thôi diễn pháp tắc! Máy móc có hồn sẽ càng thêm mạnh mẽ, càng thêm thông minh, thậm chí có thể tự cường hóa.
Từ Tấn khôi phục tinh thần, con mắt quét qua một lượt, lập tức đỏ bừng.
Khi biết những hồn vật này tới từ tay Đường Thiên, Từ Tấn lập tức quay người lao đi, nhào tới trước mặt Đường Thiên, yêu cầu mua hồn vật.
Đường Thiên giật mình, gã vốn không định bán hồn vật, nếu hồn vật xuất hiện trên thị trường, vậy chẳng phải nói luôn với Quang Minh Châu, có người từ Thiên Lộ tới à? Giờ khiến Quang Minh Châu chú ý rõ ràng là tự tìm đường chết.
Đối mặt với yêu cầu bảo mật của Đường Thiên, Từ Tấn thoải mái đồng ý, đặc biệt sau khi hắn biết Đường Thiên từ chối bán hồn vật, hắn hy vọng có thể gia nhập nghiên cứu của Richard nhỏ.
Đường Thiên suy nghĩ một chút bèn đồng ý. Thể diện của chủ nợ, vẫn cần cấp.
Từ Tấn trong lòng mừng như điên, hắn biết nghiên cứu của Richard nhỏ có tiền đồ cơ nào, đây chính là khoản đầu tư quan trọng nhất trong cuộc đời hắn. Hắn đóng gói tất cả thiết bị trong phòng thí nghiệm của Từ Ký, đưa tới, sau đó lại chuyển hết những khoản tích trữ nhiều năm của mình vào phòng thí nghiệm của Richard.
Hắn cũng để ý, không truyền tin về cho Từ Ký, đây là đầu tư của cá nhân hắn.
Càng khiến hắn hiếu kỳ hơn hết là thân phận của Đường Thiên, nhiều hồn vật như vậy khiến hắn không thể không lật đổ suy đoán về Đường Thiên trước kia.
Những ngày vừa qua, Từ Tấn có biểu lộ khác thường lập tức khiến bọn Bạch Việt quan tâm.
Thành Tam Hồn.
"Đây là vũ khí chiến hạm, chuyên sử dụng trên chiến hạm. Chiến hạm của bọn họ uy lực cực mạnh, chúng ta nếu không có chiến hạm chắc chắn sẽ chịu thiệt. Hơn nữa ta phát hiện thể chất không năng lượng cùng chiến hạm quả thật là tuyệt phối. Ta không cách nào tha một cái chiến hạm về, chỉ mua một vài bản vẽ, vật liệu cùng vũ khí chiến hạm, ngươi cần nghiên cứu chúng ngay lập tức."
Đường Thiên nói với Sylar.
Ánh mắt Sylar hoàn toàn bị vũ khí chiến hạm thu hút, vũ khí với phong cách hoàn toàn khác Thiên Lộ này tỏa ra sức mê hoặc trí mạng.
Đường Thiên biểu diễn sử dụng Pháo Kiếm Tổ Ong một lượt, uy lực kinh khủng của nó khiến tất cả mị người giật mình.
Sắc mặt mọi người đều không tốt, nếu binh đoàn của họ gặp phải công kích như vậy, hầu như không có lực chống đỡ.
"Công kích thật cường đại!" Đường Sửu lẩm bẩm, hắn đột nhiên nghĩ tới một vấn đề: "Võ Hội Quang Minh có loại chiến hạm này không?"
"Không có. Nếu bọn chúng có, ai có thể đỡ được?" Đinh Đang trả lời khẳng định, nàng chợt trầm ngâm: "Như vậy xem ra Thánh Điện cùng Quang Minh Châu hẳn có liên lạc nhưng không thể qua lại. Nếu vậy, phòng thí nghiệm hồn của Quang Minh Châu sẽ phải ở Thánh Điện!"
"Đúng vậy." Đường Sửu nhanh chóng khôi phục tinh thần: "So sánh ra, ưu thế của chúng ta lớn hơn nhiều. Chúng ta có thể đặt phòng thí nghiệm hồn tại Thánh Vực, đưa bí bảo hồn bảo tới Thánh Vực. Lại có thể chuyển vật liệu về Thiên Lộ, chế tạo chiến thuyền tại Thiên Lộ, chúng ta chỉ cần nghiên cứu ra chiến hạm là có thể trực tiếp giết chết Võ Hội Quang Minh cùng Thánh Điện, hơn nữa chúng ta có thân thể không năng lượng, không ai ngăn chặn nổi chúng ta. Mà có bí bảo, hồn bảo, đại nhân ở Thánh Vực cũng chiếm hết ưu thế."
Lời nói này của Đường Sửu khiến mọi người đều phấn chấn hẳn lên.
"Thời gian, quan trọng nhất là thời gian, chúng ta cần làm tất cả trước khia cửa sao khai mở mới có ý nghĩ. Một khi cửa sao khai mở, ưu thế của chúng ta lập tức biến thành không."
Bầu không khí đột nhiên nghiêm nghị hẳn lên.
Sylar đột nhiên mỉm cười mỹ lệ, lời nói lại cực kỳ thô bạo: "Chẳng phải chỉ là đấu tranh ư? Dọc con đường này, chúng ta chiến đã ít sao? Lại nói, ưu thế của chúng ta lớn như vậy, đã tốt hơn trước rất nhiều rồi!"
Mọi mịt mờ trong lòng mọi người đều bị quét sạch, sĩ khí đại chấn.
"Đúng vậy! Điều kiện của chúng ta tốt hơn trước đây nhiều!'
"Đúng vậy đúng vậy!"
. . .
Thấy mọi người đều phấn chấn, Đường Thiên đột nhiên cảm thấy thiếu niên không cần phiền não nữa rồi.
Cách biệt việt của Lăng gia không xa, Từ Tấn bị hai chú cháu Bạch gia kéo tới uống trà.
Bạch Việt cười khổ: "Cái gã kia thật quá điên cuồng! Nếu ta mua binh đoàn cho hắn, với tính khí của gã, ai gây chuyện với gã khéo gã trực tiếp kéo người tới san bằng đối phương."
Bạch Hiểu cũng lộ vẻ cảm thông, Đường Thiên treo thưởng như vậy hoàn toàn lật đổ nhận thức của Bạch Hiểu. Tiêu diệt đối phương là đúng, thế nhưng mưu kế thì sao? Thủ đoạn thì sao? Bố cục thì sao? Không có gì cả, trực tiếp dùng tiền đè chết đối phương. . .
Chơi kiểu gì thế?
Vừa nghĩ tới sau này ai chọc phải gã, không nói hai lời, lập tức ném vài chục tỷ ra treo thưởng. Thứ tiếp theo chờ đợi kẻ địch là ám sát liên miên không dứt, mãi mãi không có ngày mai.
Quan trọng nhất là phá hỏng quy củ, thế gia chúng ta không chơi như thế. Tiền thì ai cũng có, làm như vậy chỉ trở thành kẻ địch chung cho mọi người chỉ trích.
"Vậy có liên quan gì tới chúng ta?" Từ Tấn coi thường nói: "Dẫu sao chỉ cần hắn trả tiền ta sẽ bán cho hắn, có chiến tranh cũng chẳng sợ."
"Đồ con buôn vũ khí!" Bạch Việt vẻ mặt khinh bỉ.
"Đúng vậy! Ta là con buôn!" Từ Tấn bỗng phấn chấn hẳn: "Bá phụ chắc lo hắn đi gây rối, không sao, bá phụ có thể chuyển phần buôn bán binh đoàn đó cho ta, để ta đi mua."
Từ Tấn giờ đang vắt óc nghĩ hết cách để lấy lòng Đường Thiên, trong đầu hắn phủ đầy những hồn vật kia. Hắn hiểu rõ, đây là một lần đánh bạc, nếu hắn thắng, tương lai của hắn, nửa đời sau của hắn, không, gia tộc hắn sẽ thịnh vượng vài đời. Bắp đùi thô to như vậy nếu bỏ qua tuyệt đối là tiếc nuối cả đời.
Không đúng!
Cực kỳ không đúng!
Bạch Việt và Bạch Hiểu hai người liếc mắt nhìn nhau, Bạch Việt cười ha hả: "Gấy rối là chắc chắn rồi, có điều muốn chiếm lợi trên tay Mãnh lão đệ không dễ vậy đâu. Binh đoàn ta mua cho Mãnh lão đệ đang trên đường tới rồi."
Từ Tấn là người tinh ranh nhường nào, lập tức đổi mặt, cười ha hả nói: "Bạch ba bá quả nhiên quan hệ sâu rộng."
Từ Tấn vốn là người tinh ranh, căn bản không tiết lộ chút gì.
Hai chú cháu Bạch gia cũng không làm được gì.
"Gần đây lời đồn không được tốt." Bạch Hiểu trầm giọng nói: "Thành thị cực kỳ hỗn loạn, đủ những lời nói bóng nói gió, vài ngày nay đã xảy ra vài án mạng, rất nhiều người quay mũi giáo về phía Mãnh huynh, cho là hắn phá hoại quy củ."
"Có người muốn đối phó với hắn." Từ Tấn kinh nghiệm đầy mình, không hề do dự nói: "Là Hà Anh, hắn hiềm nghi lớn nhất."
"Đúng vậy." Bạch Việt than thở: "Gần đây Bạch Sa Châu không được yên bình, hy vọng Mãnh lão đệ đừng lao vào."
Từ Tấn cười khổ: "Bá phụ ngài nói trúng rồi."
Hai chú cháu Bạch gia sứng ờ, hai người nhìn theo hướng Từ Tấn, lập tức biến sắc.
"Đại công tử!"
"Lăng Hạ"
Lăng Hạ cùng đại công tử xuất hiện trước cửa biệt việt Lăng gia.
Ai da, chẳng phải nộp tiền rồi sao?
Chẳng phải các ngươi nói cái gí này rất cao ư? Phương pháp rất hữu hiệu ư? A, hữu hiệu là được, được ồi được rồi, thiếu niên rất bận, mọi chuyện rất nhiều, các ngươi không hiểu nổi nỗi phiền não của thiếu niên đâu!
Phiền não của Đường Thiên hiện giờ là, cần trả tiền!
Tiền tiêu đương nhiên sảng khoái, cũng cực kỳ thô bạo, nhưng chỉ chớp mắt đã nện cả chục tỷ vào. Tiền là đi vay, Đường Thiên đang liều mạng thôi thúc Binh mau luyện chế hắc kim, sớm đem chút hắc kim tới gán nợ. Binh nghe Đường Thiên thiếu nợ tới vài chục tỷ, suýt chút nữa giận tới thổ huyết.
Đường Thiên lo lắng vấn đề trả tiền, Từ Tấn lại chẳng hề lo lắng. Đường Thiên nắm giữ mỏ hắc kim còn thiếu tiền? Có điều Đường Thiên treo thưởng như vậy cũng khiến hai mắt hắn sáng lên, cực kỳ hưng phấn.
Thương nhân vũ khí ghét nhất chính là hòa bình!
Thủ đoạn của Đường Thiên đơn giản thô bạo tới mức người khác giận sôi, đánh vỡ mọi quy củ, khuấy cho nổi mưa nổi gió. Cũng nhờ Đường Thiên, thành phố gần đây không yên ổn, cực kỳ hỗn loạn, số người mua vũ khí trang bị gia tăng, chuyện làm ăn của Từ Ký trở nên cực kỳ nóng bỏng.
Có thêm vài người như vậy đến thì tốt, không khéo năm nay có thể hoàn thành kế hoạch sớm.
Từ Tấn trong lòng đắc ý, nhàn rỗi vô sự, bèn chạy tới chỗ Đường Thiên chơi, hắn cực kỳ hiếu kỳ về Đường Thiên.
Bước vào biệt việt của Lăng gia, Richard đang cực kfy bận rộn, hắn đang thăm dò tin tức về mười ba gia tộc. Hiện tại ai cũng biết sau lưng Richard có một cường hào. Toàn bộ giới buôn bán tin tức của thành Bạch Sa đều sôi trào. Rất nhiều người cho rằng Đường Thiên ngu ngốc lắm tiền, muốn thừa nước đục thả câu, nào ngờ gặp phải Richard.
Richard cũng không phải một nhân viên tình báo hợp lệ, thế nhưng hắn hiểu rõ về mười ba gia tộc hơn xa người thường, tin tức nào đáng tin, tin tức nào không đáng tin, hắn gần như lập tức phân biệt ra.
Sau một thời gian, danh tiếng của Richard cũng nhanh chóng vang xa.
Từ Tấn vốn luôn quan tâm mật thiết tới cục điện đương nhiên biết điều này, hắn rất khách khí chào hỏi cùng Richard, người có năng lực luôn được tôn trọng.
Từ Tấn chuẩn bị đi tìm Đường Thiên, nghe nói gã đang tu luyện, đúng là giỏi giữ bình tĩnh, lúc này còn tâm trạng đi tu luyện!
Vừa rẽ vào nội viện, chợt thấy một tiểu tử còn trẻ đang lầm bầm lầm bầm, ngây ngốc tới quên mình.
Từ Tấn thấy người trẻ tuổi này quen quen, một lúc sau mới nhận ra hắn trông giống Richard, lúc này hắn mới nhớ ra trong đội ngũ của Đường Thiên còn Richard nhỏ.
Vốn Từ Tấn không có ý định quấy rối Richard nhỏ, nhưng khi bước qua, hắn vô tình nghe được Richard nhỏ lẩm bẩm có từ "hồn", hắn không khỏi ngừng lại, lắng nghe cẩn thận.
Nghe một lúc, hắn cũng hiểu được vài phần, Richard nhỏ đang nghiên cứu hồn.
Hắn không khỏi mỉm cười, trong lòng cũng không phản đối. Từ sau khi Quang Minh Châu quật khởi, nghiên cứu hồn là trào lưu nghiên cứu rộng rãi nhất. Có điều Từ Tấn biết cái hố này lớn tới mức nào, vô số người nhảy vào nhưng trước nay chưa từng có ai bò lên.
Rất đơn giản, hồn vật đắt đỏ và hiếm hoi.
Tuy không biết Quang Minh Châu làm sao giải quyết vấn đề này, thế nhưng hiển nhiên những người khác không thể giải quyết được.
Có điều, Richard nhỏ lầm bầm một số từ, vẫn gợi nên hứng thú của Từ Tấn. Từ Tấn hiểu về hồn hơn người bình thường nhiều, hai người vui vẻ thảo luận.
Richard nhỏ gặp người đồng đạo, cực kỳ kích động, lập tức mời Từ Tấn tham quan phòng thí nghiệm của mình.
Từ Tấn vui vẻ đi tới, trò chuyện vài câu, rất nhiều ý tưởng của Richard nhỏ khiến hai mắt hắn sáng lên, thậm chí chủ động giúp đỡ ý tưởng nghiên cứu của cậu bé.
Nhưng khi hắn bước vào phòng thí nghiệm của Richard nhỏ, nhìn ngăn tủ đầy hồn vật, thân thể lập tức cứng đờ, miệng há hốc.
Hồn vật!
Thời đại này, có hồn thì gạch vụn cũng thành bảo. Quang Minh Châu quật khởi vì sao? Chính là nhờ hồn, chỗ tốt của hồn rất nhiều, trực tiếp nhất chính là thông minh. Nếu Thánh giả có thể sinh hồn, vậy hoàn toàn có thể để nó trở thành Thánh Hồn, tự mình thôi diễn pháp tắc! Máy móc có hồn sẽ càng thêm mạnh mẽ, càng thêm thông minh, thậm chí có thể tự cường hóa.
Từ Tấn khôi phục tinh thần, con mắt quét qua một lượt, lập tức đỏ bừng.
Khi biết những hồn vật này tới từ tay Đường Thiên, Từ Tấn lập tức quay người lao đi, nhào tới trước mặt Đường Thiên, yêu cầu mua hồn vật.
Đường Thiên giật mình, gã vốn không định bán hồn vật, nếu hồn vật xuất hiện trên thị trường, vậy chẳng phải nói luôn với Quang Minh Châu, có người từ Thiên Lộ tới à? Giờ khiến Quang Minh Châu chú ý rõ ràng là tự tìm đường chết.
Đối mặt với yêu cầu bảo mật của Đường Thiên, Từ Tấn thoải mái đồng ý, đặc biệt sau khi hắn biết Đường Thiên từ chối bán hồn vật, hắn hy vọng có thể gia nhập nghiên cứu của Richard nhỏ.
Đường Thiên suy nghĩ một chút bèn đồng ý. Thể diện của chủ nợ, vẫn cần cấp.
Từ Tấn trong lòng mừng như điên, hắn biết nghiên cứu của Richard nhỏ có tiền đồ cơ nào, đây chính là khoản đầu tư quan trọng nhất trong cuộc đời hắn. Hắn đóng gói tất cả thiết bị trong phòng thí nghiệm của Từ Ký, đưa tới, sau đó lại chuyển hết những khoản tích trữ nhiều năm của mình vào phòng thí nghiệm của Richard.
Hắn cũng để ý, không truyền tin về cho Từ Ký, đây là đầu tư của cá nhân hắn.
Càng khiến hắn hiếu kỳ hơn hết là thân phận của Đường Thiên, nhiều hồn vật như vậy khiến hắn không thể không lật đổ suy đoán về Đường Thiên trước kia.
Những ngày vừa qua, Từ Tấn có biểu lộ khác thường lập tức khiến bọn Bạch Việt quan tâm.
Thành Tam Hồn.
"Đây là vũ khí chiến hạm, chuyên sử dụng trên chiến hạm. Chiến hạm của bọn họ uy lực cực mạnh, chúng ta nếu không có chiến hạm chắc chắn sẽ chịu thiệt. Hơn nữa ta phát hiện thể chất không năng lượng cùng chiến hạm quả thật là tuyệt phối. Ta không cách nào tha một cái chiến hạm về, chỉ mua một vài bản vẽ, vật liệu cùng vũ khí chiến hạm, ngươi cần nghiên cứu chúng ngay lập tức."
Đường Thiên nói với Sylar.
Ánh mắt Sylar hoàn toàn bị vũ khí chiến hạm thu hút, vũ khí với phong cách hoàn toàn khác Thiên Lộ này tỏa ra sức mê hoặc trí mạng.
Đường Thiên biểu diễn sử dụng Pháo Kiếm Tổ Ong một lượt, uy lực kinh khủng của nó khiến tất cả mị người giật mình.
Sắc mặt mọi người đều không tốt, nếu binh đoàn của họ gặp phải công kích như vậy, hầu như không có lực chống đỡ.
"Công kích thật cường đại!" Đường Sửu lẩm bẩm, hắn đột nhiên nghĩ tới một vấn đề: "Võ Hội Quang Minh có loại chiến hạm này không?"
"Không có. Nếu bọn chúng có, ai có thể đỡ được?" Đinh Đang trả lời khẳng định, nàng chợt trầm ngâm: "Như vậy xem ra Thánh Điện cùng Quang Minh Châu hẳn có liên lạc nhưng không thể qua lại. Nếu vậy, phòng thí nghiệm hồn của Quang Minh Châu sẽ phải ở Thánh Điện!"
"Đúng vậy." Đường Sửu nhanh chóng khôi phục tinh thần: "So sánh ra, ưu thế của chúng ta lớn hơn nhiều. Chúng ta có thể đặt phòng thí nghiệm hồn tại Thánh Vực, đưa bí bảo hồn bảo tới Thánh Vực. Lại có thể chuyển vật liệu về Thiên Lộ, chế tạo chiến thuyền tại Thiên Lộ, chúng ta chỉ cần nghiên cứu ra chiến hạm là có thể trực tiếp giết chết Võ Hội Quang Minh cùng Thánh Điện, hơn nữa chúng ta có thân thể không năng lượng, không ai ngăn chặn nổi chúng ta. Mà có bí bảo, hồn bảo, đại nhân ở Thánh Vực cũng chiếm hết ưu thế."
Lời nói này của Đường Sửu khiến mọi người đều phấn chấn hẳn lên.
"Thời gian, quan trọng nhất là thời gian, chúng ta cần làm tất cả trước khia cửa sao khai mở mới có ý nghĩ. Một khi cửa sao khai mở, ưu thế của chúng ta lập tức biến thành không."
Bầu không khí đột nhiên nghiêm nghị hẳn lên.
Sylar đột nhiên mỉm cười mỹ lệ, lời nói lại cực kỳ thô bạo: "Chẳng phải chỉ là đấu tranh ư? Dọc con đường này, chúng ta chiến đã ít sao? Lại nói, ưu thế của chúng ta lớn như vậy, đã tốt hơn trước rất nhiều rồi!"
Mọi mịt mờ trong lòng mọi người đều bị quét sạch, sĩ khí đại chấn.
"Đúng vậy! Điều kiện của chúng ta tốt hơn trước đây nhiều!'
"Đúng vậy đúng vậy!"
. . .
Thấy mọi người đều phấn chấn, Đường Thiên đột nhiên cảm thấy thiếu niên không cần phiền não nữa rồi.
Cách biệt việt của Lăng gia không xa, Từ Tấn bị hai chú cháu Bạch gia kéo tới uống trà.
Bạch Việt cười khổ: "Cái gã kia thật quá điên cuồng! Nếu ta mua binh đoàn cho hắn, với tính khí của gã, ai gây chuyện với gã khéo gã trực tiếp kéo người tới san bằng đối phương."
Bạch Hiểu cũng lộ vẻ cảm thông, Đường Thiên treo thưởng như vậy hoàn toàn lật đổ nhận thức của Bạch Hiểu. Tiêu diệt đối phương là đúng, thế nhưng mưu kế thì sao? Thủ đoạn thì sao? Bố cục thì sao? Không có gì cả, trực tiếp dùng tiền đè chết đối phương. . .
Chơi kiểu gì thế?
Vừa nghĩ tới sau này ai chọc phải gã, không nói hai lời, lập tức ném vài chục tỷ ra treo thưởng. Thứ tiếp theo chờ đợi kẻ địch là ám sát liên miên không dứt, mãi mãi không có ngày mai.
Quan trọng nhất là phá hỏng quy củ, thế gia chúng ta không chơi như thế. Tiền thì ai cũng có, làm như vậy chỉ trở thành kẻ địch chung cho mọi người chỉ trích.
"Vậy có liên quan gì tới chúng ta?" Từ Tấn coi thường nói: "Dẫu sao chỉ cần hắn trả tiền ta sẽ bán cho hắn, có chiến tranh cũng chẳng sợ."
"Đồ con buôn vũ khí!" Bạch Việt vẻ mặt khinh bỉ.
"Đúng vậy! Ta là con buôn!" Từ Tấn bỗng phấn chấn hẳn: "Bá phụ chắc lo hắn đi gây rối, không sao, bá phụ có thể chuyển phần buôn bán binh đoàn đó cho ta, để ta đi mua."
Từ Tấn giờ đang vắt óc nghĩ hết cách để lấy lòng Đường Thiên, trong đầu hắn phủ đầy những hồn vật kia. Hắn hiểu rõ, đây là một lần đánh bạc, nếu hắn thắng, tương lai của hắn, nửa đời sau của hắn, không, gia tộc hắn sẽ thịnh vượng vài đời. Bắp đùi thô to như vậy nếu bỏ qua tuyệt đối là tiếc nuối cả đời.
Không đúng!
Cực kỳ không đúng!
Bạch Việt và Bạch Hiểu hai người liếc mắt nhìn nhau, Bạch Việt cười ha hả: "Gấy rối là chắc chắn rồi, có điều muốn chiếm lợi trên tay Mãnh lão đệ không dễ vậy đâu. Binh đoàn ta mua cho Mãnh lão đệ đang trên đường tới rồi."
Từ Tấn là người tinh ranh nhường nào, lập tức đổi mặt, cười ha hả nói: "Bạch ba bá quả nhiên quan hệ sâu rộng."
Từ Tấn vốn là người tinh ranh, căn bản không tiết lộ chút gì.
Hai chú cháu Bạch gia cũng không làm được gì.
"Gần đây lời đồn không được tốt." Bạch Hiểu trầm giọng nói: "Thành thị cực kỳ hỗn loạn, đủ những lời nói bóng nói gió, vài ngày nay đã xảy ra vài án mạng, rất nhiều người quay mũi giáo về phía Mãnh huynh, cho là hắn phá hoại quy củ."
"Có người muốn đối phó với hắn." Từ Tấn kinh nghiệm đầy mình, không hề do dự nói: "Là Hà Anh, hắn hiềm nghi lớn nhất."
"Đúng vậy." Bạch Việt than thở: "Gần đây Bạch Sa Châu không được yên bình, hy vọng Mãnh lão đệ đừng lao vào."
Từ Tấn cười khổ: "Bá phụ ngài nói trúng rồi."
Hai chú cháu Bạch gia sứng ờ, hai người nhìn theo hướng Từ Tấn, lập tức biến sắc.
"Đại công tử!"
"Lăng Hạ"
Lăng Hạ cùng đại công tử xuất hiện trước cửa biệt việt Lăng gia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.