Chương 267: Chương 267
Nhị Lôi Đại Thúc
02/08/2021
Giang Ninh cứu mạng hắn!
Cứu mạng cả đám đàn em có liên quan tới hắn!
Ngày đó ông Phó muốn chia bánh ga-tô không phải là chia địa bàn, mà là lựa chọn xem ai ở lại tỉnh thành, cùng đối mặt với kẻ địch mạnh ở Lâm Hải.
Đó là con đường chết!
Ông ta bảo Giang Ninh chọn, mà Giang Ninh đã chọn mình.
Lúc này sau lưng Chương Trình chợt ớn lạnh, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng!
Mấy người vừa rồi còn phàn nàn đều nín thở tập trung tinh thần, không dám nói thêm câu nào.
Đặc biệt là Cao Phi, trên mặt anh ta không còn sắc máu, trắng đến dọa người.
Anh ta nhận được tin tức, đêm qua kẻ địch ở Lâm Hải xông tới với khí thế mạnh mẽ khiến mấy lão đại căn bản không kịp chống đỡ, bị giết chết rất thảm!
Nếu bọn họ còn ở tỉnh, tuyệt đối chỉ có một đường chết.
Kẻ địch ở Lâm Hải quá mạnh mẽ, căn bản không dự định để cho người nào trong giới xã hội đen ở tỉnh còn sống sót.
Chương Trình cảm giác tay của mình vẫn có chút run tẩy.
Chỉ suýt nữa!
“Từ hôm nay trở đi, mọi người ở lại Đông Hải, Giang Ninh cho các người làm gì thì các người làm cái đó, hiểu chưa?”
Trên bữa tiệc sinh nhật của ông Phó, ông ta hỏi mọi người cái gì quan trọng nhất, đáp án của đám người Chương Trình là phụ nữ, địa vị. Nhưng ông Phó lại nói sống sót mới là quan trọng nhất.
Đúng vậy, sống sót mới là quan trọng nhất.
Ngay cả ông Phó, một lão cáo già tung hoành giang hồ hơn hai mươi năm như vậy cũng cảm thấy sống sót là quan trọng nhất, đó là nhờ trải qua bao nhiêu chuyện mới có thể hoàn toàn hiểu ra?
Chương Trình hít sâu một hơi. Hắn biết lúc trước mình lựa chọn ủng hộ Đông Hải, ủng hộ Giang Ninh là nguyên nhân để cho Giang Ninh cứu mình một mạng.
Bây giờ, Đông Hải này đã trở thành cấm địa, chỉ cần Giang Ninh ở đây, sợ rằng ở đây sẽ là chỗ an toàn nhất trên thế giới.
Hắn cũng không muốn đi đâu nữa, người lớn tuổi rồi, sau này sẽ già đi, còn có gì quan trọng hơn sống sót chứ?
Đám người Cao Phi cũng không dám có một câu phàn nàn.
“Ai ở đó! Thằng nhóc kia, giúp một tay được không?”
Cách đó không xa, một bác lớn tuổi ngẩng đầu lên, tươi cười gọi: “Tôi nâng không nổi.”
Đám người Chương Trình ngẩng đầu rồi không hề do dự, vội vàng chạy tới, giúp đỡ đặt giỏ rau lên xe ba bánh, mỗi người đều tranh nhau lao tới, chỉ sợ mình không thể giúp một tay.
“Bác trai, bác cứ để đó cho chúng cháu! Để chúng cháu làm chol”
“Bác nghỉ ngơi đi! Chuyện tốn sức này, cứ để chúng cháu làm cho bác!”
“Bác trai có uống nước không? Cháu đi mua cho bác nhé!”
Ở tỉnh đang có một trận cuồng phong tàn sát!
Mỗi buổi tối đều làm cho người ta kinh hồn bạt vía.
Lâm Hải đột nhiên xuất hiện hai cao thủ cực mạnh, chỉ trong một ngày ngắn ngủi đã trực tiếp thay thế Lục Thiên, làm cho giới xã hội đen Lâm Hải phải nghe theo mệnh lệnh của bọn họ.
Mà bọn họ không hề do dự, ngày hôm sau lại điên cuồng lao về phía tỉnh Thiên Hải với khí thế vô cùng hung hãn.
Đêm hôm đó, máu chảy thành sông!
Hai ông trùm ở tỉnh đã chết thảm, mà mấy nhân vật hung ác ở giới xã hội đen Lâm Hải cũng bỏ mạng.
Điều này đã khiến cho không ít người phải chấn động.
Lần này ông Phó không rời đi mà trấn giữ ở tỉnh, phản kích với khí thế mạnh mẽ!
Lúc này tỉnh thành đang sát khí ngập trời!
Giang Ninh đã lập tức nhận được tin tức, chỉ là cuộc chiến này không liên quan tới hắn.
Hắn biết, ông Phó nhất định sẽ đánh một trận này, cho dù có phải chết, ông ta cũng sẽ ép chặt đám người Lâm Hải xuống.
Con hổ già vẫn đáng sợ, một khi nó lộ ra răng nanh, để lộ tất cả thực lực của mình, cho dù là sói, hổ, báo còn trẻ cũng phải kiêng ky vài ba phần.
Ông Phó có thủ đoạn cao siêu, tâm kế càng khiến cho người ta thán phục. Hơn nữa bên cạnh ông ta còn có cao thủ như Tàn Kiếm này.
Sau ba buổi tranh đấu, tỉnh vẫn không rơi vào thế yếu, trái lại người của giới xã hội đen Lâm Hải liên tục thất bại phải tháo chạy. Ngay cả hai đại cao thủ từ bên ngoài tới cũng bị Tàn Kiếm giết chết một người!
Cứu mạng cả đám đàn em có liên quan tới hắn!
Ngày đó ông Phó muốn chia bánh ga-tô không phải là chia địa bàn, mà là lựa chọn xem ai ở lại tỉnh thành, cùng đối mặt với kẻ địch mạnh ở Lâm Hải.
Đó là con đường chết!
Ông ta bảo Giang Ninh chọn, mà Giang Ninh đã chọn mình.
Lúc này sau lưng Chương Trình chợt ớn lạnh, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng!
Mấy người vừa rồi còn phàn nàn đều nín thở tập trung tinh thần, không dám nói thêm câu nào.
Đặc biệt là Cao Phi, trên mặt anh ta không còn sắc máu, trắng đến dọa người.
Anh ta nhận được tin tức, đêm qua kẻ địch ở Lâm Hải xông tới với khí thế mạnh mẽ khiến mấy lão đại căn bản không kịp chống đỡ, bị giết chết rất thảm!
Nếu bọn họ còn ở tỉnh, tuyệt đối chỉ có một đường chết.
Kẻ địch ở Lâm Hải quá mạnh mẽ, căn bản không dự định để cho người nào trong giới xã hội đen ở tỉnh còn sống sót.
Chương Trình cảm giác tay của mình vẫn có chút run tẩy.
Chỉ suýt nữa!
“Từ hôm nay trở đi, mọi người ở lại Đông Hải, Giang Ninh cho các người làm gì thì các người làm cái đó, hiểu chưa?”
Trên bữa tiệc sinh nhật của ông Phó, ông ta hỏi mọi người cái gì quan trọng nhất, đáp án của đám người Chương Trình là phụ nữ, địa vị. Nhưng ông Phó lại nói sống sót mới là quan trọng nhất.
Đúng vậy, sống sót mới là quan trọng nhất.
Ngay cả ông Phó, một lão cáo già tung hoành giang hồ hơn hai mươi năm như vậy cũng cảm thấy sống sót là quan trọng nhất, đó là nhờ trải qua bao nhiêu chuyện mới có thể hoàn toàn hiểu ra?
Chương Trình hít sâu một hơi. Hắn biết lúc trước mình lựa chọn ủng hộ Đông Hải, ủng hộ Giang Ninh là nguyên nhân để cho Giang Ninh cứu mình một mạng.
Bây giờ, Đông Hải này đã trở thành cấm địa, chỉ cần Giang Ninh ở đây, sợ rằng ở đây sẽ là chỗ an toàn nhất trên thế giới.
Hắn cũng không muốn đi đâu nữa, người lớn tuổi rồi, sau này sẽ già đi, còn có gì quan trọng hơn sống sót chứ?
Đám người Cao Phi cũng không dám có một câu phàn nàn.
“Ai ở đó! Thằng nhóc kia, giúp một tay được không?”
Cách đó không xa, một bác lớn tuổi ngẩng đầu lên, tươi cười gọi: “Tôi nâng không nổi.”
Đám người Chương Trình ngẩng đầu rồi không hề do dự, vội vàng chạy tới, giúp đỡ đặt giỏ rau lên xe ba bánh, mỗi người đều tranh nhau lao tới, chỉ sợ mình không thể giúp một tay.
“Bác trai, bác cứ để đó cho chúng cháu! Để chúng cháu làm chol”
“Bác nghỉ ngơi đi! Chuyện tốn sức này, cứ để chúng cháu làm cho bác!”
“Bác trai có uống nước không? Cháu đi mua cho bác nhé!”
Ở tỉnh đang có một trận cuồng phong tàn sát!
Mỗi buổi tối đều làm cho người ta kinh hồn bạt vía.
Lâm Hải đột nhiên xuất hiện hai cao thủ cực mạnh, chỉ trong một ngày ngắn ngủi đã trực tiếp thay thế Lục Thiên, làm cho giới xã hội đen Lâm Hải phải nghe theo mệnh lệnh của bọn họ.
Mà bọn họ không hề do dự, ngày hôm sau lại điên cuồng lao về phía tỉnh Thiên Hải với khí thế vô cùng hung hãn.
Đêm hôm đó, máu chảy thành sông!
Hai ông trùm ở tỉnh đã chết thảm, mà mấy nhân vật hung ác ở giới xã hội đen Lâm Hải cũng bỏ mạng.
Điều này đã khiến cho không ít người phải chấn động.
Lần này ông Phó không rời đi mà trấn giữ ở tỉnh, phản kích với khí thế mạnh mẽ!
Lúc này tỉnh thành đang sát khí ngập trời!
Giang Ninh đã lập tức nhận được tin tức, chỉ là cuộc chiến này không liên quan tới hắn.
Hắn biết, ông Phó nhất định sẽ đánh một trận này, cho dù có phải chết, ông ta cũng sẽ ép chặt đám người Lâm Hải xuống.
Con hổ già vẫn đáng sợ, một khi nó lộ ra răng nanh, để lộ tất cả thực lực của mình, cho dù là sói, hổ, báo còn trẻ cũng phải kiêng ky vài ba phần.
Ông Phó có thủ đoạn cao siêu, tâm kế càng khiến cho người ta thán phục. Hơn nữa bên cạnh ông ta còn có cao thủ như Tàn Kiếm này.
Sau ba buổi tranh đấu, tỉnh vẫn không rơi vào thế yếu, trái lại người của giới xã hội đen Lâm Hải liên tục thất bại phải tháo chạy. Ngay cả hai đại cao thủ từ bên ngoài tới cũng bị Tàn Kiếm giết chết một người!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.