Chương 296
Nhị Lôi Đại Thúc
02/08/2021
Giang Ninh cẩn thận xé vỏ ra đưa cho Lâm Vũ Chân, miệng còn phả ra hơi lạnh.
“Chuyện gì thế?”
Lâm Vũ Chân liếc nhìn NI tiết này còi chưa nóng đến JÀ phải ăn kem cl Ï 9 Cô cầm kem trên tay, liếc nhìn, như không nhịn được mà cắn một cái. Ngon thật đấy.
“Em muốn tổ chức một bữa tiệc giao lưu, nhưng tỉnh „ thành bên này không có người nào có thể dùng được. Ở bên này, anh có người bạn Cái Bang nào không?”
Bây giờ Lâm Vũ Chân cũng hỏi như vậy. Dù sao thì chính Giang Ninh đã nói, bạn bè Cái Bang bọn họ đi khắp thiên hạ, đi đâu cũng có bạn.
“Có.”
Giang Ninh gật đầu: “Không phải chỉ là một bữa tiệc giao lưu sao? Để anh thu xếp giúp em cho.”
“Cảm ơn chồng…”
Lâm Vũ Chân nói: “Có anh thật là tốt.’ “Nghe nói lần này còn có không ít đại biểu khảo sát tới đi?”
Hai người ngồi trên bàn, vừa ăn kem ly vừa nói chuyện.
“Có đại biểu của hơn mười doanh nghiệp tới, trong đó có doanh nghiệp đứng đầu ngành trong một vài khu vực nữa” Lâm Vũ Chân liếm môi một cái: “Bản thân em cũng thấy hơi bất ngờ:’ Cô không biết, động tác liếm môi này của mình hấp dẫn tới mức nào.
“Điều này chứng tỏ, sức ảnh hưởng của Lâm thị càng lúc càng lớn, bị chú ý là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Bản thân em phải có sự chuẩn bị, thương trường… cũng là chiến trường đấy.”
Giang Ninh nhìn chằm chằm vào môi của Lâm Vũ Chân, đột nhiên giơ tay ra: “Em đừng động đậy!”
“Sao vậy?”
Lâm Vũ Chân lập tức không nhúc nhích, giống như bị đóng đinh ở đó.
“Trên miệng em có cái gì này.”
Mặt Giang Ninh ghé sát lại gần, không nhịn được mà hôn phớt một cái: “Được, bây giờ hết rồi.”
Thật ngọt!
Không biết là vị kem hay vị môi của Lâm Vũ Chân nữa.
Mà cả người Lâm Vũ Chân thật chẳng khác nào bị điện giật, lập tức tê dại.
Cô cảm giác mặt mình bỗng nóng bừng lên!
Cô lại quay đầu nhìn Giang Ninh, không ngờ vẻ mặt tên khốn kiếp này vẫn bình tĩnh, vẫn đàng hoàng ăn kem ly, giống như vừa rồi thật sự chỉ giúp mình lau thứ trên khóe miệng thôi vậy.
Sàm sỡ người ta còn tùy ý như thế sao?
Nhưng mình lại chẳng thể hỏi, cũng không thể hỏi Giang Ninh là có phải vừa rồi anh cố ý muốn hôn em đúng không?
Bầu không khí trong phòng làm việc lập tức trở nên có chút ám muội. Lâm Vũ Chân im lặng ăn kem ly không nói lời nào, dáng vẻ cẩn thận như rất sợ lại bị dính lên miệng, Giang Ninh lại muốn lau sạch giúp mình vậy.
Mà trong lòng Giang Ninh lại đang suy nghĩ, vì sao ngọt như vậy chứ?
Giang Ninh nói một câu, muốn làm một buổi giao lưu, mấy đại lão giới xã hội đen ở tỉnh thành đều chủ động xin nhận việc, nói để bọn họ tới thu xếp, bảo Giang Ninh tuyệt đối phải cho bọn họ một cơ hội.
Hán tất nhiên không có ý kiến.
Tất cả đã có người xử lý, Giang Ninh hoàn toàn không có hứng thú tự mình ra tay trong loại chuyện vụn vặt này.
Địa điểm của bữa tiệc đã nhanh chóng được xác định, thư mời cũng được in xong đúng theo yêu cầu của Lâm Vũ Chân.
Người có thể nhận được thư mời, có ai mà không phải là người có địa vị trong ngành ở tỉnh thành, còn có những đại biểu cùng ngành từ bên ngoài tới khảo sát, người bình thường không nhận được thư mời thì chắc chắn không vào được.
Đây là bữa tiệc Giang Ninh muốn làm, những đại lão giới xã hội đen đều cố gắng nâng cao tinh thần đi sắp xếp, không cho phép xảy ra chút sai sót nào.
Trong một khách sạn năm sao, Dương La Lâm nhìn thư mời vừa được đưa tới, hài lòng khẽ gật đầu.
Chuyện muốn tiến hành một bữa tiệc giao lưu là do anh †a bày mưu đặt kế để những đại biểu kia đều đề xuất ra.
Làm người thừa kế gia chủ nhà họ Dương đời kế tiếp, Dương La Lâm là người xuất sắc nhất của thế hệ trẻ tuổi trong nhà họ Dương.
Bất kể tâm trí, lòng dạ hay tham vọng, thậm chí là thủ đoạn đều là tồn tại mà bạn cùng lứa tuổi khó có thể với tới.
Càng không cần phải nói tới bề ngoài anh ta tuấn tú lịch sự, trong một thời đại mà giá trị nhan sác là chính nghĩa, không có bao nhiêu người phụ nữ có thể chống đỡ nổi trước sự hấp dẫn của anh ta.
Mục tiêu của anh ta lần này đã rất rõ ràng.
“Tôi muốn tập đoàn Lâm thị này, người phụ nữ Lâm Vũ Chân này, tôi cũng muốn!”
“Chuyện gì thế?”
Lâm Vũ Chân liếc nhìn NI tiết này còi chưa nóng đến JÀ phải ăn kem cl Ï 9 Cô cầm kem trên tay, liếc nhìn, như không nhịn được mà cắn một cái. Ngon thật đấy.
“Em muốn tổ chức một bữa tiệc giao lưu, nhưng tỉnh „ thành bên này không có người nào có thể dùng được. Ở bên này, anh có người bạn Cái Bang nào không?”
Bây giờ Lâm Vũ Chân cũng hỏi như vậy. Dù sao thì chính Giang Ninh đã nói, bạn bè Cái Bang bọn họ đi khắp thiên hạ, đi đâu cũng có bạn.
“Có.”
Giang Ninh gật đầu: “Không phải chỉ là một bữa tiệc giao lưu sao? Để anh thu xếp giúp em cho.”
“Cảm ơn chồng…”
Lâm Vũ Chân nói: “Có anh thật là tốt.’ “Nghe nói lần này còn có không ít đại biểu khảo sát tới đi?”
Hai người ngồi trên bàn, vừa ăn kem ly vừa nói chuyện.
“Có đại biểu của hơn mười doanh nghiệp tới, trong đó có doanh nghiệp đứng đầu ngành trong một vài khu vực nữa” Lâm Vũ Chân liếm môi một cái: “Bản thân em cũng thấy hơi bất ngờ:’ Cô không biết, động tác liếm môi này của mình hấp dẫn tới mức nào.
“Điều này chứng tỏ, sức ảnh hưởng của Lâm thị càng lúc càng lớn, bị chú ý là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Bản thân em phải có sự chuẩn bị, thương trường… cũng là chiến trường đấy.”
Giang Ninh nhìn chằm chằm vào môi của Lâm Vũ Chân, đột nhiên giơ tay ra: “Em đừng động đậy!”
“Sao vậy?”
Lâm Vũ Chân lập tức không nhúc nhích, giống như bị đóng đinh ở đó.
“Trên miệng em có cái gì này.”
Mặt Giang Ninh ghé sát lại gần, không nhịn được mà hôn phớt một cái: “Được, bây giờ hết rồi.”
Thật ngọt!
Không biết là vị kem hay vị môi của Lâm Vũ Chân nữa.
Mà cả người Lâm Vũ Chân thật chẳng khác nào bị điện giật, lập tức tê dại.
Cô cảm giác mặt mình bỗng nóng bừng lên!
Cô lại quay đầu nhìn Giang Ninh, không ngờ vẻ mặt tên khốn kiếp này vẫn bình tĩnh, vẫn đàng hoàng ăn kem ly, giống như vừa rồi thật sự chỉ giúp mình lau thứ trên khóe miệng thôi vậy.
Sàm sỡ người ta còn tùy ý như thế sao?
Nhưng mình lại chẳng thể hỏi, cũng không thể hỏi Giang Ninh là có phải vừa rồi anh cố ý muốn hôn em đúng không?
Bầu không khí trong phòng làm việc lập tức trở nên có chút ám muội. Lâm Vũ Chân im lặng ăn kem ly không nói lời nào, dáng vẻ cẩn thận như rất sợ lại bị dính lên miệng, Giang Ninh lại muốn lau sạch giúp mình vậy.
Mà trong lòng Giang Ninh lại đang suy nghĩ, vì sao ngọt như vậy chứ?
Giang Ninh nói một câu, muốn làm một buổi giao lưu, mấy đại lão giới xã hội đen ở tỉnh thành đều chủ động xin nhận việc, nói để bọn họ tới thu xếp, bảo Giang Ninh tuyệt đối phải cho bọn họ một cơ hội.
Hán tất nhiên không có ý kiến.
Tất cả đã có người xử lý, Giang Ninh hoàn toàn không có hứng thú tự mình ra tay trong loại chuyện vụn vặt này.
Địa điểm của bữa tiệc đã nhanh chóng được xác định, thư mời cũng được in xong đúng theo yêu cầu của Lâm Vũ Chân.
Người có thể nhận được thư mời, có ai mà không phải là người có địa vị trong ngành ở tỉnh thành, còn có những đại biểu cùng ngành từ bên ngoài tới khảo sát, người bình thường không nhận được thư mời thì chắc chắn không vào được.
Đây là bữa tiệc Giang Ninh muốn làm, những đại lão giới xã hội đen đều cố gắng nâng cao tinh thần đi sắp xếp, không cho phép xảy ra chút sai sót nào.
Trong một khách sạn năm sao, Dương La Lâm nhìn thư mời vừa được đưa tới, hài lòng khẽ gật đầu.
Chuyện muốn tiến hành một bữa tiệc giao lưu là do anh †a bày mưu đặt kế để những đại biểu kia đều đề xuất ra.
Làm người thừa kế gia chủ nhà họ Dương đời kế tiếp, Dương La Lâm là người xuất sắc nhất của thế hệ trẻ tuổi trong nhà họ Dương.
Bất kể tâm trí, lòng dạ hay tham vọng, thậm chí là thủ đoạn đều là tồn tại mà bạn cùng lứa tuổi khó có thể với tới.
Càng không cần phải nói tới bề ngoài anh ta tuấn tú lịch sự, trong một thời đại mà giá trị nhan sác là chính nghĩa, không có bao nhiêu người phụ nữ có thể chống đỡ nổi trước sự hấp dẫn của anh ta.
Mục tiêu của anh ta lần này đã rất rõ ràng.
“Tôi muốn tập đoàn Lâm thị này, người phụ nữ Lâm Vũ Chân này, tôi cũng muốn!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.