Chiến Thần Ở Rể

Chương 1591: Anh em gặp lại nhau

Tg Tiếu Tiếu

28/08/2021

Biết Ngải Lâm đã bị người khác cướp đi từ tay Tiền Bưu, Dương Thanh vô cùng phẫn nộ.

Nhưng anh nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, Ngải Lâm là vợ của Mã Siêu, nếu Phùng Chí Viễn âm hiểm đúng như lời Phùng Chí Ngạo nói thì hẳn ông ta đã sớm chuẩn bị kĩ càng từ trước.

Vậy nên, kẻ đã cướp Ngải Lâm từ tay Tiền Bưu rất có thể là cao thủ do Phùng Chí Viễn phải đi, hơn nữa, thực lực của đối phương nhất định rất mạnh.

Quả nhiên, Tiền Bưu vội vã giải thích: "Cậu Thanh, thực lực của đối phương quá mạnh, hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Ảnh Vệ đồng thời ra tay mà vẫn không phải đối thủ của kẻ này, thậm chí chúng tôi còn chưa đụng được tới người đối phương thì đã bị hạ gục toàn bộ".

Dương Thanh nói: "Được rồi, tôi biết, chuyện còn lại, Ảnh Vệ không cần nhúng tay vào".

Sau khi cúp điện thoại, Dương Thanh quay về phía Phùng Chí Ngạo, lúc này Phùng Chí Ngạo cũng vừa đàm thoại xong, thấy sắc mặt Dương Thanh có vẻ nặng nề, lập tức nhíu mày hỏi: "Đã có chuyện gì xảy ra chăng?"

Dương Thanh gật đầu, trầm giọng nói: "Vừa rồi, đám cao thủ mà tôi bố trí đi đón vợ Mã Siêu đến căn cứ an toàn đã bị hạ gục, vợ của Mã Siêu cũng đã bị người khác cướp đi, nếu tôi đoán không sai thì hẳn đó là cao thủ do Phùng Chí Viễn phải tới".

Phùng Chí Ngạo nhíu mày: "Hiện giờ cậu có tính toán gì không?"

Dương Thanh lâm vào trầm mặc, bởi việc Ngải Lâm bị người ta cướp đi đã hoàn toàn làm rối loạn kế hoạch của anh.

Thấy anh không nói gì, Phùng Chí Ngạo bảo: "Nếu người đã bị cướp mất, hiện cậu lại không cách nào cứu về, vậy cũng chỉ có thể hợp tác với tôi, cứu Mã Siêu và con cậu ta cùng Phùng Tiểu Uyển ra khỏi Hoàng tộc họ Phùng trước đã, còn về phần vợ của Mã Siêu, đành phải để sau đó chúng ta nghĩ cách khác đi cứu".

Dương Thanh gật đầu, không do dự nữa, tình hình đã trở nên thế này, cứu được ai thì cứu vậy.

Chỉ có điều, anh cũng không dám chắc, mình làm như vậy liệu có mang đến phiền phức gì cho Mã Siêu không.

Theo những gì anh hiểu biết về Mã Siêu, anh ta nhất định không muốn thừa nhận thân phận người thừa kế đời thứ ba của Hoàng tộc họ Phùng này, bởi thừa nhận thân phận ấy đồng nghĩa với việc phải buông bỏ mọi thứ bên ngoài, trong đó bao gồm cả người vợ của mình.

Nếu Hoàng tộc họ Phùng đã công bố ngày mai sẽ tổ chức đại lễ kế thừa cho người thừa kế đời thứ ba là Mã Siêu, vậy cũng có nghĩa là Mã Siêu đã đồng ý.



Mã Siêu đã gật đầu, nhất định là bị đe dọa điều gì.

Nếu anh cứ ra tay bừa thì dù có cứu được Mã Siêu cùng với bé Tĩnh An và Phùng Tiểu Uyển ra khỏi Hoàng tộc họ Phùng nhưng tính mạng Ngải Lâm lại vẫn còn nằm trong tay Phùng Chí Viễn.

Dương Thanh nhắc nhở lần nữa: "Điều kiện tiên quyết để hai chúng ta hợp tác là, trước buổi sáng tổ chức đại lễ kế thừa, ông phải cứu được bé Tĩnh An cùng Phùng Tiểu Uyển ra, bằng không, mọi chuyện ta đã bàn đều không được tính".

Phùng Chí Ngạo gật đầu, lạnh lùng nói: "Đương nhiên! Cứ vậy đi, tôi còn có việc, đi trước một bước, cậu chờ tin của tôi nhé".

Nhìn theo Phùng Chí Ngạo rời đi, Dương Thanh lại rơi vào trầm tư.

Đây là lần đầu tiên anh cảm thấy bất lực đến thế.

Vốn tưởng rằng sau khi thực lực của mình trở nên mạnh mẽ, sẽ không cổ chuyện gì có thể làm khó anh được nữa, nhưng giờ đây, dù thực lực của anh đã rất mạnh, dù gặp phải cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh cũng chưa chắc đã thua, nhưng... Đối đầu với Hoàng tộc họ Phùng một trong hai Hoàng tộc cổ xưa, anh vẫn phải bất lực.

Lần này Ngải Lâm bị cướp đi, Mã Siêu và bé Tĩnh An cùng Phùng Tiểu Uyển đều bị nhốt trong Hoàng tộc họ Phùng, Phùng Chí Ngạo có thể cứu được người ra hay không, anh cũng không dám chắc.

Từng giây từng phút trôi đi, trước sau vẫn chưa có tin gì từ phía Phùng Chí Ngạo.

Điều này có nghĩa là, cho tới giờ, Phùng Chí Ngạo vẫn chưa thể tìm được vị trí của bé Tĩnh An và Phùng Tiểu Uyển.

Chín giờ tối, tại khách sạn Dương Thanh đang ở, có một vị khách không mời.

Khi Dương Thanh thấy rõ mặt đối phương, sắc mặt anh trầm xuống, bởi anh đã từng xem ảnh chụp của người này trước khi đến đây, đó chính là bố ruột của Mã Siêu, Phùng Chí Viễn.

Ngay khi Dương Thanh nhìn về phía Phùng Chí Viễn, Phùng Chí Viễn cũng đang quan sát Dương Thanh, một lúc sau, ông ta vươn một bàn tay về phía anh, mở lời trước: "Chào cậu, tôi là bố của Mã Siêu, Phùng Chí Viễn!"

Dương Thanh hoàn toàn không rõ đối phương đến đây với ý đồ gì, hơn nữa, anh cũng chưa hoàn toàn tin tưởng mọi điều Phùng Chí Ngạo nói, cho nên rốt cuộc Phùng Chí Viễn là người thế nào, anh cũng không rõ lắm.

Anh vươn tay bắt tay ông ta, lên tiếng chào: "Xin chào chú Viễn!"



Thấy Dương Thanh gọi mình mình vậy, Phùng Chí Viễn thoáng sửng sốt, sau đó nhanh nhẹn buông lỏng tay, cười nói: "Trước thường nghe Mã Siêu nhắc tới cậu, thằng bé còn nói, những năm ở biên giới phía Bắc, cậu hết sức chăm lo cho nó, thậm chí còn đã cứu nó nhiều lần". "Là bố của nó, nay tôi xin được trịnh trọng cảm ơn cậu!"

Dương Thanh lắc đầu cười: "Chú Viễn nói quá lời rồi, Mã Siêu là người anh em cùng vào sinh ra tử với cháu, cứu cậu ấy là điều nên làm, hơn nữa, chú là bố cậu ấy, sao lại để chú nói lời cảm ơn với cháu được?"

Ánh mắt Phùng Chí Viễn lộ vẻ tán thưởng, ông ta gật gù cười bảo: "Thật không ngờ, cậu còn trẻ như vậy mà đã có thể trở thành Chiến Thần trấn thủ biên giới phía Bắc của Chiêu Châu, nếu Hoàng tộc họ Phùng chúng tôi có thể có một thanh niên tài giỏi xuất sắc như cậu thì quả là được mở mày mở mặt".

Tuy không nhìn rõ con người Phùng Chí Viễn nhưng Dương Thanh lại có thể cảm nhận được sự dối trá trên người ông ta, mặc dù ông ta che giấu rất tốt nhưng vẫn bị Dương Thanh nhận ra.

Xem ra, sự thật hẳn gần đúng như lời Phùng Chí Ngạo nói, Phùng Chí Viễn là một tên đê tiện khốn nạn.

Dương Thanh bỗng bảo: "Chú Viễn, lần này cháu tới Hoàng thành Phùng này là để tìm Mã Siêu, không biết chú Viễn có thể để cháu gặp cậu ấy một lần chăng?"

Phùng Chí Viễn gật đầu cười: "Việc này có gì mà không được? Tôi tới tìm cậu vốn là để mời cậu ngày mai tới tham dự đại lễ sắc phong cho Mã Siêu ở Hoàng tộc họ Phùng mà".

Nghe nói thế, Dương Thanh thoảng bối rối, chẳng lẽ

Phùng Chí Viễn thực sự đồng ý để mình đi gặp Mã Siêu?

Dương Thanh thử hỏi: "Hiện giờ cháu có thể gặp cậu ấy một lát được không ạ?"

Phùng Chí Viễn không đáp trực tiếp mà quay sang nói với cấp dưới đứng sau lưng: "Ông liên hệ với Mã Siêu, nói với thằng bé là bạn của nó, Dương Thanh, muốn gặp nó, bảo nó tới đây ngay đi". "Vâng!"

Người ngoài nhìn vào, không biết còn tưởng hai người là bố con cơ đấy.

Song, Dương Thanh cũng hiểu rõ trong lòng, Phùng Chí Viễn không phải người đơn giản như những gì ông ta biểu hiện ra bên ngoài, dưới tình huống này mà dám để mình gặp Mã Siêu, chắc chắn ông ta đã nằm trong tay mọi thứ rồi.

Hai mươi phút sau, có tiếng gõ cửa phòng, một giọng nói vang lên ngoài cửa: "Thưa Nhị hoàng tử, Mã Siêu điện hạ đã tới!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Chiến Thần Ở Rể

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook