Chương 1791
Tg Tiếu Tiếu
08/11/2021
Lão Cửu gật nhẹ đầu, nhìn chiếc thuyền đang ngày càng gần bờ hơn, nói: “Nên chấm dứt trận chiến này rồi!”
Sau khi nói xong, ông lão lập tức biến mất.
“Rầm rầm rầm!”
Đến khi ông lão xuất hiện lần nữa, ba cao thủ Siêu Phàm Cảnh của phủ Hoài Thành đã bay thẳng ra xa, cũng ngừng thở.
Hoài Lam ngơ ngác nhìn về phía lão Cửu, trong mắt có vẻ sợ hãi.
Lão Cửu nói: “Tốt nhất cô đừng lừa chúng tôi, bằng không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng đấy!”
Nghe thấy lão Cửu nói thế, rốt cuộc Hoài Lam cũng khẳng định lão Cửu đã tin mình.
Cô ta mừng rỡ nói ngay: “Cảm ơn tiền bối! Cảm ơn tiền bối!”
Dương Thanh cũng nhìn về phía Hoài Lam, nói: “Hoài Lam, hy vọng cô sẽ hiểu cho, dù sao tình cảnh của chúng tôi bây giờ cũng rất nguy hiểm, nếu không xác định được cô có phản bội phủ Hoài Thành thật không, chúng tôi cũng không dám dẫn cô theo”.
Hoài Lam vội nói: “Anh Thanh, tôi có thể hiểu được, anh không cần giải thích với tôi đâu. Anh cứ yên tâm, nếu anh cảm thấy việc tôi ở bên anh sẽ ảnh hưởng tới anh, sau khi rời khỏi phủ Hoài Thành, tôi sẽ đi ngay, còn nếu anh thấy tôi vẫn còn tác dụng, tôi sẽ đi theo anh”.
Cô ta là nữ, bây giờ lại phản bội phủ Hoài Thành, chỉ khi ở bên Dương Thanh thì cô ta mới được an toàn hơn một chút.
Một khi rời khỏi Dương Thanh, với thực lực Siêu Phàm Tam Cảnh đỉnh phong của cô ta, nếu gặp phải sự đuổi giết của cao thủ vượt xa Siêu Phàm Tam Cảnh đỉnh phong từ phủ Hoài Thành, cô ta chỉ còn con đường chết.
Dương Thanh nói: “Cứ rời khỏi Hoài Thành đã rồi tính sau!”
Anh cũng biết, nếu giữ Hoài Lam bên cạnh thì có thể giúp tỷ lệ sống sót của cô ta cao hơn, dù sao bây giờ anh cũng đã bước vào Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, nếu dốc hết sức thì cũng có thể phát huy sức chiến đấu ngang với Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ.
Đương nhiên, anh cũng cần thêm cao thủ bên cạnh, tuy thực lực của Hoài Lam kém xa anh, nhưng vẫn có thể giúp anh làm một số chuyện.
Đúng lúc này, rốt cuộc chiếc thuyền kia cũng tới bờ, một ông lão tóc bạc đội mũ rộng vành bước xuống.
Lão Cửu vô thức chắn trước mặt Dương Thanh, nhìn về phía ông lão: “Chúng tôi muốn rời khỏi Hoài Thành, hãy đưa chúng tôi đi đi!”
Sau khi nói xong, ông lão lập tức biến mất.
“Rầm rầm rầm!”
Đến khi ông lão xuất hiện lần nữa, ba cao thủ Siêu Phàm Cảnh của phủ Hoài Thành đã bay thẳng ra xa, cũng ngừng thở.
Hoài Lam ngơ ngác nhìn về phía lão Cửu, trong mắt có vẻ sợ hãi.
Lão Cửu nói: “Tốt nhất cô đừng lừa chúng tôi, bằng không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng đấy!”
Nghe thấy lão Cửu nói thế, rốt cuộc Hoài Lam cũng khẳng định lão Cửu đã tin mình.
Cô ta mừng rỡ nói ngay: “Cảm ơn tiền bối! Cảm ơn tiền bối!”
Dương Thanh cũng nhìn về phía Hoài Lam, nói: “Hoài Lam, hy vọng cô sẽ hiểu cho, dù sao tình cảnh của chúng tôi bây giờ cũng rất nguy hiểm, nếu không xác định được cô có phản bội phủ Hoài Thành thật không, chúng tôi cũng không dám dẫn cô theo”.
Hoài Lam vội nói: “Anh Thanh, tôi có thể hiểu được, anh không cần giải thích với tôi đâu. Anh cứ yên tâm, nếu anh cảm thấy việc tôi ở bên anh sẽ ảnh hưởng tới anh, sau khi rời khỏi phủ Hoài Thành, tôi sẽ đi ngay, còn nếu anh thấy tôi vẫn còn tác dụng, tôi sẽ đi theo anh”.
Cô ta là nữ, bây giờ lại phản bội phủ Hoài Thành, chỉ khi ở bên Dương Thanh thì cô ta mới được an toàn hơn một chút.
Một khi rời khỏi Dương Thanh, với thực lực Siêu Phàm Tam Cảnh đỉnh phong của cô ta, nếu gặp phải sự đuổi giết của cao thủ vượt xa Siêu Phàm Tam Cảnh đỉnh phong từ phủ Hoài Thành, cô ta chỉ còn con đường chết.
Dương Thanh nói: “Cứ rời khỏi Hoài Thành đã rồi tính sau!”
Anh cũng biết, nếu giữ Hoài Lam bên cạnh thì có thể giúp tỷ lệ sống sót của cô ta cao hơn, dù sao bây giờ anh cũng đã bước vào Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, nếu dốc hết sức thì cũng có thể phát huy sức chiến đấu ngang với Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ.
Đương nhiên, anh cũng cần thêm cao thủ bên cạnh, tuy thực lực của Hoài Lam kém xa anh, nhưng vẫn có thể giúp anh làm một số chuyện.
Đúng lúc này, rốt cuộc chiếc thuyền kia cũng tới bờ, một ông lão tóc bạc đội mũ rộng vành bước xuống.
Lão Cửu vô thức chắn trước mặt Dương Thanh, nhìn về phía ông lão: “Chúng tôi muốn rời khỏi Hoài Thành, hãy đưa chúng tôi đi đi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.