Chương 2587
Tg Tiếu Tiếu
26/06/2022
Có thể nói, hắn cũng là vật hy sinh cho việc thông gia, nhưng thân phận của hắn cao quý, kết hôn hay không cũng không ảnh hưởng gì.
Thế nên hắn cũng không có nhiều tình cảm với Đường Ức Nhu, chẳng qua Đường Ức Nhu rất xinh đẹp, còn hăn thì thích người đẹp mà thôi.
Advertisement
Nhưng hành động của Đường Ức Nhu hôm nay đã khiến hắn nảy ý giết cô ta.
“Mau thả anh ấy đi!”
Đường Ức Nhu hét lớn.
Advertisement
“Thăng ranh này bẻ gãy một tay anh, em nghĩ anh sẽ thả nó đi à?”
“Hơn nữa em tưởng địa vị của em trong lòng anh cao lắm ư?”
“Em nghĩ anh sẽ thỏa hiệp khi em dùng tính mạng để đe dọa anh á? Đúng là nực cười!”
Diệp Thiên Minh bỗng cười lạnh, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh băng ánh mắt âm u: “Thằng kia, mày cũng có phúc thật đấy, được con ả đê tiện này dùng cả tính mạng để bảo vệ”.
“Nếu mày là đàn ông thì mau cút qua đây để nhận lấy cái chết đi, đừng trốn sau lưng phụ nữ nữa!”
Đường Ức Nhu vội nói: “Anh đừng nghe lời anh ta, nơi này là Hoàng thành Diệp, nếu anh ta muốn giết anh thì dễ như trở bàn tay”.
Cô ta nói rồi nhìn về phía Diệp Thiên Minh: “Diệp Thiên Minh, nếu anh là đàn ông thì hãy đối phó với anh ấy bằng thực lực của mình, tôi sẽ không bao giờ nói gì, còn bây giờ anh đang ức hiếp anh ấy bằng cao thủ trong gia tộc, đâu đáng mặt đàn ông chứ?”
“Ha ha, Đường Ức Nhu ơi Đường Ức Nhu, em đã thành công chọc giận anh rồi đấy, chẳng mấy nữa, em sẽ biết anh có phải đàn ông hay không thôi”.
Diệp Thiên Minh tức giận bật cười.
Cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ tên Vương Ngạo.
bên cạnh hắn bỗng lên tiếng: “Cậu Minh, hôm nay trong gia tộc có chuyện quan trọng, lão Hoàng Chủ bảo mọi người vê Hoàng tộc ngay, nếu kéo dài nữa thì có lẽ sẽ khiến lão Hoàng Chủ mất vui đấy ạ”.
Diệp Thiên Minh gật đầu, nhìn chăm chằm vào Dương Thanh: “Nếu mày đã không cút ra đây để nhận lấy cái chết, tao đành tiễn mày lên đường vậy!”
“Để tôi xem ai dám!”
Đường Ức Nhu vẫn chắn trước mặt Dương Thanh.
Nhưng đúng lúc này, cổ cô ta bỗng nhói đau, cô ta trợn trắng mắt rồi ngất xỉu.
Dương Thanh vừa đập vào gáy cô ta, đánh ngất cô ta.
Anh đỡ lấy eo Đường Ức Nhu, nhìn về phía bố Đường Ức Nhu rồi nói: “Đưa cô ấy đi đi!” . Xin hãy đọc truyện tại ~ TRUМtruye И. v n ~
Không ai ngờ Dương Thanh lại làm thế, nếu có Đường Ức Nhu ở đây thì anh cũng sẽ được che chở.
Nhưng anh lại đánh ngất Đường Ức Nhu.
Bố Đường Ức Nhu vốn đang muốn đưa cô ta đi, sau khi nghe thấy Dương Thanh nói thế, ông ta nhìn anh với vẻ mặt phức tạp: “Cảm ơn!”
Hai cao thủ nhà họ Đường bước đến, đưa Đường Ức Nhu đi.
Người nhà họ Đường nhanh chóng đi hết, lúc này Dương Thanh mới nhìn về phía Diệp Thiên Minh, híp mät: “Mày nên nghe lời người bên cạnh, tranh thủ thời gian quay về Hoàng tộc họ Diệp thì hơn”.
Đương nhiên anh biết tại sao Diệp Lâm lại bảo tất cả người của Hoàng tộc họ Diệp quay về, bởi vì ở Hoàng tộc có người bảo vệ, đối với người của Hoàng tộc họ Diệp, chỉ Hoàng tộc họ Diệp mới là nơi an toàn nhất.
Diệp Thiên Minh cười khẩy, khinh thường nói: “Mày nên lo cho mày thì hơn!”
Hãn nói rồi khoát tay: “Vương Ngạo, giết hắn cho tôi!”
Thế nên hắn cũng không có nhiều tình cảm với Đường Ức Nhu, chẳng qua Đường Ức Nhu rất xinh đẹp, còn hăn thì thích người đẹp mà thôi.
Advertisement
Nhưng hành động của Đường Ức Nhu hôm nay đã khiến hắn nảy ý giết cô ta.
“Mau thả anh ấy đi!”
Đường Ức Nhu hét lớn.
Advertisement
“Thăng ranh này bẻ gãy một tay anh, em nghĩ anh sẽ thả nó đi à?”
“Hơn nữa em tưởng địa vị của em trong lòng anh cao lắm ư?”
“Em nghĩ anh sẽ thỏa hiệp khi em dùng tính mạng để đe dọa anh á? Đúng là nực cười!”
Diệp Thiên Minh bỗng cười lạnh, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh băng ánh mắt âm u: “Thằng kia, mày cũng có phúc thật đấy, được con ả đê tiện này dùng cả tính mạng để bảo vệ”.
“Nếu mày là đàn ông thì mau cút qua đây để nhận lấy cái chết đi, đừng trốn sau lưng phụ nữ nữa!”
Đường Ức Nhu vội nói: “Anh đừng nghe lời anh ta, nơi này là Hoàng thành Diệp, nếu anh ta muốn giết anh thì dễ như trở bàn tay”.
Cô ta nói rồi nhìn về phía Diệp Thiên Minh: “Diệp Thiên Minh, nếu anh là đàn ông thì hãy đối phó với anh ấy bằng thực lực của mình, tôi sẽ không bao giờ nói gì, còn bây giờ anh đang ức hiếp anh ấy bằng cao thủ trong gia tộc, đâu đáng mặt đàn ông chứ?”
“Ha ha, Đường Ức Nhu ơi Đường Ức Nhu, em đã thành công chọc giận anh rồi đấy, chẳng mấy nữa, em sẽ biết anh có phải đàn ông hay không thôi”.
Diệp Thiên Minh tức giận bật cười.
Cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ tên Vương Ngạo.
bên cạnh hắn bỗng lên tiếng: “Cậu Minh, hôm nay trong gia tộc có chuyện quan trọng, lão Hoàng Chủ bảo mọi người vê Hoàng tộc ngay, nếu kéo dài nữa thì có lẽ sẽ khiến lão Hoàng Chủ mất vui đấy ạ”.
Diệp Thiên Minh gật đầu, nhìn chăm chằm vào Dương Thanh: “Nếu mày đã không cút ra đây để nhận lấy cái chết, tao đành tiễn mày lên đường vậy!”
“Để tôi xem ai dám!”
Đường Ức Nhu vẫn chắn trước mặt Dương Thanh.
Nhưng đúng lúc này, cổ cô ta bỗng nhói đau, cô ta trợn trắng mắt rồi ngất xỉu.
Dương Thanh vừa đập vào gáy cô ta, đánh ngất cô ta.
Anh đỡ lấy eo Đường Ức Nhu, nhìn về phía bố Đường Ức Nhu rồi nói: “Đưa cô ấy đi đi!” . Xin hãy đọc truyện tại ~ TRUМtruye И. v n ~
Không ai ngờ Dương Thanh lại làm thế, nếu có Đường Ức Nhu ở đây thì anh cũng sẽ được che chở.
Nhưng anh lại đánh ngất Đường Ức Nhu.
Bố Đường Ức Nhu vốn đang muốn đưa cô ta đi, sau khi nghe thấy Dương Thanh nói thế, ông ta nhìn anh với vẻ mặt phức tạp: “Cảm ơn!”
Hai cao thủ nhà họ Đường bước đến, đưa Đường Ức Nhu đi.
Người nhà họ Đường nhanh chóng đi hết, lúc này Dương Thanh mới nhìn về phía Diệp Thiên Minh, híp mät: “Mày nên nghe lời người bên cạnh, tranh thủ thời gian quay về Hoàng tộc họ Diệp thì hơn”.
Đương nhiên anh biết tại sao Diệp Lâm lại bảo tất cả người của Hoàng tộc họ Diệp quay về, bởi vì ở Hoàng tộc có người bảo vệ, đối với người của Hoàng tộc họ Diệp, chỉ Hoàng tộc họ Diệp mới là nơi an toàn nhất.
Diệp Thiên Minh cười khẩy, khinh thường nói: “Mày nên lo cho mày thì hơn!”
Hãn nói rồi khoát tay: “Vương Ngạo, giết hắn cho tôi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.