Chương 2699
Tg Tiếu Tiếu
26/06/2022
Lý Giang Hùng nhìn Lý Trọng, nói: “Bố, xem ra đúng như chúng ta nghĩ, Dương Thanh đã mất hết võ công, chỉ còn thể xác Siêu Phàm Cảnh”. Advertisement
Hồi nãy, bề trên nhà họ Lý đưa Lý Bảo Tuấn đi đón dâu đã nói lên suy đoán của mình, kết quả ông ta vừa dứt lời, Thượng Quan Tử Chí cũng đến rồi nói đúng chuyện đấy.
Lý Trọng không nói gì, nhìn về phía bề trên nhà họ Lý kia, trong đôi mắt sắc bén lóe lên sát khí.
Bề trên đó vốn là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, rất nhạy cảm với sát khí. Ông ta lập tức cuống lên: “Ông tổ, chẳng lẽ ngài nghi ngờ cháu có quan hệ với Hoàng tộc họ Thượng Quan à?” Advertisement
Ông ta vừa dứt lời, những người khác đều kinh ngạc nhìn về phía ông ta.
Lý Giang Hùng thấy thế, vội nói: “Bố, em họ không thể là quân cờ mà Hoàng tộc họ Thượng Quan xếp vào nhà họ Lý chúng ta được, em ấy đã ở bên con từ nhỏ, con rất chắc chắn về điều đó”.
Bề trên nhà họ Lý kia chính là em họ Lý Giang Hùng, tên Lý Giang Hoa, kém Lý Giang Hùng hai tuổi, nhưng hai người đã chơi với nhau từ nhỏ, quan hệ hết sức thân thiết.
Chỉ có điều, Lý Giang Hoa vừa phân tích về chuyện Dương Thanh đã mất hết võ công, Thượng Qaun Tử Chí tới sau cũng nói về việc đó.
Chuyện này khiến Lý Trọng không khỏi nghi ngờ. Lý Giang Hoa vội quỳ xuống đất, sợ xanh mặt: “Lão tổ, cháu xin thề, cháu không hề có quan hệ gì với Hoàng tộc họ Thượng Quan, xin ngài hãy tin cháu”.
Lý Trọng thản nhiên nói: “Không phải tôi muốn nghi ngờ cậu, mà có lẽ chuyện đối phó với Dương Thanh sẽ khiến nhà họ Lý bị hủy diệt, thế nên tôi bắt buộc phải cảnh giác”.
Mắt Lý Giang Hoa đỏ hoe: “Vậy ngài muốn thế nào thì mới bằng lòng tin cháu ạ?”
Lý Giang Hùng cũng vội khuyên: “Bố, chắc chắn Giang Hoa không liên quan gì đến Hoàng tộc đâu”.
Lý Trọng im lặng một lát rồi nói: “Cứ giam lỏng cậu ta lại, tịch thu hết thiết bị truyền thông tin, sau khi điều tra rõ mọi chuyện thì trả tự do cho cậu ta sau”.
Lý Giang Hùng biết, cho dù lão ta nói gì thì cũng vô dụng, nhưng may mà Lý Trọng chỉ tạm thời giam lỏng Lý Giang Hoa chứ không giết ngay.
Lý Giang Hoa nhanh chóng được đưa đi, Lý Trọng bảo những người khác ra ngoài, chỉ giữ Lý Giang Hùng lại.
“Con nghĩ Thượng Quan Hoàng có ý gì khi cử Thượng Quan Tử Chí tới đây để truyền đạt tình trạng của Dương Thanh?”, Lý Trọng hỏi.
Lý Giang Hùng nói: “Con nghĩ Hoàng tộc họ Thượng Quan cũng chưa chắc chắn về việc Dương Thanh có mất võ công không, chắc họ cũng chỉ suy đoán như Lý Giang Hoa vậy”.
“Có lẽ Thượng Quan Hoàng cử Thượng Quan Tử Chí đến tìm bố, đồng thời tiết lộ chuyện Dương Thanh đã mất hết võ công nhưng vẫn giữ được thể xác Siêu Phàm Cảnh vì muốn mượn tay chúng ta để thăm dò Dương Thanh”.
“Hơn nữa cho dù chúng ta biết Hoàng tộc họ Thượng Quan đang định mượn tay chúng ta để thăm dò Dương Thanh, chúng ta cũng không thể từ chối, bởi vì tất cả chứng cứ đều cho thấy khả năng Dương Thanh đã mất hết võ công rất cao, chúng ta cứ chậm một ngày thì Dương Thanh sẽ có thêm một ngày để hồi phục”.
“Hoàng tộc họ Thượng Quan cũng không làm gì Dương Thanh, hơn nữa giữa Dương Thanh và Thượng Quan Nhu còn có quan hệ đó, cho dù Hoàng tộc đang giam lỏng Dương Thanh, sau khi hồi phục, Dương Thanh cũng sẽ không làm gì họ”.
“Nhưng nhà họ Lý chúng ta thì khác, chúng ta đã phản bội Dương Thanh, định giết Dương Thanh, thậm chí còn định đe dọa Dương Thanh bằng những người bên cạnh cậu ta”.
“Chỉ với mấy chuyện này, Dương Thanh sẽ không bao giờ tha cho nhà họ Lý”.
Sau khi nghe Lý Giang Hùng nói xong, Lý Trọng gật nhẹ đầu rồi hỏi: “Vẫn chưa có manh mối gì về cô gái tên Phùng Tiểu Uyển kia à?”
Lý Giang Hùng lắc đầu: “Có lẽ cô ta đã rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan”.
Từ sau lần họ định bắt Ngải Lâm và Phùng Tiểu Uyển để uy hiếp Dương Thanh, họ vẫn đang âm thầm tìm kiếm tung tích của Phùng Tiểu Uyển, nhưng Phùng Tiểu Uyển cứ như bốc hơi khỏi thế gian, không thấy đâu nữa.
Lý Trọng nhíu mày, nếu họ bắt được Phùng Tiểu Uyển thì đã không bị động như thế.
Lão ta im lặng một lát, trong mắt lóe lên ánh sáng sắc bén: “Con nói không sai, chúng ta cứ chần chừ thêm ngày nào thì xác suất Dương Thanh hồi phục càng lớn, nếu đã vậy, bây giờ con dẫn người tới Hoàng tộc họ Thượng Quan, đưa Dương Thanh về đây đi”.
Hồi nãy, bề trên nhà họ Lý đưa Lý Bảo Tuấn đi đón dâu đã nói lên suy đoán của mình, kết quả ông ta vừa dứt lời, Thượng Quan Tử Chí cũng đến rồi nói đúng chuyện đấy.
Lý Trọng không nói gì, nhìn về phía bề trên nhà họ Lý kia, trong đôi mắt sắc bén lóe lên sát khí.
Bề trên đó vốn là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, rất nhạy cảm với sát khí. Ông ta lập tức cuống lên: “Ông tổ, chẳng lẽ ngài nghi ngờ cháu có quan hệ với Hoàng tộc họ Thượng Quan à?” Advertisement
Ông ta vừa dứt lời, những người khác đều kinh ngạc nhìn về phía ông ta.
Lý Giang Hùng thấy thế, vội nói: “Bố, em họ không thể là quân cờ mà Hoàng tộc họ Thượng Quan xếp vào nhà họ Lý chúng ta được, em ấy đã ở bên con từ nhỏ, con rất chắc chắn về điều đó”.
Bề trên nhà họ Lý kia chính là em họ Lý Giang Hùng, tên Lý Giang Hoa, kém Lý Giang Hùng hai tuổi, nhưng hai người đã chơi với nhau từ nhỏ, quan hệ hết sức thân thiết.
Chỉ có điều, Lý Giang Hoa vừa phân tích về chuyện Dương Thanh đã mất hết võ công, Thượng Qaun Tử Chí tới sau cũng nói về việc đó.
Chuyện này khiến Lý Trọng không khỏi nghi ngờ. Lý Giang Hoa vội quỳ xuống đất, sợ xanh mặt: “Lão tổ, cháu xin thề, cháu không hề có quan hệ gì với Hoàng tộc họ Thượng Quan, xin ngài hãy tin cháu”.
Lý Trọng thản nhiên nói: “Không phải tôi muốn nghi ngờ cậu, mà có lẽ chuyện đối phó với Dương Thanh sẽ khiến nhà họ Lý bị hủy diệt, thế nên tôi bắt buộc phải cảnh giác”.
Mắt Lý Giang Hoa đỏ hoe: “Vậy ngài muốn thế nào thì mới bằng lòng tin cháu ạ?”
Lý Giang Hùng cũng vội khuyên: “Bố, chắc chắn Giang Hoa không liên quan gì đến Hoàng tộc đâu”.
Lý Trọng im lặng một lát rồi nói: “Cứ giam lỏng cậu ta lại, tịch thu hết thiết bị truyền thông tin, sau khi điều tra rõ mọi chuyện thì trả tự do cho cậu ta sau”.
Lý Giang Hùng biết, cho dù lão ta nói gì thì cũng vô dụng, nhưng may mà Lý Trọng chỉ tạm thời giam lỏng Lý Giang Hoa chứ không giết ngay.
Lý Giang Hoa nhanh chóng được đưa đi, Lý Trọng bảo những người khác ra ngoài, chỉ giữ Lý Giang Hùng lại.
“Con nghĩ Thượng Quan Hoàng có ý gì khi cử Thượng Quan Tử Chí tới đây để truyền đạt tình trạng của Dương Thanh?”, Lý Trọng hỏi.
Lý Giang Hùng nói: “Con nghĩ Hoàng tộc họ Thượng Quan cũng chưa chắc chắn về việc Dương Thanh có mất võ công không, chắc họ cũng chỉ suy đoán như Lý Giang Hoa vậy”.
“Có lẽ Thượng Quan Hoàng cử Thượng Quan Tử Chí đến tìm bố, đồng thời tiết lộ chuyện Dương Thanh đã mất hết võ công nhưng vẫn giữ được thể xác Siêu Phàm Cảnh vì muốn mượn tay chúng ta để thăm dò Dương Thanh”.
“Hơn nữa cho dù chúng ta biết Hoàng tộc họ Thượng Quan đang định mượn tay chúng ta để thăm dò Dương Thanh, chúng ta cũng không thể từ chối, bởi vì tất cả chứng cứ đều cho thấy khả năng Dương Thanh đã mất hết võ công rất cao, chúng ta cứ chậm một ngày thì Dương Thanh sẽ có thêm một ngày để hồi phục”.
“Hoàng tộc họ Thượng Quan cũng không làm gì Dương Thanh, hơn nữa giữa Dương Thanh và Thượng Quan Nhu còn có quan hệ đó, cho dù Hoàng tộc đang giam lỏng Dương Thanh, sau khi hồi phục, Dương Thanh cũng sẽ không làm gì họ”.
“Nhưng nhà họ Lý chúng ta thì khác, chúng ta đã phản bội Dương Thanh, định giết Dương Thanh, thậm chí còn định đe dọa Dương Thanh bằng những người bên cạnh cậu ta”.
“Chỉ với mấy chuyện này, Dương Thanh sẽ không bao giờ tha cho nhà họ Lý”.
Sau khi nghe Lý Giang Hùng nói xong, Lý Trọng gật nhẹ đầu rồi hỏi: “Vẫn chưa có manh mối gì về cô gái tên Phùng Tiểu Uyển kia à?”
Lý Giang Hùng lắc đầu: “Có lẽ cô ta đã rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan”.
Từ sau lần họ định bắt Ngải Lâm và Phùng Tiểu Uyển để uy hiếp Dương Thanh, họ vẫn đang âm thầm tìm kiếm tung tích của Phùng Tiểu Uyển, nhưng Phùng Tiểu Uyển cứ như bốc hơi khỏi thế gian, không thấy đâu nữa.
Lý Trọng nhíu mày, nếu họ bắt được Phùng Tiểu Uyển thì đã không bị động như thế.
Lão ta im lặng một lát, trong mắt lóe lên ánh sáng sắc bén: “Con nói không sai, chúng ta cứ chần chừ thêm ngày nào thì xác suất Dương Thanh hồi phục càng lớn, nếu đã vậy, bây giờ con dẫn người tới Hoàng tộc họ Thượng Quan, đưa Dương Thanh về đây đi”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.