Chương 1268: Lấy cái chết đền tội
Tg Tiếu Tiếu
25/07/2021
Sự cưng chiều của Đoàn Hoàng đối với Đoàn Vô Viêm đã vượt qua tất cả các hoàng tử khác.
Nguyên nhân không gì khác ngoài việc Vũ Lan - mẹ ruột của Đoàn Vô Viêm chính là người phụ nữ mà Đoàn Hoàng yêu nhất.
Đoàn Vô Viêm bị giết chắc chắn Vũ Lan sẽ không bỏ qua.
"Ông nói cái gì?"
"Chết rồi?"
"Ai chết?"
Sắc mặt Đoàn Hoàng xanh mét, ly trà trắng bằng sứ đang cầm trong tay cũng rơi xuống đất.
Ông quản gia già thấp thỏm lo âu nói: "Hoàng Chủ, là Ngũ hoàng tử Đoàn Vô Viêm và La Tu - sư phụ của Ngũ hoàng tử!"
"Ngũ Hoàng tử bị khoét tim, La Tu bị nổ tung đầu, xác của hai người đó đang ở bên ngoài".
Ầm!
Một luồng uy lực võ thuật khủng bố lan tràn khắp người Đoàn Hoàng.
Lão ta khẽ nhấc chân trong nháy mắt đã vọt ra ngoài.
Trước cửa phòng của lão ta có hai xác chết được đặt trên mặt đất, trên xác chết phủ một tấm vải trắng, trong đó có một xác chết, trên tấm vải trắng chỗ trái tim bị máu nhuộm đỏ tươi.
Còn một xác chết khác, trên tấm vải trắng chỗ phần đầu cũng loang lổ máu tươi.
Lúc này bốn cao thủ Thần Cảnh đều quỳ trên đất, ai nấy cũng hoảng sợ tột độ.
"Viêm!"
Đoàn Hoàng loạng choạng đi tới trước mặt hai xác chết, khi vén tấm vải trắng trên người Đoàn Vô Viêm ra, sắc mặt lão ta tái nhợt: "Vô Viêm của bố!"
"Rốt cuộc ai đã ra tay ác độc với con tôi như vậy, nhưng bất kể là ai cũng đều phải chết!"
Đoàn Hoàng gầm lên, một luồng hơi thở võ thuật vượt xa Thần Cảnh đỉnh phong phun trào từ trên người lão ta.
Không gian dường như cũng bị chấn động theo, bốn cao thủ Thần Cảnh đang quỳ trên mặt đất suýt chút nữa đã bị luồng khí giận dữ này chấn động bay ngược ra ngoài.
"Nói cho tôi biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Ánh mắt lạnh lẽo của Đoàn Hoàng đột nhiên nhìn về phía bốn tên cao thủ Thần Cảnh.
"Là... Là La Tu, Ngũ hoàng tử bị La Tu giết nhầm!"
"Đúng, chính là La Tu, khi lão ta ra tay giết hại Nhị hoàng tử, bị Nhị hoàng tử tránh được, kết quả đã giết lầm Ngũ hoàng tử".
"Hoàng Chủ, Ngũ hoàng tử là bị La Tu giết chết, tội của La Tu đáng chết muôn phần!"
"Hoàng Chủ, tại chúng tôi vô dụng không bảo vệ tốt cho Ngũ hoàng tử, cầu xin Hoàng Chủ xử tội!"
Bốn tên cao thủ Thần Cảnh liên tiếp nói.
Bọn họ không hề nói sự thật. Đoàn Vô Viêm cũng đã chết, bây giờ Hoàng tộc họ Đoàn cũng chỉ có Đoàn Vô Nhai vừa bước vào Thần Cảnh đỉnh phong mới là vị hoàng tử có tiềm lực nhất.
Đoàn Vô Nhai đã ám chỉ bọn họ nói thế nào, bọn họ đành nói thế đó.
"La Tu?"
Đoàn Hoàng là nhân vật nào, sao lão ta lại không biết bốn cao thủ Thần Cảnh đang nói dối chứ?
"Các người thật sự tưởng tôi già cả lẩm cẩm rồi sao?"
Đoàn Hoàng giận dữ hét: "La Tu là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, cực kỳ biết cách khống chế sức mạnh, dù Đoàn Vô Nhai tránh được công kích của ông ta, chắc chắn cũng không đến nỗi ngộ sát được Vô Viêm".
"Các người đang nói láo!"
Đoàn Hoàng vừa nói xong liền chụp cổ của một cao thủ Thần Cảnh.
Chỉ chớp mắt cơ thể cao thủ Thần Cảnh kia bị nhấc bổng lên.
Một luồng sát khí khủng bố lan tràn khắp người lão ta.
"Nói cho tôi biết rốt cuộc ai đã giết Vô Viêm?"
Hai mắt Đoàn Hoàng đỏ ngầu, rít lên: "Nếu các người dám nói gạt tôi nữa, giết!"
Nói xong lão ta tiện tay ném đi, cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ kia bay thẳng ra ngoài, nặng nề đụng vào ngọn núi giả.
"Ầm!"
Ngọn núi giả đổ ầm ầm dưới cú va chạm của cao thủ Thần Cảnh kia.
Ba cao thủ Thần Cảnh còn lại nhìn thấy cảnh tượng này đều run lẩy bẩy.
Bọn họ có thể cảm nhận được lửa giận ngập đầu của Đoàn Hoàng lúc này, thậm chí lão ta gần như sắp mất lý trí rồi.
Nếu bọn họ tiếp tục giấu diếm Đoàn Hoàng sẽ giết sạch bọn họ.
Bọn họ hiểu rõ Đoàn Hoàng, lão ta có thể làm như vậy thật.
"Rốt cuộc Vô Viêm bị ai giết chết?"
Trong mắt Đoàn Hoàng ngập tràn sát khí, liếc mắt nhìn ba cao thủ Thần Cảnh còn lại, lớn tiếng hỏi.
Mấy cao thủ nhìn nhau rồi nói: "Là Dương Thanh, chính cậu ấy đã giết ngũ Hoàng tử!"
"Ngũ hoàng tử khống chế Đoàn Ngữ Yên, ép Nhị hoàng tử tự phế tu vi, nếu không sẽ giết Đoàn Ngữ Yên".
"Nhưng ai ngờ Dương Thanh vốn vẫn hôn mê bất tỉnh lúc này lại đột nhiên tỉnh lại, cậu ấy đã tấn công từ sau lưng và giết chết Ngũ hoàng tử".
Mấy cao thủ Thần Cảnh nào dám giấu diếm nữa, nhanh chóng nói ra sự thật.
"Dương Thanh!"
Đoàn Hoàng nghiến răng nghiến lợi, trong đôi mắt đỏ ngầu ngập tràn sát khí.
Bao nhiêu năm qua lão ta chưa từng mất khống chế như lúc này.
Có thể tưởng tượng được lão ta giận dữ cỡ nào.
"Còn La Tu tại sao lại chết?"
Đoàn Hoàng hít sâu một hơi, cố gắng nén lại lửa giận trong lòng.
"Là Nhị hoàng tử giết!"
"La Tu đâm dao vào người Nhị hoàng tử, Nhị hoàng tử tức giận giết luôn La Tu".
Mấy cao thủ Thần Cảnh kia vội nói.
"Cái gì? Vô Nhai có thể giết chết La Tu sao?"
Đoàn Hoàng càng kinh ngạc không thôi.
Lão ta biết thực lực của Đoàn Vô Nhai rất mạnh, nhưng La Tu là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, ở Hoàng tộc họ Đoàn, thực lực của La Tu cũng chỉ thấp hơn lão ta mà thôi.
Thế mà bây giờ La Tu lại bị Đoàn Vô Nhai giết chết, điều này khiến Đoàn Hoàng không thể nào tin được.
"Hoàng Chủ, Nhị hoàng tử đã đột phá Thần Cảnh đỉnh phong rồi, cao thủ mạnh nhất của Hoàng tộc họ Đoàn lúc này, ngoài Hoàng Chủ ra thì chỉ còn mỗi Nhị hoàng tử".
"Hoàng Chủ, kính xin ngài thu hồi mệnh lệnh, để Nhị hoàng tử tiếp tục đảm nhiệm vị trí người thừa kế!"
"Hoàng Chủ, xin ngài thu hồi mệnh lệnh!"
Nhất thời mấy cao thủ Thần Cảnh thi nhau lên tiếng.
Bọn họ thấy Đoàn Vô Viêm đã chết, bây giờ cả Hoàng tộc họ Đoàn chỉ còn duy nhất Đoàn Vô Nhai mới có tư cách trở thành người thừa kế.
Mà Đoàn Vô Nhai vốn là người thừa kế của Hoàng tộc họ Đoàn, chỉ là trước kia bị Đoàn Hoàng phế bỏ vị trí người thừa kế.
"Câm miệng!"
Đoàn Hoàng bỗng nhiên nổi giận gầm lên, ánh mắt lạnh lẽo liếc nhìn đám người, lớn tiếng hỏi: "Có phải các người nghĩ, Vô Viêm chết rồi, Đoàn Vô Nhai lại đột phá Thần Cảnh đỉnh phong, thì tôi có thể bổ nhiệm Đoàn Vô Nhai làm người thừa kế Hoàng tộc họ Đoàn?"
Mấy cao thủ Thần Cảnh lập tức đưa mắt nhìn nhau như hỏi chẳng lẽ không phải sao?
"Tôi nói cho các người biết, nhất định phải có người chịu trách nhiệm về cái chết của Vô Viêm!"
Đoàn Hoàng lớn tiếng nói: "Dương Thanh là kẻ cầm đầu, đáng chém! Nhưng nếu không phải Đoàn Vô Nhai dung túng, sao Dương Thanh lại dám giết Vô Viêm chứ?"
"Đoàn Vô Nhai mới chính là thủ phạm chính gây ra cái chết của Vô Viêm! Nó nhất định phải lấy cái chết đền tội!"
Sau khi lão ta nói xong lời này, tất cả mọi người đều sững sờ.
Đoàn Vô Viêm là con trai của lão ta nhưng Đoàn Vô Nhai cũng vậy mà.
Hơn nữa trước ngày hôm nay Đoàn Vô Nhai mới là người kế thừa của Hoàng tộc họ Đoàn, được Đoàn Hoàng coi trọng.
Bây giờ Đoàn Vô Viêm đã chết, Đoàn Hoàng cần gì phải vì một người đã chết mà đi trách phạt một đứa con trai khác chứ?
Nếu chỉ trách
Nguyên nhân không gì khác ngoài việc Vũ Lan - mẹ ruột của Đoàn Vô Viêm chính là người phụ nữ mà Đoàn Hoàng yêu nhất.
Đoàn Vô Viêm bị giết chắc chắn Vũ Lan sẽ không bỏ qua.
"Ông nói cái gì?"
"Chết rồi?"
"Ai chết?"
Sắc mặt Đoàn Hoàng xanh mét, ly trà trắng bằng sứ đang cầm trong tay cũng rơi xuống đất.
Ông quản gia già thấp thỏm lo âu nói: "Hoàng Chủ, là Ngũ hoàng tử Đoàn Vô Viêm và La Tu - sư phụ của Ngũ hoàng tử!"
"Ngũ Hoàng tử bị khoét tim, La Tu bị nổ tung đầu, xác của hai người đó đang ở bên ngoài".
Ầm!
Một luồng uy lực võ thuật khủng bố lan tràn khắp người Đoàn Hoàng.
Lão ta khẽ nhấc chân trong nháy mắt đã vọt ra ngoài.
Trước cửa phòng của lão ta có hai xác chết được đặt trên mặt đất, trên xác chết phủ một tấm vải trắng, trong đó có một xác chết, trên tấm vải trắng chỗ trái tim bị máu nhuộm đỏ tươi.
Còn một xác chết khác, trên tấm vải trắng chỗ phần đầu cũng loang lổ máu tươi.
Lúc này bốn cao thủ Thần Cảnh đều quỳ trên đất, ai nấy cũng hoảng sợ tột độ.
"Viêm!"
Đoàn Hoàng loạng choạng đi tới trước mặt hai xác chết, khi vén tấm vải trắng trên người Đoàn Vô Viêm ra, sắc mặt lão ta tái nhợt: "Vô Viêm của bố!"
"Rốt cuộc ai đã ra tay ác độc với con tôi như vậy, nhưng bất kể là ai cũng đều phải chết!"
Đoàn Hoàng gầm lên, một luồng hơi thở võ thuật vượt xa Thần Cảnh đỉnh phong phun trào từ trên người lão ta.
Không gian dường như cũng bị chấn động theo, bốn cao thủ Thần Cảnh đang quỳ trên mặt đất suýt chút nữa đã bị luồng khí giận dữ này chấn động bay ngược ra ngoài.
"Nói cho tôi biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Ánh mắt lạnh lẽo của Đoàn Hoàng đột nhiên nhìn về phía bốn tên cao thủ Thần Cảnh.
"Là... Là La Tu, Ngũ hoàng tử bị La Tu giết nhầm!"
"Đúng, chính là La Tu, khi lão ta ra tay giết hại Nhị hoàng tử, bị Nhị hoàng tử tránh được, kết quả đã giết lầm Ngũ hoàng tử".
"Hoàng Chủ, Ngũ hoàng tử là bị La Tu giết chết, tội của La Tu đáng chết muôn phần!"
"Hoàng Chủ, tại chúng tôi vô dụng không bảo vệ tốt cho Ngũ hoàng tử, cầu xin Hoàng Chủ xử tội!"
Bốn tên cao thủ Thần Cảnh liên tiếp nói.
Bọn họ không hề nói sự thật. Đoàn Vô Viêm cũng đã chết, bây giờ Hoàng tộc họ Đoàn cũng chỉ có Đoàn Vô Nhai vừa bước vào Thần Cảnh đỉnh phong mới là vị hoàng tử có tiềm lực nhất.
Đoàn Vô Nhai đã ám chỉ bọn họ nói thế nào, bọn họ đành nói thế đó.
"La Tu?"
Đoàn Hoàng là nhân vật nào, sao lão ta lại không biết bốn cao thủ Thần Cảnh đang nói dối chứ?
"Các người thật sự tưởng tôi già cả lẩm cẩm rồi sao?"
Đoàn Hoàng giận dữ hét: "La Tu là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, cực kỳ biết cách khống chế sức mạnh, dù Đoàn Vô Nhai tránh được công kích của ông ta, chắc chắn cũng không đến nỗi ngộ sát được Vô Viêm".
"Các người đang nói láo!"
Đoàn Hoàng vừa nói xong liền chụp cổ của một cao thủ Thần Cảnh.
Chỉ chớp mắt cơ thể cao thủ Thần Cảnh kia bị nhấc bổng lên.
Một luồng sát khí khủng bố lan tràn khắp người lão ta.
"Nói cho tôi biết rốt cuộc ai đã giết Vô Viêm?"
Hai mắt Đoàn Hoàng đỏ ngầu, rít lên: "Nếu các người dám nói gạt tôi nữa, giết!"
Nói xong lão ta tiện tay ném đi, cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ kia bay thẳng ra ngoài, nặng nề đụng vào ngọn núi giả.
"Ầm!"
Ngọn núi giả đổ ầm ầm dưới cú va chạm của cao thủ Thần Cảnh kia.
Ba cao thủ Thần Cảnh còn lại nhìn thấy cảnh tượng này đều run lẩy bẩy.
Bọn họ có thể cảm nhận được lửa giận ngập đầu của Đoàn Hoàng lúc này, thậm chí lão ta gần như sắp mất lý trí rồi.
Nếu bọn họ tiếp tục giấu diếm Đoàn Hoàng sẽ giết sạch bọn họ.
Bọn họ hiểu rõ Đoàn Hoàng, lão ta có thể làm như vậy thật.
"Rốt cuộc Vô Viêm bị ai giết chết?"
Trong mắt Đoàn Hoàng ngập tràn sát khí, liếc mắt nhìn ba cao thủ Thần Cảnh còn lại, lớn tiếng hỏi.
Mấy cao thủ nhìn nhau rồi nói: "Là Dương Thanh, chính cậu ấy đã giết ngũ Hoàng tử!"
"Ngũ hoàng tử khống chế Đoàn Ngữ Yên, ép Nhị hoàng tử tự phế tu vi, nếu không sẽ giết Đoàn Ngữ Yên".
"Nhưng ai ngờ Dương Thanh vốn vẫn hôn mê bất tỉnh lúc này lại đột nhiên tỉnh lại, cậu ấy đã tấn công từ sau lưng và giết chết Ngũ hoàng tử".
Mấy cao thủ Thần Cảnh nào dám giấu diếm nữa, nhanh chóng nói ra sự thật.
"Dương Thanh!"
Đoàn Hoàng nghiến răng nghiến lợi, trong đôi mắt đỏ ngầu ngập tràn sát khí.
Bao nhiêu năm qua lão ta chưa từng mất khống chế như lúc này.
Có thể tưởng tượng được lão ta giận dữ cỡ nào.
"Còn La Tu tại sao lại chết?"
Đoàn Hoàng hít sâu một hơi, cố gắng nén lại lửa giận trong lòng.
"Là Nhị hoàng tử giết!"
"La Tu đâm dao vào người Nhị hoàng tử, Nhị hoàng tử tức giận giết luôn La Tu".
Mấy cao thủ Thần Cảnh kia vội nói.
"Cái gì? Vô Nhai có thể giết chết La Tu sao?"
Đoàn Hoàng càng kinh ngạc không thôi.
Lão ta biết thực lực của Đoàn Vô Nhai rất mạnh, nhưng La Tu là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, ở Hoàng tộc họ Đoàn, thực lực của La Tu cũng chỉ thấp hơn lão ta mà thôi.
Thế mà bây giờ La Tu lại bị Đoàn Vô Nhai giết chết, điều này khiến Đoàn Hoàng không thể nào tin được.
"Hoàng Chủ, Nhị hoàng tử đã đột phá Thần Cảnh đỉnh phong rồi, cao thủ mạnh nhất của Hoàng tộc họ Đoàn lúc này, ngoài Hoàng Chủ ra thì chỉ còn mỗi Nhị hoàng tử".
"Hoàng Chủ, kính xin ngài thu hồi mệnh lệnh, để Nhị hoàng tử tiếp tục đảm nhiệm vị trí người thừa kế!"
"Hoàng Chủ, xin ngài thu hồi mệnh lệnh!"
Nhất thời mấy cao thủ Thần Cảnh thi nhau lên tiếng.
Bọn họ thấy Đoàn Vô Viêm đã chết, bây giờ cả Hoàng tộc họ Đoàn chỉ còn duy nhất Đoàn Vô Nhai mới có tư cách trở thành người thừa kế.
Mà Đoàn Vô Nhai vốn là người thừa kế của Hoàng tộc họ Đoàn, chỉ là trước kia bị Đoàn Hoàng phế bỏ vị trí người thừa kế.
"Câm miệng!"
Đoàn Hoàng bỗng nhiên nổi giận gầm lên, ánh mắt lạnh lẽo liếc nhìn đám người, lớn tiếng hỏi: "Có phải các người nghĩ, Vô Viêm chết rồi, Đoàn Vô Nhai lại đột phá Thần Cảnh đỉnh phong, thì tôi có thể bổ nhiệm Đoàn Vô Nhai làm người thừa kế Hoàng tộc họ Đoàn?"
Mấy cao thủ Thần Cảnh lập tức đưa mắt nhìn nhau như hỏi chẳng lẽ không phải sao?
"Tôi nói cho các người biết, nhất định phải có người chịu trách nhiệm về cái chết của Vô Viêm!"
Đoàn Hoàng lớn tiếng nói: "Dương Thanh là kẻ cầm đầu, đáng chém! Nhưng nếu không phải Đoàn Vô Nhai dung túng, sao Dương Thanh lại dám giết Vô Viêm chứ?"
"Đoàn Vô Nhai mới chính là thủ phạm chính gây ra cái chết của Vô Viêm! Nó nhất định phải lấy cái chết đền tội!"
Sau khi lão ta nói xong lời này, tất cả mọi người đều sững sờ.
Đoàn Vô Viêm là con trai của lão ta nhưng Đoàn Vô Nhai cũng vậy mà.
Hơn nữa trước ngày hôm nay Đoàn Vô Nhai mới là người kế thừa của Hoàng tộc họ Đoàn, được Đoàn Hoàng coi trọng.
Bây giờ Đoàn Vô Viêm đã chết, Đoàn Hoàng cần gì phải vì một người đã chết mà đi trách phạt một đứa con trai khác chứ?
Nếu chỉ trách
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.