Chương 39: Thanh tẩy
Nhất Thắng
13/02/2020
Thừa thắng xông lên, Long cùng quân đội tiến vào căn cứ Hồ Nam và bắt đầu đi đến phòng chỉ huy nhưng con đường đã bị chặn lại bởi một vụ nổ. Long
thừa sức biết đây là một kế hoặch câu giờ.
Giương cung bắn Huyễn Hổ, Long thét lớn: ” Nhanh chóng dọn đường, gọi một đội bên ngoài tìm cách lên đỉnh tháp toà nhà. Không cho chúng sống sót.” Sau đó Long đạp vỡ cửa sổ rồi nhảy ra ngoài. Một tên lính Drared: ” Ngài làm gì vậy ?’’ Long đang rơi xuống từ tầng 23 hướng cung xuống đất và bắn Huyễn Hổ đẩy bản thân lên, Long bay ngang tên lính đó tự tin trả lời: ” Săn con mồi của ta !”
Đứng trên sân thượng của căn cứ, Mạc Lâm đang đợi chờ máy bay viện trợ tới. Từ phía dưới bay lên, Long nhẹ nhàng tiếp đất. Mạc Lâm biết kẻ thù đã đến và quay mặt lại vung tay hướng những ngón tay về phía Long. Một loạt thanh tiểu kiếm hoàng hôn đã được chuẩn bị sẵn lao đến Long. Nhanh chóng rút tên bắn trả, Long bất ngờ khi Mạc Lâm điều khiển những tiểu kiếm hoàng hôn né tránh rồi tự mình dùng thanh kiếm còn lại trên tay của mình đỡ lại những mũi tên. Long bị những tiểu kiếm cắt qua rồi bị cắt lại liên tục buộc bản thân phải tránh né liên tục để giảm sát thương phải nhận. Mạc Lâm dừng lại, thu tiểu kiếm xoay thành vòng tròn bay lên cao và hợp nhất chúng thành thanh kiếm xanh lam huyền ảo. Cùng với thanh kiếm hoàng hôn sắc hồng, Mạc Lâm điều khiển hai thanh kiếm lướt nhanh với vùng năng lượng bao quanh đâm thẳng xuống Long. Biết rõ sẽ vô dụng nếu tránh né hay thậm chí là dùng Huyễn Hổ, Long bừng sáng ánh đỏ trong đôi mắt và từ trong thanh Hổ Vương Tiễn, một Huyễn Hổ màu đỏ thay vì màu xanh dương như bình thường bay ra hộ thể cho Long. Song kiếm gây sức huỷ hoại to lớn nhưng Long vẫn đứng vững với lớp giáp Huyễn Hổ trên người. Nhưng Long chưa kịp đắc ý thì Mạc Lâm lại một lần nữa tách hoàng hôn lam kiếm ra thành các tiểu kiếm tạo thành vỏ kết giới bao quanh Long. Long: ” Ngươi tính câu giờ sao, xin lỗi nhưng dù có nhốt ta tại đây thì đội phi cơ Drared cũng không tha cho các ngươi đâu.”
Mạc Lâm: ” Ngươi nghĩ ta chỉ cầm chân ngươi sao ? Không đâu, ta sẽ giết ngươi.” Thanh kiếm sắc hồng hoàng hôn còn lại bắt đầu hoá trắng và trên đó toả ra những sức mạnh như linh hồn. Mạc Lâm: ” Linh hồn của những người bị ngươi giết nay sẽ là sức mạnh cho ta giết ngươi. Hãy rửa tội đi !”
Giương cung bắn Huyễn Hổ, Long thét lớn: ” Nhanh chóng dọn đường, gọi một đội bên ngoài tìm cách lên đỉnh tháp toà nhà. Không cho chúng sống sót.” Sau đó Long đạp vỡ cửa sổ rồi nhảy ra ngoài. Một tên lính Drared: ” Ngài làm gì vậy ?’’ Long đang rơi xuống từ tầng 23 hướng cung xuống đất và bắn Huyễn Hổ đẩy bản thân lên, Long bay ngang tên lính đó tự tin trả lời: ” Săn con mồi của ta !”
Đứng trên sân thượng của căn cứ, Mạc Lâm đang đợi chờ máy bay viện trợ tới. Từ phía dưới bay lên, Long nhẹ nhàng tiếp đất. Mạc Lâm biết kẻ thù đã đến và quay mặt lại vung tay hướng những ngón tay về phía Long. Một loạt thanh tiểu kiếm hoàng hôn đã được chuẩn bị sẵn lao đến Long. Nhanh chóng rút tên bắn trả, Long bất ngờ khi Mạc Lâm điều khiển những tiểu kiếm hoàng hôn né tránh rồi tự mình dùng thanh kiếm còn lại trên tay của mình đỡ lại những mũi tên. Long bị những tiểu kiếm cắt qua rồi bị cắt lại liên tục buộc bản thân phải tránh né liên tục để giảm sát thương phải nhận. Mạc Lâm dừng lại, thu tiểu kiếm xoay thành vòng tròn bay lên cao và hợp nhất chúng thành thanh kiếm xanh lam huyền ảo. Cùng với thanh kiếm hoàng hôn sắc hồng, Mạc Lâm điều khiển hai thanh kiếm lướt nhanh với vùng năng lượng bao quanh đâm thẳng xuống Long. Biết rõ sẽ vô dụng nếu tránh né hay thậm chí là dùng Huyễn Hổ, Long bừng sáng ánh đỏ trong đôi mắt và từ trong thanh Hổ Vương Tiễn, một Huyễn Hổ màu đỏ thay vì màu xanh dương như bình thường bay ra hộ thể cho Long. Song kiếm gây sức huỷ hoại to lớn nhưng Long vẫn đứng vững với lớp giáp Huyễn Hổ trên người. Nhưng Long chưa kịp đắc ý thì Mạc Lâm lại một lần nữa tách hoàng hôn lam kiếm ra thành các tiểu kiếm tạo thành vỏ kết giới bao quanh Long. Long: ” Ngươi tính câu giờ sao, xin lỗi nhưng dù có nhốt ta tại đây thì đội phi cơ Drared cũng không tha cho các ngươi đâu.”
Mạc Lâm: ” Ngươi nghĩ ta chỉ cầm chân ngươi sao ? Không đâu, ta sẽ giết ngươi.” Thanh kiếm sắc hồng hoàng hôn còn lại bắt đầu hoá trắng và trên đó toả ra những sức mạnh như linh hồn. Mạc Lâm: ” Linh hồn của những người bị ngươi giết nay sẽ là sức mạnh cho ta giết ngươi. Hãy rửa tội đi !”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.