Chương 1036: Diệt tộc Lão Phật Gia
skyhero
04/05/2021
Tiền lời thuần trong nửa năm của Tam Giác Vàng đạt con số chục tỷ kinh người.
Có thể tưởng dược, Tam Giác Vàng thành lập trăm năm này kiếm chác được bao nhiêu món lợi nhuận kếch sù.
Nghiệp vụ chính của Tam Giác Vàng là buôn lậu thuốc phiện.
Tiền của bọn họ chính là dùng mạng người đắp lên!
Nơi này hại người quá nặng.
Diệp Huyền Tần thu di động lại: “Đội cảm tử Lang Vương nghe lệnh!”
Đội cảm tử Lang Vương lập tức quỳ một gối xuống: “Đội cảm tử Lang Vương xin chờ lệnh Thần Soái!”
Diệp Huyền Tần: “Theo tôi đi Triệu phủ, tróc nã tội nhân của Đại Hại”
Dù là đêm khuya thanh vắng, nhưng đèn đuốc trong nhà họ Triệu vẫn sáng trưng.
Lão Phật Gia đổi Triệu phủ lấy Hoàn dương thảo. Bây giờ nam nữ già trẻ nhà họ Triệu đều dời tới nhà cũ căn cỗi suy bại này.
Lão Phật Gia hoàn toàn không chút buồn ngủ.
Ông ta đang đợi.
Chờ tới hai giờ sáng, Diệp Huyền Tần bị vũ khí hạng nặng bắn thành mảnh nhỏ!
Ông ta đã sẵn sàng đi nhặt xác cho Diệp Huyền Tần.
Thời gian chờ đợi luôn là dài lâu, cuối cùng kinh đồng hồ cũng chỉ tới hai giờ sáng.
Lão Phật Gia chắp tay sau lưng đến bên cửa sổ, nhìn về phía tập đoàn Diệp Linh.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, đây chính là thời điểm tập đoàn Diệp Linh bị bắn nổ tung.
Nhưng ông ta đứng gần mười lăm phút, hai giờ sáng đã qua, thế giới vẫn an tường bình yên như cũ.
Đừng nói là tiếng súng, ngay cả tiếng người ồn ào cũng không có.
Chuyện gì vậy?
Tư lệnh Hồ và tư lệnh Hilton sao lại chần chừ không ra tay?
Rầm!
Đúng lúc này, cửa Triệu phủ bị người đá văng.
Lão Phật Gia kinh ngạc xoay người, vừa thấy người tới thì cả người căng cứng
Là Diệp Huyền Tấn!
Đáng chết, sao nửa đêm nửa hôm Diệp Huyền Tấm lại chạy đến đây.
Có biến!
Dù nội tâm vô cùng bối rối, mặt ngoài Lão Phật Gia vẫn rất bình tĩnh.
"Diệp Huyền Tần, đếm hôm khuya
Choắt xông vào Triệu phủ, phải bị tội Diệp Huyền Tấn không ngừng bước mà đi thẳng tới trước mặt Lão Phật Gia. "Nửa đêm ông còn chưa ngủ, không phải đang chờ tôi đấy sao?”
Lão Phật Gia có thể xác định kế hoạch đánh lén của mình bị bại lộ rồi
Ông ta âm thầm hỏi thăm mười tám đời tổ tông tư lệnh Hồ và Hilton.
Hai thứ rác rưởi chẳng làm nên trò trống gì kia, chút việc nhỏ cũng không làm được, muối bọn họ bao nhiều năm đều đã mất công
"Tôi không hiểu cậu đang nói gì
Mau cút khỏi đây ngay! Bằng không đừng trách tôi gọi bến quân đội đến bắt cậu!" Lão Phật Gia quát.
Mà Diệp Huyện Tân chỉ giơ chân đã" vào chân Lão Phật Gia, Lão Phật Gia theo quán tính quỳ phịch xuống đất.
Mặt Lão Phật Gia tức đến mức gân xanh hằn lên: "Diệp Huyền Tần, màu thật to gan.
Diệp Huyền Tấm nhún vai "Gan to cỡ nào cũng nhỏ hơn ông!”
Anh ném tư liệu xuống trước mặt Lão Phật Gia: “Gan này của ông vượt qua sức tưởng tượng của tôi!”
Đây là gì?
Lão Phật Gia nghi hoặc cầm tư liệu lên.
Chỉ nhìn thoáng qua ông ta đã ngây ra như bị sét đánh.
Đây là tài liệu tuyệt mật của Tam Giác Vàng.
Bất cứ một phần tư liệu nào ở chỗ này đều có thể khiến ông ta chết vài lần.
Thậm chí còn có một phần khẩu cung của tư lệnh Hilton.
Hilton chính miệng thừa nhận Lão Phật Gia cấu kết với tướng nước địch, làm rất nhiều chuyện nguy hại cho Đại Đây là tội phản quố!
c Đủ để tịch thu gia sản cả họ, giết kẻ phạm tội!
Mẹ nó, mẹ nó, thật mẹ nó!
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao Hilton bỗng cắn ngược lại ông ta?
Còn nữa, Diệp Huyền Tần làm thế nào có được số tài liệu mật này?
Diệp Huyền Tần nghiến răng nói: “Ông khống chế Tam Giác Vàng, sản xuất buôn lậu thuốc phiện, tội ác tày trời. Thậm chí còn cấu kết với tướng địch gây tổn hại đến ích lợi của Việt Nam, thông đồng với địch phản quốc!
Ông biết tội của mình chưa?”
Lão Phật Gia run rẩy nói: “Mày… nói bậy. Trước không nói những tội danh kia đều là giả, dù là thật mày cũng không có tư cách chế tài tao.”
Diệp Huyền Tần cười đầy hàm ý: “Nếu ngay cả tôi cũng không đủ tư cách chế tài ông thì Đại Hạ còn ai có tư cách nữa?”
Có thể tưởng dược, Tam Giác Vàng thành lập trăm năm này kiếm chác được bao nhiêu món lợi nhuận kếch sù.
Nghiệp vụ chính của Tam Giác Vàng là buôn lậu thuốc phiện.
Tiền của bọn họ chính là dùng mạng người đắp lên!
Nơi này hại người quá nặng.
Diệp Huyền Tần thu di động lại: “Đội cảm tử Lang Vương nghe lệnh!”
Đội cảm tử Lang Vương lập tức quỳ một gối xuống: “Đội cảm tử Lang Vương xin chờ lệnh Thần Soái!”
Diệp Huyền Tần: “Theo tôi đi Triệu phủ, tróc nã tội nhân của Đại Hại”
Dù là đêm khuya thanh vắng, nhưng đèn đuốc trong nhà họ Triệu vẫn sáng trưng.
Lão Phật Gia đổi Triệu phủ lấy Hoàn dương thảo. Bây giờ nam nữ già trẻ nhà họ Triệu đều dời tới nhà cũ căn cỗi suy bại này.
Lão Phật Gia hoàn toàn không chút buồn ngủ.
Ông ta đang đợi.
Chờ tới hai giờ sáng, Diệp Huyền Tần bị vũ khí hạng nặng bắn thành mảnh nhỏ!
Ông ta đã sẵn sàng đi nhặt xác cho Diệp Huyền Tần.
Thời gian chờ đợi luôn là dài lâu, cuối cùng kinh đồng hồ cũng chỉ tới hai giờ sáng.
Lão Phật Gia chắp tay sau lưng đến bên cửa sổ, nhìn về phía tập đoàn Diệp Linh.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, đây chính là thời điểm tập đoàn Diệp Linh bị bắn nổ tung.
Nhưng ông ta đứng gần mười lăm phút, hai giờ sáng đã qua, thế giới vẫn an tường bình yên như cũ.
Đừng nói là tiếng súng, ngay cả tiếng người ồn ào cũng không có.
Chuyện gì vậy?
Tư lệnh Hồ và tư lệnh Hilton sao lại chần chừ không ra tay?
Rầm!
Đúng lúc này, cửa Triệu phủ bị người đá văng.
Lão Phật Gia kinh ngạc xoay người, vừa thấy người tới thì cả người căng cứng
Là Diệp Huyền Tấn!
Đáng chết, sao nửa đêm nửa hôm Diệp Huyền Tấm lại chạy đến đây.
Có biến!
Dù nội tâm vô cùng bối rối, mặt ngoài Lão Phật Gia vẫn rất bình tĩnh.
"Diệp Huyền Tần, đếm hôm khuya
Choắt xông vào Triệu phủ, phải bị tội Diệp Huyền Tấn không ngừng bước mà đi thẳng tới trước mặt Lão Phật Gia. "Nửa đêm ông còn chưa ngủ, không phải đang chờ tôi đấy sao?”
Lão Phật Gia có thể xác định kế hoạch đánh lén của mình bị bại lộ rồi
Ông ta âm thầm hỏi thăm mười tám đời tổ tông tư lệnh Hồ và Hilton.
Hai thứ rác rưởi chẳng làm nên trò trống gì kia, chút việc nhỏ cũng không làm được, muối bọn họ bao nhiều năm đều đã mất công
"Tôi không hiểu cậu đang nói gì
Mau cút khỏi đây ngay! Bằng không đừng trách tôi gọi bến quân đội đến bắt cậu!" Lão Phật Gia quát.
Mà Diệp Huyện Tân chỉ giơ chân đã" vào chân Lão Phật Gia, Lão Phật Gia theo quán tính quỳ phịch xuống đất.
Mặt Lão Phật Gia tức đến mức gân xanh hằn lên: "Diệp Huyền Tần, màu thật to gan.
Diệp Huyền Tấm nhún vai "Gan to cỡ nào cũng nhỏ hơn ông!”
Anh ném tư liệu xuống trước mặt Lão Phật Gia: “Gan này của ông vượt qua sức tưởng tượng của tôi!”
Đây là gì?
Lão Phật Gia nghi hoặc cầm tư liệu lên.
Chỉ nhìn thoáng qua ông ta đã ngây ra như bị sét đánh.
Đây là tài liệu tuyệt mật của Tam Giác Vàng.
Bất cứ một phần tư liệu nào ở chỗ này đều có thể khiến ông ta chết vài lần.
Thậm chí còn có một phần khẩu cung của tư lệnh Hilton.
Hilton chính miệng thừa nhận Lão Phật Gia cấu kết với tướng nước địch, làm rất nhiều chuyện nguy hại cho Đại Đây là tội phản quố!
c Đủ để tịch thu gia sản cả họ, giết kẻ phạm tội!
Mẹ nó, mẹ nó, thật mẹ nó!
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao Hilton bỗng cắn ngược lại ông ta?
Còn nữa, Diệp Huyền Tần làm thế nào có được số tài liệu mật này?
Diệp Huyền Tần nghiến răng nói: “Ông khống chế Tam Giác Vàng, sản xuất buôn lậu thuốc phiện, tội ác tày trời. Thậm chí còn cấu kết với tướng địch gây tổn hại đến ích lợi của Việt Nam, thông đồng với địch phản quốc!
Ông biết tội của mình chưa?”
Lão Phật Gia run rẩy nói: “Mày… nói bậy. Trước không nói những tội danh kia đều là giả, dù là thật mày cũng không có tư cách chế tài tao.”
Diệp Huyền Tần cười đầy hàm ý: “Nếu ngay cả tôi cũng không đủ tư cách chế tài ông thì Đại Hạ còn ai có tư cách nữa?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.