Chương 1303: Tôi phải đích thân giải quyết ông ta
skyhero
12/05/2021
Ông Sở nghiến răng nghiến lợi nhìn về phía Trần Hữu Lương: “Bây giờ đã có bằng chứng xác thực rồi, Trần Hữu Lương có liên quan đến chuyện này, anh ta là người xấu."
“Tôi phải đích thân giải quyết anh ta."
Diệp Huyền Tân gật đầu: "Không thành vấn đề nhưng phải giữ mạng lại, anh ta vẫn còn có ích."
Trần Hữu Lương suy sụp, bẫy tới công Sở đã bị thù hận làm cho mờ mắt, nếu ông ta ra tay thì người đó sẽ sống không bằng chết.
Anh ta thà chọn lựa cái chết.
Anh ta quát lớn: “Đường đường là Thần Soái lại nuốt lời sao!" “Anh từng nói sẽ tha cho tôi một con đường sống mà."
Diệp Huyền Tần trách móc: “Anh đã hại chết hơn chục ngàn con người, tội rất đáng chết! Tôi tha chết cho người nhà của anh là rất rộng lượng rồi."
“Anh còn muốn tôi tha cho anh một con đường sống sao! Như thế thì có lỗi với hai chữ Thần Soái quát Ông Sở nở nụ cười u ám đi về phía anh ta: “Trần Hữu Lương, hãy yên tâm đi."
“Tôi chắc chắn sẽ cho anh một con đường sống, sẽ không lấy mạng anh đâu!" “Mỗi ngày tôi sẽ hành hạ anh cho đến khi lúc kết thúc cuộc đời này!" Trần Hữu Lương nghe thấy mà nổi hết cả tóc gáy, tên ông Sở này còn kinh khủng hơn cả Diêm Vương nữa! Phủ thân vương! Sau khi Hòa Mạnh Trường biết chuyện của Trần Hữu Lương thì nổi trận lôi đình lên.
Tên ngốc này lại dám tự ý ra tay với Diệp Huyền Trân sau lưng mình sao.
Đến ông ta Hòa Mạnh Trường còn thua dưới tay Diệp Huyền Tần một lần và không dám bứt dây động rừng, huống hồ gì Trần Hữu Lương chỉ là một tên tép riu thôi.
Bây giờ thì tốt rồi, Trần Hữu Lương bị bắt rồi, nhà xưởng quân đội thứ ba cũng mất rồi.
Nhà xưởng quân đội thứ ba bề mặt là do Trần Hữu Lương phụ trách nhưng thực tế anh ta chỉ là người đại diện cho Hòa Mạnh Trường mà thôi.
Ông chủ thật sự của công xưởng quân đội thứ ba chính là Hòa Mạnh Trường.
Nhà xưởng quân đội là cái cây hái ra tiền của phủ Thân Vương nhưng bây giờ cái cây hái ra tiền không còn nữa, sau này phủ Thân Vương phải dè xẻn cho tiêu lại rồi.
"Không được, nhất định phải lấy lại cái cây hái ra tiền này về " Hòa Mạnh Trường không cam tâm nên gọi phó sĩ quan của mình đến.
“Tình hình của nhà xưởng quân đội thứ ba bây giờ thế nào rồi?" Phó sĩ quan nói: "Nhà xưởng quân đội thứ ba bây giờ do bên quân đội trực tiếp quản lý."
“Bên quân đội đã đưa ra thông tin rồi, bảy ngày sau họ sẽ bắt đầu đấu thầu."
“Chỉ cần xét duyệt thông qua và có số tài sản nhất định thì có thể tham gia đấu thầu.
Hòa Mạnh Trường hỏi: “Tập đoàn Tân Kiến Hoàng của Diệp Huyền Tần có tham gia đấu thầu không?" Phó sĩ quan gật đầu: "Có tham gia."
"Vả lại cơ hội tập đoàn Tân Kiến Hoàng của anh ta có cơ hội đấu thầu thành công cao nhất đấy."
Hòa Mạnh Trường thở dài một cái lộ rõ vẻ thất vọng.
Nếu tập đoàn Tân Kiến Hoàng tham gia đấu thầu thì cơ hội mình lấy được nhà xưởng quân đội thứ ba chỉ khoảng ba mươi phần trăm thôi.
Thần Soái bị tổn thất khá lớn nhưng quyền lực trong quân đội của anh ta thì vẫn còn.
Nếu anh ta muốn lấy nhà xưởng quân đội thứ ba thì thậm chí không cần phải đấu thầu, trực tiếp lợi dụng quyền lực của mình là lấy được rồi.
“Trong thời gian ngắn muốn tiêu diệt Thần Soái là chuyện không thể nào."
"Nếu như có thể tước đi quyền lực của Thần Soái, thậm chí là đuổi anh ta ra khỏi biên giới thì tốt nhất rồi."
Người nói không có ý gì nhưng người nghe lại hiểu nhầm, phó sĩ quan trầm giọng nói: “Anh Hòa, muốn đuổi Thần Soái ra khỏi biên giới thì có gì khó chứ."
Há? Hòa Mạnh Trường mắt sáng rỡ lên và hào hứng hỏi phó sĩ quan: “Cậu có cách sao?" Phó sĩ quan gật đầu nói: "Ừ, đúng vậy."
Anh ta khẽ nói vào tại Hòa Mạnh Trường kế hoạch của mình.
Hòa Mạnh Trường nghe xong thì vỗ tay khen ngợi: "Haha, tốt lắm!" “Thằng nhóc này lần này đã lập công lớn rồi đấy.
“Yên tâm, tôi tuyệt đối không đối xử tệ với cậu đâu."
“Cảm ơn anh Hòa."
Phó sĩ quan cảm kích nói.
Hòa Mạnh Trường nói: “Cứ theo kế hoạch của cậu, bây giờ hãy lập tức lan truyền thông tin này ra bên ngoài.
“Cứ nói việc ở Đại Hạ có mỏ linh thạch thực tế là âm mưu của Thần Soái."
"Thần Soái muốn lợi dụng mỏ linh thạch thu hút người tài giỏi của các nước khác vào biên giới của Đại Hạ và giết hại họ."
"Một khi các nước khác tin đây là âm mưu của Thần Soái thì chắc chắn sẽ trừng phạt Thần Soái."
“Tới lúc đó Đại Hạ chịu không nổi sức ép thì rất có thể sẽ từ bỏ Thần Soái và trục xuất anh ta."
“Tôi phải đích thân giải quyết anh ta."
Diệp Huyền Tân gật đầu: "Không thành vấn đề nhưng phải giữ mạng lại, anh ta vẫn còn có ích."
Trần Hữu Lương suy sụp, bẫy tới công Sở đã bị thù hận làm cho mờ mắt, nếu ông ta ra tay thì người đó sẽ sống không bằng chết.
Anh ta thà chọn lựa cái chết.
Anh ta quát lớn: “Đường đường là Thần Soái lại nuốt lời sao!" “Anh từng nói sẽ tha cho tôi một con đường sống mà."
Diệp Huyền Tần trách móc: “Anh đã hại chết hơn chục ngàn con người, tội rất đáng chết! Tôi tha chết cho người nhà của anh là rất rộng lượng rồi."
“Anh còn muốn tôi tha cho anh một con đường sống sao! Như thế thì có lỗi với hai chữ Thần Soái quát Ông Sở nở nụ cười u ám đi về phía anh ta: “Trần Hữu Lương, hãy yên tâm đi."
“Tôi chắc chắn sẽ cho anh một con đường sống, sẽ không lấy mạng anh đâu!" “Mỗi ngày tôi sẽ hành hạ anh cho đến khi lúc kết thúc cuộc đời này!" Trần Hữu Lương nghe thấy mà nổi hết cả tóc gáy, tên ông Sở này còn kinh khủng hơn cả Diêm Vương nữa! Phủ thân vương! Sau khi Hòa Mạnh Trường biết chuyện của Trần Hữu Lương thì nổi trận lôi đình lên.
Tên ngốc này lại dám tự ý ra tay với Diệp Huyền Trân sau lưng mình sao.
Đến ông ta Hòa Mạnh Trường còn thua dưới tay Diệp Huyền Tần một lần và không dám bứt dây động rừng, huống hồ gì Trần Hữu Lương chỉ là một tên tép riu thôi.
Bây giờ thì tốt rồi, Trần Hữu Lương bị bắt rồi, nhà xưởng quân đội thứ ba cũng mất rồi.
Nhà xưởng quân đội thứ ba bề mặt là do Trần Hữu Lương phụ trách nhưng thực tế anh ta chỉ là người đại diện cho Hòa Mạnh Trường mà thôi.
Ông chủ thật sự của công xưởng quân đội thứ ba chính là Hòa Mạnh Trường.
Nhà xưởng quân đội là cái cây hái ra tiền của phủ Thân Vương nhưng bây giờ cái cây hái ra tiền không còn nữa, sau này phủ Thân Vương phải dè xẻn cho tiêu lại rồi.
"Không được, nhất định phải lấy lại cái cây hái ra tiền này về " Hòa Mạnh Trường không cam tâm nên gọi phó sĩ quan của mình đến.
“Tình hình của nhà xưởng quân đội thứ ba bây giờ thế nào rồi?" Phó sĩ quan nói: "Nhà xưởng quân đội thứ ba bây giờ do bên quân đội trực tiếp quản lý."
“Bên quân đội đã đưa ra thông tin rồi, bảy ngày sau họ sẽ bắt đầu đấu thầu."
“Chỉ cần xét duyệt thông qua và có số tài sản nhất định thì có thể tham gia đấu thầu.
Hòa Mạnh Trường hỏi: “Tập đoàn Tân Kiến Hoàng của Diệp Huyền Tần có tham gia đấu thầu không?" Phó sĩ quan gật đầu: "Có tham gia."
"Vả lại cơ hội tập đoàn Tân Kiến Hoàng của anh ta có cơ hội đấu thầu thành công cao nhất đấy."
Hòa Mạnh Trường thở dài một cái lộ rõ vẻ thất vọng.
Nếu tập đoàn Tân Kiến Hoàng tham gia đấu thầu thì cơ hội mình lấy được nhà xưởng quân đội thứ ba chỉ khoảng ba mươi phần trăm thôi.
Thần Soái bị tổn thất khá lớn nhưng quyền lực trong quân đội của anh ta thì vẫn còn.
Nếu anh ta muốn lấy nhà xưởng quân đội thứ ba thì thậm chí không cần phải đấu thầu, trực tiếp lợi dụng quyền lực của mình là lấy được rồi.
“Trong thời gian ngắn muốn tiêu diệt Thần Soái là chuyện không thể nào."
"Nếu như có thể tước đi quyền lực của Thần Soái, thậm chí là đuổi anh ta ra khỏi biên giới thì tốt nhất rồi."
Người nói không có ý gì nhưng người nghe lại hiểu nhầm, phó sĩ quan trầm giọng nói: “Anh Hòa, muốn đuổi Thần Soái ra khỏi biên giới thì có gì khó chứ."
Há? Hòa Mạnh Trường mắt sáng rỡ lên và hào hứng hỏi phó sĩ quan: “Cậu có cách sao?" Phó sĩ quan gật đầu nói: "Ừ, đúng vậy."
Anh ta khẽ nói vào tại Hòa Mạnh Trường kế hoạch của mình.
Hòa Mạnh Trường nghe xong thì vỗ tay khen ngợi: "Haha, tốt lắm!" “Thằng nhóc này lần này đã lập công lớn rồi đấy.
“Yên tâm, tôi tuyệt đối không đối xử tệ với cậu đâu."
“Cảm ơn anh Hòa."
Phó sĩ quan cảm kích nói.
Hòa Mạnh Trường nói: “Cứ theo kế hoạch của cậu, bây giờ hãy lập tức lan truyền thông tin này ra bên ngoài.
“Cứ nói việc ở Đại Hạ có mỏ linh thạch thực tế là âm mưu của Thần Soái."
"Thần Soái muốn lợi dụng mỏ linh thạch thu hút người tài giỏi của các nước khác vào biên giới của Đại Hạ và giết hại họ."
"Một khi các nước khác tin đây là âm mưu của Thần Soái thì chắc chắn sẽ trừng phạt Thần Soái."
“Tới lúc đó Đại Hạ chịu không nổi sức ép thì rất có thể sẽ từ bỏ Thần Soái và trục xuất anh ta."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.