Chương 101
Dịch Phàm
02/09/2022
“Ha ha ha, tôi biết mà. Hơn nữa tôi còn biết chắc chắn là anh làm gì có
lỗi với Tô Duệ Hân, nên mới khiến Lăng Khôi tức giận, bắt anh đến đây
rửa bát đúng không?” Trương Lộ không hổ danh là ‘nữ ma đầu’, chả nể nang gì cả.
Tô Ba mặt đỏ ửng, gật đầu.
- Thế là đúng rồi, người như Lăng Khôi, thích ra vẻ, thế nhưng anh ta quả thực là có bản lĩnh, anh cũng không dễ dàng gì.
- Điều khiến tôi không thể hiểu được là một người lợi hại như vậy, trước đây lại không hề lên tiếng mà can tâm bị chế nhạo, khiến cho tôi thực sự nghĩ rằng anh ta là đồ bỏ đi
-
Trương Lộ càng nói càng cạn lời: “Đến bị người ta chế nhạo mà anh ta còn không tức giận nhưng lại rất để bụng cảm nhận của tô Duệ Hân, nếu có người bắt nạt Tô Duệ Hân, anh ta sẽ vô cùng tức giận, đúng không?”
Tô Ba gật đầu lịa lịa.
Nghĩ thật kỹ, đúng là có chuyện như thế thật.
Trương Lộ lại thở dài: “Tiếc là Duệ Hân không biết thân phận của Lăng Khôi, còn nghĩ anh ta thực sự là một kẻ bỏ đi. Cô bạn thân ngốc nghếch của tôi ơi, cậu đúng là có phúc mà không biết hưởng. Mình mà có một người chồng như vậy, khi ngủ cũng có thể nở nụ cười”
Tô Ba không nhịn được liền nói một câu: “Trước đây cô cũng chẳng xem người ta ra gì còn gì. Sao bây giờ lại hâm mộ Lăng Khôi muốn người ta là chồng cô thế?”
Trương Lộ nói: “Trước đây là quá khứ rồi, bây giờ là hiện tại, làm gì có người phụ nữ nào không muốn có một ông chồng vừa có thể hô mưa gọi gió lại còn yêu chiều tâm lý với vợ cơ chứ”
Tô Ba không nói được lời nào nữa, lặng lẽ lái xe.
Trương Lộ hỏi: “Tô Ba, anh nói đàn ông như Lăng Khôi có khi nào cả đời chỉ tốt với một mình Duệ Hân không?”
Tô Ba lắc đầu: “Không biết”
Trương Lộ lẩm bẩm: “Đều nói đàn ông có tiền thì sẽ biến chất, tôi thực sự hy vọng anh ta có thể đổi xử tôt với Duệ Hân suốt đời, Duệ Hân khổ quá rồi, gặp nhiều khó khăn trắc trở quá rồi”
Tô Ba cũng đồng ý với quan điểm này: “Đúng thế, từ nhỏ Duệ Hân là con riêng của nhà họ Tô, luôn luôn bị tẩy chay và không có ai chơi cùng, tuổi thơ của cô ta rất cô đơn. Thậm chí khi lớn lên, Duệ Hân bằng mọi cách rất cố gắng trong công việc, chỉ mong bà nội chấp nhận, gia đình chấp nhận, thế nhưng cho dù cô ta có cố gắng đến đâu thì bà nội cũng không bao giờ để ý tới”
Trương Lộ nói: “Đúng rồi, Duệ Hân của tôi thật là đáng thương. Mặc dù Lăng Khôi rất giỏi, nhưng cũng không phải là người tốt. Nɠɵạı ŧìиɦ tìm bồ nhí, bên ngoài dan díu dây mơ rễ má, tôi không thể chấp nhận được nữa rồi”
Tô Ba cảm thấy hổ thẹn, tin đồn trước đây Lăng Khôi nɠɵạı ŧìиɦ dan díu với bồ nhí là do hắn tung tin đồn nhảm, nghĩ tới sự hung dữ của Lăng Khôi lúc này, hắn cảm thấy lo sợ.
“Thật là kỳ lạ, nếu Lăng Khôi quan tâm đến Duệ Hân như vậy, tại sao không giải thích với cô ta việc nɠɵạı ŧìиɦ tìm bồ nhí chỉ là hiểu lầm. Nếu không nói rõ việc này, sẽ trở thành nỗi đau cả đời của Duệ Hân” Tô Ba vừa lái xe vừa nghĩ.
“Thôi bỏ đi, suy nghĩ của ông lớn, mình làm sao mà có đoán được, mình chỉ cần ngoan ngoãn nịnh bợ Lăng Khôi là được rồi” Tô Ba không nghĩ ngợi nữa, chuyên tâm lái xe về nhà.
Vốn dĩ Tô Ba là một kẻ hống hách kiêu ngạo, tính cách giống Tô Thần, thế nhưng từ sau khi đi theo Lăng Khôi, tính cách của hắn cũng dần dần thay đổi, một mặt là do từ khi đi theo Lăng Khôi đã chứng kiến quá nhiều điều ngoài sức tưởng tượng, mặt khác hắn cũng phát hiện vốn dĩ bản tính cách của thân mình không phải như vậy.
Trán Tô Duệ Hân hơi nóng, Lăng Khôi đã thay mấy lần khăn ấm. Lúc này mới thấy nhiệt độ cơ thể của cô đã giảm, ngủ ngày càng sâu giấc.
Lăng Khôi mới thở phào nhẹ nhõm, anh tựa vào sofa cạnh đó nghỉ ngơi một lát, lúc tỉnh lại đã là năm giờ sáng.
Trời tờ mờ sáng.
Tô Duệ Hân vẫn đang ngủ say, hơi thở đã rất ổn định rồi.
Lăng Khôi ngồi bên cạnh nhìn cô đắm đuối, một lúc sau mới tắm rửa và đi xuống dưới lầu.
Tô Ba mặt đỏ ửng, gật đầu.
- Thế là đúng rồi, người như Lăng Khôi, thích ra vẻ, thế nhưng anh ta quả thực là có bản lĩnh, anh cũng không dễ dàng gì.
- Điều khiến tôi không thể hiểu được là một người lợi hại như vậy, trước đây lại không hề lên tiếng mà can tâm bị chế nhạo, khiến cho tôi thực sự nghĩ rằng anh ta là đồ bỏ đi
-
Trương Lộ càng nói càng cạn lời: “Đến bị người ta chế nhạo mà anh ta còn không tức giận nhưng lại rất để bụng cảm nhận của tô Duệ Hân, nếu có người bắt nạt Tô Duệ Hân, anh ta sẽ vô cùng tức giận, đúng không?”
Tô Ba gật đầu lịa lịa.
Nghĩ thật kỹ, đúng là có chuyện như thế thật.
Trương Lộ lại thở dài: “Tiếc là Duệ Hân không biết thân phận của Lăng Khôi, còn nghĩ anh ta thực sự là một kẻ bỏ đi. Cô bạn thân ngốc nghếch của tôi ơi, cậu đúng là có phúc mà không biết hưởng. Mình mà có một người chồng như vậy, khi ngủ cũng có thể nở nụ cười”
Tô Ba không nhịn được liền nói một câu: “Trước đây cô cũng chẳng xem người ta ra gì còn gì. Sao bây giờ lại hâm mộ Lăng Khôi muốn người ta là chồng cô thế?”
Trương Lộ nói: “Trước đây là quá khứ rồi, bây giờ là hiện tại, làm gì có người phụ nữ nào không muốn có một ông chồng vừa có thể hô mưa gọi gió lại còn yêu chiều tâm lý với vợ cơ chứ”
Tô Ba không nói được lời nào nữa, lặng lẽ lái xe.
Trương Lộ hỏi: “Tô Ba, anh nói đàn ông như Lăng Khôi có khi nào cả đời chỉ tốt với một mình Duệ Hân không?”
Tô Ba lắc đầu: “Không biết”
Trương Lộ lẩm bẩm: “Đều nói đàn ông có tiền thì sẽ biến chất, tôi thực sự hy vọng anh ta có thể đổi xử tôt với Duệ Hân suốt đời, Duệ Hân khổ quá rồi, gặp nhiều khó khăn trắc trở quá rồi”
Tô Ba cũng đồng ý với quan điểm này: “Đúng thế, từ nhỏ Duệ Hân là con riêng của nhà họ Tô, luôn luôn bị tẩy chay và không có ai chơi cùng, tuổi thơ của cô ta rất cô đơn. Thậm chí khi lớn lên, Duệ Hân bằng mọi cách rất cố gắng trong công việc, chỉ mong bà nội chấp nhận, gia đình chấp nhận, thế nhưng cho dù cô ta có cố gắng đến đâu thì bà nội cũng không bao giờ để ý tới”
Trương Lộ nói: “Đúng rồi, Duệ Hân của tôi thật là đáng thương. Mặc dù Lăng Khôi rất giỏi, nhưng cũng không phải là người tốt. Nɠɵạı ŧìиɦ tìm bồ nhí, bên ngoài dan díu dây mơ rễ má, tôi không thể chấp nhận được nữa rồi”
Tô Ba cảm thấy hổ thẹn, tin đồn trước đây Lăng Khôi nɠɵạı ŧìиɦ dan díu với bồ nhí là do hắn tung tin đồn nhảm, nghĩ tới sự hung dữ của Lăng Khôi lúc này, hắn cảm thấy lo sợ.
“Thật là kỳ lạ, nếu Lăng Khôi quan tâm đến Duệ Hân như vậy, tại sao không giải thích với cô ta việc nɠɵạı ŧìиɦ tìm bồ nhí chỉ là hiểu lầm. Nếu không nói rõ việc này, sẽ trở thành nỗi đau cả đời của Duệ Hân” Tô Ba vừa lái xe vừa nghĩ.
“Thôi bỏ đi, suy nghĩ của ông lớn, mình làm sao mà có đoán được, mình chỉ cần ngoan ngoãn nịnh bợ Lăng Khôi là được rồi” Tô Ba không nghĩ ngợi nữa, chuyên tâm lái xe về nhà.
Vốn dĩ Tô Ba là một kẻ hống hách kiêu ngạo, tính cách giống Tô Thần, thế nhưng từ sau khi đi theo Lăng Khôi, tính cách của hắn cũng dần dần thay đổi, một mặt là do từ khi đi theo Lăng Khôi đã chứng kiến quá nhiều điều ngoài sức tưởng tượng, mặt khác hắn cũng phát hiện vốn dĩ bản tính cách của thân mình không phải như vậy.
Trán Tô Duệ Hân hơi nóng, Lăng Khôi đã thay mấy lần khăn ấm. Lúc này mới thấy nhiệt độ cơ thể của cô đã giảm, ngủ ngày càng sâu giấc.
Lăng Khôi mới thở phào nhẹ nhõm, anh tựa vào sofa cạnh đó nghỉ ngơi một lát, lúc tỉnh lại đã là năm giờ sáng.
Trời tờ mờ sáng.
Tô Duệ Hân vẫn đang ngủ say, hơi thở đã rất ổn định rồi.
Lăng Khôi ngồi bên cạnh nhìn cô đắm đuối, một lúc sau mới tắm rửa và đi xuống dưới lầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.