Chương 257: Tất Nhiên Là Cha Phải Tham Gia!
Fi
31/12/2022
Trước Tiếp
Một lúc lâu sau, hơi thở của ông lão mới dần dần bình tĩnh lại, ông ta khẽ nhắm mắt lại lẩm bẩm nói: "Nước Việt Nam, đợi sau khi Cố Sáng tôi tấn thăng đến cảnh giới Thần Hải thì chính là ngày Võ Đạo Giới Phái các người bị lật đổ. " Nói xong, ông ta lại nhắm mắt tiếp tục lĩnh hội võ thuật..
Sau khi giải quyết xong Thác Thành Long, ba người Đường Tuấn bước ra khỏi tầng hầm, về chuyện xử lý thi thể của Thác Thành Long thì Diệp Nam Nhật đã có sự sắp xếp của riêng mình. Mấy người ngồi xuống phòng khách, Diệp Nam Nhật ra lệnh cho nhóm vệ sĩ giải tán, trong phòng chỉ còn lại ba người bọn họ và Diệp Thanh Phương. Lúc này, Diệp Thanh Phương nhìn Đường Tuấn đầy hoài nghi, lúc nãy khi Đường Tuấn bắt giữ Thác Thành Long thì anh không hề che giấu thực lực với mọi người, Diệp Thanh Phương tận mắt chứng kiến Đường Tuấn bắt kẻ đã đánh Quách Thịnh Minh bị thương như tóm cá chết ở trong rọ, trong lòng anh ta vô cùng kinh ngạc và khiếp sợ. “Rốt cuộc anh ta mạnh đến mức nào?” Trong lòng Diệp Thanh Phương thầm nghĩ. Anh ta cứ nghĩ rằng bản thân chuyên tâm luyện võ, không chừng sẽ đuổi kịp được Đường Tuấn.
Nhưng bây giờ khoảng cách đó ngày càng xa. Đặc biệt là sau khi biết rằng Quách Thịnh Minh được Đường Tuấn cử đến để bảo vệ Diệp Nam Nhật, trong lòng anh ta hiểu được không có cách nào có thể đuổi kịp Đường Tuấn. Giờ thì anh đã biết rõ Đường Tuấn thật sự không phải là con riêng của Diệp Nam Nhật.
“Thanh Phương, việc của công ty thế nào rồi?” Diệp Nam Nhật mệt mỏi xoa bóp thái dương. Mấy ngày nay, bởi vì lo lắng chuyện Thác Thành Long đến ám sát, ông ta không dám tới văn phòng công ty, chỉ có thể giao mọi chuyện ở công ty cho Diệp Thanh Phương xử lý.
Diệp Thanh Phương bình tĩnh lại một chút, thầm nói: “Chỉ cần lần này tập đoàn Nam Nhật ra mắt loại thuốc mới thành công thì đến lúc đó cả tập đoàn nhất định sẽ bước vào thời kỳ phát triển nhanh chóng. Đến lúc đó, nguồn tài chính mà tập đoàn Nam Nhật sở hữu chắc chắn sẽ không hề thua kém Đường Tuấn.”
Sau khi suy nghĩ về điều này, Diệp Thanh Phương trả lời: “Nhóm người trong công ty vẫn chưa yên tâm, một số cổ đông đã bị nhà họ Tề dụ dỗ, thậm chí còn bí mật bán một phần cổ phần của họ cho nhà họ Tề và nhà họ Lý. Nếu cứ tiếp tục như vậy, công ty sẽ trở thành cục diện bị phân chia thành hai phe đối lập.” Sắc mặt của Diệp Nam Nhật bỗng trở nên khó coi sau khi nghe xong điều này.
Cái gọi là lòng người dao động là đây chứ đâu, khi biết loại thuốc mới của tập đoàn Nam Nhật có tác dụng thần kỳ, nhiều cổ đông đã cấu kết với người ngoài tìm cách kéo Diệp Nam Nhật xuống khỏi vị trí chủ tịch hội đồng quản trị, giành lấy hai đơn thuốc đó muốn nhận được lợi nhuận lớn hơn.
“Hừ! Bọn họ cũng to gan đấy! Thuốc mới còn chưa ra mắt thị trường mà bọn họ đã dám phản trước rồi!" Diệp Nam Nhật lạnh lùng nói.
Diệp Thanh Phương cũng tức giận nói: "Bọn họ còn nói hai ngày nữa sẽ tổ chức họp đại hội cổ đông, chắc bọn họ muốn bầu lại chủ tịch hội đồng quản trị và ép cha giao đơn thuốc ra. Bọn họ cũng nói rằng nếu cha không tham gia thì đến lúc đó coi như là từ bỏ quyền ứng cử của mình.”
“Ha ha! Xem ra bọn họ cũng biết chuyện cha bị ám sát, nếu không sẽ không thể gây rối nhanh như vậy được.” Diệp Nam Nhật đập mạnh tay vào ghế sofa.
Trên mặt ông ta lộ ra nụ cười, ông ta nói: "Bọn họ cho rằng đến lúc đó cha sẽ không dám tham gia đại hội cổ đông, đáng tiếc bọn họ tính toán trăm phương ngàn kế lại vẫn có sơ suất.” Nói xong, ông ta không khỏi nhìn về phía Đường Tuấn, cũng may lần này Đường Tuấn vội vàng trở về kịp thời, nếu không đêm nay ông ta có thể không sống sót qua được. Đường Tuấn vẫn luôn yên lặng lắng nghe, đánh giá tình hình chung.
“Cha, cuộc họp cổ đông sẽ diễn ra vào ngày kia?” Diệp Thanh Phương nói.
“Tham gia! Tất nhiên là cha phải tham gia! Cha muốn xem họ có thể có những con át chủ bài nào?” Diệp Nam Nhật nói với vẻ mặt dữ tợn. Ông ta cũng từng bước từ dưới đáy leo lên với khí thế hung ác của riêng mình.
“Chú Diệp, thật ra chú cũng không cần lo lắng, lúc đó cháu sẽ cùng chú đi họp đại hội cổ đông, bọn họ sẽ không thể gây ra được sóng gió gì.” Đường Tuấn đột nhiên lên tiếng. Tính thời gian, nhà họ Âu Dương, Diệp Thiên Vũ, Hoàng Tường và những người khác chắc khoảng ngày kia là sẽ đến thành phố Vinh, đến lúc đó cộng thêm cả sự ủng hộ của bọn họ, các lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Nam Nhật chưa chắc đã dám nói trước điều gì. Hơn nữa, trong tay anh vẫn nắm giữ năm mốt phần trăm cổ phần của tập đoàn Nam Nhật trong giai đoạn đầu kinh doanh. Anh là cổ đông lớn của tập đoàn Nam Nhật!
Diệp Nam Nhật nghĩ rằng Đường Tuấn định công khai thân phận đại cổ đông tập đoàn Nam Nhật của anh, mặc dù ông ta cảm thấy có điều gì đó không ổn, nhưng nhất thời không nghĩ ra cách tốt hơn nên cũng không nói gì nhiều. Đêm đó, Đường Tuấn ở lại trong biệt thự của nhà họ Diệp. Nhân tiện chỉ điểm một chút võ thuật cho Quách Thịnh Minh coi như là thù lao cho việc bảo vệ Diệp Nam Nhật lần này.
Một lúc lâu sau, hơi thở của ông lão mới dần dần bình tĩnh lại, ông ta khẽ nhắm mắt lại lẩm bẩm nói: "Nước Việt Nam, đợi sau khi Cố Sáng tôi tấn thăng đến cảnh giới Thần Hải thì chính là ngày Võ Đạo Giới Phái các người bị lật đổ. " Nói xong, ông ta lại nhắm mắt tiếp tục lĩnh hội võ thuật..
Sau khi giải quyết xong Thác Thành Long, ba người Đường Tuấn bước ra khỏi tầng hầm, về chuyện xử lý thi thể của Thác Thành Long thì Diệp Nam Nhật đã có sự sắp xếp của riêng mình. Mấy người ngồi xuống phòng khách, Diệp Nam Nhật ra lệnh cho nhóm vệ sĩ giải tán, trong phòng chỉ còn lại ba người bọn họ và Diệp Thanh Phương. Lúc này, Diệp Thanh Phương nhìn Đường Tuấn đầy hoài nghi, lúc nãy khi Đường Tuấn bắt giữ Thác Thành Long thì anh không hề che giấu thực lực với mọi người, Diệp Thanh Phương tận mắt chứng kiến Đường Tuấn bắt kẻ đã đánh Quách Thịnh Minh bị thương như tóm cá chết ở trong rọ, trong lòng anh ta vô cùng kinh ngạc và khiếp sợ. “Rốt cuộc anh ta mạnh đến mức nào?” Trong lòng Diệp Thanh Phương thầm nghĩ. Anh ta cứ nghĩ rằng bản thân chuyên tâm luyện võ, không chừng sẽ đuổi kịp được Đường Tuấn.
Nhưng bây giờ khoảng cách đó ngày càng xa. Đặc biệt là sau khi biết rằng Quách Thịnh Minh được Đường Tuấn cử đến để bảo vệ Diệp Nam Nhật, trong lòng anh ta hiểu được không có cách nào có thể đuổi kịp Đường Tuấn. Giờ thì anh đã biết rõ Đường Tuấn thật sự không phải là con riêng của Diệp Nam Nhật.
“Thanh Phương, việc của công ty thế nào rồi?” Diệp Nam Nhật mệt mỏi xoa bóp thái dương. Mấy ngày nay, bởi vì lo lắng chuyện Thác Thành Long đến ám sát, ông ta không dám tới văn phòng công ty, chỉ có thể giao mọi chuyện ở công ty cho Diệp Thanh Phương xử lý.
Diệp Thanh Phương bình tĩnh lại một chút, thầm nói: “Chỉ cần lần này tập đoàn Nam Nhật ra mắt loại thuốc mới thành công thì đến lúc đó cả tập đoàn nhất định sẽ bước vào thời kỳ phát triển nhanh chóng. Đến lúc đó, nguồn tài chính mà tập đoàn Nam Nhật sở hữu chắc chắn sẽ không hề thua kém Đường Tuấn.”
Sau khi suy nghĩ về điều này, Diệp Thanh Phương trả lời: “Nhóm người trong công ty vẫn chưa yên tâm, một số cổ đông đã bị nhà họ Tề dụ dỗ, thậm chí còn bí mật bán một phần cổ phần của họ cho nhà họ Tề và nhà họ Lý. Nếu cứ tiếp tục như vậy, công ty sẽ trở thành cục diện bị phân chia thành hai phe đối lập.” Sắc mặt của Diệp Nam Nhật bỗng trở nên khó coi sau khi nghe xong điều này.
Cái gọi là lòng người dao động là đây chứ đâu, khi biết loại thuốc mới của tập đoàn Nam Nhật có tác dụng thần kỳ, nhiều cổ đông đã cấu kết với người ngoài tìm cách kéo Diệp Nam Nhật xuống khỏi vị trí chủ tịch hội đồng quản trị, giành lấy hai đơn thuốc đó muốn nhận được lợi nhuận lớn hơn.
“Hừ! Bọn họ cũng to gan đấy! Thuốc mới còn chưa ra mắt thị trường mà bọn họ đã dám phản trước rồi!" Diệp Nam Nhật lạnh lùng nói.
Diệp Thanh Phương cũng tức giận nói: "Bọn họ còn nói hai ngày nữa sẽ tổ chức họp đại hội cổ đông, chắc bọn họ muốn bầu lại chủ tịch hội đồng quản trị và ép cha giao đơn thuốc ra. Bọn họ cũng nói rằng nếu cha không tham gia thì đến lúc đó coi như là từ bỏ quyền ứng cử của mình.”
“Ha ha! Xem ra bọn họ cũng biết chuyện cha bị ám sát, nếu không sẽ không thể gây rối nhanh như vậy được.” Diệp Nam Nhật đập mạnh tay vào ghế sofa.
Trên mặt ông ta lộ ra nụ cười, ông ta nói: "Bọn họ cho rằng đến lúc đó cha sẽ không dám tham gia đại hội cổ đông, đáng tiếc bọn họ tính toán trăm phương ngàn kế lại vẫn có sơ suất.” Nói xong, ông ta không khỏi nhìn về phía Đường Tuấn, cũng may lần này Đường Tuấn vội vàng trở về kịp thời, nếu không đêm nay ông ta có thể không sống sót qua được. Đường Tuấn vẫn luôn yên lặng lắng nghe, đánh giá tình hình chung.
“Cha, cuộc họp cổ đông sẽ diễn ra vào ngày kia?” Diệp Thanh Phương nói.
“Tham gia! Tất nhiên là cha phải tham gia! Cha muốn xem họ có thể có những con át chủ bài nào?” Diệp Nam Nhật nói với vẻ mặt dữ tợn. Ông ta cũng từng bước từ dưới đáy leo lên với khí thế hung ác của riêng mình.
“Chú Diệp, thật ra chú cũng không cần lo lắng, lúc đó cháu sẽ cùng chú đi họp đại hội cổ đông, bọn họ sẽ không thể gây ra được sóng gió gì.” Đường Tuấn đột nhiên lên tiếng. Tính thời gian, nhà họ Âu Dương, Diệp Thiên Vũ, Hoàng Tường và những người khác chắc khoảng ngày kia là sẽ đến thành phố Vinh, đến lúc đó cộng thêm cả sự ủng hộ của bọn họ, các lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Nam Nhật chưa chắc đã dám nói trước điều gì. Hơn nữa, trong tay anh vẫn nắm giữ năm mốt phần trăm cổ phần của tập đoàn Nam Nhật trong giai đoạn đầu kinh doanh. Anh là cổ đông lớn của tập đoàn Nam Nhật!
Diệp Nam Nhật nghĩ rằng Đường Tuấn định công khai thân phận đại cổ đông tập đoàn Nam Nhật của anh, mặc dù ông ta cảm thấy có điều gì đó không ổn, nhưng nhất thời không nghĩ ra cách tốt hơn nên cũng không nói gì nhiều. Đêm đó, Đường Tuấn ở lại trong biệt thự của nhà họ Diệp. Nhân tiện chỉ điểm một chút võ thuật cho Quách Thịnh Minh coi như là thù lao cho việc bảo vệ Diệp Nam Nhật lần này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.