Chương 1093
Kiếm Tử Tiên Tích
12/02/2022
Bên kia.
Chí Tiềm Long ở Hoa Hải đang nói chuyện phiếm với Chí Duy: “Hai ngày nay sao không nghe ngóng được tin tức gì của cậu Nguyên Thu nhỉ?”
“Cũng không biết cậu Nguyên Thu có bắt được Lý Từ Nhiệm và Trịnh Thiết Hàm không?”
Hai người này sau khi trở về Hoa Hải, không ngờ một chút tin tức cũng chẳng thấy đâu.
Chí Duy cười nói: “Cậu Nguyên Thu một khi đã ra tay thì một người phụ nữ chẳng phải dễ như trở bàn tay hay sao? Quá đơn giản ý chứ?
Chí Tiềm Long nghĩ ngợi một lát, đúng là như thế thật.
Kiều Nguyên Thu là một tên hống hách lộng hành, ở Hoa Hải hoành hành ngang ngược không sợ bất kỳ ai, không ai dám ngáng đường hẳn ta, thì ở cái thành Hoa Lư này làm gì có ai dám cản trở hắn chứ?
“Nhưng sao đến giờ vẫn chưa trở về vậy?
Hơn nữa một chút tin tức cũng không có! Em vừa gọi điện thoại cho bọn họ, nhưng bọn họ đều tắt máy!”
Chí Tiềm Long cẩn thận suy nghĩ một chút, hắn ta mơ hồ cảm thấy được dường như có chuyện gì đó đã xảy ra.
“Anh, có khi nào đám người bọn họ bị mê muội rồi không? Nói thẳng ra là, ngay cả em cũng muốn ngủ với hai người phụ nữ là Lý Từ Nhiệm và Trình Thiết Hàm ấy chứ!
Chí Duy nở một nụ cười xấu xa.
Chí Tiềm Long hơi nhíu mày, hắn ta đang suy nghĩ về kết quả của sự việc.
“Em nói xem liệu có phải bọn họ đã xảy ra chuyện gì đó ở Hoa Lư rồi không?”
Chí Tiềm Long đột nhiên hỏi.
“Bọn họ thì có thể xảy ra chuyện gì được cơ chứ?” Chí Duy nói.
“Anh có nhận được tin tức là Thái Tử và Hồ Kim Long đã rời khỏi Hoa Hải, không biết là đã đi đâu rồi! Anh đang nghi ngờ liệu có phải là cậu Nguyên Thu xảy ra chuyện rồi, nên Thái Tử và mọi người mới phải đi hỗ trợ.”
Chí Tiềm Long phân tích.
Chí Duy võ vai Chí Tiềm Long và nói: “Này, anh, anh thực sự suy nghĩ quá nhiều rồi. Người bên cạnh Lý Từ Nhiệm là ai cơ chứ? Diệp Quân Lâm chứ ai.”
“Anh nói thử xem, Diệp Quân Lâm thì có thể làm gì được cậu Nguyên Thu cơ chứ? Chẳng lẽ hắn còn có thể phế được cậu Nguyên Thu hay sao? Chu Duy nhàn nhã trả lời.
“Cũng đúng nhỉ!”
“Chỉ là cái tên phế vật Diệp Quân Lâm đấy!”
“Hai người đang nói chuyện gì thế?”
Lúc này giọng nói của Chí Đông Phương vang lên.
“Ông nội, bọn cháu đang nói về Diệp Quân Lâm”
Chí Duy trả lời.
Ngay lập tức, sắc mặt của Chí Đông Phương liền thay đổi.
“Ta đã từng nói là không cho phép nhắc tới Diệp Quân Lâm rồi đúng không? Hắn ta không có tư cách để được chúng ta nhắc tới!”
Chí Đông Phương tức giận nói.
“Ông nội chuyện là như thế này…”
Chí Tiềm Long đem toàn bộ chuyện của Kiều Nguyên Thu nói cho Chí Đông Phương nghe.
Chí Tiềm Long ở Hoa Hải đang nói chuyện phiếm với Chí Duy: “Hai ngày nay sao không nghe ngóng được tin tức gì của cậu Nguyên Thu nhỉ?”
“Cũng không biết cậu Nguyên Thu có bắt được Lý Từ Nhiệm và Trịnh Thiết Hàm không?”
Hai người này sau khi trở về Hoa Hải, không ngờ một chút tin tức cũng chẳng thấy đâu.
Chí Duy cười nói: “Cậu Nguyên Thu một khi đã ra tay thì một người phụ nữ chẳng phải dễ như trở bàn tay hay sao? Quá đơn giản ý chứ?
Chí Tiềm Long nghĩ ngợi một lát, đúng là như thế thật.
Kiều Nguyên Thu là một tên hống hách lộng hành, ở Hoa Hải hoành hành ngang ngược không sợ bất kỳ ai, không ai dám ngáng đường hẳn ta, thì ở cái thành Hoa Lư này làm gì có ai dám cản trở hắn chứ?
“Nhưng sao đến giờ vẫn chưa trở về vậy?
Hơn nữa một chút tin tức cũng không có! Em vừa gọi điện thoại cho bọn họ, nhưng bọn họ đều tắt máy!”
Chí Tiềm Long cẩn thận suy nghĩ một chút, hắn ta mơ hồ cảm thấy được dường như có chuyện gì đó đã xảy ra.
“Anh, có khi nào đám người bọn họ bị mê muội rồi không? Nói thẳng ra là, ngay cả em cũng muốn ngủ với hai người phụ nữ là Lý Từ Nhiệm và Trình Thiết Hàm ấy chứ!
Chí Duy nở một nụ cười xấu xa.
Chí Tiềm Long hơi nhíu mày, hắn ta đang suy nghĩ về kết quả của sự việc.
“Em nói xem liệu có phải bọn họ đã xảy ra chuyện gì đó ở Hoa Lư rồi không?”
Chí Tiềm Long đột nhiên hỏi.
“Bọn họ thì có thể xảy ra chuyện gì được cơ chứ?” Chí Duy nói.
“Anh có nhận được tin tức là Thái Tử và Hồ Kim Long đã rời khỏi Hoa Hải, không biết là đã đi đâu rồi! Anh đang nghi ngờ liệu có phải là cậu Nguyên Thu xảy ra chuyện rồi, nên Thái Tử và mọi người mới phải đi hỗ trợ.”
Chí Tiềm Long phân tích.
Chí Duy võ vai Chí Tiềm Long và nói: “Này, anh, anh thực sự suy nghĩ quá nhiều rồi. Người bên cạnh Lý Từ Nhiệm là ai cơ chứ? Diệp Quân Lâm chứ ai.”
“Anh nói thử xem, Diệp Quân Lâm thì có thể làm gì được cậu Nguyên Thu cơ chứ? Chẳng lẽ hắn còn có thể phế được cậu Nguyên Thu hay sao? Chu Duy nhàn nhã trả lời.
“Cũng đúng nhỉ!”
“Chỉ là cái tên phế vật Diệp Quân Lâm đấy!”
“Hai người đang nói chuyện gì thế?”
Lúc này giọng nói của Chí Đông Phương vang lên.
“Ông nội, bọn cháu đang nói về Diệp Quân Lâm”
Chí Duy trả lời.
Ngay lập tức, sắc mặt của Chí Đông Phương liền thay đổi.
“Ta đã từng nói là không cho phép nhắc tới Diệp Quân Lâm rồi đúng không? Hắn ta không có tư cách để được chúng ta nhắc tới!”
Chí Đông Phương tức giận nói.
“Ông nội chuyện là như thế này…”
Chí Tiềm Long đem toàn bộ chuyện của Kiều Nguyên Thu nói cho Chí Đông Phương nghe.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.