Chương 1189
Kiếm Tử Tiên Tích
12/02/2022
Đầu Diệp Trung Lâm như muốn nổ tung, con ngươi gã ta cũng muốn rơi ra ngoài rồi.
Bộ áo giáp tơ vàng mà gã ta đã tặng đây sao? Không phải là ban ngày gã ta đã đem nó tặng cho Chiến thần Côn Luân rồi cơ mà.
Lễ nào người đừng trước mặt chính là Chiến Thân Côn Luân sao? Lúc này, Diệp Quân Lâm đang cách bọn họ rất rất gần.
Diệp Trung Lâm cùng với đám con cháu của gã ta toàn bộ đều quay sang nhìn.
Một khuôn mặt vô cùng quen thuộc xuất hiện trước mắt bọn họ.
Đây không phải là Chiến thần Côn Luân hay sao? Ban ngày bọn họ vừa mới gặp xong mà.
Đến tối lại tiếp tục được gặp.
Lại còn gặp mặt theo cái cách ngại ngùng như thế này…
“Trung Lâm à, áo giáp tơ vàng mà cậu tặng cho tôi không tệ chút nào, tốt hơn nhiều so với đồ chống đạn đó.
Tôi vô cùng hài lòng”
Diệp Quân Lâm nhìn thẳng vào bọn họ và cười rất vô tư.
“Âm!”
Vào lúc này, không biết tại sao, Diệp Trung Lâm và những người khác đều cảm thấy tay chân mềm nhữũn ra.
“Phịch!”
“Phịch!”
Từng người từng người bọn họ nối tiếp nhau quỳ rạp xuống trước mặt Diệp Quân Lâm.
Những cao thủ đang bao vây xung quanh Diệp Quân Lâm ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“Quỳ xuống đi, Các người còn đứng ngây ra đó làm cái gì?”
Diệp Trung Lâm hét lón lên.
“Phịch!”
Bọn họ cũng đồng loạt quỳ xuống dưới đất.
Diệp Quân Lâm cười: “Các người quỳ xuống làm gì vậy chứ? Mau đến giết tôi đi? Diệp Trung Lâm không phải cậu đến là để giết tôi hay sao?”
Ngay lúc này, tất cả mọi người trong nhà họ Diệp ở Thiên Phủ đều hiểu ra mọi chuyện rồi.
Chiến Thần Côn Luân chính là Diệp Quân Lâm! Chẳng trách anh không thừa nhận thân phận của mình ở nhà họ Diệp, càng không thèm ngó ngàng tới nhà họ Diệp ở Kinh Thành.
Chẳng trách anh biết được mục đích đến Giang Nam của bọn họ…
Chẳng trách anh nói rằng tên bi ổi đỏ rất lợi hại, bảo Diệp Trung Lâm mang nhiều người đến Thì ra Diệp Quân Lâm chính là Chiến Thần Côn Luân!
Bọn họ phát hiện bản thân đã sai thật rồi.
Nếu thực sự là một tên con hoang vô dụng thì liệu có thể giết chết được cao thủ Diệp Văn Tùng hay không?
Liệu có thế đưa Chí Oánh từ Thành phố Thuận Hóa trở về sao?
Liệu có thể phá hủy đi tấm bia đá kia sao?
Bộ áo giáp tơ vàng mà gã ta đã tặng đây sao? Không phải là ban ngày gã ta đã đem nó tặng cho Chiến thần Côn Luân rồi cơ mà.
Lễ nào người đừng trước mặt chính là Chiến Thân Côn Luân sao? Lúc này, Diệp Quân Lâm đang cách bọn họ rất rất gần.
Diệp Trung Lâm cùng với đám con cháu của gã ta toàn bộ đều quay sang nhìn.
Một khuôn mặt vô cùng quen thuộc xuất hiện trước mắt bọn họ.
Đây không phải là Chiến thần Côn Luân hay sao? Ban ngày bọn họ vừa mới gặp xong mà.
Đến tối lại tiếp tục được gặp.
Lại còn gặp mặt theo cái cách ngại ngùng như thế này…
“Trung Lâm à, áo giáp tơ vàng mà cậu tặng cho tôi không tệ chút nào, tốt hơn nhiều so với đồ chống đạn đó.
Tôi vô cùng hài lòng”
Diệp Quân Lâm nhìn thẳng vào bọn họ và cười rất vô tư.
“Âm!”
Vào lúc này, không biết tại sao, Diệp Trung Lâm và những người khác đều cảm thấy tay chân mềm nhữũn ra.
“Phịch!”
“Phịch!”
Từng người từng người bọn họ nối tiếp nhau quỳ rạp xuống trước mặt Diệp Quân Lâm.
Những cao thủ đang bao vây xung quanh Diệp Quân Lâm ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“Quỳ xuống đi, Các người còn đứng ngây ra đó làm cái gì?”
Diệp Trung Lâm hét lón lên.
“Phịch!”
Bọn họ cũng đồng loạt quỳ xuống dưới đất.
Diệp Quân Lâm cười: “Các người quỳ xuống làm gì vậy chứ? Mau đến giết tôi đi? Diệp Trung Lâm không phải cậu đến là để giết tôi hay sao?”
Ngay lúc này, tất cả mọi người trong nhà họ Diệp ở Thiên Phủ đều hiểu ra mọi chuyện rồi.
Chiến Thần Côn Luân chính là Diệp Quân Lâm! Chẳng trách anh không thừa nhận thân phận của mình ở nhà họ Diệp, càng không thèm ngó ngàng tới nhà họ Diệp ở Kinh Thành.
Chẳng trách anh biết được mục đích đến Giang Nam của bọn họ…
Chẳng trách anh nói rằng tên bi ổi đỏ rất lợi hại, bảo Diệp Trung Lâm mang nhiều người đến Thì ra Diệp Quân Lâm chính là Chiến Thần Côn Luân!
Bọn họ phát hiện bản thân đã sai thật rồi.
Nếu thực sự là một tên con hoang vô dụng thì liệu có thể giết chết được cao thủ Diệp Văn Tùng hay không?
Liệu có thế đưa Chí Oánh từ Thành phố Thuận Hóa trở về sao?
Liệu có thể phá hủy đi tấm bia đá kia sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.