Chương 1218
Kiếm Tử Tiên Tích
12/02/2022
Chí Đông Phương lập tức hô lên.
Chỉ thấy có hai cao thủ mặc áo đen xuất hiện ở hai bên đường lớn, đang đẳng đẳng sát khí mà đi đến.
Sau khi Chí Đông Phương xuống xe, cũng đã nhìn thấy mấy khuôn mặt quen thuộc, là Diệp Vân, cũng chính là ông Vân.
“Ông Vân, ông đây… Ông đây là có ý gì?”
Chí Đông Phương cảm thấy rất khó hiểu.
“Ha ha ha, bởi vì có Chiến thần Côn Luân ở chỗ đó, chơ nên chúng tôi không thể ra tay được.
Nhưng chỉ cần dẫn hai mẹ con của Diệp Quân Lâm ra ngoài, thì chúng tôi mới có cơ hội ra tay!”
Ông Vân cười to nói.
Lúc này Chí Đông Phương mới biết được mình đã bị lừa rồi.
Lúc ban đầu ông ta cũng đã tò mò, vì sao đột nhiên nhà họ Diệp lại buông sự thù hận xuống.
Lại còn để cho Chí Oánh khôi phục thân phận của nhà họ Chí.
Hoá ra đây là một âm mưu.
Là muốn dân đám người Diệp Quân Lâm ra đây.
Lúc này, Chí Oánh.cũng đã xuống xe.
Sau khi nhìn thấy ông Vân, toàn thân của bà đều run lên.
Bà không thể quên được người này.
Dù sao đó cũng là người hầu lớn bên cạnh Diệp Minh Thiên.
“Cô Chí Oánh, nhanh như vậy đã ba mươi năm rồi, chúng ta lại gặp mặt!
sao? Thân sinh của cậu chủ Minh Thiên chỉ có một người duy nhất, đó chính là Cậu Diệp Thần mà thôi! Vợ của ngài ấy cũng chỉ có một người duy nhất, đó chính là Long Thanh Tình!”
“Các người là ai chứ? Cậu chủ Minh Thiên có quen biết mấy người sao? Các người cũng đừng nghĩ muốn làm đồ chết tiệt như vậy, mà còn muốn gả vào nhà họ Diệp sao? Không có khả năng đó đâu!”
Từng câu, từng lời của ông Vân cũng giống như là một đao, một đao đâm vào trong lòng của Chí Oánh Lòng của bà đều đang chảy máu.
“Từ hôm nay về sau, Chí Oánh à, bà và đứa con hoang do bà sinh ra sẽ biến mất vĩnh viễn!
Cậu chủ Minh Thiên sẽ không còn có bất kỳ buồn phiền nào nữa rồi!”
Ông Vân cười to nói.
“Ý của ông là chúng tôi sẽ phải chết sao?”
Diệp Quân Lâm đột nhiên hỏi.
“Cậu chính là thăng con hoang bẩn thỉu kia sao?”
Ông Vân tức giận hỏi.
Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói: “Nếu như không phải mẹ của tôi còn đang ở bên cạnh, thì ngay sau khi ông nói ra những lời này, thì ông sẽ chết!”
Anh cũng không hy vọng ở trước mặt mẹ của mình, thể hiện ra một mặt giết chóc và hung ác của mình.
Nếu không thi khi những người ông Vân này vừa nói ra những câu đó, sẽ phải chết hết rồi.
Chí Oánh nhìn thật sâu vào Diệp Quân Lâm một chút.
Chỉ thấy có hai cao thủ mặc áo đen xuất hiện ở hai bên đường lớn, đang đẳng đẳng sát khí mà đi đến.
Sau khi Chí Đông Phương xuống xe, cũng đã nhìn thấy mấy khuôn mặt quen thuộc, là Diệp Vân, cũng chính là ông Vân.
“Ông Vân, ông đây… Ông đây là có ý gì?”
Chí Đông Phương cảm thấy rất khó hiểu.
“Ha ha ha, bởi vì có Chiến thần Côn Luân ở chỗ đó, chơ nên chúng tôi không thể ra tay được.
Nhưng chỉ cần dẫn hai mẹ con của Diệp Quân Lâm ra ngoài, thì chúng tôi mới có cơ hội ra tay!”
Ông Vân cười to nói.
Lúc này Chí Đông Phương mới biết được mình đã bị lừa rồi.
Lúc ban đầu ông ta cũng đã tò mò, vì sao đột nhiên nhà họ Diệp lại buông sự thù hận xuống.
Lại còn để cho Chí Oánh khôi phục thân phận của nhà họ Chí.
Hoá ra đây là một âm mưu.
Là muốn dân đám người Diệp Quân Lâm ra đây.
Lúc này, Chí Oánh.cũng đã xuống xe.
Sau khi nhìn thấy ông Vân, toàn thân của bà đều run lên.
Bà không thể quên được người này.
Dù sao đó cũng là người hầu lớn bên cạnh Diệp Minh Thiên.
“Cô Chí Oánh, nhanh như vậy đã ba mươi năm rồi, chúng ta lại gặp mặt!
sao? Thân sinh của cậu chủ Minh Thiên chỉ có một người duy nhất, đó chính là Cậu Diệp Thần mà thôi! Vợ của ngài ấy cũng chỉ có một người duy nhất, đó chính là Long Thanh Tình!”
“Các người là ai chứ? Cậu chủ Minh Thiên có quen biết mấy người sao? Các người cũng đừng nghĩ muốn làm đồ chết tiệt như vậy, mà còn muốn gả vào nhà họ Diệp sao? Không có khả năng đó đâu!”
Từng câu, từng lời của ông Vân cũng giống như là một đao, một đao đâm vào trong lòng của Chí Oánh Lòng của bà đều đang chảy máu.
“Từ hôm nay về sau, Chí Oánh à, bà và đứa con hoang do bà sinh ra sẽ biến mất vĩnh viễn!
Cậu chủ Minh Thiên sẽ không còn có bất kỳ buồn phiền nào nữa rồi!”
Ông Vân cười to nói.
“Ý của ông là chúng tôi sẽ phải chết sao?”
Diệp Quân Lâm đột nhiên hỏi.
“Cậu chính là thăng con hoang bẩn thỉu kia sao?”
Ông Vân tức giận hỏi.
Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói: “Nếu như không phải mẹ của tôi còn đang ở bên cạnh, thì ngay sau khi ông nói ra những lời này, thì ông sẽ chết!”
Anh cũng không hy vọng ở trước mặt mẹ của mình, thể hiện ra một mặt giết chóc và hung ác của mình.
Nếu không thi khi những người ông Vân này vừa nói ra những câu đó, sẽ phải chết hết rồi.
Chí Oánh nhìn thật sâu vào Diệp Quân Lâm một chút.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.