Chương 1257
Kiếm Tử Tiên Tích
12/02/2022
Ngay cả nhiều nhà truyền thông bên ngoài cũng tới khai thác anh ta.
Hôm nay, các đồng nghiệp nữ trong tòa soạn cũng nhìn trộm.
Những đồng nghiệp nữ này từng là nữ thần mà anh không thể với tới được, bây giờ từng người từng người một, ai nấy không phải là đang vây quanh anh ta sao?
Điều này làm cho Diệp Minh cực kỳ sảng khoái.
Cũng may người đàn ông bí ẩn kia ban ngày đưa cho anh ta tư liệu bí mật về Lý Từ Nhiệm, nếu không anh ta đã không có ngày này.
“Chút nữa Diệp Minh tan ca quá muộn, thì đừng có về nhài”
Lúc này sếp nữ đi tới trước mặt anh ta thở ra nói.
Đồng thời đưa cho hắn một tấm thẻ mở cửa phòng.
Nhìn khuôn mặt kiều mmị của sếp nữ này, trong lòng Diệp Minh nổi lên một trận rạo rực.
Sếp nữ đã từng đối xử với anh ta không đánh thì mắng, bây giờ cũng ngoan ngoãn nhảy vào lòng anh ta?
Nghĩ đến sẽ được trải qua một đêm tuyệt vời, hồn Diệp Minh cũng muốn bay.
“Am”
Đúng lúc này, đột nhiên cửa ban công bị một cước đá văng.
Từ bên ngoài một người đàn ông đi tới, đó chính là Trung Phương.
“Ai là Diệp Minh?”
Trung Phương lạnh lùng hỏi.
“Đây đã là người thứ hai mươi bốn tìm tới Diệp Minh! Anh ấy thật là nổi tiếng! Người người đều tới tìm anh ấy kìa!”
Các đồng nghiệp hầm mộ nhìn Diệp Minh.
“Người tìm Diệp Minh đến từ một công ty lớn!”
Diệp Minh đứng dậy, vẻ mặt lạnh lùng mà kiêu ngạo nói: “Tôi chính là Diệp Minh, có chuyện gì nói đi! Bây giờ không được, ngày mai tìm tôi cũng được, tôi sẽ tan ca sớm.”
Trung Phương không nói gì, chỉ từng bước tới gần anh ta.
“Ầm!”
Đột nhiên Trung Phương ra tay, nắm cổ áo anh ta, đập cả người Diệp Minh lên bàn làm việc.
“Răng rắc!”
Ngay lập tức bàn làm việc gấy đôi.
*ỐI Diệp Minh kêu lên một tiếng thảm thiết, hông của anh ta chắc là đã gấy rồi.
Tất cả mọi người ở đây đều bị giật mình!
Trung Phương xách theo Diệp Minh cả người đầy máu rời khỏi, như là kéo một con chó chết đi.
Người phụ trách tòa soạn cũng bị Tây Phương kéo đi.
Cùng lúc đó, đội săn ảnh Nguyễn Hắc Đức đang ẩn náu bên trong một căn hầm cũ nát.
“Đại ca, chúng ta cũng đã lấy được tiền, còn trốn ở chỗ này làm gì? Chúng ta mau mau đi uống rượu đi!”
Mấy người đàn em không nhân nại được.
Hôm nay, các đồng nghiệp nữ trong tòa soạn cũng nhìn trộm.
Những đồng nghiệp nữ này từng là nữ thần mà anh không thể với tới được, bây giờ từng người từng người một, ai nấy không phải là đang vây quanh anh ta sao?
Điều này làm cho Diệp Minh cực kỳ sảng khoái.
Cũng may người đàn ông bí ẩn kia ban ngày đưa cho anh ta tư liệu bí mật về Lý Từ Nhiệm, nếu không anh ta đã không có ngày này.
“Chút nữa Diệp Minh tan ca quá muộn, thì đừng có về nhài”
Lúc này sếp nữ đi tới trước mặt anh ta thở ra nói.
Đồng thời đưa cho hắn một tấm thẻ mở cửa phòng.
Nhìn khuôn mặt kiều mmị của sếp nữ này, trong lòng Diệp Minh nổi lên một trận rạo rực.
Sếp nữ đã từng đối xử với anh ta không đánh thì mắng, bây giờ cũng ngoan ngoãn nhảy vào lòng anh ta?
Nghĩ đến sẽ được trải qua một đêm tuyệt vời, hồn Diệp Minh cũng muốn bay.
“Am”
Đúng lúc này, đột nhiên cửa ban công bị một cước đá văng.
Từ bên ngoài một người đàn ông đi tới, đó chính là Trung Phương.
“Ai là Diệp Minh?”
Trung Phương lạnh lùng hỏi.
“Đây đã là người thứ hai mươi bốn tìm tới Diệp Minh! Anh ấy thật là nổi tiếng! Người người đều tới tìm anh ấy kìa!”
Các đồng nghiệp hầm mộ nhìn Diệp Minh.
“Người tìm Diệp Minh đến từ một công ty lớn!”
Diệp Minh đứng dậy, vẻ mặt lạnh lùng mà kiêu ngạo nói: “Tôi chính là Diệp Minh, có chuyện gì nói đi! Bây giờ không được, ngày mai tìm tôi cũng được, tôi sẽ tan ca sớm.”
Trung Phương không nói gì, chỉ từng bước tới gần anh ta.
“Ầm!”
Đột nhiên Trung Phương ra tay, nắm cổ áo anh ta, đập cả người Diệp Minh lên bàn làm việc.
“Răng rắc!”
Ngay lập tức bàn làm việc gấy đôi.
*ỐI Diệp Minh kêu lên một tiếng thảm thiết, hông của anh ta chắc là đã gấy rồi.
Tất cả mọi người ở đây đều bị giật mình!
Trung Phương xách theo Diệp Minh cả người đầy máu rời khỏi, như là kéo một con chó chết đi.
Người phụ trách tòa soạn cũng bị Tây Phương kéo đi.
Cùng lúc đó, đội săn ảnh Nguyễn Hắc Đức đang ẩn náu bên trong một căn hầm cũ nát.
“Đại ca, chúng ta cũng đã lấy được tiền, còn trốn ở chỗ này làm gì? Chúng ta mau mau đi uống rượu đi!”
Mấy người đàn em không nhân nại được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.