Chương 1283
Kiếm Tử Tiên Tích
12/02/2022
“Cậu Hạo, thủ lĩnh nhà chúng tôi đã nói! Sau này nhà họ Diệp sẽ không làm khó mấy người nữa, cậu muốn làm gì cũng không có ai quản!”
Sau khi đội quân Ky Mã nói xong liền lập tức rời đi.
Người nhà họ Lê cũng lập tức nhanh chóng phản ứng lại.
“Lễ nào là đo con đấu Côn Luân? Phải biết rằng người có được con dấu Côn Luân cũng không có nhiều! Khó trách ngay cả đội quân Ky Mã cũng tới bảo vệ!”
Trong lòng Lê Quân Hạo vui mừng.
Làm gì đều không có ai quản? Vậy thì anh ta phải tới tham gia hôn lễ của Diệp Quân Lâm thôi.
Dù sao bây giò Diệp Thần cũng sẽ không làm khó anh ta nữa.
Lê Quân Hạo lập tức gọi điện thoại cho Diệp Quân Lâm, nói cho anh biết chuyện mình sẽ đến tham gia hôn lễ.
Sau khi Diệp Quân Lâm nhận được điện thoại của Lê Quân Hạo, anh liền lộ ra nụ cười.
“Một tên Diệp Thần mà cũng dám ngăn cản anh em tao tới tham gia hôn lễ? Haha, thật là ấu Diệp Quân Lâm cười lên.
Người mình muốn bảo vệ, thì ai có thể cản nổi? Diệp Thần ở tận Kinh Thành xa xôi cũng rất buồn rầu.
Vốn định dùng nhà họ Lê khai đao, cho Diệp Quân Lâm một lời cảnh cáo.
Nhưng ai mà ngờ nhà họ Lê lại có con dấu Côn Luân chứ.
Ngay cả đội quân Ky Mã cũng xuất động rồi.
Như này cũng quá may mẫn rồi đó? Trong mắt Diệp Thần hiện lên ánh sáng lạnh, anh ta lạnh giọng nói: “Nhưng mình không tin những người có quan hệ tốt với Diệp Quân Lâm đều có may Z mắn như vậy! Diệp Quân Lâm, mày cứ đợi đó Diệp Thần không tin điều này.
Không thể nào những người có liên quan tới Diệp Quân Lâm đều có con dấu Côn Luân được?
Cũng không thể nào mỗi người đều có thể được chiến thần Côn Luân bảo vệ nhỉ? Càng ngày càng gần ngày cưới.
Diệp Quân Lâm đã làm rất nhiều thiệp mời, tất cả đều gửi đi.
Tuy là kết hôn lại, nhưng anh vẫn xem nó như lần đầu tiên.
Bên phía Lý Từ Nhiệm cũng y như vậy.
Hai phù dâu khác mà cô mời đã đến nơi.
Hai người họ từ nước ngoài trở về.
Lý Từ Nhiệm gọi thêm Diệp Quân Lâm cùng nhau đến sân bay đón người.
Sân bay quốc tế Nam Giang.
Từ trên chuyến bay từ nước ngoài đến có hai cô gái đi xuống.
Mặc trên người một thân đồ hiệu trang sức xa xỉ, khuôn mặt tràn đầy kiêu ngạo.
Trong lúc giơ tay nhấc chân đều cố ý tạo ra một số lễ nghỉ quý tộc.
Hai người kiêu ngạo như hai con chim công!
Cứ như sợ mọi người không biết hai người vừa từ nước ngoài về vậy.
Sau khi đội quân Ky Mã nói xong liền lập tức rời đi.
Người nhà họ Lê cũng lập tức nhanh chóng phản ứng lại.
“Lễ nào là đo con đấu Côn Luân? Phải biết rằng người có được con dấu Côn Luân cũng không có nhiều! Khó trách ngay cả đội quân Ky Mã cũng tới bảo vệ!”
Trong lòng Lê Quân Hạo vui mừng.
Làm gì đều không có ai quản? Vậy thì anh ta phải tới tham gia hôn lễ của Diệp Quân Lâm thôi.
Dù sao bây giò Diệp Thần cũng sẽ không làm khó anh ta nữa.
Lê Quân Hạo lập tức gọi điện thoại cho Diệp Quân Lâm, nói cho anh biết chuyện mình sẽ đến tham gia hôn lễ.
Sau khi Diệp Quân Lâm nhận được điện thoại của Lê Quân Hạo, anh liền lộ ra nụ cười.
“Một tên Diệp Thần mà cũng dám ngăn cản anh em tao tới tham gia hôn lễ? Haha, thật là ấu Diệp Quân Lâm cười lên.
Người mình muốn bảo vệ, thì ai có thể cản nổi? Diệp Thần ở tận Kinh Thành xa xôi cũng rất buồn rầu.
Vốn định dùng nhà họ Lê khai đao, cho Diệp Quân Lâm một lời cảnh cáo.
Nhưng ai mà ngờ nhà họ Lê lại có con dấu Côn Luân chứ.
Ngay cả đội quân Ky Mã cũng xuất động rồi.
Như này cũng quá may mẫn rồi đó? Trong mắt Diệp Thần hiện lên ánh sáng lạnh, anh ta lạnh giọng nói: “Nhưng mình không tin những người có quan hệ tốt với Diệp Quân Lâm đều có may Z mắn như vậy! Diệp Quân Lâm, mày cứ đợi đó Diệp Thần không tin điều này.
Không thể nào những người có liên quan tới Diệp Quân Lâm đều có con dấu Côn Luân được?
Cũng không thể nào mỗi người đều có thể được chiến thần Côn Luân bảo vệ nhỉ? Càng ngày càng gần ngày cưới.
Diệp Quân Lâm đã làm rất nhiều thiệp mời, tất cả đều gửi đi.
Tuy là kết hôn lại, nhưng anh vẫn xem nó như lần đầu tiên.
Bên phía Lý Từ Nhiệm cũng y như vậy.
Hai phù dâu khác mà cô mời đã đến nơi.
Hai người họ từ nước ngoài trở về.
Lý Từ Nhiệm gọi thêm Diệp Quân Lâm cùng nhau đến sân bay đón người.
Sân bay quốc tế Nam Giang.
Từ trên chuyến bay từ nước ngoài đến có hai cô gái đi xuống.
Mặc trên người một thân đồ hiệu trang sức xa xỉ, khuôn mặt tràn đầy kiêu ngạo.
Trong lúc giơ tay nhấc chân đều cố ý tạo ra một số lễ nghỉ quý tộc.
Hai người kiêu ngạo như hai con chim công!
Cứ như sợ mọi người không biết hai người vừa từ nước ngoài về vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.