Chương 1304
Kiếm Tử Tiên Tích
12/02/2022
“Bị nhà họ Diệp nhìn chằm chằm cũng không phải chuyện gì tốt.
Người anh em ạ, đến lúc đó em cầu xin nhà họ một chút đi! Không cầu xin được tiến vào cửa lớn nhà họ Diệp nhưng xin nhà họ Diệp bỏ qua cho cậu!”
Lê Quân Hào đề nghị.
Bị Diệp Thần ghim, chắc chắn không thể yên ổn.
Vận khí của họ lại tốt, vừa mới có con dấu của Côn Luân.
“Xin nhà họ Diệp tha?”
Diệp Quân Lâm vui vẻ.
“Ừ, phải.
Đến lúc đó cậu hãy quỳ xuống dập đầu, nói vài câu hay! Nhà họ Diệp sẽ không làm khó cậu.
Dù sao thì mọi người đều biết cậu tôn tại rôi, nhà họ Diệp cũng không làm gì được cậu.”
Ánh mắt Diệp Quân Lâm lạnh lẽo: “Em quỳ xuống được nhưng nhà họ Diệp nhận được sao?”
Chiến thần Côn Luân quỳ, đâu phải ai cũng nhận được.
Kể cả nhà họ Diệp! “Ài¡, Quân Lâm cậu đấy, cái gì cũng tốt chỉ có là quá cứng đầu, tiêu chuẩn nhân thức của cậu vê chuyện của người khác cũng không thể thay đổi!”
Lên Quân Hào thở dài: “Để anh tìm thím, nhờ thím đến cầu xin lúc đó vậy.”
Lê Quân Hào cũng chỉ vì lo lắng cho Diệp Quân Lâm.
Chỉ cần anh chịu thua nhà họ Diệp thì nhà họ Diệp tuyệt đối sẽ không gây khó dễ.
“Thôi, khỏi cần, chuyện của nhà họ Diệp em tự biết”
Diệp Quân Lâm định sau khi ổn định việc tổ chức hôn lễ xong thì mới đưa mẹ đến nhà họ Diệp ở thủ đô.
Không còn gì khác ngoài hỏi Diệp Minh “Thiên một câu “Vì sao?”
“Đi thôi, chúng ta đến chỗ Minh Cường!”
Sau đó hai người đến trước mộ Lê Minh Cường.
Ngôi mộ hiện đã được tu sửa tốt bởi Chín Bé và những người khác.
“Này chỉ là trước mắt,anh em chúng ta sắp đoàn tụ rồi.”
Lê Quân Hào đặt một bình rượu trước bia mộ và thở dài.
“Hữu Hoàng kia tôi vẫn luôn tìm kiếm, và tôi sẽ tìm thấy sớm thôi.”
Diệp Quân Lâm tiến lại gần.
Vương Hữu Hoàng không biết trốn ở đâu khiến Bắc Phương tìm rất lâu nhưng vẫn không tìm thấy.
“Cậu đã tìm rất lâu? Dừng lại đi, cậu không tìm thấy đâu, Hữu Hoàng gạch bỏ hộ khẩu rồi, giờ đã là một người khác, khó tìm lắm”
Lê Quân Hào nói.
“Chẳng lẽ anh biết à?”
Diệp Quân Lâm hỏi.
Người anh em ạ, đến lúc đó em cầu xin nhà họ một chút đi! Không cầu xin được tiến vào cửa lớn nhà họ Diệp nhưng xin nhà họ Diệp bỏ qua cho cậu!”
Lê Quân Hào đề nghị.
Bị Diệp Thần ghim, chắc chắn không thể yên ổn.
Vận khí của họ lại tốt, vừa mới có con dấu của Côn Luân.
“Xin nhà họ Diệp tha?”
Diệp Quân Lâm vui vẻ.
“Ừ, phải.
Đến lúc đó cậu hãy quỳ xuống dập đầu, nói vài câu hay! Nhà họ Diệp sẽ không làm khó cậu.
Dù sao thì mọi người đều biết cậu tôn tại rôi, nhà họ Diệp cũng không làm gì được cậu.”
Ánh mắt Diệp Quân Lâm lạnh lẽo: “Em quỳ xuống được nhưng nhà họ Diệp nhận được sao?”
Chiến thần Côn Luân quỳ, đâu phải ai cũng nhận được.
Kể cả nhà họ Diệp! “Ài¡, Quân Lâm cậu đấy, cái gì cũng tốt chỉ có là quá cứng đầu, tiêu chuẩn nhân thức của cậu vê chuyện của người khác cũng không thể thay đổi!”
Lên Quân Hào thở dài: “Để anh tìm thím, nhờ thím đến cầu xin lúc đó vậy.”
Lê Quân Hào cũng chỉ vì lo lắng cho Diệp Quân Lâm.
Chỉ cần anh chịu thua nhà họ Diệp thì nhà họ Diệp tuyệt đối sẽ không gây khó dễ.
“Thôi, khỏi cần, chuyện của nhà họ Diệp em tự biết”
Diệp Quân Lâm định sau khi ổn định việc tổ chức hôn lễ xong thì mới đưa mẹ đến nhà họ Diệp ở thủ đô.
Không còn gì khác ngoài hỏi Diệp Minh “Thiên một câu “Vì sao?”
“Đi thôi, chúng ta đến chỗ Minh Cường!”
Sau đó hai người đến trước mộ Lê Minh Cường.
Ngôi mộ hiện đã được tu sửa tốt bởi Chín Bé và những người khác.
“Này chỉ là trước mắt,anh em chúng ta sắp đoàn tụ rồi.”
Lê Quân Hào đặt một bình rượu trước bia mộ và thở dài.
“Hữu Hoàng kia tôi vẫn luôn tìm kiếm, và tôi sẽ tìm thấy sớm thôi.”
Diệp Quân Lâm tiến lại gần.
Vương Hữu Hoàng không biết trốn ở đâu khiến Bắc Phương tìm rất lâu nhưng vẫn không tìm thấy.
“Cậu đã tìm rất lâu? Dừng lại đi, cậu không tìm thấy đâu, Hữu Hoàng gạch bỏ hộ khẩu rồi, giờ đã là một người khác, khó tìm lắm”
Lê Quân Hào nói.
“Chẳng lẽ anh biết à?”
Diệp Quân Lâm hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.