Chương 1307
Kiếm Tử Tiên Tích
14/02/2022
Nhìn thấy Diệp Thần muốn giết chết Diệp Nguyên, những người khác vội vàng ngăn cản.
“Cậu chủ Diệp Thần không thể giết, không phải cậu còn muốn dùng lão ta để đối với Diệp Quân Lâm sao?”
Diệp Thần lúc này mới tỉnh táo lại.
Không lâu sau đó, Diệp Thần đến Giang Bắc.
Thời điểm Diệp Thân đặt chân tới Giang Bắc đã nở nụ cười: ‘Đây là vùng đất ở bên ngoài sao? Thật sự giống như một vùng hoang vu cằn cõi. Đáng thương cho những người này chưa từng thấy một vùng đất tốt đẹp thật sự! Trong mắt tôi chỉ có thủ đô mới là vùng đất thiên đường!”
“Cậu chủ Diệp Thần, điều đó là đương nhiên, không đâu có thể so với thủ đô, chênh lệch thật sự quá nhiều.”
Người bên cạnh nói.
Diệp Thần cười nói: “Vậy thì tôi đã hiểu tại sao Diệp Quân Lâm sau khi đạt được một chút thành tựu lại trở nên kiêu căng ngạo mạn như thế. Lớn lên trong môi trường như thế này, cậu ta dễ dàng coi nơi này là tất cả, nhưng cậu ta không biết rằng thế giới bên-ngoài còn rộng lớn hơn, còn có nhiều người tài giỏi hơn, đó mới thật sự là thiên đường!”
“Quân Lâm, tôi đã đến rồi, tôi sẽ xuất hiện trong đám cưới của cậu! Còn sẽ tặng cậu món quà lớn đầy bất ngờ!”
Khi đám cưới ngày càng đến gần, Diệp Quân Lâm vẫn hồi hộp như lần đầu.
Rốt cuộc, trong đám cưới này, anh sẽ thú nhận thân phận của mình với Lý Từ Nhiệm và hai nhà họ Đoàn và họ Trịnh.
“Chiến thần, tất cả mọi thứ cho đám cưới đều đã sắp xếp tốt rồi! Theo chỉ thị của anh, tuyệt đối không xa hoa lãng phí, nhưng tất cả vẫn sẽ rất hoành tráng!”
Tây Phương phụ trách bố trí hội trường đám cưới.
“Rất tốt.
Diệp Quân Lâm hải lòng gật đầu.
Lần này, anh sẽ tổ chức cho Lý Từ Nhiệm một đám cưới mà cô sẽ không bao giờ quên.
Nhưng nhất định không được chỉ quá nhiều tiền chỉ để tạo bầu không khí.
Chẳng hạn, chiếc nhãn và vòng cổ anh chuẩn bị cho Lý Từ Nhiệm đều được mài nhẫn từng chút một bằng vỏ đạn.
Đây là món quà anh đã chuẩn bị từ rất lâu.
“Đám người Tân Uyên đêm nay sẽ tới đây!”
“Lần này tổng tư lệnh chín quân khu lớn cùng bốn người hộ vệ đều ở đây. Các anh em tốt này đều đã lâu không gặp!”
Diệp Quân Lâm cười: ‘Buổi tối, tôi sẽ tự mình đi đón bọn họi”
Ngày hôm sau chính là đám cưới nên hôm nay họ hàng, bạn bè đều đã đến đông đủ.
Mặc dù Ngô Thị Lan và những người khác của của nhà họ Trịnh không muốn đến, nhưng họ vẫn phải đến.
Trước đó Diệp Quân Lâm đã hứa với họ rằng anh sẽ nói với họ một số bí mật ngay trong đám cưới.
Họ muốn xem Diệp Quân Lâm sẽ mang đến bất ngờ gì.
“Diệp Quân Lâm, chúng tôi chấp nhận đến đây, không có nghĩa là chúng tôi sẵn lòng gả Từ Nhiệm cho anh! Chúng tôi muốn xem thử xem anh sẽ mang đến cho chúng tôi những bất ngờ gì trong đám cưới. Nếu chúng tôi không hài lòng, anh đừng mong có thể cưới được Từ Nhiệm!”
Ngô Thị Lan đe dọa.
“Cậu chủ Diệp Thần không thể giết, không phải cậu còn muốn dùng lão ta để đối với Diệp Quân Lâm sao?”
Diệp Thần lúc này mới tỉnh táo lại.
Không lâu sau đó, Diệp Thần đến Giang Bắc.
Thời điểm Diệp Thân đặt chân tới Giang Bắc đã nở nụ cười: ‘Đây là vùng đất ở bên ngoài sao? Thật sự giống như một vùng hoang vu cằn cõi. Đáng thương cho những người này chưa từng thấy một vùng đất tốt đẹp thật sự! Trong mắt tôi chỉ có thủ đô mới là vùng đất thiên đường!”
“Cậu chủ Diệp Thần, điều đó là đương nhiên, không đâu có thể so với thủ đô, chênh lệch thật sự quá nhiều.”
Người bên cạnh nói.
Diệp Thần cười nói: “Vậy thì tôi đã hiểu tại sao Diệp Quân Lâm sau khi đạt được một chút thành tựu lại trở nên kiêu căng ngạo mạn như thế. Lớn lên trong môi trường như thế này, cậu ta dễ dàng coi nơi này là tất cả, nhưng cậu ta không biết rằng thế giới bên-ngoài còn rộng lớn hơn, còn có nhiều người tài giỏi hơn, đó mới thật sự là thiên đường!”
“Quân Lâm, tôi đã đến rồi, tôi sẽ xuất hiện trong đám cưới của cậu! Còn sẽ tặng cậu món quà lớn đầy bất ngờ!”
Khi đám cưới ngày càng đến gần, Diệp Quân Lâm vẫn hồi hộp như lần đầu.
Rốt cuộc, trong đám cưới này, anh sẽ thú nhận thân phận của mình với Lý Từ Nhiệm và hai nhà họ Đoàn và họ Trịnh.
“Chiến thần, tất cả mọi thứ cho đám cưới đều đã sắp xếp tốt rồi! Theo chỉ thị của anh, tuyệt đối không xa hoa lãng phí, nhưng tất cả vẫn sẽ rất hoành tráng!”
Tây Phương phụ trách bố trí hội trường đám cưới.
“Rất tốt.
Diệp Quân Lâm hải lòng gật đầu.
Lần này, anh sẽ tổ chức cho Lý Từ Nhiệm một đám cưới mà cô sẽ không bao giờ quên.
Nhưng nhất định không được chỉ quá nhiều tiền chỉ để tạo bầu không khí.
Chẳng hạn, chiếc nhãn và vòng cổ anh chuẩn bị cho Lý Từ Nhiệm đều được mài nhẫn từng chút một bằng vỏ đạn.
Đây là món quà anh đã chuẩn bị từ rất lâu.
“Đám người Tân Uyên đêm nay sẽ tới đây!”
“Lần này tổng tư lệnh chín quân khu lớn cùng bốn người hộ vệ đều ở đây. Các anh em tốt này đều đã lâu không gặp!”
Diệp Quân Lâm cười: ‘Buổi tối, tôi sẽ tự mình đi đón bọn họi”
Ngày hôm sau chính là đám cưới nên hôm nay họ hàng, bạn bè đều đã đến đông đủ.
Mặc dù Ngô Thị Lan và những người khác của của nhà họ Trịnh không muốn đến, nhưng họ vẫn phải đến.
Trước đó Diệp Quân Lâm đã hứa với họ rằng anh sẽ nói với họ một số bí mật ngay trong đám cưới.
Họ muốn xem Diệp Quân Lâm sẽ mang đến bất ngờ gì.
“Diệp Quân Lâm, chúng tôi chấp nhận đến đây, không có nghĩa là chúng tôi sẵn lòng gả Từ Nhiệm cho anh! Chúng tôi muốn xem thử xem anh sẽ mang đến cho chúng tôi những bất ngờ gì trong đám cưới. Nếu chúng tôi không hài lòng, anh đừng mong có thể cưới được Từ Nhiệm!”
Ngô Thị Lan đe dọa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.