Chương 1409
Kiếm Tử Tiên Tích
08/03/2022
“Anh Thần, em có chuyện muốn nói với anh, hy vọng anh có thể truyền đạt lại với gia chủ…”
“Chuyện gì vậy?”
Diệp Thần rất tò mò hỏi.
“Bọn em đã gặp được Diệp Quân Lâm…”
Diệp Thần tò mò hỏi: “Gặp được Diệp Quân Lâm thì sao?”
“Thay em chuyển lời tới gia chủ, em cảm thấy nhà họ Diệp nên nhanh:chóng khối phục lại thân phận của Diệp Quân Lâm, đích thân gia chủ nên đến đón anh ấy. Như vậy mới tốt cho dòng họ, thậm chí anh ấy có thể đưa dòng họ lên đỉnh vinh quang Diệp Chính nghiêm túc nói.
Diệp Thần nở nụ cười: “Ha ha ha, Diệp Quân Lâm có sức hấp dẫn đến như vậy sao? Lại có thể khiến mấy đứa khuất phục rồi? Mấy đứa làm anh quá thất vọng. Nhưng những lời này anh sẽ chuyển đến cho gia chủ.”
Sau khi Diệp Thần đem hết mọi chuyện nói cho Diệp Minh Thiên nghe.
Ông ta vô cùng tức giận.
“Có chuyện gì với mấy tên đàn em này vậy?
Tại sao tự nhiên lại đi cầu xin cho Diệp Quân Lâm? Bởi vì đã gặp được cậu ta?”
Diệp Minh Thiên vô cùng tức giận: “Con nghe nói Chiến thần Côn Luân dạy bọn họ bài đầu tiên, gọi là “Tôn trọng”! Có lẽ đây là lý do” Diệp Thân nói.
Nét mặt Diệp Minh Thiên nhẹ nhõm nói: “À à, thì ra là vậy, chuyện hết sức bình thường! Chắc là sau khi nghe Chiến thần Côn Luân dạy xong, bọn họ liền tôn trọng tất cả mọi người!”
Ngay lập tức ông ta chuyển chủ đề: “Nhưng đó là nguyên tắc của bọn họ khi ở trong quân đội, không liên quan gì đến chúng ta cả! Nguyên tắc của Diệp Minh Thiên ta chỉ có một, ta chỉ tôn trọng những người có tư cách để ta tôn trọng mà thôi! Người như Diệp Quân Lâm không có tư cách đó “Có thể khiến ta tôn trọng! Thì ít nhất cậu ta cũng phải thể hiện một chút thực lực”
Diệp Thần cũng hùa theo nói: “Đúng vậy, chỉ sợ một năm sau Diệp Quân Lâm thành công vượt qua trận thách đấu, chúng ta cũng chỉ cho phép anh ta bước vào cổng chính. Nhưng vẫn không đến mức thật sự tôn trọng anh tai”
“Muốn ta tôn trọng, ít nhất cậu ta cũng phải nằm trong số mười người dùng kiếm lưỡi cong giỏi nhất! Nếu Diệp Quân Lâm nằm trong số ba người đứng đầu, bắt ta phải cung kính với cậu ta cũng được!”
Diệp Minh Thiên gào lên.
Đây chính là tiêu chuẩn của ông ta.
Bởi vì ba người đứng đầu bảng xếp hạng những tay kiếm hàng đầu Lạc Việt đều là người của nhà họ Diệp.
Ông ta biết rõ ba người đó là giỏi nhất.
Đó cũng là ba người mà ông ta khâm phục nhất.
Nếu như Diệp Quân Lâm thật sự muốn ông ta hối hận hoặc thật sự chấp nhận anh thì ít nhất anh cũng phải năm trong ba người đứng đầu bảng xếp hạng những tay kiếm hàng đầu Lạc Việt.
Nhưng chuyện này có thể sao?
Ba người đứng đầu bảng xếp hạng những tay kiếm hàng đầu Lạc Việt là nỗi khiếp sợ cả trong và ngoài nước, cũng là sự tôn tại gây đau đầu với nhiều quốc gia.
Ở nước ngoài có một câu nói: “Những người trong bảng xếp hạng những tay kiếm hàng đầu Lạc Việt có thể chống lại cả một đội quân mười nghìn người!
Diệp Quân Lâm có thể làm được sao?
Nhưng ông ta sẽ không bao giờ biết được thứ tự trong bảng xếp hạng Lạc Việt là do Diệp Quân Lâm xếp.
“Chuyện gì vậy?”
Diệp Thần rất tò mò hỏi.
“Bọn em đã gặp được Diệp Quân Lâm…”
Diệp Thần tò mò hỏi: “Gặp được Diệp Quân Lâm thì sao?”
“Thay em chuyển lời tới gia chủ, em cảm thấy nhà họ Diệp nên nhanh:chóng khối phục lại thân phận của Diệp Quân Lâm, đích thân gia chủ nên đến đón anh ấy. Như vậy mới tốt cho dòng họ, thậm chí anh ấy có thể đưa dòng họ lên đỉnh vinh quang Diệp Chính nghiêm túc nói.
Diệp Thần nở nụ cười: “Ha ha ha, Diệp Quân Lâm có sức hấp dẫn đến như vậy sao? Lại có thể khiến mấy đứa khuất phục rồi? Mấy đứa làm anh quá thất vọng. Nhưng những lời này anh sẽ chuyển đến cho gia chủ.”
Sau khi Diệp Thần đem hết mọi chuyện nói cho Diệp Minh Thiên nghe.
Ông ta vô cùng tức giận.
“Có chuyện gì với mấy tên đàn em này vậy?
Tại sao tự nhiên lại đi cầu xin cho Diệp Quân Lâm? Bởi vì đã gặp được cậu ta?”
Diệp Minh Thiên vô cùng tức giận: “Con nghe nói Chiến thần Côn Luân dạy bọn họ bài đầu tiên, gọi là “Tôn trọng”! Có lẽ đây là lý do” Diệp Thân nói.
Nét mặt Diệp Minh Thiên nhẹ nhõm nói: “À à, thì ra là vậy, chuyện hết sức bình thường! Chắc là sau khi nghe Chiến thần Côn Luân dạy xong, bọn họ liền tôn trọng tất cả mọi người!”
Ngay lập tức ông ta chuyển chủ đề: “Nhưng đó là nguyên tắc của bọn họ khi ở trong quân đội, không liên quan gì đến chúng ta cả! Nguyên tắc của Diệp Minh Thiên ta chỉ có một, ta chỉ tôn trọng những người có tư cách để ta tôn trọng mà thôi! Người như Diệp Quân Lâm không có tư cách đó “Có thể khiến ta tôn trọng! Thì ít nhất cậu ta cũng phải thể hiện một chút thực lực”
Diệp Thần cũng hùa theo nói: “Đúng vậy, chỉ sợ một năm sau Diệp Quân Lâm thành công vượt qua trận thách đấu, chúng ta cũng chỉ cho phép anh ta bước vào cổng chính. Nhưng vẫn không đến mức thật sự tôn trọng anh tai”
“Muốn ta tôn trọng, ít nhất cậu ta cũng phải nằm trong số mười người dùng kiếm lưỡi cong giỏi nhất! Nếu Diệp Quân Lâm nằm trong số ba người đứng đầu, bắt ta phải cung kính với cậu ta cũng được!”
Diệp Minh Thiên gào lên.
Đây chính là tiêu chuẩn của ông ta.
Bởi vì ba người đứng đầu bảng xếp hạng những tay kiếm hàng đầu Lạc Việt đều là người của nhà họ Diệp.
Ông ta biết rõ ba người đó là giỏi nhất.
Đó cũng là ba người mà ông ta khâm phục nhất.
Nếu như Diệp Quân Lâm thật sự muốn ông ta hối hận hoặc thật sự chấp nhận anh thì ít nhất anh cũng phải năm trong ba người đứng đầu bảng xếp hạng những tay kiếm hàng đầu Lạc Việt.
Nhưng chuyện này có thể sao?
Ba người đứng đầu bảng xếp hạng những tay kiếm hàng đầu Lạc Việt là nỗi khiếp sợ cả trong và ngoài nước, cũng là sự tôn tại gây đau đầu với nhiều quốc gia.
Ở nước ngoài có một câu nói: “Những người trong bảng xếp hạng những tay kiếm hàng đầu Lạc Việt có thể chống lại cả một đội quân mười nghìn người!
Diệp Quân Lâm có thể làm được sao?
Nhưng ông ta sẽ không bao giờ biết được thứ tự trong bảng xếp hạng Lạc Việt là do Diệp Quân Lâm xếp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.