Chương 1421
Kiếm Tử Tiên Tích
11/03/2022
Để cho anh biết thế nào là hối hận!
Những ngày kế tiếp, Diệp Quân Lâm không có ý định để Lý Từ Nhiệm và mẹ anh ra ngoài.
Ra ngoài rồi thì thế nào họ.cũng gặp nguy hiểm.
Anh.muốn được ở bên cạnh họ từng giây từng khắc để chăm sóc họ.
Bên kia, Bắc Phương truyền tin đến răng có rất nhiều cao thủ đã lẻn vào Giang Bắc, rất khó để phát hiện.
Bây giờ ước chừng có hàng trăm cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào đám người Diệp Quân Lâm.
Khắp nơi đều có nguy hiểm.
“Bắc Phương, Giang Bắc không cần bố trí phòng vệ, cho bọn họ tiến vào hết đi, chúng ta dễ dàng bắt gọn một mẻ!”
Diệp Quân Lâm ra lệnh.
Những gì anh muốn là đánh cho những người này sợ hãi một lần.
Sợ rồi thì họ sẽ không dám đến nữa.
“Có tôi ở đây, Lạc Việt chính là cấm địa, mọi người không hiểu sao?”
Diệp Quân Lâm cảm thấy mình im lặng suốt nửa năm, có rất nhiều người đã quên mất đau đớn là gì.
Chỉ trong vài giờ, đã có hàng nghìn cao thủ từ nước ngoài đến.
Phần lớn trong số họ là đều đứng đầu bảng xếp hạng những tay kiếm hàng đầu Lạc Việt.
Đặc biệt là tất cả các cao thủ của bảng thần võ của Võ Quốc đều cùng đến.
Họ từ lâu đã ẩn nấp xung quanh đám người Diệp Quân Lâm để chờ đợi thời điểm thích hợp để ra tay.
“Vù! Sân bay Giang Bắc.
Sau khi xuống máy bay, Lăng Thiên Long hít một hơi dài.
Lần này anh ta đến vì Diệp Quân Lâm.
Dù sao thì hôn ước cũng đã bị hủy bỏ.
Nhà họ Diệp cũng không quan tâm.
Anh ta không có gì băn khoăn nữa.
Diệp Quân Lâm không chết mà chỉ bị thương nặng.
Đây là mục đích của anh ta.
Có một vài người ỏ trên cùng chuyển bay với Lăng Thiên Long.
Họ đều mặc quần áo da và đội mũ, có thể thấp thoáng nhìn thấy những hình xăm trên mặt.
Khi đi ngang qua đoàn người của Lăng Thiên Long, những người này còn cố ý nhìn anh ta một cái.
Kỳ lạ là có rất nhiều người nước ngoài ở tại sân bay Giang Bắc hôm nay.
“Cậu chủ, sân bay hôm nay lạ thật đấy?” Lúc này, hộ vệ riêng của Lăng Thiên Long thì thào.
“Sao thế?” Khương Di Quân và Lăng Thiên Long đồng thời nhìn sang.
“Tôi phát hiện sân bay toàn là cao thủ! Có cảm giác mọi người ở đây đều không bình thường tí nào! Người hộ vệ nói rồi đưa mắt nhìn xung quanh.
Những ngày kế tiếp, Diệp Quân Lâm không có ý định để Lý Từ Nhiệm và mẹ anh ra ngoài.
Ra ngoài rồi thì thế nào họ.cũng gặp nguy hiểm.
Anh.muốn được ở bên cạnh họ từng giây từng khắc để chăm sóc họ.
Bên kia, Bắc Phương truyền tin đến răng có rất nhiều cao thủ đã lẻn vào Giang Bắc, rất khó để phát hiện.
Bây giờ ước chừng có hàng trăm cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào đám người Diệp Quân Lâm.
Khắp nơi đều có nguy hiểm.
“Bắc Phương, Giang Bắc không cần bố trí phòng vệ, cho bọn họ tiến vào hết đi, chúng ta dễ dàng bắt gọn một mẻ!”
Diệp Quân Lâm ra lệnh.
Những gì anh muốn là đánh cho những người này sợ hãi một lần.
Sợ rồi thì họ sẽ không dám đến nữa.
“Có tôi ở đây, Lạc Việt chính là cấm địa, mọi người không hiểu sao?”
Diệp Quân Lâm cảm thấy mình im lặng suốt nửa năm, có rất nhiều người đã quên mất đau đớn là gì.
Chỉ trong vài giờ, đã có hàng nghìn cao thủ từ nước ngoài đến.
Phần lớn trong số họ là đều đứng đầu bảng xếp hạng những tay kiếm hàng đầu Lạc Việt.
Đặc biệt là tất cả các cao thủ của bảng thần võ của Võ Quốc đều cùng đến.
Họ từ lâu đã ẩn nấp xung quanh đám người Diệp Quân Lâm để chờ đợi thời điểm thích hợp để ra tay.
“Vù! Sân bay Giang Bắc.
Sau khi xuống máy bay, Lăng Thiên Long hít một hơi dài.
Lần này anh ta đến vì Diệp Quân Lâm.
Dù sao thì hôn ước cũng đã bị hủy bỏ.
Nhà họ Diệp cũng không quan tâm.
Anh ta không có gì băn khoăn nữa.
Diệp Quân Lâm không chết mà chỉ bị thương nặng.
Đây là mục đích của anh ta.
Có một vài người ỏ trên cùng chuyển bay với Lăng Thiên Long.
Họ đều mặc quần áo da và đội mũ, có thể thấp thoáng nhìn thấy những hình xăm trên mặt.
Khi đi ngang qua đoàn người của Lăng Thiên Long, những người này còn cố ý nhìn anh ta một cái.
Kỳ lạ là có rất nhiều người nước ngoài ở tại sân bay Giang Bắc hôm nay.
“Cậu chủ, sân bay hôm nay lạ thật đấy?” Lúc này, hộ vệ riêng của Lăng Thiên Long thì thào.
“Sao thế?” Khương Di Quân và Lăng Thiên Long đồng thời nhìn sang.
“Tôi phát hiện sân bay toàn là cao thủ! Có cảm giác mọi người ở đây đều không bình thường tí nào! Người hộ vệ nói rồi đưa mắt nhìn xung quanh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.