Chương 1436
Kiếm Tử Tiên Tích
15/03/2022
Điều đó cho thấy Diệp Quân Lâm đối với cô †a không phải không chút động lòng.
“Cảm ơn anh lúc nãy cứu tôi một mạng!”
Cơ thể của Khương Di Quân lúc này vẫn còn đang run rẩy.
Vốn dĩ cô ta muốn khiến Diệp Quân Lâm hối hận, không ngờ cô ta lại dính vào một cuộc tranh chấp lớn như vậy.
Xém chút nữa trở thành địa ngục của cô ta.
“Không cần cảm ơn! Chỉ cầu xin cô sau này đừng đến quấy rối tôi nữa là được!”
Diệp Quân Lâm nói mà không thèm quay đầu lại.
Khương Di Quân cắn cần môi nói: “ Anh… Anh lạnh lùng như vậy để làm gì chứ? Lúc nấy anh không phải cũng cứu tôi rồi sao?”
Ý của Khương Di Quân rất đơn giản, Diệp Quân Lâm nhất định là vì cô ta mới cứu cô ta.
Nếu không tại sao không quan tâm Lăng Thiên Long và người của anh đi?
Mà lại chỉ cứu một mình cô ta?
“Đúng là tôi cứu cô rồi, nhưng không có nghĩa là tôi có ý hết: Chỉ bởi vì cô là người Lạc Việt, chính là đơn giản như vậy thôi!”
Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói.
“Vậy còn Lăng Thiên Long thì sao? Anh ấy cũng là người Lạc Việt vậy. Còn có thuộc hạ của anh ấy nữa? Tại sao anh không cứu?”
Khương Di Quân thẳng thẳng hỏi.
Diệp Quân Lâm lạnh giọng nói: “Là do tôi biết Lăng Thiên Long biết anh ấy sẽ không thể chết nên mới không ra tay thôi! Dù sao cơ thể Lăng Thiên Long vốn luyện võ, một cú đấm của cao thủ đó lúc nấy anh ấy vẫn có thể chịu đựng được.”
“Còn thuộc hạ của anh ấy đều không phải người Lạc Việt, tôi cân cứu làm gì?”
Diệp Quân Lâm trả lời.
Khương Di Quân sững sờ.
Mười tên hộ vệ của Lăng Thiên Long đều không phải là người Lạc Việt, mà là người nước Dương.
“Hừ, cứu cô không vì gì khác, cô nên cảm tạ bản thân là người Lạc Việt đi”
Nói xong Diệp Quân Lâm liền rời khỏi.
Khương Di Quân sững sờ ngay tại chỗ.
Trong chuyến đi Giang Bắc lần này, cô ta vốn đã nghĩ sẽ không xảy ra chuyện gì cả.
Vậy mà lại xuất hiện một cuộc tranh chấp lớn như vậy.
Lần này cô ta đã chứng kiến được bộ mặt thật sự của Diệp Quân Lâm.
Hóa ra cô ta cảm thấy người có thể sánh được với mình chỉ có Dứơng Thần mà thôi, vậy mà hình mẫu mà cô ta thích nhất là chiến thần Côn Luân trong truyên thuyết.
Bây giờ lại thêm một người nữa – Diệp Quân Lâm.
Có thể là vì Diệp Quân Lâm đối với cô ta lạnh lùng như vậy chăng?
Rất nhanh liền có người phụ trách đưa cô ta và Lăng Thiên Long rời khỏi.
“Cảm ơn anh lúc nãy cứu tôi một mạng!”
Cơ thể của Khương Di Quân lúc này vẫn còn đang run rẩy.
Vốn dĩ cô ta muốn khiến Diệp Quân Lâm hối hận, không ngờ cô ta lại dính vào một cuộc tranh chấp lớn như vậy.
Xém chút nữa trở thành địa ngục của cô ta.
“Không cần cảm ơn! Chỉ cầu xin cô sau này đừng đến quấy rối tôi nữa là được!”
Diệp Quân Lâm nói mà không thèm quay đầu lại.
Khương Di Quân cắn cần môi nói: “ Anh… Anh lạnh lùng như vậy để làm gì chứ? Lúc nấy anh không phải cũng cứu tôi rồi sao?”
Ý của Khương Di Quân rất đơn giản, Diệp Quân Lâm nhất định là vì cô ta mới cứu cô ta.
Nếu không tại sao không quan tâm Lăng Thiên Long và người của anh đi?
Mà lại chỉ cứu một mình cô ta?
“Đúng là tôi cứu cô rồi, nhưng không có nghĩa là tôi có ý hết: Chỉ bởi vì cô là người Lạc Việt, chính là đơn giản như vậy thôi!”
Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói.
“Vậy còn Lăng Thiên Long thì sao? Anh ấy cũng là người Lạc Việt vậy. Còn có thuộc hạ của anh ấy nữa? Tại sao anh không cứu?”
Khương Di Quân thẳng thẳng hỏi.
Diệp Quân Lâm lạnh giọng nói: “Là do tôi biết Lăng Thiên Long biết anh ấy sẽ không thể chết nên mới không ra tay thôi! Dù sao cơ thể Lăng Thiên Long vốn luyện võ, một cú đấm của cao thủ đó lúc nấy anh ấy vẫn có thể chịu đựng được.”
“Còn thuộc hạ của anh ấy đều không phải người Lạc Việt, tôi cân cứu làm gì?”
Diệp Quân Lâm trả lời.
Khương Di Quân sững sờ.
Mười tên hộ vệ của Lăng Thiên Long đều không phải là người Lạc Việt, mà là người nước Dương.
“Hừ, cứu cô không vì gì khác, cô nên cảm tạ bản thân là người Lạc Việt đi”
Nói xong Diệp Quân Lâm liền rời khỏi.
Khương Di Quân sững sờ ngay tại chỗ.
Trong chuyến đi Giang Bắc lần này, cô ta vốn đã nghĩ sẽ không xảy ra chuyện gì cả.
Vậy mà lại xuất hiện một cuộc tranh chấp lớn như vậy.
Lần này cô ta đã chứng kiến được bộ mặt thật sự của Diệp Quân Lâm.
Hóa ra cô ta cảm thấy người có thể sánh được với mình chỉ có Dứơng Thần mà thôi, vậy mà hình mẫu mà cô ta thích nhất là chiến thần Côn Luân trong truyên thuyết.
Bây giờ lại thêm một người nữa – Diệp Quân Lâm.
Có thể là vì Diệp Quân Lâm đối với cô ta lạnh lùng như vậy chăng?
Rất nhanh liền có người phụ trách đưa cô ta và Lăng Thiên Long rời khỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.