Chương 1672
Kiếm Tử Tiên Tích
05/05/2022
Dẫu sao thì còn có người lạ đến thăm hỏi, đường như là để xác định xem rốt cuộc Diệp Lâm Quân đã chết hay chưa.
Về phần tiểu nhân thì còn nhiều hơn.
Không lâu trước đây, nhà họ Diệp ở Kinh Thành còn có người đến chế giễu.
Đến nỗi tin tức hai nhà Lý Trịnh nghe được là Diệp Lâm Quân rõ ràng bị nhà họ Diệp đánh chết.
Lại thêm việc ông Lâm cắt đứt quan hệ với Lý Từ Nhiệm, hai nhà Lý Trịnh vẫn luôn thúc giục Lý Từ Nhiệm tìm chỗ dựa mới.
Tốt nhất là tìm ông chồng mới có quyền thế, thế mới có thể giữ được tài sản khổng lồ.
Nhưng đề xuất của hai nhà Lý Trịnh thực sự không tệ.
Từ sau khi mất đi chỗ dựa lớn như nhà họ Lâm này, có không ít người đã nhìn chằm chằm vào miếng thịt lớn là tập đoàn Minh Cường.
Nguy hiểm vẫn lặng lẽ cận kề bên mấy người Lý Từ Nhiệm.
Rất khó để cô giữ được!
Diệp Lâm Quân lúc này đang trên đường về Lạc Việt.
Ở đẳng sau xe có tổng cộng ba trăm năm mươi bảy hộp tro cốt.
Trong đó chiến thần Diêm La được để riêng biệt ra.
Dấu sao thì anh ta cũng là của Nước Lâu.
Trước tiên Diệp Lâm Quân thu xếp cho các anh em ở Lạc Việt ổn định xong, rồi lại đưa chiến thần Diêm La đến đất của Nước Lâu.
Vừa nấy Diệp Lâm Quân đã tổ chức tang lễ tại một thôn nhỏ không có tên ở Bắc Minh, hỏa táng trăm người của thôn nhỏ.
Những người này vô tội!
“Phía trước các anh em chính là Lạc Việt! Tôi đưa mọi người về nhà!”
Thấy lãnh thổ Lạc Việt, Diệp Lâm Quân cao giọng hô.
Nếu không phải lúc trước có những người “thô kệch” này, chắc chắn anh không thể sống được!
Là bọn họ đã cho anh cơ hội sống lại!
Cũng may anh không chịu thua kém, báo thù giúp những người anh em này!
Những người đó không tha cho một ail Lúc đến biên giới, Diệp Lâm Quân chủ động xuống xe.
Tay ôm hộp tro cốt của Diệp Trung Lâm, anh đi bộ vào lãnh thổ Lạc Việt.
Đẳng sau mới là đội xe đi theo.
Anh muốn dùng nghi lễ cao nhất đưa bọn họ về nhà!
Trong chớp mắt bước vào lãnh thổ Lạc Việt, Diệp Lâm Quân có nhiều cảm xúc lẫn lộn.
Có cảm giác hoàn thành sứ mệnh!
Anh thở phào một hơi!
Cuối cùng đã đưa bọn họ về nhà rồi.
Không thể cho mọi người danh hiệu liệt sĩ, nhưng cuối cùng cũng có thể lập bia một!
Lúc này sắc mặt Tây Thiên Vương khó coi bước đến trước mặt Diệp Lâm Quân: “Điện chủ, có tin tức xấu nói cho ngài biết…
Về phần tiểu nhân thì còn nhiều hơn.
Không lâu trước đây, nhà họ Diệp ở Kinh Thành còn có người đến chế giễu.
Đến nỗi tin tức hai nhà Lý Trịnh nghe được là Diệp Lâm Quân rõ ràng bị nhà họ Diệp đánh chết.
Lại thêm việc ông Lâm cắt đứt quan hệ với Lý Từ Nhiệm, hai nhà Lý Trịnh vẫn luôn thúc giục Lý Từ Nhiệm tìm chỗ dựa mới.
Tốt nhất là tìm ông chồng mới có quyền thế, thế mới có thể giữ được tài sản khổng lồ.
Nhưng đề xuất của hai nhà Lý Trịnh thực sự không tệ.
Từ sau khi mất đi chỗ dựa lớn như nhà họ Lâm này, có không ít người đã nhìn chằm chằm vào miếng thịt lớn là tập đoàn Minh Cường.
Nguy hiểm vẫn lặng lẽ cận kề bên mấy người Lý Từ Nhiệm.
Rất khó để cô giữ được!
Diệp Lâm Quân lúc này đang trên đường về Lạc Việt.
Ở đẳng sau xe có tổng cộng ba trăm năm mươi bảy hộp tro cốt.
Trong đó chiến thần Diêm La được để riêng biệt ra.
Dấu sao thì anh ta cũng là của Nước Lâu.
Trước tiên Diệp Lâm Quân thu xếp cho các anh em ở Lạc Việt ổn định xong, rồi lại đưa chiến thần Diêm La đến đất của Nước Lâu.
Vừa nấy Diệp Lâm Quân đã tổ chức tang lễ tại một thôn nhỏ không có tên ở Bắc Minh, hỏa táng trăm người của thôn nhỏ.
Những người này vô tội!
“Phía trước các anh em chính là Lạc Việt! Tôi đưa mọi người về nhà!”
Thấy lãnh thổ Lạc Việt, Diệp Lâm Quân cao giọng hô.
Nếu không phải lúc trước có những người “thô kệch” này, chắc chắn anh không thể sống được!
Là bọn họ đã cho anh cơ hội sống lại!
Cũng may anh không chịu thua kém, báo thù giúp những người anh em này!
Những người đó không tha cho một ail Lúc đến biên giới, Diệp Lâm Quân chủ động xuống xe.
Tay ôm hộp tro cốt của Diệp Trung Lâm, anh đi bộ vào lãnh thổ Lạc Việt.
Đẳng sau mới là đội xe đi theo.
Anh muốn dùng nghi lễ cao nhất đưa bọn họ về nhà!
Trong chớp mắt bước vào lãnh thổ Lạc Việt, Diệp Lâm Quân có nhiều cảm xúc lẫn lộn.
Có cảm giác hoàn thành sứ mệnh!
Anh thở phào một hơi!
Cuối cùng đã đưa bọn họ về nhà rồi.
Không thể cho mọi người danh hiệu liệt sĩ, nhưng cuối cùng cũng có thể lập bia một!
Lúc này sắc mặt Tây Thiên Vương khó coi bước đến trước mặt Diệp Lâm Quân: “Điện chủ, có tin tức xấu nói cho ngài biết…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.