Chương 1682
Kiếm Tử Tiên Tích
07/05/2022
Cậu chủ lớn của nhà họ Diệp nhánh Cảnh Bắc ở Lạc Việt.
Nhà họ Diệp ở Cảnh Bắc nghe theo lệnh của Diệp Minh Thiên nên đã tới ngăn cản quấy nhiễu!
“Thằng kia, taø nói cho các người biết! Đừng nói là ở Cảnh Bắc, mỗi chỗ ở nghĩa trang Lạc Việt, các người đừng hòng bước chân vào!”
Diệp Tư Mãnh nhìn hộp đựng tro cốt trên tay Diệp Lâm Quân, anh ta nói: “Anh em đâu, cướp lấy tro cốt của những kẻ phản bội này cho tôi! Đổ tất cả xuống cống thoát nước!”
“Tro cốt của những kẻ phản bội chỉ thích hợp dưới cống thoát nước, hòa chung một chỗ với phân, nước tiểu đi”
Diệp Tư Mãnh vừa nói xong, nhưng người ở phía sau đã chuẩn bị ra tay.
Muốn cướp hộp tro cốt trong tay Diệp Lâm Quân.
“Anh…”
Một giây sau đó, tiếng bước chân vang lên.
“Rầm!”
Một cơn gió bao quanh lấy người, lá rụng bị gió cuốn lên.
Một khoảng không gian trống trải xơ xác bao trùm.
Bỗng nhiên trước mặt xuất hiện bóng người.
Mặc quần áo đen.
Thanh kiếm của chiến binh.
Mặt nạ nửa ma quỷ, nửa thiên thần.
Trấn Thiên Điện!
Nhà họ Diệp ở Cảnh Bắcvà những cao thủ phía sau đều hoảng hốt.
Bọn họ cảm thấy như núi Thái Sơn đang đè lên người vậy.
Diệp Tư Mãnh thấy mấy trăm người từ từ xuất hiện, anh ta thầm nuốtực một ngụm nước miếng.
Đúng lúc này, điện thoại di động của Diệp Tư Mãnh rung lên.
Theo bản năng, anh ta nhấn nút trả lời.
Anh ta chưa kịp mở miệng nói chuyện thì bên kia đã nói một lèo: “Con trai, vừa thấy tin tức là Trấn Thành Điện đã tới Lạc Việt, thành phố Bắc An! Con cẩn thận nhé, cố gắng đừng gặp bọn họ!
Nếu không may có gặp thì đừng có nói mình là Nhà họ Diệp ở Cảnh Bắc, nếu mà nói có thể dẫn đến chuyện họ Diệp ở Kinh Thành bị diệt vong!”
“Người của Trấn Thiên Điện rất dễ nhận ra…bọn họ đều đeo mặt nạ, nửa ma quỷ, nửa thiên thần..”
“Bộp!
Nghe đến đây, Diệp Tư Mãnh không cầm nổi điện thoại làm rơi xuống đất.
“Con trai…con trai…con sao vậy? Nói gì đi…”
Từ trong điện thoại truyền ra những tiếng thúc giục trả lời.
Đoán chừng bọn họ sẽ không nghĩ tới Diệp Tư Mãnh vừa vặn đến Trấn Thiên Điện.
Diệp Tư Mãnh nhìn đám người đông nghìn nghịt, hoàn toàn há hốc mồm.
Gần đây Trấn Thiên Điện tàn sát hải ngoại, chuyện lớn như thế ai mà không biết? Không khoa trương chút nào, phố lớn ngõ nhỏ đều bàn luận về Trấn Thiên Điện.
Ở trong lòng mỗi người trở thành tồn tại như địa ngục.
Nhà họ Diệp ở Cảnh Bắc nghe theo lệnh của Diệp Minh Thiên nên đã tới ngăn cản quấy nhiễu!
“Thằng kia, taø nói cho các người biết! Đừng nói là ở Cảnh Bắc, mỗi chỗ ở nghĩa trang Lạc Việt, các người đừng hòng bước chân vào!”
Diệp Tư Mãnh nhìn hộp đựng tro cốt trên tay Diệp Lâm Quân, anh ta nói: “Anh em đâu, cướp lấy tro cốt của những kẻ phản bội này cho tôi! Đổ tất cả xuống cống thoát nước!”
“Tro cốt của những kẻ phản bội chỉ thích hợp dưới cống thoát nước, hòa chung một chỗ với phân, nước tiểu đi”
Diệp Tư Mãnh vừa nói xong, nhưng người ở phía sau đã chuẩn bị ra tay.
Muốn cướp hộp tro cốt trong tay Diệp Lâm Quân.
“Anh…”
Một giây sau đó, tiếng bước chân vang lên.
“Rầm!”
Một cơn gió bao quanh lấy người, lá rụng bị gió cuốn lên.
Một khoảng không gian trống trải xơ xác bao trùm.
Bỗng nhiên trước mặt xuất hiện bóng người.
Mặc quần áo đen.
Thanh kiếm của chiến binh.
Mặt nạ nửa ma quỷ, nửa thiên thần.
Trấn Thiên Điện!
Nhà họ Diệp ở Cảnh Bắcvà những cao thủ phía sau đều hoảng hốt.
Bọn họ cảm thấy như núi Thái Sơn đang đè lên người vậy.
Diệp Tư Mãnh thấy mấy trăm người từ từ xuất hiện, anh ta thầm nuốtực một ngụm nước miếng.
Đúng lúc này, điện thoại di động của Diệp Tư Mãnh rung lên.
Theo bản năng, anh ta nhấn nút trả lời.
Anh ta chưa kịp mở miệng nói chuyện thì bên kia đã nói một lèo: “Con trai, vừa thấy tin tức là Trấn Thành Điện đã tới Lạc Việt, thành phố Bắc An! Con cẩn thận nhé, cố gắng đừng gặp bọn họ!
Nếu không may có gặp thì đừng có nói mình là Nhà họ Diệp ở Cảnh Bắc, nếu mà nói có thể dẫn đến chuyện họ Diệp ở Kinh Thành bị diệt vong!”
“Người của Trấn Thiên Điện rất dễ nhận ra…bọn họ đều đeo mặt nạ, nửa ma quỷ, nửa thiên thần..”
“Bộp!
Nghe đến đây, Diệp Tư Mãnh không cầm nổi điện thoại làm rơi xuống đất.
“Con trai…con trai…con sao vậy? Nói gì đi…”
Từ trong điện thoại truyền ra những tiếng thúc giục trả lời.
Đoán chừng bọn họ sẽ không nghĩ tới Diệp Tư Mãnh vừa vặn đến Trấn Thiên Điện.
Diệp Tư Mãnh nhìn đám người đông nghìn nghịt, hoàn toàn há hốc mồm.
Gần đây Trấn Thiên Điện tàn sát hải ngoại, chuyện lớn như thế ai mà không biết? Không khoa trương chút nào, phố lớn ngõ nhỏ đều bàn luận về Trấn Thiên Điện.
Ở trong lòng mỗi người trở thành tồn tại như địa ngục.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.