Chương 1747
Kiếm Tử Tiên Tích
25/05/2022
Nếu đám người này chọc giận ba, vậy thì kết cục của bọn họ sẽ vô cùng thảm.
“Ha ha, bây giò Diệp Lâm Quân làm gì được chúng tao?”
“Tao đẩy ba của mày nè, nhìn xem thằng đó làm gì được?”
Lý Hồng Thắng muốn tiến lên phía trước, đẩy Diệp Lâm Quân thì đã bị Bắc Thiên Vương nắm chặt cổ tay hắn, quăng ra xa mấy mét.
Lý Hồng Thắng loạng choạng ngã xuống đất, hắn giận dữ nhìn Diệp Lâm Quân.
“Diệp Lâm Quân, mày đừng cho rằng mời vệ sĩ đến thì được an toàn. Nếu sau này mày trêu vào nhân vật lợi hại thì bị giết chết như thế nào cũng chẳng biết đâu!”
Lý Hồng Thắng giận dữ hét.
“Đúng thế, mày chỉ dựa vào một vệ sĩ thì ngăn cản được mấy người?”
Những người khác khinh thường.
Bọn họ hận Diệp Lâm Quân tận xương tủy.
Rõ ràng là bọn họ đến để làm quen với các nhân vật lớn, mở rộng vòng xã giao.
Nhưng bọn họ suýt bị diệt tộc vì Diệp Lâm Quân.
Bọn họ đổ tất cả tội lỗi lên người Diệp Lâm Quân, đều cho rằng do anh làm sail Nếu Lý Từ Nhiệm không ở đây, họ thật sự muốn đánh hội đồng anh một trận.
Tên vệ sĩ này cơ bản là không thể ngăn cản họt Nhưng bọn họ đâu biết đây chính là Bắc Thiên Vương đã gỡ mặt nạ xuống!
Năng lực của anh dư sức để nghiền nát những tồn tại như Trần Hữu Đạo!
Người Trấn Thiên Điện chiến đấu mạnh mẽ!
Một mình anh ta đủ sức ngăn cản tất cả…
Ngàn quân vạn ngựa cũng không nhằm nhò gì.
Lý Từ Nhiệm và Bắc Thiên Vương đẩy Diệp Lâm Quân vào trong xe, sau đó mau chóng lái xe đi.
“Ba của con bé sao chổi thật là xui xẻo vô cùng!”
Đám người Ngô Thị Lan nắm chặt tay, đốt ngón tay trở nên trắng bệch.
Ban đầu bọn họ có một cơ hội trèo lên cao.
nhưng lại bị Diệp Lâm Quân phá rối.
Ba nhà Lý, Trịnh và Trần bị chọc giận đến cực điểm.
Đúng lúc này, lại có một đám người đi ra từ trong hội quán.
Đoàn người Ngô Thị Lan vội vàng trốn trong góc, tránh đường đi cho đám người kia, họ cúi đầu không dám nói dù chỉ một câu.
“Đúng rồi, chủ nhân nhỏ vẫn chưa nhận được quà đâu đấy”
“Quên mất! Đây là việc quan trọng! Quà tặng chủ nhân nhỏ nhất định phải được được cho ngài ấy, chúng ta đến Giang Bắc vì mục đích này mà!”
Đám người Ngô Thị Lan rất ngạc nhiên khi nghe được đoạn đối thoại này.
“Gì? Chủ nhân nhỏ? Chủ nhân nhỏ là ai vậy?”
Đám người sợ hãi, mồ hôi lạnh chảy hết cả áo.
Người được ông tổ dòng họ hạng nhất gọi là chủ nhân nhỏ sẽ có thân phận kinh khủng mức nào?
Trong chốc lát, bọn họ hiểu, thì ra các dòng họ lớn tụ hội ở đây chẳng vì trừng phạt việc Diệp Lâm Quân đổi họ.
Mà vì mục đích khác!
Người kia là ai?
“Ha ha, bây giò Diệp Lâm Quân làm gì được chúng tao?”
“Tao đẩy ba của mày nè, nhìn xem thằng đó làm gì được?”
Lý Hồng Thắng muốn tiến lên phía trước, đẩy Diệp Lâm Quân thì đã bị Bắc Thiên Vương nắm chặt cổ tay hắn, quăng ra xa mấy mét.
Lý Hồng Thắng loạng choạng ngã xuống đất, hắn giận dữ nhìn Diệp Lâm Quân.
“Diệp Lâm Quân, mày đừng cho rằng mời vệ sĩ đến thì được an toàn. Nếu sau này mày trêu vào nhân vật lợi hại thì bị giết chết như thế nào cũng chẳng biết đâu!”
Lý Hồng Thắng giận dữ hét.
“Đúng thế, mày chỉ dựa vào một vệ sĩ thì ngăn cản được mấy người?”
Những người khác khinh thường.
Bọn họ hận Diệp Lâm Quân tận xương tủy.
Rõ ràng là bọn họ đến để làm quen với các nhân vật lớn, mở rộng vòng xã giao.
Nhưng bọn họ suýt bị diệt tộc vì Diệp Lâm Quân.
Bọn họ đổ tất cả tội lỗi lên người Diệp Lâm Quân, đều cho rằng do anh làm sail Nếu Lý Từ Nhiệm không ở đây, họ thật sự muốn đánh hội đồng anh một trận.
Tên vệ sĩ này cơ bản là không thể ngăn cản họt Nhưng bọn họ đâu biết đây chính là Bắc Thiên Vương đã gỡ mặt nạ xuống!
Năng lực của anh dư sức để nghiền nát những tồn tại như Trần Hữu Đạo!
Người Trấn Thiên Điện chiến đấu mạnh mẽ!
Một mình anh ta đủ sức ngăn cản tất cả…
Ngàn quân vạn ngựa cũng không nhằm nhò gì.
Lý Từ Nhiệm và Bắc Thiên Vương đẩy Diệp Lâm Quân vào trong xe, sau đó mau chóng lái xe đi.
“Ba của con bé sao chổi thật là xui xẻo vô cùng!”
Đám người Ngô Thị Lan nắm chặt tay, đốt ngón tay trở nên trắng bệch.
Ban đầu bọn họ có một cơ hội trèo lên cao.
nhưng lại bị Diệp Lâm Quân phá rối.
Ba nhà Lý, Trịnh và Trần bị chọc giận đến cực điểm.
Đúng lúc này, lại có một đám người đi ra từ trong hội quán.
Đoàn người Ngô Thị Lan vội vàng trốn trong góc, tránh đường đi cho đám người kia, họ cúi đầu không dám nói dù chỉ một câu.
“Đúng rồi, chủ nhân nhỏ vẫn chưa nhận được quà đâu đấy”
“Quên mất! Đây là việc quan trọng! Quà tặng chủ nhân nhỏ nhất định phải được được cho ngài ấy, chúng ta đến Giang Bắc vì mục đích này mà!”
Đám người Ngô Thị Lan rất ngạc nhiên khi nghe được đoạn đối thoại này.
“Gì? Chủ nhân nhỏ? Chủ nhân nhỏ là ai vậy?”
Đám người sợ hãi, mồ hôi lạnh chảy hết cả áo.
Người được ông tổ dòng họ hạng nhất gọi là chủ nhân nhỏ sẽ có thân phận kinh khủng mức nào?
Trong chốc lát, bọn họ hiểu, thì ra các dòng họ lớn tụ hội ở đây chẳng vì trừng phạt việc Diệp Lâm Quân đổi họ.
Mà vì mục đích khác!
Người kia là ai?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.