Chương 1769
Kiếm Tử Tiên Tích
30/05/2022
“Được”
Phàn Thắng Nam đi theo.
Không nghĩ tới người quen này là Diệp Lâm Quân.
“Diệp Lâm Quân, đến cả Phàn Thắng Nam cũng cảm thấy tôi không bằng anh! Vậy thì tốt, tôi sẽ đưa thư thách đấu cho anh! Vào ngày anh khôi phục, tôi nhất định khiêu chiến! Đánh bại anh lần thứ hait”
“Phàn Thắng Nam chứng kiến!”
“Tiếp theo tồi sẽ sử dụng tất cả biện pháp để anh khôi phục về thời kì đỉnh cao!”
Cơn tức này, Trần Hữu Đạo không nhịn được.
Anh ta nhất định phải để Phàn Thắng Nam biết rằng mình mới là người xứng được phong vương nhất!
Chứ không phải Diệp Lâm Quân!
“Quên đi, anh không phải đối thủ của tôi, đánh anh không có ý nghĩa!”
Gương mặt của Diệp Lâm Quân lạnh lùng.
“Diệp Lâm Quân, anh chớ có kiêu căng, ỷ vào mình bị tàn phế, muốn làm gì thì làm! Thật sự cho rằng anh là đối thủ của tôi sao?”
Trần Hữu Đạo tức hồng hộc, hô lớn.
Đám người Thất Sát càng phân nộ.
Ánh mắt của Phàn Thắng Nam nhìn anh đầy phức tạp: “Lần trước tạm biệt vội vàng, còn chưa nói được hai câu, bây giờ chúng ta lại gặp nhau dưới hoàn cảnh này!”
“Nhưng mà tôi tin anh sẽ khỏe lên, tôi cũng sẽ dốc hết sức giúp anh khôi phục!”
“Tôi vẫn cho rằng anh mạnh hơn Trần Hữu Đạo!”
Phàn Thăng Nam nói câu này như chém định chặt sắt, làm Trân Hữu Đạo tức chết mất.
Không! Anh ta nhất định phải dùng toàn bộ biện pháp giúp Diệp Lâm Quân khôi phục! Giúp anh trở lại đỉnh cao! Anh ta đánh thắng anh một lần nữa thì mới có thể phá tan tất cả nghỉ vấn!
Trân Hữu Đạo quyết định đến môn phiệt Bắc An một chuyến, tự mình xin thuốc và y thuật cổ truyền để điều trị cho Diệp Lâm Quân.
Phàn Thắng Nam cũng có suy nghĩ giống vậy, phải nhanh chóng cứu chữa cho Diệp Lâm Quân, để anh chiến thắng Trân Hữu Đạo.
Trừng hợp là cô ta đến từ tứ đại môn phiệt.
Môn phiệt Nam Cương.
Nơi này và môn phiệt Bắc An chỉ khác nhau về truyên thừa, còn kết cấu và chức năng đều gân tương đương với nhau.
Việc này cũng có thể giải thích tại sao cô ta chưa đến ba mươi tuổi nhưng lại trỏ thành nữ chiến thần duy nhất của nước Lạc Việt.
Cô ta xuất thân từ danh môn-tứ đại môn phiệt.
Những cô gái khác cho dù có tính kiên trì, thiên phú cao hơn mà không được bôi dưỡng, thì cũng rất khó lập công dựng nghiệp trên chiến trường.
Phàn Thắng Nam sinh ra ở danh môn, còn là loại thế lực cổ xưa lánh đời nên ở đây có vài quan niệm cổ điển truyên thống.
Ví dụ: trọng nam khinh nữ.
Ba của Phàn Thắng Nam không có con trai dưới gối, chỉ có vài đứa con gái nên từ nhỏ ông đã bôi dưỡng cô ta giống như con trai, điều này được thể hiện qua cái tên.
Nhưng cho dù Phàn Thắng Nam cố gắng như thế nào, cũng chẳng lấy được sự ưu ái của cấp cao môn phiệt Nam Cương.
Bọn họ từ đầu đến cuối đều cảm thấy cô ta không bằng đàn ông! Đến nỗi còn gây khó đễ cho cô ta khắp nơi! Trong vòng tròn trọng nam khinh nữ của đám người này, Phàn Thắng Nam rất khó sống.
Phàn Thắng Nam dưới cơn nóng giận bèn đi ra thế tục, lập công dựng nghiệp.
Phàn Thắng Nam đi theo.
Không nghĩ tới người quen này là Diệp Lâm Quân.
“Diệp Lâm Quân, đến cả Phàn Thắng Nam cũng cảm thấy tôi không bằng anh! Vậy thì tốt, tôi sẽ đưa thư thách đấu cho anh! Vào ngày anh khôi phục, tôi nhất định khiêu chiến! Đánh bại anh lần thứ hait”
“Phàn Thắng Nam chứng kiến!”
“Tiếp theo tồi sẽ sử dụng tất cả biện pháp để anh khôi phục về thời kì đỉnh cao!”
Cơn tức này, Trần Hữu Đạo không nhịn được.
Anh ta nhất định phải để Phàn Thắng Nam biết rằng mình mới là người xứng được phong vương nhất!
Chứ không phải Diệp Lâm Quân!
“Quên đi, anh không phải đối thủ của tôi, đánh anh không có ý nghĩa!”
Gương mặt của Diệp Lâm Quân lạnh lùng.
“Diệp Lâm Quân, anh chớ có kiêu căng, ỷ vào mình bị tàn phế, muốn làm gì thì làm! Thật sự cho rằng anh là đối thủ của tôi sao?”
Trần Hữu Đạo tức hồng hộc, hô lớn.
Đám người Thất Sát càng phân nộ.
Ánh mắt của Phàn Thắng Nam nhìn anh đầy phức tạp: “Lần trước tạm biệt vội vàng, còn chưa nói được hai câu, bây giờ chúng ta lại gặp nhau dưới hoàn cảnh này!”
“Nhưng mà tôi tin anh sẽ khỏe lên, tôi cũng sẽ dốc hết sức giúp anh khôi phục!”
“Tôi vẫn cho rằng anh mạnh hơn Trần Hữu Đạo!”
Phàn Thăng Nam nói câu này như chém định chặt sắt, làm Trân Hữu Đạo tức chết mất.
Không! Anh ta nhất định phải dùng toàn bộ biện pháp giúp Diệp Lâm Quân khôi phục! Giúp anh trở lại đỉnh cao! Anh ta đánh thắng anh một lần nữa thì mới có thể phá tan tất cả nghỉ vấn!
Trân Hữu Đạo quyết định đến môn phiệt Bắc An một chuyến, tự mình xin thuốc và y thuật cổ truyền để điều trị cho Diệp Lâm Quân.
Phàn Thắng Nam cũng có suy nghĩ giống vậy, phải nhanh chóng cứu chữa cho Diệp Lâm Quân, để anh chiến thắng Trân Hữu Đạo.
Trừng hợp là cô ta đến từ tứ đại môn phiệt.
Môn phiệt Nam Cương.
Nơi này và môn phiệt Bắc An chỉ khác nhau về truyên thừa, còn kết cấu và chức năng đều gân tương đương với nhau.
Việc này cũng có thể giải thích tại sao cô ta chưa đến ba mươi tuổi nhưng lại trỏ thành nữ chiến thần duy nhất của nước Lạc Việt.
Cô ta xuất thân từ danh môn-tứ đại môn phiệt.
Những cô gái khác cho dù có tính kiên trì, thiên phú cao hơn mà không được bôi dưỡng, thì cũng rất khó lập công dựng nghiệp trên chiến trường.
Phàn Thắng Nam sinh ra ở danh môn, còn là loại thế lực cổ xưa lánh đời nên ở đây có vài quan niệm cổ điển truyên thống.
Ví dụ: trọng nam khinh nữ.
Ba của Phàn Thắng Nam không có con trai dưới gối, chỉ có vài đứa con gái nên từ nhỏ ông đã bôi dưỡng cô ta giống như con trai, điều này được thể hiện qua cái tên.
Nhưng cho dù Phàn Thắng Nam cố gắng như thế nào, cũng chẳng lấy được sự ưu ái của cấp cao môn phiệt Nam Cương.
Bọn họ từ đầu đến cuối đều cảm thấy cô ta không bằng đàn ông! Đến nỗi còn gây khó đễ cho cô ta khắp nơi! Trong vòng tròn trọng nam khinh nữ của đám người này, Phàn Thắng Nam rất khó sống.
Phàn Thắng Nam dưới cơn nóng giận bèn đi ra thế tục, lập công dựng nghiệp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.