Chương 1857
Kiếm Tử Tiên Tích
18/06/2022
“Hả?”
Hoàng đế Tây Đường đột nhiên thay đổi thái độ khiến mọi người hai nhà Lý Trịnh đều ngơ ngác.
Bao gồm cả bà cụ cũng thế.
Rõ ràng vừa nấy Hoàng đế Tây Đường còn đồng ý cơ mà!
Sao đột nhiên lại thay đổi thái.độ vậy chứ?
Nghe giọng điệu của Hoàng An Nhiên thì dường như bây giờ ông ta không thể làm chủ được?
Chuyện gì thế này?
Đến bà cụ cũng cảm thấy rất hiếu kỳ.
Chuyện này khó khăn với người khác nhưng đối với Hoàng đế Tây Đường mà nói chẳng phải chỉ cần một câu nói thôi sao?
Sao còn cần phải bàn bạc thêm nữa chứ?
Bọn họ nào biết chủ nhân của môn phiệt Tây Đường bây giờ chính là Diệp Lâm Quân.
Hoàng đế Tây Đường thật sự không thể tự quyết định được.
“Chuyện gì vậy anh hai?”
Bà cụ vội vã hỏi.
Chuyện này nếu làm không xong thì ông ta sẽ bị mất mặt.
Đến môn phiệt Tây Đường cũng sẽ bị mất mặt.
“Đừng hỏi nữa, không liên quan đến eml”
Hoàng đế Tây Đường tức giận rời khỏi.
Hoàng An Nhiên cũng đi theo phía sau.
Để lại hai nhà Lý Trịnh nhìn nhau ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“Chuyện này rốt cuộc là sao thế bà cụ? Có phải là chúng ta đã đắc tội với Đường Lão rồi không?”
Ngô Thị Lan hỏi.
Bà cụ giải thích: “Không có! Là thế này, trong môn phiệt Tây Đường có rất nhiều tổ chức và gia thế khác nhau nên có nhiều quy tắc rất gắt gao!
Mọi người phải thông qua xét duyệt mới có thể gia nhập, chắc anh hại đã đi thảo luận chuyện này rồi!”
Bà cụ tùy tiện đưa ra một lý do để ứng phó.
Chứ thật ra đến bà ta cũng không biết chuyện gì đang xảy ra.
“Ông nội, chuyện này cháu cảm thấy cần phải bàn bạc với anh ta, nếu không để anh ta biết được trách tội thì phiền phức lắm”
Hoàng An Nhiên nhắc nhở ông ta ở chỗ hẻo lánh.
“Được, thế thì chúng ta mau chóng đi tìm anh †a nào!”
Lọ thuốc ông ta đã quyết định giữ lấy nên nhất định phải đáp ứng yêu cầu của hai nhà Lý Trịnh.
Nếu không thì mặt mũi ông ta phải để ở đâu đây?
“Hả? Sao ông lại đến rồi? Diệp Lâm Quân nhìn thấy mây người.
Hôm nay náo nhiệt thật đấy.
Từng người một cứ đến tìm mình.
“Vương gia, tôi có chuyện này muốn bàn bạc với ngài, là chuyện liên quan đến môn phiệt Tây Đường…”
Hoàng đế Tây Đường nói.
“Nói đi!”
Hoàng đế Tây Đường khẽ lau mồ hôi trên trán: “Vương gia, tôi muốn cho nhà họ Lý ở Giang Bắc và nhà họ Trịnh ở tỉnh Kim Lăng gia nhập môn phiệt Tây Đường, không biết ý của ngài thế nào?”
Hoàng An Nhiên ỏ bên cạnh bổ sung thêm: “Vương gia, thật ra đây chỉ là chuyện nhỏ nhưng bây giờ ngài là chủ nhân của môn phiệt Tây Đường nên những chuyện có liên quan cần ngài ra quyết định Hoàng An Nhiên nói thế là đề bày tỏ sự kính trọng dành cho Diệp Lâm Quân.
“Hai nhà Lý Trịnh sao?”
“Tại sao phải để họ gia nhập? Theo tôi biết thì tư cách của hai dòng họ này vẫn còn kém rất xa, ít nhất cũng phải thuộc quy mô thế gia đã chứ”
Diệp Lâm Quân hỏi với giọng điệu đầy thú vị.
Hoàng đế Tây Đường đột nhiên thay đổi thái độ khiến mọi người hai nhà Lý Trịnh đều ngơ ngác.
Bao gồm cả bà cụ cũng thế.
Rõ ràng vừa nấy Hoàng đế Tây Đường còn đồng ý cơ mà!
Sao đột nhiên lại thay đổi thái.độ vậy chứ?
Nghe giọng điệu của Hoàng An Nhiên thì dường như bây giờ ông ta không thể làm chủ được?
Chuyện gì thế này?
Đến bà cụ cũng cảm thấy rất hiếu kỳ.
Chuyện này khó khăn với người khác nhưng đối với Hoàng đế Tây Đường mà nói chẳng phải chỉ cần một câu nói thôi sao?
Sao còn cần phải bàn bạc thêm nữa chứ?
Bọn họ nào biết chủ nhân của môn phiệt Tây Đường bây giờ chính là Diệp Lâm Quân.
Hoàng đế Tây Đường thật sự không thể tự quyết định được.
“Chuyện gì vậy anh hai?”
Bà cụ vội vã hỏi.
Chuyện này nếu làm không xong thì ông ta sẽ bị mất mặt.
Đến môn phiệt Tây Đường cũng sẽ bị mất mặt.
“Đừng hỏi nữa, không liên quan đến eml”
Hoàng đế Tây Đường tức giận rời khỏi.
Hoàng An Nhiên cũng đi theo phía sau.
Để lại hai nhà Lý Trịnh nhìn nhau ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“Chuyện này rốt cuộc là sao thế bà cụ? Có phải là chúng ta đã đắc tội với Đường Lão rồi không?”
Ngô Thị Lan hỏi.
Bà cụ giải thích: “Không có! Là thế này, trong môn phiệt Tây Đường có rất nhiều tổ chức và gia thế khác nhau nên có nhiều quy tắc rất gắt gao!
Mọi người phải thông qua xét duyệt mới có thể gia nhập, chắc anh hại đã đi thảo luận chuyện này rồi!”
Bà cụ tùy tiện đưa ra một lý do để ứng phó.
Chứ thật ra đến bà ta cũng không biết chuyện gì đang xảy ra.
“Ông nội, chuyện này cháu cảm thấy cần phải bàn bạc với anh ta, nếu không để anh ta biết được trách tội thì phiền phức lắm”
Hoàng An Nhiên nhắc nhở ông ta ở chỗ hẻo lánh.
“Được, thế thì chúng ta mau chóng đi tìm anh †a nào!”
Lọ thuốc ông ta đã quyết định giữ lấy nên nhất định phải đáp ứng yêu cầu của hai nhà Lý Trịnh.
Nếu không thì mặt mũi ông ta phải để ở đâu đây?
“Hả? Sao ông lại đến rồi? Diệp Lâm Quân nhìn thấy mây người.
Hôm nay náo nhiệt thật đấy.
Từng người một cứ đến tìm mình.
“Vương gia, tôi có chuyện này muốn bàn bạc với ngài, là chuyện liên quan đến môn phiệt Tây Đường…”
Hoàng đế Tây Đường nói.
“Nói đi!”
Hoàng đế Tây Đường khẽ lau mồ hôi trên trán: “Vương gia, tôi muốn cho nhà họ Lý ở Giang Bắc và nhà họ Trịnh ở tỉnh Kim Lăng gia nhập môn phiệt Tây Đường, không biết ý của ngài thế nào?”
Hoàng An Nhiên ỏ bên cạnh bổ sung thêm: “Vương gia, thật ra đây chỉ là chuyện nhỏ nhưng bây giờ ngài là chủ nhân của môn phiệt Tây Đường nên những chuyện có liên quan cần ngài ra quyết định Hoàng An Nhiên nói thế là đề bày tỏ sự kính trọng dành cho Diệp Lâm Quân.
“Hai nhà Lý Trịnh sao?”
“Tại sao phải để họ gia nhập? Theo tôi biết thì tư cách của hai dòng họ này vẫn còn kém rất xa, ít nhất cũng phải thuộc quy mô thế gia đã chứ”
Diệp Lâm Quân hỏi với giọng điệu đầy thú vị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.