Chương 1976
Kiếm Tử Tiên Tích
21/07/2022
Đội cảm tử theo sau bốn người họ.
Bắc Ma nhìn một cái rồi nói: “Chờ bọn chúng vào đây rồi giết!”
Tứ tiểu long dẫn đầu đội cảm tử tiến vào lối vào của căn cứ Thiên Sơn mà suốt chặng đường không hề bị cản trở.
“Hả? Tại sao không có ai?” Mọi người đều ngạc nhiên.
“Có lẽ Bắc Ma đã bị tứ tiểu long làm cho sợ hãi, dù sao bọn chúng sẽ nhắm vào đòn tất công kết hợp của họ!”
Đó chính là lý dọ mà mọïngười có thể nghĩ ra.
Bắc Ma vừa nghe tứ tiểu long xuất hiện thì đã bị dọa sợ.
Bốn người Tiểu Quân Thần ngẩng đầu tự cao, ánh mắt tỏ vẻ cao ngạo.
“Bắc Ma không trốn được đâu, bọn ta là khắc tinh của ông! Ông có trốn đến chân trời góc bể cũng không thoát được!”
Tứ tiểu long kiêu ngạo đến mức họ thực sự nghĩ rằng Bắc Ma sợ họ.
“Âm…”
Chính ngay lúc này, một tiếng động lớn đột nhiên vang lên.
Mọi người quay đầu lại thì thấy một tảng đá siêu lớn chắn ngang lối vào nhỏ hẹp của căn cứ.
Trong khoảng thời gian ngắn như thế mọi người đừng hòng rời khỏi.
“Âm ầm..”
Đồng thời hai bên đỉnh núi, xuất hiện một toán người đang phục kích!
Đổi cảm tử bắt đầu hoảng loạn. Trong lòng mỗi người đều có linh cảm không tốt. Nụ cười trên gương mặt đều đông cứng lại.
€ó vẻ như việc theo chân tứ tiểu long không được suôn sẻ cho lắm.
Nhìn thấy bị bao vây, tứ tiểu long vẫn tỏ ra bình tĩnh.
Tiểu Quân Thần giễu cợt: “Tôi nghe sư phụ nói rằng Bắc Ma trước đây đơn thương độc mã giết trong giết ngoài châu Đông Phương.Bây giờ xem ra là bị đánh sợ rồi, nên mới dùng mấy thủ đoạn hạ lưu như thế này”
“Đúng vậy, sợ đến nỗi mai phục đánh lén! Còn gọi là Bắc Ma sao?”
Đông Thú hét lên: “Bắc Ma, mau cút ra đây chịu chết, đừng trốn trốn nấp nấp nữa!”
Nam Tướng cũng hô lên: “Đúng, sớm ra đây chịu chết đi!”
“Hừ!”
Một tiếng hừ lạnh khinh thường vang lên.
Thân hình phàm trần của Bắc Ma xuất hiện ở nơi cao, dửng dưng nhìn mọi người.
Không biết tại sao, giây phút Bắc Ma xuất hiện, trong lòng mọi người đều cảm thấy bất an, như thế đang bị một áp lực nào đó đè nén xuống vậy.
Nỗi sợ hãi trong lòng như được khơi dậy.
Bốn người Tiểu Quân Thần cũng cảm thấy như thế, chẳng qua họ không thèm để tâm.
“Cuối cùng cũng xuất hiện rồi? Bắc Ma trong lời đồn cũng chẳng ra làm sao cả!” Nam Tướng bật cười: “Bốn lão già Đông Yêu kia ẩn trốn không xuất hiện, để các người đến đây chịu chết à?”Bắc Ma hỏi.
“Hỗn xược!”
“Bắc Ma, ông chỉ là đối thủ bại trận của sư phụ chúng tôi. Còn có tư cách gì nói bọn họ?”
Bắc Ma mỉm cười: “Năm đó các người làm sao bắt được ta, trong lòng các người rõ nhất!
Dùng đủ loại mưu kế gài bẫy, còn dùng thêm mấy trăm ngàn người.”
“Bản thân bọn họ là đối thủ của ta sao? Mọi người chỉ là bị che mắt mà thôi!”
Tiểu Quân Thần lập tức phản bác: “Chúng tôi chỉ nhìn thấy kết quả;ông quả thật đã bị bắt!”
Bắc Ma nhìn một cái rồi nói: “Chờ bọn chúng vào đây rồi giết!”
Tứ tiểu long dẫn đầu đội cảm tử tiến vào lối vào của căn cứ Thiên Sơn mà suốt chặng đường không hề bị cản trở.
“Hả? Tại sao không có ai?” Mọi người đều ngạc nhiên.
“Có lẽ Bắc Ma đã bị tứ tiểu long làm cho sợ hãi, dù sao bọn chúng sẽ nhắm vào đòn tất công kết hợp của họ!”
Đó chính là lý dọ mà mọïngười có thể nghĩ ra.
Bắc Ma vừa nghe tứ tiểu long xuất hiện thì đã bị dọa sợ.
Bốn người Tiểu Quân Thần ngẩng đầu tự cao, ánh mắt tỏ vẻ cao ngạo.
“Bắc Ma không trốn được đâu, bọn ta là khắc tinh của ông! Ông có trốn đến chân trời góc bể cũng không thoát được!”
Tứ tiểu long kiêu ngạo đến mức họ thực sự nghĩ rằng Bắc Ma sợ họ.
“Âm…”
Chính ngay lúc này, một tiếng động lớn đột nhiên vang lên.
Mọi người quay đầu lại thì thấy một tảng đá siêu lớn chắn ngang lối vào nhỏ hẹp của căn cứ.
Trong khoảng thời gian ngắn như thế mọi người đừng hòng rời khỏi.
“Âm ầm..”
Đồng thời hai bên đỉnh núi, xuất hiện một toán người đang phục kích!
Đổi cảm tử bắt đầu hoảng loạn. Trong lòng mỗi người đều có linh cảm không tốt. Nụ cười trên gương mặt đều đông cứng lại.
€ó vẻ như việc theo chân tứ tiểu long không được suôn sẻ cho lắm.
Nhìn thấy bị bao vây, tứ tiểu long vẫn tỏ ra bình tĩnh.
Tiểu Quân Thần giễu cợt: “Tôi nghe sư phụ nói rằng Bắc Ma trước đây đơn thương độc mã giết trong giết ngoài châu Đông Phương.Bây giờ xem ra là bị đánh sợ rồi, nên mới dùng mấy thủ đoạn hạ lưu như thế này”
“Đúng vậy, sợ đến nỗi mai phục đánh lén! Còn gọi là Bắc Ma sao?”
Đông Thú hét lên: “Bắc Ma, mau cút ra đây chịu chết, đừng trốn trốn nấp nấp nữa!”
Nam Tướng cũng hô lên: “Đúng, sớm ra đây chịu chết đi!”
“Hừ!”
Một tiếng hừ lạnh khinh thường vang lên.
Thân hình phàm trần của Bắc Ma xuất hiện ở nơi cao, dửng dưng nhìn mọi người.
Không biết tại sao, giây phút Bắc Ma xuất hiện, trong lòng mọi người đều cảm thấy bất an, như thế đang bị một áp lực nào đó đè nén xuống vậy.
Nỗi sợ hãi trong lòng như được khơi dậy.
Bốn người Tiểu Quân Thần cũng cảm thấy như thế, chẳng qua họ không thèm để tâm.
“Cuối cùng cũng xuất hiện rồi? Bắc Ma trong lời đồn cũng chẳng ra làm sao cả!” Nam Tướng bật cười: “Bốn lão già Đông Yêu kia ẩn trốn không xuất hiện, để các người đến đây chịu chết à?”Bắc Ma hỏi.
“Hỗn xược!”
“Bắc Ma, ông chỉ là đối thủ bại trận của sư phụ chúng tôi. Còn có tư cách gì nói bọn họ?”
Bắc Ma mỉm cười: “Năm đó các người làm sao bắt được ta, trong lòng các người rõ nhất!
Dùng đủ loại mưu kế gài bẫy, còn dùng thêm mấy trăm ngàn người.”
“Bản thân bọn họ là đối thủ của ta sao? Mọi người chỉ là bị che mắt mà thôi!”
Tiểu Quân Thần lập tức phản bác: “Chúng tôi chỉ nhìn thấy kết quả;ông quả thật đã bị bắt!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.