Chương 2016
Kiếm Tử Tiên Tích
04/08/2022
Không phải bọn họ giết Bắc Ma một lần rồi sao?
Bắc Ma không phải bại tướng trong tay bọn họ sao?
Sao lại có dáng vẻ như mèo gặp chuột thế kia?
“Ha ha ha, tác phong làm việc của Lạc Việt thật buồn cười!”
“Các người ngu quá, một đám ngu xuẩn, thậm chí còn không biết ở căn cứ Thiên Sơn xảy ra chuyện gì?” .
||||| Truyện đề cử: Trình Ngữ Lam, Em Là Của Tôi |||||
Nghĩ đến đây, Bắc Ma bắt đầu tàn nhẫn trào phúng.
Đám người càng thêm hoang mang.
Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
“Các người thực sự cho rằng bọn họ giết ta sao?”
Bắc Ma hỏi.
“Chẳng lẽ không đúng? Trận chiến trên căn cứ Thiên Sơn, tứ tiểu long dùng kỹ thuật hợp kích diệt trừ mil”
Đám người theo bản năng nói.
Bởi vì theo thời gian, bọn họ đã coi chuyện này là thật.
Càng nói, tứ tiểu long càng cúi thấp đầu.
Tây Tăng thì mồ hôi ứa ra, cả người ướt nhẹp, trên mặt giống như vừa bị giội nước.
Ba ngước khác cũng không hơn là bao.
Toàn bộ người của Lạc Việt đều đang nhìn.
Cả nhà tải app truyện hola đọc tiếp nhiều nhiều nhé! Bọn họ lại không chút phản bác.
“Con khỉ khô! Chỉ bằng bọn chúng mà đòi giết †a? Còn kém xa! Trong căn cứ Thiên Sơn, ta đã nói mình mạnh lên gấp ba so với năm đó rồi, thật sự tưởng ta nói đùa à?”
“Kỹ thuật hợp kích của các người vốn hoàn toàn vô dụng với ta! Chỉ dựa vào bốn người các ngươi thì không có khả năng!”
Bắc Ma cười to nói.
Tứ tiểu long chỉ hận không thể tìm một chỗ mà chui vào.
Bọn họ thật muốn phản bác.
Nhưng bọn họ không tìm ra lý do.
“Đông Yêu, mi tực sự cho rằng bốn đồ đệ của mi là tốt nhất à? Ha ha, bốn tên lính đào ngũ mà thôi!”
“Thấy đánh không lại ta liền bở chạy! Để tất cả đám người trong đội cảm tử đến ngăn ta lại, còn bọn chúng thì tranh thủ thời gian bỏ trốn!”
“Đây chính là kẻ mà Lạc Việt các người muốn phong thần sao? Cười chết ta rồi!”
Bắc Ma càng nói càng cười to.
Lúc này, thời gian dường như ngừng lại, không gian như đóng băng.
Ánh mắt bốn người nhìn về phía tứ tiểu long.
Dường như đang muốn biết thật giả!
“Không thể nào! Đồ đệ mấy chục năm của tôi là người thế nào, tôi rõ hơn ai hết! Bọn chúng không có khả năng làm vậy!”
Tây Phật phẫn nộ rống lên.
Chỉ có Tây Tâng càng chảy thêm nhiều mồ hôi ra.
“Đúng, đồ đệ chúng ta không có khả nặng như vậy! Với lại ta không tin Bắc Ma mi có khả năng à đối thủ của bọn chúng!”
Bắc Ma không phải bại tướng trong tay bọn họ sao?
Sao lại có dáng vẻ như mèo gặp chuột thế kia?
“Ha ha ha, tác phong làm việc của Lạc Việt thật buồn cười!”
“Các người ngu quá, một đám ngu xuẩn, thậm chí còn không biết ở căn cứ Thiên Sơn xảy ra chuyện gì?” .
||||| Truyện đề cử: Trình Ngữ Lam, Em Là Của Tôi |||||
Nghĩ đến đây, Bắc Ma bắt đầu tàn nhẫn trào phúng.
Đám người càng thêm hoang mang.
Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
“Các người thực sự cho rằng bọn họ giết ta sao?”
Bắc Ma hỏi.
“Chẳng lẽ không đúng? Trận chiến trên căn cứ Thiên Sơn, tứ tiểu long dùng kỹ thuật hợp kích diệt trừ mil”
Đám người theo bản năng nói.
Bởi vì theo thời gian, bọn họ đã coi chuyện này là thật.
Càng nói, tứ tiểu long càng cúi thấp đầu.
Tây Tăng thì mồ hôi ứa ra, cả người ướt nhẹp, trên mặt giống như vừa bị giội nước.
Ba ngước khác cũng không hơn là bao.
Toàn bộ người của Lạc Việt đều đang nhìn.
Cả nhà tải app truyện hola đọc tiếp nhiều nhiều nhé! Bọn họ lại không chút phản bác.
“Con khỉ khô! Chỉ bằng bọn chúng mà đòi giết †a? Còn kém xa! Trong căn cứ Thiên Sơn, ta đã nói mình mạnh lên gấp ba so với năm đó rồi, thật sự tưởng ta nói đùa à?”
“Kỹ thuật hợp kích của các người vốn hoàn toàn vô dụng với ta! Chỉ dựa vào bốn người các ngươi thì không có khả năng!”
Bắc Ma cười to nói.
Tứ tiểu long chỉ hận không thể tìm một chỗ mà chui vào.
Bọn họ thật muốn phản bác.
Nhưng bọn họ không tìm ra lý do.
“Đông Yêu, mi tực sự cho rằng bốn đồ đệ của mi là tốt nhất à? Ha ha, bốn tên lính đào ngũ mà thôi!”
“Thấy đánh không lại ta liền bở chạy! Để tất cả đám người trong đội cảm tử đến ngăn ta lại, còn bọn chúng thì tranh thủ thời gian bỏ trốn!”
“Đây chính là kẻ mà Lạc Việt các người muốn phong thần sao? Cười chết ta rồi!”
Bắc Ma càng nói càng cười to.
Lúc này, thời gian dường như ngừng lại, không gian như đóng băng.
Ánh mắt bốn người nhìn về phía tứ tiểu long.
Dường như đang muốn biết thật giả!
“Không thể nào! Đồ đệ mấy chục năm của tôi là người thế nào, tôi rõ hơn ai hết! Bọn chúng không có khả năng làm vậy!”
Tây Phật phẫn nộ rống lên.
Chỉ có Tây Tâng càng chảy thêm nhiều mồ hôi ra.
“Đúng, đồ đệ chúng ta không có khả nặng như vậy! Với lại ta không tin Bắc Ma mi có khả năng à đối thủ của bọn chúng!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.