Chương 2066
Kiếm Tử Tiên Tích
23/08/2022
Thật ra anh cũng có thể tha thứ cho Hoàng Thanh Phong.
Chỉ là ýịtrímà ánh ta đang ngồi quá cao. Vị trí này không cho phép họ tạo thành sai lầm dù chỉ là một chút.
Chỉ cần một sai lầm nhỏ thôi cũng có thể khiến cho cả đất nước này lâm vào nguy hiểm.
Chín đứa học trò đều rất có năng lực.
Nhưng về mặt xử lý các công việc thì vẫn còn hơi kém.
Trước kia Diệp Lâm Quân cũng không nghĩ tới chuyện này.
“Thầy ơi, bây giờ con sẽ đi nói cho mọi người biết chuyện thầy đã cứu bé Quân về” Hoàng Thanh Phong nói.
“Không cần, ai cứu cũng không quan trọng.
Huống chỉ tôi muốn về làm một người bình thường, không muốn gây nên quá nhiều phiền phức như thế.” Diệp Lâm Quân trả lời.
“Con có lỗi với thầy, con dập đầu xin lỗi thầy!”
Hoàng Thanh Phong vội vàng dập đầu. . Đam Mỹ Hay
Ngay lúc đó, cách đây không xa có mấy người đang vây xem.
Chỉ là bọn họ đứng hơi xa, lại cộng thêm trời đã tối nên bọn họ chỉ có thể nhìn thấy hai bóng đen.
Một bóng đen đang quỳ trên mặt đất rồi dập đầu với bóng đen khác.
Bọn họ không nghe được hai người nói cái gì mà chỉ nghe được tiếng dập đầu thùng thùng.
Nhưng hình ảnh này rơi vào mắt bọn họ thì bọn họ tự hiểu thành…
Bóng đen đang quỳ là Diệp Lâm Quân, người đứng là Hoàng Thanh Phong. Diệp Lâm Quân đang quỳ rồi dập đầu với Hoàng Thanh Phong để nói lời cảm ơn.
Sau khi xem hết cảnh này thì mấy người Lý Hồng Thắng vội vàng chạy về chỗ của bà cụ.
“Sao rồi? Diệp Lâm Quân nói cảm ơn chưa?”
Bà cụ hỏi.
“Diệp Lâm Quân đã dập đầu nói cảm ơn rồi, chúng con tận mắt nhìn thấy!”
Nhất Vũ Kiên Vương Mọi người nghe thấy Lý Hồng Thắng nói thế thì đều gật đầu.
“Xem ra Diệp Lâm Quân vẫn hiểu lý lẽ!”
“Dập đầu cảm ơn rồi thì chúng ta cũng yên tâm” Mọi người nhao nhao cười nói.
Lý Từ Nhiệm cũng không cảm thấy có gì không ổn.
Mặc dù đối với Diệp Lâm Quân thì quỳ xuống là một chuyện rất khó. Làm mất đi lòng tự trọng của anh.
Nhưng vì bé Quân, nhịn nhục một chút cũng chẳng là gì cả.
Dập đầu cảm ơn cũng không có gì.
“Yên tâm đi, sau này cuộc sống sẽ từ từ bào mòn góc cạnh của Diệp Lâm Quân!”
Bà cụ cười cười rồi nói.
Lý Từ Nhiệm và Chí Oanh liếc nhìn nhau rồi thở dài một hơi.
Hai ba năm nay có rất nhiều thay đổi.
Trước kia Diệp Lâm Quân vẫn cồn là chiến thần Côn Luân cao quý, vô địch thế giới.
Nhà họ Diệp vẫn là gia tộc đứng đầu, không ai có thể lau chuyển.
Nhưng hôm nay, sau khí các thế lực lớn bí ẩn đều đi ra ngoài, tông sư đi đầy đất.
Nhất Vũ Kiên Vương và Cửu đại Thiên Vương đều đã xuất hiện.
Diệp Lâm Quân không hề có chút cảm giác tồn tại nào.
Chỉ là ýịtrímà ánh ta đang ngồi quá cao. Vị trí này không cho phép họ tạo thành sai lầm dù chỉ là một chút.
Chỉ cần một sai lầm nhỏ thôi cũng có thể khiến cho cả đất nước này lâm vào nguy hiểm.
Chín đứa học trò đều rất có năng lực.
Nhưng về mặt xử lý các công việc thì vẫn còn hơi kém.
Trước kia Diệp Lâm Quân cũng không nghĩ tới chuyện này.
“Thầy ơi, bây giờ con sẽ đi nói cho mọi người biết chuyện thầy đã cứu bé Quân về” Hoàng Thanh Phong nói.
“Không cần, ai cứu cũng không quan trọng.
Huống chỉ tôi muốn về làm một người bình thường, không muốn gây nên quá nhiều phiền phức như thế.” Diệp Lâm Quân trả lời.
“Con có lỗi với thầy, con dập đầu xin lỗi thầy!”
Hoàng Thanh Phong vội vàng dập đầu. . Đam Mỹ Hay
Ngay lúc đó, cách đây không xa có mấy người đang vây xem.
Chỉ là bọn họ đứng hơi xa, lại cộng thêm trời đã tối nên bọn họ chỉ có thể nhìn thấy hai bóng đen.
Một bóng đen đang quỳ trên mặt đất rồi dập đầu với bóng đen khác.
Bọn họ không nghe được hai người nói cái gì mà chỉ nghe được tiếng dập đầu thùng thùng.
Nhưng hình ảnh này rơi vào mắt bọn họ thì bọn họ tự hiểu thành…
Bóng đen đang quỳ là Diệp Lâm Quân, người đứng là Hoàng Thanh Phong. Diệp Lâm Quân đang quỳ rồi dập đầu với Hoàng Thanh Phong để nói lời cảm ơn.
Sau khi xem hết cảnh này thì mấy người Lý Hồng Thắng vội vàng chạy về chỗ của bà cụ.
“Sao rồi? Diệp Lâm Quân nói cảm ơn chưa?”
Bà cụ hỏi.
“Diệp Lâm Quân đã dập đầu nói cảm ơn rồi, chúng con tận mắt nhìn thấy!”
Nhất Vũ Kiên Vương Mọi người nghe thấy Lý Hồng Thắng nói thế thì đều gật đầu.
“Xem ra Diệp Lâm Quân vẫn hiểu lý lẽ!”
“Dập đầu cảm ơn rồi thì chúng ta cũng yên tâm” Mọi người nhao nhao cười nói.
Lý Từ Nhiệm cũng không cảm thấy có gì không ổn.
Mặc dù đối với Diệp Lâm Quân thì quỳ xuống là một chuyện rất khó. Làm mất đi lòng tự trọng của anh.
Nhưng vì bé Quân, nhịn nhục một chút cũng chẳng là gì cả.
Dập đầu cảm ơn cũng không có gì.
“Yên tâm đi, sau này cuộc sống sẽ từ từ bào mòn góc cạnh của Diệp Lâm Quân!”
Bà cụ cười cười rồi nói.
Lý Từ Nhiệm và Chí Oanh liếc nhìn nhau rồi thở dài một hơi.
Hai ba năm nay có rất nhiều thay đổi.
Trước kia Diệp Lâm Quân vẫn cồn là chiến thần Côn Luân cao quý, vô địch thế giới.
Nhà họ Diệp vẫn là gia tộc đứng đầu, không ai có thể lau chuyển.
Nhưng hôm nay, sau khí các thế lực lớn bí ẩn đều đi ra ngoài, tông sư đi đầy đất.
Nhất Vũ Kiên Vương và Cửu đại Thiên Vương đều đã xuất hiện.
Diệp Lâm Quân không hề có chút cảm giác tồn tại nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.