Chương 2146
Kiếm Tử Tiên Tích
13/09/2022
Nhị trưởng lão nhìn về phía Diệp Lâm Quân rồi nở một nụ cười lạnh lùng: “Nghe thấy chưa, ngay cả vợ anh cũng nói như thế, thiên phú này mà để cho anh dạy thì chính là lãng phí”
“Cho dù anh có giỏi trong việc huấn luyện như thế nào thì cũng không xứng làm thầy của con bé”
Lý Từ Nhiệm nhìn chằm chằm Diệp Lâm Quân với ánh mắt phức tạp, vì ý của cô cũng là như thết Ngay cả những người khác cũng như thế.
Bọn họ đều cảm thấy nếu như để Diệp Lâm Quân dạy dỗ bé Quân thì chẳng khác nào đang lãng phí thiên phú của cô bé.
Nói trắng ra là một người bình thường như Diệp Lâm Quân thì biết gì mà dạy dỗ chứ?
Diệp Lâm Quân mím môi, lúc đầu anh chắc chắn sẽ không để bé Quân rời khỏi mình dù chỉ nửa bước.
Nhưng bây giờ anh đã có cách nghĩ mới.
Anh quyết định để bé Quân đi với thành Vô Song.
Thứ nhất, mẹ và vợ đều đồng ý.
Thứ hai, thành Vô Song xem bé Quân như của quý, con bé sẽ không gặp phải nguy hiểm.
Thứ ba, để con bé đi học hỏi kinh nghiệm cũng tốt.
“Được rồi, nếu đã như thế thì tôi miễn cưỡng đồng ý. Nhưng tôi có một điều kiện”
Diệp Lâm Quân nói.
“Nếu là những người khác đưa điều kiện thì tôi sẽ giết ngay tại chỗ, nhưng nể mặt cô bé này tôi sẽ cho phép anh đưa ra một,điều kiện!”
Nhị trưởng lão nhìn chằm chằm Diệp Lâm Quân rồi nói với giọng lạnh lùng.
Nhưng khi ông ta quay mặt nhìn bé Quân thì lại là gương mặt hòa ái dễ gần.
“Tôi muốn cách ba ngày đi thăm con gái một lần!”
“Không được! Kiên quyết không được! Một năm thăm một lần!”
“Bảy ngày!”
Sau một phen tranh luận thì hai bên đều thỏa hiệp.
Bọn họ cho phép Diệp Lâm Quân cách một tháng đi thăm bé Quân một lần.
“Tôi thấy cô không tệ, lại là mẹ của bé Quân nên tôi quyết định sẽ nhận cô làm học trò.”
“Còn có cô của bé Quần, cô cũng được nhận.”
Tam trưởng lão là nữ nên khi nhìn thấy thiên phú của Lý Từ Nhiệm và Chí Nam Yên cũng khá cao nên muốn nhận hai người làm học trò.
Cuối cùng hai người được nhận làm học trò ký danh. Cũng không cần phải đi tới thành Vô Song, tam trưởng lão sẽ thỉnh thoảng chỉ bảo một chút.
“Diệp Lâm Quân chắc cũng không ngờ rằng con gái của anh, vợ anh, em anh đều được thành Vô Song nhận làm học tròi”
“Còn anh thì sao? Dựa vào một đám đàn bà con gái bảo vệ, thật sự là làm mất mặt đàn ông quá mài”
Mọi người nói với vẻ khinh bỉ nhưng sự thật đúng là thế.
Người khác đều nói là mẹ quý nhờ con.
Nhưng chưa từng nghe tới chuyện ba quý nhờ con cả.
Hôm nay đã gặp được rôi, chính là Diệp Lâm Quân đó! Phụ nữ trong nhà đều trở thành người trên người.
Thậm chí sẽ là người đứng đầu của Lạc Việt, có khi là cả thế giới trong tương lai.
Nhưng Diệp Lâm Quân lại chẳng là cái thá gì cả, còn phải nhò một đám phụ nữ bảo vệ.
Ánh mắt của mỗi người đều mang theo vẻ khinh bỉ.
“Cho dù anh có giỏi trong việc huấn luyện như thế nào thì cũng không xứng làm thầy của con bé”
Lý Từ Nhiệm nhìn chằm chằm Diệp Lâm Quân với ánh mắt phức tạp, vì ý của cô cũng là như thết Ngay cả những người khác cũng như thế.
Bọn họ đều cảm thấy nếu như để Diệp Lâm Quân dạy dỗ bé Quân thì chẳng khác nào đang lãng phí thiên phú của cô bé.
Nói trắng ra là một người bình thường như Diệp Lâm Quân thì biết gì mà dạy dỗ chứ?
Diệp Lâm Quân mím môi, lúc đầu anh chắc chắn sẽ không để bé Quân rời khỏi mình dù chỉ nửa bước.
Nhưng bây giờ anh đã có cách nghĩ mới.
Anh quyết định để bé Quân đi với thành Vô Song.
Thứ nhất, mẹ và vợ đều đồng ý.
Thứ hai, thành Vô Song xem bé Quân như của quý, con bé sẽ không gặp phải nguy hiểm.
Thứ ba, để con bé đi học hỏi kinh nghiệm cũng tốt.
“Được rồi, nếu đã như thế thì tôi miễn cưỡng đồng ý. Nhưng tôi có một điều kiện”
Diệp Lâm Quân nói.
“Nếu là những người khác đưa điều kiện thì tôi sẽ giết ngay tại chỗ, nhưng nể mặt cô bé này tôi sẽ cho phép anh đưa ra một,điều kiện!”
Nhị trưởng lão nhìn chằm chằm Diệp Lâm Quân rồi nói với giọng lạnh lùng.
Nhưng khi ông ta quay mặt nhìn bé Quân thì lại là gương mặt hòa ái dễ gần.
“Tôi muốn cách ba ngày đi thăm con gái một lần!”
“Không được! Kiên quyết không được! Một năm thăm một lần!”
“Bảy ngày!”
Sau một phen tranh luận thì hai bên đều thỏa hiệp.
Bọn họ cho phép Diệp Lâm Quân cách một tháng đi thăm bé Quân một lần.
“Tôi thấy cô không tệ, lại là mẹ của bé Quân nên tôi quyết định sẽ nhận cô làm học trò.”
“Còn có cô của bé Quần, cô cũng được nhận.”
Tam trưởng lão là nữ nên khi nhìn thấy thiên phú của Lý Từ Nhiệm và Chí Nam Yên cũng khá cao nên muốn nhận hai người làm học trò.
Cuối cùng hai người được nhận làm học trò ký danh. Cũng không cần phải đi tới thành Vô Song, tam trưởng lão sẽ thỉnh thoảng chỉ bảo một chút.
“Diệp Lâm Quân chắc cũng không ngờ rằng con gái của anh, vợ anh, em anh đều được thành Vô Song nhận làm học tròi”
“Còn anh thì sao? Dựa vào một đám đàn bà con gái bảo vệ, thật sự là làm mất mặt đàn ông quá mài”
Mọi người nói với vẻ khinh bỉ nhưng sự thật đúng là thế.
Người khác đều nói là mẹ quý nhờ con.
Nhưng chưa từng nghe tới chuyện ba quý nhờ con cả.
Hôm nay đã gặp được rôi, chính là Diệp Lâm Quân đó! Phụ nữ trong nhà đều trở thành người trên người.
Thậm chí sẽ là người đứng đầu của Lạc Việt, có khi là cả thế giới trong tương lai.
Nhưng Diệp Lâm Quân lại chẳng là cái thá gì cả, còn phải nhò một đám phụ nữ bảo vệ.
Ánh mắt của mỗi người đều mang theo vẻ khinh bỉ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.