Chương 2332
Kiếm Tử Tiên Tích
08/12/2023
“Lũ phế vật! Tất cả đều là lũ phế vật! Mỗi hai người thôi mà tìm khắp nơi cũng không thấy? Cần chúng mày làm gì chứ?”
Richard sốt ruột nói.
“Thưa ngài, ngài đừng lo lắng, chúng tôi đã tăng tốc độ †ìm kiếm rồi, bây giờ có thể xác định là họ chưa rời khỏi nước Chiến Ưng, vẫn còn trong nước chúng ta”
Richard càng tức giận hơn: “Vẫn còn ở trong Chiến Ưng mà mấy người không thấy? Một lũ phế vật!”
Richard lại càng sốt ruột hơn.
Đúng lúc này, lễ đăng quang của Hứa Chính Kiệt lại bắt đầu rồi, anh ta không thể rời đi được.
Mà cũng chẳng thể loan tin này đi.
Trước hết anh ta vẫn phải ở đây đợi buổi lễ cử hành xong đã.
Cùng lúc này.
Bên phía Lạc Việt nhận được lời chất vấn từ nước Chiến Ưng: Hỏi họ xem tại sao lại phái người đến
bắt.Jefferson?
Vệ binh Viêm Long và tất cả các quan chức của Lạc Việt đều ngẩn ra.
Họ phái người đi bắt...Jefferson?
Lúc nào vậy?
Sao họ lại không biết gì vậy?
Tất cả mọi người đều ngẩn ra.
Họ vội vàng tranh thủ đi thẩm tra, xác minh lại chuyện này. Nhưng bên Lạc Việt đâu có ai đi bắt.Jefferson đâu?
Với cả, những người có thể đi bắt..Jefferson được thì chắc cũng chỉ có mỗi bên Tộc Bảo Long.
Nhưng chuyện này không thể xảy ra được!
Bên phía Tộc Bảo Long đã ra lệnh nghiêm cấm sang nước Chiến Ưng bắt người.
Vậy là ai chứ?
Nhưng quan trọng nhất là bây giờ..Jefferson đã bị bắt thật rồi.
Nước Chiến Ưng, trên du thuyền mã hiệu Hùng Ưng. Richard sốt ruột toát hết cả mồ hôi.
Đã một tiếng trôi qua, nhưng vẫn chưa thấy manh mối gì liên quan đến..Jefferson.
“Có chuyện quái gì vậy? Chẳng lẽ nó bốc hơi khỏi trái đất này rồi à?”
Richard hỏi.
Lúc này, buổi lễ đăng quang lên chức Quốc.
Vương của Hứa Chính Kiệt chính thức được bắt đầu.
Hứa Chính Kiệt đăng quang trong tiếng reo hò của hàng chục nghìn người.
Từ hôm nay trở đi, hắn ta đã là Quốc Vương của cả một đất nước.
Dẫn dắt dân chúng.
Một người bình thường mà có thể làm được như thế này, có thể nói là rất xuất sắc rồi.
Ánh mắt Hứa Chính Kiệt trâm hẳn xuống, rất điềm tĩnh, có thể thấy rõ hãn ta là một người có dã tâm rất lớn.
Những điều mà hắn ta đã làm, người bình thường không thể tưởng tượng ra nổi.
Lúc này, làm gì còn có ai dám cho rằng hắn ta chỉ là một con mọt sách chứ?
Còn có ai nghĩ rằng hắn ta là người không có tiền đồ nữa không?
Sáng nay, hắn ta đã chính thức dẫm nát hết những người bạn học của mình xuống dưới chân rồi...
Richard sốt ruột nói.
“Thưa ngài, ngài đừng lo lắng, chúng tôi đã tăng tốc độ †ìm kiếm rồi, bây giờ có thể xác định là họ chưa rời khỏi nước Chiến Ưng, vẫn còn trong nước chúng ta”
Richard càng tức giận hơn: “Vẫn còn ở trong Chiến Ưng mà mấy người không thấy? Một lũ phế vật!”
Richard lại càng sốt ruột hơn.
Đúng lúc này, lễ đăng quang của Hứa Chính Kiệt lại bắt đầu rồi, anh ta không thể rời đi được.
Mà cũng chẳng thể loan tin này đi.
Trước hết anh ta vẫn phải ở đây đợi buổi lễ cử hành xong đã.
Cùng lúc này.
Bên phía Lạc Việt nhận được lời chất vấn từ nước Chiến Ưng: Hỏi họ xem tại sao lại phái người đến
bắt.Jefferson?
Vệ binh Viêm Long và tất cả các quan chức của Lạc Việt đều ngẩn ra.
Họ phái người đi bắt...Jefferson?
Lúc nào vậy?
Sao họ lại không biết gì vậy?
Tất cả mọi người đều ngẩn ra.
Họ vội vàng tranh thủ đi thẩm tra, xác minh lại chuyện này. Nhưng bên Lạc Việt đâu có ai đi bắt.Jefferson đâu?
Với cả, những người có thể đi bắt..Jefferson được thì chắc cũng chỉ có mỗi bên Tộc Bảo Long.
Nhưng chuyện này không thể xảy ra được!
Bên phía Tộc Bảo Long đã ra lệnh nghiêm cấm sang nước Chiến Ưng bắt người.
Vậy là ai chứ?
Nhưng quan trọng nhất là bây giờ..Jefferson đã bị bắt thật rồi.
Nước Chiến Ưng, trên du thuyền mã hiệu Hùng Ưng. Richard sốt ruột toát hết cả mồ hôi.
Đã một tiếng trôi qua, nhưng vẫn chưa thấy manh mối gì liên quan đến..Jefferson.
“Có chuyện quái gì vậy? Chẳng lẽ nó bốc hơi khỏi trái đất này rồi à?”
Richard hỏi.
Lúc này, buổi lễ đăng quang lên chức Quốc.
Vương của Hứa Chính Kiệt chính thức được bắt đầu.
Hứa Chính Kiệt đăng quang trong tiếng reo hò của hàng chục nghìn người.
Từ hôm nay trở đi, hắn ta đã là Quốc Vương của cả một đất nước.
Dẫn dắt dân chúng.
Một người bình thường mà có thể làm được như thế này, có thể nói là rất xuất sắc rồi.
Ánh mắt Hứa Chính Kiệt trâm hẳn xuống, rất điềm tĩnh, có thể thấy rõ hãn ta là một người có dã tâm rất lớn.
Những điều mà hắn ta đã làm, người bình thường không thể tưởng tượng ra nổi.
Lúc này, làm gì còn có ai dám cho rằng hắn ta chỉ là một con mọt sách chứ?
Còn có ai nghĩ rằng hắn ta là người không có tiền đồ nữa không?
Sáng nay, hắn ta đã chính thức dẫm nát hết những người bạn học của mình xuống dưới chân rồi...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.