Chương 2359
Kiếm Tử Tiên Tích
08/12/2023
Bất cứ khu vực và đất nước nào trên toàn bộ thế giới đều không có thông tin cơ bản của bọn họ, bọn họ chẳng khác gì kẻ rừng rú lang thang.
Còn không bằng một tên ăn mày! Phần lớn ăn mày ít nhất còn có thân phận! Bọn họ thì không có!
"Tôi tôi tôi tôi.
Lý Hồng Phúc trước mắt tối sầm lại, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
“Tại sao? Tất cả những thế này là tại vì sao chứ?”
"Chúng ta không hề làm sail Tại sao lại đối xử với chúng †a như thế?" "Tôi không phục, tôi muốn khiếu nại!" Những tiếng oán giận vang lên khắp nơi, tất cả mọi người đều như nổi điên.
Ở đầu đường còn có những hình ảnh đáng sợ hơn xảy ra. Những tên từng là kẻ phản bội cửa nước Lạc Việt, bây giò sau khi bị tước đoạt tất cả thì bị đuổi ra khỏi nước Chiến Ưng.
Nếu có người không tình nguyện thì sẽ bị hành hung.
Bị mạnh mẽ ép buộc ra khỏi nước Chiến Ưng.
Càng đáng sợ hon là một khi bọn họ bước ra khỏi nước Chiến Ưng, sẽ trở thành người không có thân phận, khi đó khu vực nào cũng không tiếp nhận bọn họ.
Bọn họ không thể nào về Lạc Việt.
Đi tới những nơi khác cũng không thể nào.
Căn bản không có ai thèm.
Giá trị duy nhất đó chính là làm khuân vác.
Có người nói bên ngoài nước Chiến Ưng có rất nhiều tập đoàn buôn người đang chờ đợi lừa mua những người này. Một khi bọn họ bị mang đi, kết cuộc ra sao.
Ai cũng hiểu rõ trong lòng.
"Cộp cộp cộ, Chẳng mấy chốc đã có một tràng tiếng chân đồn dập. vang lên.
Từ bên ngoài có rất nhiều người xông vào.
"Bắt đầu từ bây giờ các người sẽ không còn là người nước Chiến Ưng nữa, thân phận của các người đã bị tước đi rồi!”
"Bắt đầu từ bây giờ các người phải nhanh chóng rời khỏi nước Chiến Ưng! Chỗ này không chào đón các người! Ngay, lập tức!”
Đối phương vừa vào cửa đã mạnh mế xua đuổi tất cả mọi người trong hai nhà Lý Trịnh.
"Không phải, thưa anh, các anh hiểu lầm rồi!
Chúng tôi là người của nhà họ Lý và nhà họ Trịnh của Lạc Việt, chúng tôi có quan hệ rất thân thiết với cậu Hứa Chính Kiệt!”
"Đúng vậy, hơn nữa chúng tôi ở lại chắc chắn có lợi ích cho nước Chiến Ưng!”
"Sợ là các anh đã hiểu lầm rồi đúng không? Chúng tôi không thể bị trục xuất chứ!”
Mọi người bắt đầu nhao nhao giải thích.
"Chính là các người! Chúng tôi không hiểu lâm!”
"Cút nhanh lên! Nước Chiến Ưng một vùng đất thần thánh như thế này là chỗ mà cái đám giòi bọ như các người có thể ở lại sao?” Thái độ của đối phương càng lúc càng cứng rắn.
Còn không bằng một tên ăn mày! Phần lớn ăn mày ít nhất còn có thân phận! Bọn họ thì không có!
"Tôi tôi tôi tôi.
Lý Hồng Phúc trước mắt tối sầm lại, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
“Tại sao? Tất cả những thế này là tại vì sao chứ?”
"Chúng ta không hề làm sail Tại sao lại đối xử với chúng †a như thế?" "Tôi không phục, tôi muốn khiếu nại!" Những tiếng oán giận vang lên khắp nơi, tất cả mọi người đều như nổi điên.
Ở đầu đường còn có những hình ảnh đáng sợ hơn xảy ra. Những tên từng là kẻ phản bội cửa nước Lạc Việt, bây giò sau khi bị tước đoạt tất cả thì bị đuổi ra khỏi nước Chiến Ưng.
Nếu có người không tình nguyện thì sẽ bị hành hung.
Bị mạnh mẽ ép buộc ra khỏi nước Chiến Ưng.
Càng đáng sợ hon là một khi bọn họ bước ra khỏi nước Chiến Ưng, sẽ trở thành người không có thân phận, khi đó khu vực nào cũng không tiếp nhận bọn họ.
Bọn họ không thể nào về Lạc Việt.
Đi tới những nơi khác cũng không thể nào.
Căn bản không có ai thèm.
Giá trị duy nhất đó chính là làm khuân vác.
Có người nói bên ngoài nước Chiến Ưng có rất nhiều tập đoàn buôn người đang chờ đợi lừa mua những người này. Một khi bọn họ bị mang đi, kết cuộc ra sao.
Ai cũng hiểu rõ trong lòng.
"Cộp cộp cộ, Chẳng mấy chốc đã có một tràng tiếng chân đồn dập. vang lên.
Từ bên ngoài có rất nhiều người xông vào.
"Bắt đầu từ bây giờ các người sẽ không còn là người nước Chiến Ưng nữa, thân phận của các người đã bị tước đi rồi!”
"Bắt đầu từ bây giờ các người phải nhanh chóng rời khỏi nước Chiến Ưng! Chỗ này không chào đón các người! Ngay, lập tức!”
Đối phương vừa vào cửa đã mạnh mế xua đuổi tất cả mọi người trong hai nhà Lý Trịnh.
"Không phải, thưa anh, các anh hiểu lầm rồi!
Chúng tôi là người của nhà họ Lý và nhà họ Trịnh của Lạc Việt, chúng tôi có quan hệ rất thân thiết với cậu Hứa Chính Kiệt!”
"Đúng vậy, hơn nữa chúng tôi ở lại chắc chắn có lợi ích cho nước Chiến Ưng!”
"Sợ là các anh đã hiểu lầm rồi đúng không? Chúng tôi không thể bị trục xuất chứ!”
Mọi người bắt đầu nhao nhao giải thích.
"Chính là các người! Chúng tôi không hiểu lâm!”
"Cút nhanh lên! Nước Chiến Ưng một vùng đất thần thánh như thế này là chỗ mà cái đám giòi bọ như các người có thể ở lại sao?” Thái độ của đối phương càng lúc càng cứng rắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.