Chương 838
Kiếm Tử Tiên Tích
12/02/2022
Chí Duy nhìn cảnh tượng trước mặt mình, lập tức hô lên: “Ông nội, tên nhóc này, nhanh, đừng để nó chạy mất!
“Người đâu, bắt lại!
Chí Đông Phương ra lệnh một tiếng, nhất thời, không ít cao thủ chạy qua.
Đặc điểm lớn nhất của Hoàng tộc là nuôi một lượng cao thủ lón, thậm chí trong gia tộc cũng có cao thủ võ thuật cao trấn thủ.
Không phải dùng tiền quyền của gia tộc bình thường có thể so sánh.
Những cao thủ này ùa ra từ bốn phía, gắt gao vây lên Diệp Quân Lâm.
“Làm gãy tay chân của nó cho tao, để xem nói trốn đến nơi nào?”
Chí Khiếu Côn hạ lệnh.
“Đúng, đáng gấy tay chân, cho nó ngoan ngoãn một chút!”
cdo cũng cho phép.
“Ba không được…”
Lúc này, Chí Khiếu Lăng đeo một chiếc kính gọng vang lên tiếng.
Ông ta là cậu ba của Diệp Quân Lâm, có quan hệ rất tốt với Chí Oánh Oánh.
“Ba, chúng ta đã nợ Oánh Oánh nhiều lắm rồi! Còn làm vậy thì có chút tàn nhẫn đối với mẹ con của chị ấy.”
Chí Khiếu Lăng khuyên.
“Đúng đó ba, để nó đi chịu tội là được rồi, đánh gấy tay chân của nó thì có chút qua đáng.”
Chí Vân Vân, cô của Diệp Quân Lâm cũng lên tiếng.
“Chuyện này…”
Chí Đông Phương có chút do dự.
“Ba, cứ phế nó đi, loại không biết lễ phép này không dạy dỗ không được!”
Chí Khiếu Côn tuyên bố với đám người là muốn dạy dỗ Diệp Quân Lâm.
Quản gia nhỏ giọng nói: “Ông chủ, việc này mà truyền ra ngoài thì đúng là không tốt lắm! Nhà họ Chí chúng ta là Hoàng tộc, không cần thiết bỏ tù bọn họ, cũng mất đi uy phong.”
“Ông nội, đúng vậy! Đường đường là Hoàng tộc, sao chúng ta phải sợ hai kẻ này chạy trốn? Truyền ra không phải khiến người †a chê cười sao?”
Chí Tiềm Long cũng nói.
Chí Đông Phương cũng thấy phải, cười mỉa mai nói: “Thả bọn chúng đi!”
Mấy cao thủ lập tức rút lui.
“Diệp Quân Lâm, thả mày đi, không phải vì mày có năng lực, mà là nhà họ Chí này không xem mày ra gì! Nhà họ Chí này lúc nào cũng có thể bắt chúng mày về!”
Chí Đông Phương cười mỉa mai nói.
Sau khi Diệp Quân Lâm rời đi, Chí Đông Phương lập tức ra lệnh: “Ảnh tử, anh đi theo dõi bọn chúng cho tôi!”
“Người đâu, bắt lại!
Chí Đông Phương ra lệnh một tiếng, nhất thời, không ít cao thủ chạy qua.
Đặc điểm lớn nhất của Hoàng tộc là nuôi một lượng cao thủ lón, thậm chí trong gia tộc cũng có cao thủ võ thuật cao trấn thủ.
Không phải dùng tiền quyền của gia tộc bình thường có thể so sánh.
Những cao thủ này ùa ra từ bốn phía, gắt gao vây lên Diệp Quân Lâm.
“Làm gãy tay chân của nó cho tao, để xem nói trốn đến nơi nào?”
Chí Khiếu Côn hạ lệnh.
“Đúng, đáng gấy tay chân, cho nó ngoan ngoãn một chút!”
cdo cũng cho phép.
“Ba không được…”
Lúc này, Chí Khiếu Lăng đeo một chiếc kính gọng vang lên tiếng.
Ông ta là cậu ba của Diệp Quân Lâm, có quan hệ rất tốt với Chí Oánh Oánh.
“Ba, chúng ta đã nợ Oánh Oánh nhiều lắm rồi! Còn làm vậy thì có chút tàn nhẫn đối với mẹ con của chị ấy.”
Chí Khiếu Lăng khuyên.
“Đúng đó ba, để nó đi chịu tội là được rồi, đánh gấy tay chân của nó thì có chút qua đáng.”
Chí Vân Vân, cô của Diệp Quân Lâm cũng lên tiếng.
“Chuyện này…”
Chí Đông Phương có chút do dự.
“Ba, cứ phế nó đi, loại không biết lễ phép này không dạy dỗ không được!”
Chí Khiếu Côn tuyên bố với đám người là muốn dạy dỗ Diệp Quân Lâm.
Quản gia nhỏ giọng nói: “Ông chủ, việc này mà truyền ra ngoài thì đúng là không tốt lắm! Nhà họ Chí chúng ta là Hoàng tộc, không cần thiết bỏ tù bọn họ, cũng mất đi uy phong.”
“Ông nội, đúng vậy! Đường đường là Hoàng tộc, sao chúng ta phải sợ hai kẻ này chạy trốn? Truyền ra không phải khiến người †a chê cười sao?”
Chí Tiềm Long cũng nói.
Chí Đông Phương cũng thấy phải, cười mỉa mai nói: “Thả bọn chúng đi!”
Mấy cao thủ lập tức rút lui.
“Diệp Quân Lâm, thả mày đi, không phải vì mày có năng lực, mà là nhà họ Chí này không xem mày ra gì! Nhà họ Chí này lúc nào cũng có thể bắt chúng mày về!”
Chí Đông Phương cười mỉa mai nói.
Sau khi Diệp Quân Lâm rời đi, Chí Đông Phương lập tức ra lệnh: “Ảnh tử, anh đi theo dõi bọn chúng cho tôi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.