Chương 968
Kiếm Tử Tiên Tích
12/02/2022
“Ông nội, bọn cháu đang nói về Diệp Quân Lâm”
Chí Duy trả lời.
Ngay lập tức, sắc mặt của Chí Đông Phương liền thay đổi.
“Ta đã từng nói là không cho phép nhắc tới Diệp Quân Lâm rồi đúng không? Hắn ta không có tư cách để được chúng ta nhắc tới!”
Chí Đông Phương tức giận nói.
“Ông nội chuyện là như thế này…”
Chí Tiềm Long đem toàn bộ chuyện của Kiều Nguyên Thu nói cho Chí Đông Phương nghe.
Nghe xong, Chí Đông Phương nở một nụ cười nói: “Thì ra chuyện là như vậy.”
“Vậy thì cái tên Diệp Quân Lâm kia hoàn toàn bị phế thật rồi! Nếu như bị Kiều Nguyên Thu đã để mắt tới, thì cho dù cậu ta có mười cái mạng cũng phải chết mà thôi!”
Chí Đông Phương cười nói: “Nếu như Diệp Quân Lâm còn sống, kỳ thực đó là một mối tai họa ngầm đối với nhà họ Chí chúng ta, sớm muộn thì cũng sẽ liên lụy đến chúng ta thôi. Nhưng nhà họ Chí chúng ta lại không thể trực tiếp loại trừ cậu ta! Lần này quả là một cơ hội tốt, chúng ta phải cảm ơn Kiều Nguyên Thu đã ra tay giúp chúng ta rồi!”
“Đúng vậy ạ, nếu như Diệp Quân Lâm bị Kiều Nguyên Thu để mắt tới, thì cậu ta chết chắc rồi. Nỗi lo lắng của chúng ta cuối cùng cũng được giải quyết rồi.”
Khuôn mặt Chí Duy lộ rõ một nụ cười thỏa mãn.
Chí Tiềm Long cau mày lại, đem toàn bộ nỗi lo âu của mình nói hết ra.
“Tiềm Long cháu suy nghĩ quá nhiều rồi! nếu Kiều Nguyên Thu đã để mắt tới những người khác, thì có thể cậu ấy sẽ gặp nguy hiểm”
“Nhưng người hiện giờ cậu ấy để mắt tới lại là Diệp Quân Lâm! Diệp Quân Lâm thì có thể tạo ra rắc rối gì chứ? Càng đừng nói đến việc uy hiếp đến tính mạng của Kiều Nguyên ThuI”
Chí Đông Phương cười lên một tiếng khinh thường Nếu so sánh Diệp Quân Lâm với Kiều Nguyên Thu, thì một người trên trời, một kẻ dưới đất.
Dinh thự Hoa Hải.
Nằm ở khu vực trung tâm thành phố phồn hoa.
Nhưng một khu vực phồn hoa như vậy, lại không có lấy một bóng người.
Trong phạm vi 20 ki-lô-mét không có người qua lại.
Bởi tất cả các lối đi đều có hộ vệ canh gác, vì thế nơi này được liệt vào danh sách cấm địa.
Không có lý do nào khác ngoài việc nơi này chính là địa bàn của dòng họ số một ở Hoa Hải- Dòng họ Hoàng tộc nhà họ Cố Đây chính là cái gọi là trăm năm hào môn, ngàn năm thế gia.
Hoàng tộc từ lâu đã được xếp vào hàng thế gia, được hình thành vỏn vẹn cách đây hàng nghìn năm.
Có thể hiên ngang tồn tại hàng ngàn năm, đã cho thấy được thực lực của họ mạnh đến nhường nào?
Nhà họ Cố chính là dòng họ tồn tại mạnh mẽ như vậy.
Ngay lúc này, trước cổng lớn của dinh thự Hoa Hải, lại có hàng chục người đang nằm la liệt.
Tay hoặc chân của mỗi người trong đó đều bị phế bỏ.
Thậm chí có một người còn bị phế thành thái giám, máu chảy ròng ròng giữa hai chân…
Bộ dạng của bọn họ thật thê thảm…
Ngay sau đó, cánh cổng lớn của dinh thự Hoa Hải được mở ra.
Rất nhiều người từ bên trong bước ra.
Trong đám đông đang chen chúc, có một ông già tóc bạc phơ chống chiếc gậy đầu rồng bước ra giữa sân.
Nhìn dáng vẻ của ông có vẻ như đã gần trăm tuổi rồi Tuy tay chân không được linh hoạt, nhưng đôi mắt của ông thì sáng vô cùng, đôi mắt hiện ra vô số ánh sáng.
Chí Duy trả lời.
Ngay lập tức, sắc mặt của Chí Đông Phương liền thay đổi.
“Ta đã từng nói là không cho phép nhắc tới Diệp Quân Lâm rồi đúng không? Hắn ta không có tư cách để được chúng ta nhắc tới!”
Chí Đông Phương tức giận nói.
“Ông nội chuyện là như thế này…”
Chí Tiềm Long đem toàn bộ chuyện của Kiều Nguyên Thu nói cho Chí Đông Phương nghe.
Nghe xong, Chí Đông Phương nở một nụ cười nói: “Thì ra chuyện là như vậy.”
“Vậy thì cái tên Diệp Quân Lâm kia hoàn toàn bị phế thật rồi! Nếu như bị Kiều Nguyên Thu đã để mắt tới, thì cho dù cậu ta có mười cái mạng cũng phải chết mà thôi!”
Chí Đông Phương cười nói: “Nếu như Diệp Quân Lâm còn sống, kỳ thực đó là một mối tai họa ngầm đối với nhà họ Chí chúng ta, sớm muộn thì cũng sẽ liên lụy đến chúng ta thôi. Nhưng nhà họ Chí chúng ta lại không thể trực tiếp loại trừ cậu ta! Lần này quả là một cơ hội tốt, chúng ta phải cảm ơn Kiều Nguyên Thu đã ra tay giúp chúng ta rồi!”
“Đúng vậy ạ, nếu như Diệp Quân Lâm bị Kiều Nguyên Thu để mắt tới, thì cậu ta chết chắc rồi. Nỗi lo lắng của chúng ta cuối cùng cũng được giải quyết rồi.”
Khuôn mặt Chí Duy lộ rõ một nụ cười thỏa mãn.
Chí Tiềm Long cau mày lại, đem toàn bộ nỗi lo âu của mình nói hết ra.
“Tiềm Long cháu suy nghĩ quá nhiều rồi! nếu Kiều Nguyên Thu đã để mắt tới những người khác, thì có thể cậu ấy sẽ gặp nguy hiểm”
“Nhưng người hiện giờ cậu ấy để mắt tới lại là Diệp Quân Lâm! Diệp Quân Lâm thì có thể tạo ra rắc rối gì chứ? Càng đừng nói đến việc uy hiếp đến tính mạng của Kiều Nguyên ThuI”
Chí Đông Phương cười lên một tiếng khinh thường Nếu so sánh Diệp Quân Lâm với Kiều Nguyên Thu, thì một người trên trời, một kẻ dưới đất.
Dinh thự Hoa Hải.
Nằm ở khu vực trung tâm thành phố phồn hoa.
Nhưng một khu vực phồn hoa như vậy, lại không có lấy một bóng người.
Trong phạm vi 20 ki-lô-mét không có người qua lại.
Bởi tất cả các lối đi đều có hộ vệ canh gác, vì thế nơi này được liệt vào danh sách cấm địa.
Không có lý do nào khác ngoài việc nơi này chính là địa bàn của dòng họ số một ở Hoa Hải- Dòng họ Hoàng tộc nhà họ Cố Đây chính là cái gọi là trăm năm hào môn, ngàn năm thế gia.
Hoàng tộc từ lâu đã được xếp vào hàng thế gia, được hình thành vỏn vẹn cách đây hàng nghìn năm.
Có thể hiên ngang tồn tại hàng ngàn năm, đã cho thấy được thực lực của họ mạnh đến nhường nào?
Nhà họ Cố chính là dòng họ tồn tại mạnh mẽ như vậy.
Ngay lúc này, trước cổng lớn của dinh thự Hoa Hải, lại có hàng chục người đang nằm la liệt.
Tay hoặc chân của mỗi người trong đó đều bị phế bỏ.
Thậm chí có một người còn bị phế thành thái giám, máu chảy ròng ròng giữa hai chân…
Bộ dạng của bọn họ thật thê thảm…
Ngay sau đó, cánh cổng lớn của dinh thự Hoa Hải được mở ra.
Rất nhiều người từ bên trong bước ra.
Trong đám đông đang chen chúc, có một ông già tóc bạc phơ chống chiếc gậy đầu rồng bước ra giữa sân.
Nhìn dáng vẻ của ông có vẻ như đã gần trăm tuổi rồi Tuy tay chân không được linh hoạt, nhưng đôi mắt của ông thì sáng vô cùng, đôi mắt hiện ra vô số ánh sáng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.