Chương 982
Kiếm Tử Tiên Tích
12/02/2022
“Cái người Diệp Quân Lâm mà anh nói, chúng tôi không thể xóa bỏ hộ tịch của anh ta được”
Người đó lau mồ hôi.
“Hả? Tại sao?”
Chí Đông Phương làm vẻ mặt bất đắc di.
Ông ta không chỉ không bỏ được Diệp Quân Lâm, hơn nữa càng ngày càng thân thiết hon với nhà họ Chí.
Ông ta muốn bỏ cũng không thể bỏ được.
Điều này phải như thể nào mới được đây? “Ông à, ông mà cứ tiếp tục như vậy thì nhà họ Chí chúng ta chắc chắn sẽ chịu tốn thất vô cùng lớn vì Diệp Quân Lâm.
Chúng ta phải giải quyết tên nhóc này.”
Sự độc ác nghiêm túc lóe lên trong đôi mắt của Chí Duy.
Chí Tiềm Long gật đầu nói: “Diệp Quân Lâm là một tai họa ngầm của chúng ta, sớm muộn gì thân phận của cậu ta cũng lộ ra thôi”
“Đến khi đó chúng ta không được nghênh đón khi trỏ về, mà một khi trở về rồi thì nhà họ Chí chúng ta cũng sẽ trở thành trò cười cho người khác.
Chí Duy nói một cách tuyệt vọng.
Đâu óc của Chí Tiềm Long vẫn còn tốt, anh ta đưa ra một cách giải quyết: “Ông à, hay là như vậy đi.
Cháu sẽ dùng chút quan hệ của mình để xóa bỏ tất cả tài liệu liên quan đến thân phận của thăng nhóc này, được không a?”
“Hoàn toàn được, chỉ cần xóa bỏ hộ tịch của cậu ta ra thì không có ai có thể điều tra ra được người nhà hGương mặt Chí Duy vô cùng kinh ngạc, tại sao lại không thể xóa bỏ hộ tịch của người đó được chứ? “Không thể nào, chẳng phải chỉ cần gạch bỏ thôi sao? Với quyền hạn của các anh thì gõ bàn phím một cái là được mà.”
Chí Duy không kìm được mà nói. “Có chỗ anh Duy không biết, hồ sơ của Diệp Quân Lâm này đừng nói là tôi xóa, ngay cả quyền kiểm tra tôi cũng không có”
Người nhân viên văn phòng đó hít một hơi lạnh lẽo. “Cái gì? Ngay cả quyền xem anh cũng không có sao? Sao có thể như thế được? Cậu ta chẳng qua chỉ là một tên mồ côi thôi mà, sao không thể có quyền về hồ sơ thân phận của cậu ta được?”
Chí Duy không thể tin được cho lắm. “Hô sơ của Diệp Quân Lâm không chỉ có quyền hạn mà còn là hồ sơ cấp S, cấp cao nhất đó a.
Có thể nói như này, đây chính là chuyện bí mật cấp cao nhất của quốc gia, không một ai trong đất nước Việt Nam này có thể có quyền để xem nó được”
“Chứ đừng nói gì là xóa bỏ, điều này tuyệt đối là chuyện không thể nào”
Lần đầu tiên người nhân viên đó tiếp xúc với hồ sơ cấp bậc cao như vậy, khiến cho anh ta vô cùng hoảng sợ đến nỗi vẻ mặt trắng bệch, toát mồ hôi lạnh. Lại còn bảo anh ta xóa bỏ nó đi sao?o Chí chúng ta.”
Chí Đông Phương trở nên rất vui vẻ phấn chấn.
Vì để thoát khỏi quan hệ với Diệp Quân Lâm, người nhà họ Chí có thể dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.
Nhưng khi biết được thân phận thật sự của Diệp Quân Lâm, người nhà họ Chí lại đau khổ cầu xin muốn Diệp Quân Lâm thừa nhận quan hệ với họ.
Đương nhiên chuyện này để sau hãy nói.
“Được, Chí Duy cháu mau đi xóa bỏ hộ tịch của Diệp Quân Lâm đi. Như vậy thì nó mới không thể nào tồn tại được ở tỉnh Kim Lăngg này và có lẽ nó cũng sẽ bị đuổi khỏi Việt Nam. Như vậy chúng ta cũng có thể yên tâm được”
Chí Đông Phương ra lệnh.
Sau khi Chí Duy rời đi.
Chí Tiềm Long nhíu mày nói: “Ông nội, cháu có chuyện này. Sau khi cháu đụng phải đám người ông Cố lúc trước, ai cũng đều có thái độ thù địch đối với cháu và dường như hận không thể mắng cháu đánh cho cháu một trận. Chẳng lẽ sẽ có chuyện gì sao ạ?”
Chí Tiềm Long vẫn luôn cảm thấy có điều gì đó không đúng lắm.
Dường như nhà họ Chí đã bị tất cả những nhà giàu có ở Hoa Hải này cô độc vậy.
Đây chính là một loại cảm giác không nói lên lời.
Người đó lau mồ hôi.
“Hả? Tại sao?”
Chí Đông Phương làm vẻ mặt bất đắc di.
Ông ta không chỉ không bỏ được Diệp Quân Lâm, hơn nữa càng ngày càng thân thiết hon với nhà họ Chí.
Ông ta muốn bỏ cũng không thể bỏ được.
Điều này phải như thể nào mới được đây? “Ông à, ông mà cứ tiếp tục như vậy thì nhà họ Chí chúng ta chắc chắn sẽ chịu tốn thất vô cùng lớn vì Diệp Quân Lâm.
Chúng ta phải giải quyết tên nhóc này.”
Sự độc ác nghiêm túc lóe lên trong đôi mắt của Chí Duy.
Chí Tiềm Long gật đầu nói: “Diệp Quân Lâm là một tai họa ngầm của chúng ta, sớm muộn gì thân phận của cậu ta cũng lộ ra thôi”
“Đến khi đó chúng ta không được nghênh đón khi trỏ về, mà một khi trở về rồi thì nhà họ Chí chúng ta cũng sẽ trở thành trò cười cho người khác.
Chí Duy nói một cách tuyệt vọng.
Đâu óc của Chí Tiềm Long vẫn còn tốt, anh ta đưa ra một cách giải quyết: “Ông à, hay là như vậy đi.
Cháu sẽ dùng chút quan hệ của mình để xóa bỏ tất cả tài liệu liên quan đến thân phận của thăng nhóc này, được không a?”
“Hoàn toàn được, chỉ cần xóa bỏ hộ tịch của cậu ta ra thì không có ai có thể điều tra ra được người nhà hGương mặt Chí Duy vô cùng kinh ngạc, tại sao lại không thể xóa bỏ hộ tịch của người đó được chứ? “Không thể nào, chẳng phải chỉ cần gạch bỏ thôi sao? Với quyền hạn của các anh thì gõ bàn phím một cái là được mà.”
Chí Duy không kìm được mà nói. “Có chỗ anh Duy không biết, hồ sơ của Diệp Quân Lâm này đừng nói là tôi xóa, ngay cả quyền kiểm tra tôi cũng không có”
Người nhân viên văn phòng đó hít một hơi lạnh lẽo. “Cái gì? Ngay cả quyền xem anh cũng không có sao? Sao có thể như thế được? Cậu ta chẳng qua chỉ là một tên mồ côi thôi mà, sao không thể có quyền về hồ sơ thân phận của cậu ta được?”
Chí Duy không thể tin được cho lắm. “Hô sơ của Diệp Quân Lâm không chỉ có quyền hạn mà còn là hồ sơ cấp S, cấp cao nhất đó a.
Có thể nói như này, đây chính là chuyện bí mật cấp cao nhất của quốc gia, không một ai trong đất nước Việt Nam này có thể có quyền để xem nó được”
“Chứ đừng nói gì là xóa bỏ, điều này tuyệt đối là chuyện không thể nào”
Lần đầu tiên người nhân viên đó tiếp xúc với hồ sơ cấp bậc cao như vậy, khiến cho anh ta vô cùng hoảng sợ đến nỗi vẻ mặt trắng bệch, toát mồ hôi lạnh. Lại còn bảo anh ta xóa bỏ nó đi sao?o Chí chúng ta.”
Chí Đông Phương trở nên rất vui vẻ phấn chấn.
Vì để thoát khỏi quan hệ với Diệp Quân Lâm, người nhà họ Chí có thể dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.
Nhưng khi biết được thân phận thật sự của Diệp Quân Lâm, người nhà họ Chí lại đau khổ cầu xin muốn Diệp Quân Lâm thừa nhận quan hệ với họ.
Đương nhiên chuyện này để sau hãy nói.
“Được, Chí Duy cháu mau đi xóa bỏ hộ tịch của Diệp Quân Lâm đi. Như vậy thì nó mới không thể nào tồn tại được ở tỉnh Kim Lăngg này và có lẽ nó cũng sẽ bị đuổi khỏi Việt Nam. Như vậy chúng ta cũng có thể yên tâm được”
Chí Đông Phương ra lệnh.
Sau khi Chí Duy rời đi.
Chí Tiềm Long nhíu mày nói: “Ông nội, cháu có chuyện này. Sau khi cháu đụng phải đám người ông Cố lúc trước, ai cũng đều có thái độ thù địch đối với cháu và dường như hận không thể mắng cháu đánh cho cháu một trận. Chẳng lẽ sẽ có chuyện gì sao ạ?”
Chí Tiềm Long vẫn luôn cảm thấy có điều gì đó không đúng lắm.
Dường như nhà họ Chí đã bị tất cả những nhà giàu có ở Hoa Hải này cô độc vậy.
Đây chính là một loại cảm giác không nói lên lời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.