Chương 182: Quân đoàn thiên long
Kiếm Tử Tiên Tích
12/02/2022
Đặc biệt khi nhìn thấy khí chất của Quân đoàn Thiên Long, Triệu Viễn cảm thấy nhiệt huyết đang dâng trào.
Niềm kiêu hãnh và máu lửa trong mỗi ánh mắt của họ cũng đủ khiến người ta phát cuồng.
Đây chính là đội quân mà anh hằng khao khát.
Mỗi một người lính đều cao ngạo đứng đó, hiên ngang bất khuất.
Mặc dù Lữ đoàn tác chiến đặc biệt là đơn vị đứng đầu trong quân khu Kim Lăng, nhưng khi so với quân đoàn Thiên Long thì còn kém xa.
Triệu Viễn cùng một vài người được sắp xếp đứng ở vị trí quan sát. Tất cả đều đang chờ đợi sự xuất hiện của vị tướng của Viêm Hoàng thiết lữ.
Nếu không phải vì quy định bảo mật, Triệu Viễn thực sự muốn quay lại tất cả những sự việc này. Anh lúc này đang vô cùng kích động và hào hứng.
Mọi người im lặng chờ đợi, suốt cả quá trình không ai dám hé răng nửa lời.
Cuối cùng, một chiếc ô tô chạy vào khu vực đóng quân, nhanh chóng tiến tới căn cứ huấn luyện.
Từ đẳng xa, Triệu Viễn có thể thấy một chiếc ô tô màu hồng đang lại gần. Anh khẽ cau mày. Hình như anh đã từng nhìn qua chiếc xe này ở đâu đó.
Một lúc sau, anh khá hoang mang, chiếc xe này nhìn rất giống chiếc xe Maserati màu hồng của Tiêu Thắm, tuy nhiên biển số xe không thể nhìn rõ.
Chiếc Maserati dừng lại ở căn cứ huấn luyện, một cô gái bước ra khỏi xe.
Cô gái đó, không phải chính là Tiêu Thắm sao?
Triệu Viễn sững sờ.
Nhưng khi nhìn thấy người từ ghế phụ bước xuống, anh còn bàng hoàng hơn, tưởng như đã bị nghẹt thở.
Diệp Quân Lâm. Sao lại là Diệp Quân Lâm?
Hai người bọn họ đang làm gì ở đây?
Vị tướng quân cấp cao được nhắc đến, có thể là Diệp Quân Lâm ư?
Đúng lúc này, tim Triệu Viễn dường như ngừng đập.
Diệp Quân Lâm yêu cầu Tiêu Thắm ở lại chỗ đậu xe, còn anh từng bước chậm rãi đi tới vị trí của quân đoàn Thiên Long cùng Lữ đoàn tác chiến đặc nhiệm.
Nhìn thấy Diệp Quân Lâm đang đi tới, tất cả các binh sĩ đều đồng loạt đứng thẳng, nghiêm trang như một thanh kiếm thép.
Long Dã và Đinh Chí Viễn bước tới trước mặt Diệp Quân Lâm: “Báo cáo tướng quân Côn Luân, quân đoàn Thiên Long và Lữ đoàn tác chiến đặc biệt của Quân khu Kim Lăng đã hoàn thành việc tập kết. Chờ lệnh tướng quân.”
Cái gì? Đại tướng quân Côn Luân?
Những lời này rơi xuống giống như một quả bom vừa phát nỗ.
Đây là một điều vô cùng bát ngờ với tất cả những người đang có mặt ở vị trí quan sát. Ai cũng biết có một vị tướng quân sẽ đến, nhưng không một ai có thể ngờ rằng đó lại là tướng quân cấp cao nhất, tướng quân Côn Luân.
Điều khiến Triệu Viễn bất ngờ hơn cả, đó là tướng quân Côn Luân hóa ra lại là Diệp Quân Lâm.
Thảo nào Diệp Quân Lâm phớt lờ mọi thứ xảy ra trong bữa tiệc.
Cũng không có gì ngạc nhiên khi Diệp Quân Lâm có khả năng gửi rượu và thuốc là đặc biệt của Viêm Hoàng thiết lữ.
Lại càng không hề lạ khi Diệp Quân Lâm nói rằng anh ấy đã yêu cầu đại tá Long Dã mang nó tới nhà họ Triệu.
Lý do vô cùng đơn giản: Diệp Quân Lâm là tướng quân Côn Luân.
Lúc này, Diệp Quân Lâm đã đi tới trước mặt binh lính, lớn tiếng nói: “Nghỉ!”
Mấy nghìn binh sĩ đồng loạt thực hiện, hiệu ứng thực sự gây sốc.
“Tôi sẽ không nói những lời dư thừa. Mọi người đều từ tiền
tuyến xuống, vì vậy hãy nghỉ ngơi thật tốt. Nhưng việc huấn
luyện thì không thể lơ là, mọi người phải luôn sẵn sàng để có
thể ra chiến trường bất cứ khi nào cần thiết.” Diệp Quân Lâm
nói chuyện với Quân đoàn Thiên Long.
Anh lại nhìn Lữ đoàn đặc công rồi cười nói: “Binh sĩ quân đội
Trung Quốc của chúng ta vô cùng chăm chỉ và vất vả. Lữ đoàn
đặc quân cũng giống như vậy, phải cố gắng huấn luyện, sẵn
sàng chiến đấu hy sinh vì Tổ quốc bát cứ khi nào.”
Mặc dù Diệp Quân Lâm chỉ nói vài câu, nhưng nó dường như
lập tức thổi bùng ngọn lửa nhiệt huyết của các binh sĩ.
“Côn Luân đại tướng quân!”
“Côn Luân đại tướng quân.”
Hàng ngàn binh lính hò hét sôi nổi. Cảnh tượng kinh thiên động
địa.
Đó chắc chắn là cảnh khó quên nhất trong đời Triệu Viễn.
Sau khi kết thúc thị sát, Diệp Quân Lâm tới gặp Triệu Viễn.
*Đợi lát nữa anh có thể mang xe rượu và thuốc lá về cho ông
bà. Tuy nhiên, tôi cũng muốn thuyết phục ông bà không nên
uống rượu hút thuốc quá nhiều.” Diệp Quân Lâm nói.
“Được, được, tôi …” Đối mặt với Diệp Quân Lâm, Triệu Viên
mồ hôi nhễ nhại, miệng lắp bắp không nói lên lời.
Sau đó, một chiếc xe chở rượu và thuốc lá được đưa tới, Triệu
Viễn lên xe, trở về nhà họ Triệu.
“Một chiếc xe tải của Viêm Hoàng thiết lữ chuyên chở rượu và
thuốc lá do Triệu Viễn đưa về?”
“Cháu trai của ta, thực sự quá tài giỏi rồi.”
“Nhà họ Triệu thực sự sắp hóa rồng rồi.”
Niềm kiêu hãnh và máu lửa trong mỗi ánh mắt của họ cũng đủ khiến người ta phát cuồng.
Đây chính là đội quân mà anh hằng khao khát.
Mỗi một người lính đều cao ngạo đứng đó, hiên ngang bất khuất.
Mặc dù Lữ đoàn tác chiến đặc biệt là đơn vị đứng đầu trong quân khu Kim Lăng, nhưng khi so với quân đoàn Thiên Long thì còn kém xa.
Triệu Viễn cùng một vài người được sắp xếp đứng ở vị trí quan sát. Tất cả đều đang chờ đợi sự xuất hiện của vị tướng của Viêm Hoàng thiết lữ.
Nếu không phải vì quy định bảo mật, Triệu Viễn thực sự muốn quay lại tất cả những sự việc này. Anh lúc này đang vô cùng kích động và hào hứng.
Mọi người im lặng chờ đợi, suốt cả quá trình không ai dám hé răng nửa lời.
Cuối cùng, một chiếc ô tô chạy vào khu vực đóng quân, nhanh chóng tiến tới căn cứ huấn luyện.
Từ đẳng xa, Triệu Viễn có thể thấy một chiếc ô tô màu hồng đang lại gần. Anh khẽ cau mày. Hình như anh đã từng nhìn qua chiếc xe này ở đâu đó.
Một lúc sau, anh khá hoang mang, chiếc xe này nhìn rất giống chiếc xe Maserati màu hồng của Tiêu Thắm, tuy nhiên biển số xe không thể nhìn rõ.
Chiếc Maserati dừng lại ở căn cứ huấn luyện, một cô gái bước ra khỏi xe.
Cô gái đó, không phải chính là Tiêu Thắm sao?
Triệu Viễn sững sờ.
Nhưng khi nhìn thấy người từ ghế phụ bước xuống, anh còn bàng hoàng hơn, tưởng như đã bị nghẹt thở.
Diệp Quân Lâm. Sao lại là Diệp Quân Lâm?
Hai người bọn họ đang làm gì ở đây?
Vị tướng quân cấp cao được nhắc đến, có thể là Diệp Quân Lâm ư?
Đúng lúc này, tim Triệu Viễn dường như ngừng đập.
Diệp Quân Lâm yêu cầu Tiêu Thắm ở lại chỗ đậu xe, còn anh từng bước chậm rãi đi tới vị trí của quân đoàn Thiên Long cùng Lữ đoàn tác chiến đặc nhiệm.
Nhìn thấy Diệp Quân Lâm đang đi tới, tất cả các binh sĩ đều đồng loạt đứng thẳng, nghiêm trang như một thanh kiếm thép.
Long Dã và Đinh Chí Viễn bước tới trước mặt Diệp Quân Lâm: “Báo cáo tướng quân Côn Luân, quân đoàn Thiên Long và Lữ đoàn tác chiến đặc biệt của Quân khu Kim Lăng đã hoàn thành việc tập kết. Chờ lệnh tướng quân.”
Cái gì? Đại tướng quân Côn Luân?
Những lời này rơi xuống giống như một quả bom vừa phát nỗ.
Đây là một điều vô cùng bát ngờ với tất cả những người đang có mặt ở vị trí quan sát. Ai cũng biết có một vị tướng quân sẽ đến, nhưng không một ai có thể ngờ rằng đó lại là tướng quân cấp cao nhất, tướng quân Côn Luân.
Điều khiến Triệu Viễn bất ngờ hơn cả, đó là tướng quân Côn Luân hóa ra lại là Diệp Quân Lâm.
Thảo nào Diệp Quân Lâm phớt lờ mọi thứ xảy ra trong bữa tiệc.
Cũng không có gì ngạc nhiên khi Diệp Quân Lâm có khả năng gửi rượu và thuốc là đặc biệt của Viêm Hoàng thiết lữ.
Lại càng không hề lạ khi Diệp Quân Lâm nói rằng anh ấy đã yêu cầu đại tá Long Dã mang nó tới nhà họ Triệu.
Lý do vô cùng đơn giản: Diệp Quân Lâm là tướng quân Côn Luân.
Lúc này, Diệp Quân Lâm đã đi tới trước mặt binh lính, lớn tiếng nói: “Nghỉ!”
Mấy nghìn binh sĩ đồng loạt thực hiện, hiệu ứng thực sự gây sốc.
“Tôi sẽ không nói những lời dư thừa. Mọi người đều từ tiền
tuyến xuống, vì vậy hãy nghỉ ngơi thật tốt. Nhưng việc huấn
luyện thì không thể lơ là, mọi người phải luôn sẵn sàng để có
thể ra chiến trường bất cứ khi nào cần thiết.” Diệp Quân Lâm
nói chuyện với Quân đoàn Thiên Long.
Anh lại nhìn Lữ đoàn đặc công rồi cười nói: “Binh sĩ quân đội
Trung Quốc của chúng ta vô cùng chăm chỉ và vất vả. Lữ đoàn
đặc quân cũng giống như vậy, phải cố gắng huấn luyện, sẵn
sàng chiến đấu hy sinh vì Tổ quốc bát cứ khi nào.”
Mặc dù Diệp Quân Lâm chỉ nói vài câu, nhưng nó dường như
lập tức thổi bùng ngọn lửa nhiệt huyết của các binh sĩ.
“Côn Luân đại tướng quân!”
“Côn Luân đại tướng quân.”
Hàng ngàn binh lính hò hét sôi nổi. Cảnh tượng kinh thiên động
địa.
Đó chắc chắn là cảnh khó quên nhất trong đời Triệu Viễn.
Sau khi kết thúc thị sát, Diệp Quân Lâm tới gặp Triệu Viễn.
*Đợi lát nữa anh có thể mang xe rượu và thuốc lá về cho ông
bà. Tuy nhiên, tôi cũng muốn thuyết phục ông bà không nên
uống rượu hút thuốc quá nhiều.” Diệp Quân Lâm nói.
“Được, được, tôi …” Đối mặt với Diệp Quân Lâm, Triệu Viên
mồ hôi nhễ nhại, miệng lắp bắp không nói lên lời.
Sau đó, một chiếc xe chở rượu và thuốc lá được đưa tới, Triệu
Viễn lên xe, trở về nhà họ Triệu.
“Một chiếc xe tải của Viêm Hoàng thiết lữ chuyên chở rượu và
thuốc lá do Triệu Viễn đưa về?”
“Cháu trai của ta, thực sự quá tài giỏi rồi.”
“Nhà họ Triệu thực sự sắp hóa rồng rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.