Chương 2112
skyhero
10/01/2022
Hoặc như Đồ trưởng lão, rõ ràng là thực lực kém hơn anh †a, nhưng lại có thể dễ dàng đẩy anh ta vào chỗ chết.
Cho nên, Cung Doãn cảm thấy dù là ơn cứu mạng hay là thân phận và thực lực của Tân Trạm thì việc quỳ gối này là điều đương nhiên.
“Tiền bối, trước đây, Cung Doãn đã phạm phải sai lầm rất lớn. Xin ngài hãy tha thứ cho tôi, và tôi cảm ơn ngài vì đã làm tu vi của tôi tăng lên” Cung Doãn cực kỳ nghiêm túc nói: “Sau này, tôi sẽ là người hầu của ngài và cố gắng hết sức đi theo bảo vệ ngài”
Lúc này, anh ta tin tưởng thực lực của Tân Trạm và nhận ra những gì mình làm trước đây hoàn toàn chính là khiêu khích một dược tôn cao cấp.
Bây giờ khi nghĩ lại, anh ta cảm thấy sợ hãi.
Nếu không phải đối phương còn có chút coi trọng tu vi của anh ta thì e rằng anh ta đã chết từ lâu rồi.
Mà việc làm người hầu đi theo bảo vệ cho một dược tôn cao cấp không bao giờ là một chuyện đáng xấu hổ gỉ cả.
Cho nên Cung Doãn đã nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc của mình.
“Việc tu vi của anh được tăng lên chỉ là vì tôi lợi dụng năng lượng của đan dược còn sót lại trong cơ thể của anh và tiến hành dẫn đường mà thôi. Anh không cần cảm ơn tôi vì chuyện này” Tân Trạm nói.
“Tiền bối, dù nói thế nào thì đây cũng là do ngài làm”
Nghe xong những lời này, Cung Doãn càng thêm khâm phục.
Thấy không, đây chính là phong cách và phẩm chất của một đại sư dược tôn.
Nếu là người khác thì cực kỳ nóng lòng muốn nhận thành công lao của mình, nhưng Tân Trạm lại hoàn toàn không quan tâm mà còn rất khiêm tốn.
“Bây giờ cơ thể của anh đã bình phục và tu vi cũng được tăng lên. Anh có thể giải quyết được những con quái thú ở bên ngoài rồi. Nhưng hãy nhớ kiểm soát sức mạnh của mình, đừng giết hết bọn chúng, tôi còn có việc muốn dùng”
“Tiền bối, ngài yên tâm đi, cho tôi mười giây là được.”
Ánh mắt Cung Doãn lóe lên vẻ sắc bén.
Đây là thử thách của Tân Trạm và cũng chính là thành tích đầu tiên của anh ta.
Tóm lại, anh ta muốn nghĩ như vậy.
Thực lực của anh ta khôi phục thất phẩm đã đủ để giết chết những con quái thú khát máu và phát điên ở bên ngoài kia rồi.
Mà hiện tại tu vi còn được thăng cấp nên thực lực của anh †a càng trở nên mạnh mẽ.
Hơn nữa, Cung Doãn còn muốn thể hiện sức mạnh của mình trước mặt Tân Trạm, làm cho Tân Trạm biết anh ta tuyệt đối đủ tư cách làm người hầu và đối phương không bị lỗ vốn vì đã cứu anh.
Xoạt!
Linh khí từ cơ thể của Cung Doãn bắn ra bên ngoài giống như thủy triều dâng trào và như muốn xé nát cả thế giới.
Bóng dáng của anh ta thấp thoáng, và những khoảng không mà anh ta đi qua đã bị xé thành một loạt chỗ rách.
Cung Doãn dùng hết sức lực. Anh ta đi đến chỗ nào thì ở chỗ đó, bầy quái thú đã bị đánh cho lần lượt ngã xuống.
“Chết tiệt, người này đúng là đang liều mạng mà chiến đấu. Anh ta bị cậu kích thích sao?” Nhìn thấy cảnh này, Phù Ma trợn to mắt và sững sờ nói.
“Ai biết, có lẽ anh ta đang coi tôi là dược tôn cao cấp gì gì đó” Tân Trạm cũng không nói nên lời.
Trước đây, khi anh kiểm tra Cung Doãn thì đã lập tức phát hiện ra có một vết bớt nhỏ hình con bướm trên da của anh ta.
Dấu vết này cực kỳ nhỏ, e rằng những người bình thường sẽ không chú ý, hoặc cho rằng đó là dấu vết do chiến đấu để lại.
Cho nên, Cung Doãn cảm thấy dù là ơn cứu mạng hay là thân phận và thực lực của Tân Trạm thì việc quỳ gối này là điều đương nhiên.
“Tiền bối, trước đây, Cung Doãn đã phạm phải sai lầm rất lớn. Xin ngài hãy tha thứ cho tôi, và tôi cảm ơn ngài vì đã làm tu vi của tôi tăng lên” Cung Doãn cực kỳ nghiêm túc nói: “Sau này, tôi sẽ là người hầu của ngài và cố gắng hết sức đi theo bảo vệ ngài”
Lúc này, anh ta tin tưởng thực lực của Tân Trạm và nhận ra những gì mình làm trước đây hoàn toàn chính là khiêu khích một dược tôn cao cấp.
Bây giờ khi nghĩ lại, anh ta cảm thấy sợ hãi.
Nếu không phải đối phương còn có chút coi trọng tu vi của anh ta thì e rằng anh ta đã chết từ lâu rồi.
Mà việc làm người hầu đi theo bảo vệ cho một dược tôn cao cấp không bao giờ là một chuyện đáng xấu hổ gỉ cả.
Cho nên Cung Doãn đã nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc của mình.
“Việc tu vi của anh được tăng lên chỉ là vì tôi lợi dụng năng lượng của đan dược còn sót lại trong cơ thể của anh và tiến hành dẫn đường mà thôi. Anh không cần cảm ơn tôi vì chuyện này” Tân Trạm nói.
“Tiền bối, dù nói thế nào thì đây cũng là do ngài làm”
Nghe xong những lời này, Cung Doãn càng thêm khâm phục.
Thấy không, đây chính là phong cách và phẩm chất của một đại sư dược tôn.
Nếu là người khác thì cực kỳ nóng lòng muốn nhận thành công lao của mình, nhưng Tân Trạm lại hoàn toàn không quan tâm mà còn rất khiêm tốn.
“Bây giờ cơ thể của anh đã bình phục và tu vi cũng được tăng lên. Anh có thể giải quyết được những con quái thú ở bên ngoài rồi. Nhưng hãy nhớ kiểm soát sức mạnh của mình, đừng giết hết bọn chúng, tôi còn có việc muốn dùng”
“Tiền bối, ngài yên tâm đi, cho tôi mười giây là được.”
Ánh mắt Cung Doãn lóe lên vẻ sắc bén.
Đây là thử thách của Tân Trạm và cũng chính là thành tích đầu tiên của anh ta.
Tóm lại, anh ta muốn nghĩ như vậy.
Thực lực của anh ta khôi phục thất phẩm đã đủ để giết chết những con quái thú khát máu và phát điên ở bên ngoài kia rồi.
Mà hiện tại tu vi còn được thăng cấp nên thực lực của anh †a càng trở nên mạnh mẽ.
Hơn nữa, Cung Doãn còn muốn thể hiện sức mạnh của mình trước mặt Tân Trạm, làm cho Tân Trạm biết anh ta tuyệt đối đủ tư cách làm người hầu và đối phương không bị lỗ vốn vì đã cứu anh.
Xoạt!
Linh khí từ cơ thể của Cung Doãn bắn ra bên ngoài giống như thủy triều dâng trào và như muốn xé nát cả thế giới.
Bóng dáng của anh ta thấp thoáng, và những khoảng không mà anh ta đi qua đã bị xé thành một loạt chỗ rách.
Cung Doãn dùng hết sức lực. Anh ta đi đến chỗ nào thì ở chỗ đó, bầy quái thú đã bị đánh cho lần lượt ngã xuống.
“Chết tiệt, người này đúng là đang liều mạng mà chiến đấu. Anh ta bị cậu kích thích sao?” Nhìn thấy cảnh này, Phù Ma trợn to mắt và sững sờ nói.
“Ai biết, có lẽ anh ta đang coi tôi là dược tôn cao cấp gì gì đó” Tân Trạm cũng không nói nên lời.
Trước đây, khi anh kiểm tra Cung Doãn thì đã lập tức phát hiện ra có một vết bớt nhỏ hình con bướm trên da của anh ta.
Dấu vết này cực kỳ nhỏ, e rằng những người bình thường sẽ không chú ý, hoặc cho rằng đó là dấu vết do chiến đấu để lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.