Chương 2363
skyhero
09/03/2022
Hàng ngàn vạn Phệ Thiên Trùng đồng thời tấn công, ông lão thậm chí còn chưa kịp gào lên, chỉ trong nháy mắt đã bị trùng độc bao phủ. Chớp mắt một cái, ngay cả xương cốt cũng bị gặm rỉa hết không còn sót lại chút gì.
Ánh mắt Tân Trạm rét lạnh, từ mặt đất bay lên trên, vươn tay ra thu hồi lại túi trữ vạt của ông lão.
“Thẳng nhóc này bị trọng thương, tranh thủ anh ta có thương tích phải lấy mạng kẻ này”
Long Thần cũng vừa mới chống lại lôi kiếp, khí huyết bên trong cuồn cuộn chảy, vừa hay nhìn thấy cảnh tượng Tân Trạm bị nổ một cú ngã xuống đất.
Đôi mắt anh ta bắn ra tia lạnh lẽo, không quan tâm đến thương tích của mình, lao về phía Tân Trạm.
Nhưng người mới đến nửa đường đã nhìn thấy ông lão phía trước bị vô số Phệ Thiên Trùng cắn nuốt, thân thể hóa thành hư ảo trong nháy mắt.
Long Thần nhìn mà sợ hãi vô cùng, hồn vía gần như bay hết sạch.
“Sao thằng nhóc này cũng có loại trùng độc này chứ, hơn nữa còn có hơn vài vạn con. Trốn thôi, thứ này không thể cứng đầu đối địch được”
Da đầu anh ta run lên, đột nhiên dừng chân lại liều mạng rút lui về sau.
Bản thân anh ta lúc ở dưới Liệt Cốc, những con trùng độc này để lại cho anh ta một ấn tượng cực kỳ kinh khủng.
Ngay cả xích giao long Hợp Thể cảnh đỉnh phong cũng phải trốn tránh cái đám trùng này, bản thân anh ta cũng không phải là đối thủ của nó.
Nhưng Long Thần bay ra không bao lâu, ba tia sáng màu vàng giống như mũi tên bén nhọn lập tức xuyên thủng qua hai chân và bả vai anh ta.
Long Thần gào lên thảm thiết, thân thể đang bay giữa không trung ngã xuống đất.
Tân Trạm cũng không để ý tới vết thương của mình, giơ một ngón tay lên.
Mấy vạn trùng độc bao vây Long Thần, nhìn những người tu luyện bị sét đánh loạn xạ hết cả trên bầu trời, thuật huyết độn dâng lên, đột nhiên bay lùi lại đi mất.
Những tu sĩ còn lại trơ mắt nhìn theo Tân Trạm đã chạy trốn, lại không có cách nào đuổi theo anh.
Cuối cùng sấm sét cũng chấm dứt, sắc mặt những tu sĩ này hoảng sợ trắng bệch nhìn xung quanh bốn phía.
Mấy trăm tu sĩ bọn họ chạy tới đây hùng hổ hung hăng, thậm chí còn bao vây Tân Trạm.
Kết quả Tân Trạm dẫn động thiên kiếp, chẳng những không bắt được anh, ngay cả trưởng lão mà Ám Ảnh Minh phái tới cũng chết rồi. Lần này Ngọc Minh tổn thất vô cùng nặng nề, Long Thần cũng bị Tân Trạm tóm đi mất.
Hơn ba trăm tu sĩ, lúc này chỉ còn lại không nổi một trăm người.
Đây cũng là vì Tân Trạm dẫn động sấm sét trừng phạt, uy lực lớn nhất đều bùng nổ trên thân thể của anh. Hơn nữa, dù sao thì cũng không phải là lôi kiếp thật sự, nếu không sẽ chẳng có mấy người có thể sống sót được.
“Đi tìm cậu Khương, nhất định phải báo lại chuyện này”
Phó bang chủ còn ở lại khẽ quát một tiếng, tất cả mọi người đều bay về phương xa.
Phía xa xa, các tu sĩ căng thẳng bất an, nhanh chóng bay vút lên phía trên tiên thuyền, không khí cực kỳ áp lực.
Tuy rằng Tân Trạm đã kéo dài thời gian với đám người Ám Ảnh Minh, nhưng không một ai dám tin tưởng hoàn toàn vào lời nói của anh.
Cũng không phải là không tin tưởng Tân Trạm, nhưng dù sao một người trì hoãn với vài trăm tu sĩ Hợp Thể cảnh, chuyện này khó như lên trời,nghe có vẻ giống như mấy câu chuyện cổ tích ly kỳ không có thật.
Nhậm Hành Thiên đã hoàn toàn khôi phục, hơn nữa bản thân mơ mơ màng màng còn vượt qua được thiên kiếp.
Lúc đó, Tân Thiên quăng ông ta ra khỏi tiên thuyền, dường như ông ta không có phản kháng nhiều lắm, qua thiên kiếp lân này lại suy yếu vô lực, chỉ thoáng chốc đã khiến cho ông ta qua được cửa này.
Ánh mắt Tân Trạm rét lạnh, từ mặt đất bay lên trên, vươn tay ra thu hồi lại túi trữ vạt của ông lão.
“Thẳng nhóc này bị trọng thương, tranh thủ anh ta có thương tích phải lấy mạng kẻ này”
Long Thần cũng vừa mới chống lại lôi kiếp, khí huyết bên trong cuồn cuộn chảy, vừa hay nhìn thấy cảnh tượng Tân Trạm bị nổ một cú ngã xuống đất.
Đôi mắt anh ta bắn ra tia lạnh lẽo, không quan tâm đến thương tích của mình, lao về phía Tân Trạm.
Nhưng người mới đến nửa đường đã nhìn thấy ông lão phía trước bị vô số Phệ Thiên Trùng cắn nuốt, thân thể hóa thành hư ảo trong nháy mắt.
Long Thần nhìn mà sợ hãi vô cùng, hồn vía gần như bay hết sạch.
“Sao thằng nhóc này cũng có loại trùng độc này chứ, hơn nữa còn có hơn vài vạn con. Trốn thôi, thứ này không thể cứng đầu đối địch được”
Da đầu anh ta run lên, đột nhiên dừng chân lại liều mạng rút lui về sau.
Bản thân anh ta lúc ở dưới Liệt Cốc, những con trùng độc này để lại cho anh ta một ấn tượng cực kỳ kinh khủng.
Ngay cả xích giao long Hợp Thể cảnh đỉnh phong cũng phải trốn tránh cái đám trùng này, bản thân anh ta cũng không phải là đối thủ của nó.
Nhưng Long Thần bay ra không bao lâu, ba tia sáng màu vàng giống như mũi tên bén nhọn lập tức xuyên thủng qua hai chân và bả vai anh ta.
Long Thần gào lên thảm thiết, thân thể đang bay giữa không trung ngã xuống đất.
Tân Trạm cũng không để ý tới vết thương của mình, giơ một ngón tay lên.
Mấy vạn trùng độc bao vây Long Thần, nhìn những người tu luyện bị sét đánh loạn xạ hết cả trên bầu trời, thuật huyết độn dâng lên, đột nhiên bay lùi lại đi mất.
Những tu sĩ còn lại trơ mắt nhìn theo Tân Trạm đã chạy trốn, lại không có cách nào đuổi theo anh.
Cuối cùng sấm sét cũng chấm dứt, sắc mặt những tu sĩ này hoảng sợ trắng bệch nhìn xung quanh bốn phía.
Mấy trăm tu sĩ bọn họ chạy tới đây hùng hổ hung hăng, thậm chí còn bao vây Tân Trạm.
Kết quả Tân Trạm dẫn động thiên kiếp, chẳng những không bắt được anh, ngay cả trưởng lão mà Ám Ảnh Minh phái tới cũng chết rồi. Lần này Ngọc Minh tổn thất vô cùng nặng nề, Long Thần cũng bị Tân Trạm tóm đi mất.
Hơn ba trăm tu sĩ, lúc này chỉ còn lại không nổi một trăm người.
Đây cũng là vì Tân Trạm dẫn động sấm sét trừng phạt, uy lực lớn nhất đều bùng nổ trên thân thể của anh. Hơn nữa, dù sao thì cũng không phải là lôi kiếp thật sự, nếu không sẽ chẳng có mấy người có thể sống sót được.
“Đi tìm cậu Khương, nhất định phải báo lại chuyện này”
Phó bang chủ còn ở lại khẽ quát một tiếng, tất cả mọi người đều bay về phương xa.
Phía xa xa, các tu sĩ căng thẳng bất an, nhanh chóng bay vút lên phía trên tiên thuyền, không khí cực kỳ áp lực.
Tuy rằng Tân Trạm đã kéo dài thời gian với đám người Ám Ảnh Minh, nhưng không một ai dám tin tưởng hoàn toàn vào lời nói của anh.
Cũng không phải là không tin tưởng Tân Trạm, nhưng dù sao một người trì hoãn với vài trăm tu sĩ Hợp Thể cảnh, chuyện này khó như lên trời,nghe có vẻ giống như mấy câu chuyện cổ tích ly kỳ không có thật.
Nhậm Hành Thiên đã hoàn toàn khôi phục, hơn nữa bản thân mơ mơ màng màng còn vượt qua được thiên kiếp.
Lúc đó, Tân Thiên quăng ông ta ra khỏi tiên thuyền, dường như ông ta không có phản kháng nhiều lắm, qua thiên kiếp lân này lại suy yếu vô lực, chỉ thoáng chốc đã khiến cho ông ta qua được cửa này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.