Chương 2719
skyhero
12/06/2022
Nơi bản thân anh đang ở hiện tại là tầng thứ nhất của bảo tháp này, cũng chính là nơi thí luyện sơ cấp nhất của người nhà họ Tăng, nếu như sắp xếp ông lão truyền đạt những chỗ chú ý, sẽ để ở vị trí cách xa cánh cửa như vậy sao?
Tân Trạm có thể chắc chắn khi mình bay tới không bị huyễn thuật bổ sung ảnh hưởng, cũng chính là nói những người khác đều giống hệt như mình.
Vậy sự xuất hiện của ông lão này rất kỳ quái.
Rốt cuộc là do đại năng kia cố ý sửa đổi trận pháp, vô tình dẫn đến tình huống này, hay là có ẩn tình khác.
Tân Trạm nheo mắt lại, dứt khoát không vội vàng rời đi.
Anh đứng yên tại chỗ, kiên nhẫn đợi ông lão này nói xong.
Tuy rằng ông lão này nói chuyện không nhanh không chậm, nhưng dù sao những chuyện cần truyền đạt có hạn, rất nhanh đã nói xong tất cả, cơ thể cũng dần dần mờ nhạt, biến mất không dấu vết.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên Tân Trạm cảm thấy khác thường, mạnh mẽ mở Thiên Minh Nhãn và mắt thần ra.
Thiên Minh Nhấn thay đổi một số cảnh tượng trước mặt, lấy các loại khí tức làm lộ ra tất cả vật chất.
Mà mắt thần xuyên qua không gian có thể nhìn thấy bản chất của trận pháp.
Khi hai mắt mở ra, ngay vị trí ông lão biến mất, tất cả mọi ánh sáng đều tan biến, nhưng duy nhất trên mặt đất có thêm một đốm sáng cực kỳ nhỏ.
Tân Trạm đi qua cúi đầu bắt lấy, vật này giống như một viên bảo châu, bị mình nắm trong tay, sau đó đã hóa thành khí tức, biến mất trong lòng bàn tay của anh, biến thành một dấu vết cực nhỏ.
“Đây lại là chuyện gì vậy?”
Tân Trạm nhíu chặt lông mày, nhất thời không có manh mối.
Anh nhìn xung quanh một lượt, cũng không nhìn thấy bất kỳ chỗ nào khả nghỉ nữa, lại bay lên lân nữa.
Thí luyện tầng đầu tiên của bảo trấn chỉ là nhắm vào tu sĩ nguyên anh cảnh, cách loại ánh sáng chuyển hóa ngưng tụ thành yêu thú hoặc ma tu.
Nhưng loại độ khó như vậy đối với Tân Trạm mà nói không khó hơn đập chết một con kiến bao nhiêu, vung tay một cái toàn bộ những ngăn trở này đã biến thành sương khói.
Phía trước xuất hiện một bậc thềm hướng lên trên, sau khi đặt chân lên đã đến tầng hai.
Mà sau khi bay trên tầng thứ hai không lâu, sắc mặt Tân Trạm kỳ lạ đáp xuống lần nữa.
Bởi vì ngay tại trước mặt, ông lão áo trắng xuất hiện như cũ.
Hơn nữa lần này, ông lão này nói một lượt những lời nói giống hệt vừa nấy.
Điều này càng thêm kỳ dị.
Cho dù trước đây bảo tháp này là tháp thí luyện của nhà họ Tăng, nhưng sau khi người trong tộc đến một lần chẳng lẽ còn sẽ quên lần nữa sao?
Đại năng thần bí kia bố trí cấm chế ở bảo tháp, còn biến hóa thêm ông lão truyền âm này sao?
Lần này Tân Trạm vẫn kiên nhãn nghe xong như lần trước, nhưng cho đến khi ông lão nói xong biến mất cũng không có bảo châu trước đây lưu lại.
Cũng chính là nói, không phải mỗi một ông lão nói xong đều có bảo châu xuất hiện.
Hơn nữa, dấu tích mà tiền bối đó lưu lại ở bảo châu rốt cuộc có ý nghĩa gì.
Nét suy tư trên mặt của Tân Trạm ngày càng đậm.
Đối với anh, tầng thử thách thứ hai chỉ nhẹ nhàng như mây khói mà thôi, anh có thể vượt qua một cách dễ dàng.
Đến tầng thứ ba, Tân Trạm không hề ngạc nhiên khi lần nữa gặp lại ông lão áo trắng do biến hóa khôn lường biến thành.
Tân Trạm có thể chắc chắn khi mình bay tới không bị huyễn thuật bổ sung ảnh hưởng, cũng chính là nói những người khác đều giống hệt như mình.
Vậy sự xuất hiện của ông lão này rất kỳ quái.
Rốt cuộc là do đại năng kia cố ý sửa đổi trận pháp, vô tình dẫn đến tình huống này, hay là có ẩn tình khác.
Tân Trạm nheo mắt lại, dứt khoát không vội vàng rời đi.
Anh đứng yên tại chỗ, kiên nhẫn đợi ông lão này nói xong.
Tuy rằng ông lão này nói chuyện không nhanh không chậm, nhưng dù sao những chuyện cần truyền đạt có hạn, rất nhanh đã nói xong tất cả, cơ thể cũng dần dần mờ nhạt, biến mất không dấu vết.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên Tân Trạm cảm thấy khác thường, mạnh mẽ mở Thiên Minh Nhãn và mắt thần ra.
Thiên Minh Nhấn thay đổi một số cảnh tượng trước mặt, lấy các loại khí tức làm lộ ra tất cả vật chất.
Mà mắt thần xuyên qua không gian có thể nhìn thấy bản chất của trận pháp.
Khi hai mắt mở ra, ngay vị trí ông lão biến mất, tất cả mọi ánh sáng đều tan biến, nhưng duy nhất trên mặt đất có thêm một đốm sáng cực kỳ nhỏ.
Tân Trạm đi qua cúi đầu bắt lấy, vật này giống như một viên bảo châu, bị mình nắm trong tay, sau đó đã hóa thành khí tức, biến mất trong lòng bàn tay của anh, biến thành một dấu vết cực nhỏ.
“Đây lại là chuyện gì vậy?”
Tân Trạm nhíu chặt lông mày, nhất thời không có manh mối.
Anh nhìn xung quanh một lượt, cũng không nhìn thấy bất kỳ chỗ nào khả nghỉ nữa, lại bay lên lân nữa.
Thí luyện tầng đầu tiên của bảo trấn chỉ là nhắm vào tu sĩ nguyên anh cảnh, cách loại ánh sáng chuyển hóa ngưng tụ thành yêu thú hoặc ma tu.
Nhưng loại độ khó như vậy đối với Tân Trạm mà nói không khó hơn đập chết một con kiến bao nhiêu, vung tay một cái toàn bộ những ngăn trở này đã biến thành sương khói.
Phía trước xuất hiện một bậc thềm hướng lên trên, sau khi đặt chân lên đã đến tầng hai.
Mà sau khi bay trên tầng thứ hai không lâu, sắc mặt Tân Trạm kỳ lạ đáp xuống lần nữa.
Bởi vì ngay tại trước mặt, ông lão áo trắng xuất hiện như cũ.
Hơn nữa lần này, ông lão này nói một lượt những lời nói giống hệt vừa nấy.
Điều này càng thêm kỳ dị.
Cho dù trước đây bảo tháp này là tháp thí luyện của nhà họ Tăng, nhưng sau khi người trong tộc đến một lần chẳng lẽ còn sẽ quên lần nữa sao?
Đại năng thần bí kia bố trí cấm chế ở bảo tháp, còn biến hóa thêm ông lão truyền âm này sao?
Lần này Tân Trạm vẫn kiên nhãn nghe xong như lần trước, nhưng cho đến khi ông lão nói xong biến mất cũng không có bảo châu trước đây lưu lại.
Cũng chính là nói, không phải mỗi một ông lão nói xong đều có bảo châu xuất hiện.
Hơn nữa, dấu tích mà tiền bối đó lưu lại ở bảo châu rốt cuộc có ý nghĩa gì.
Nét suy tư trên mặt của Tân Trạm ngày càng đậm.
Đối với anh, tầng thử thách thứ hai chỉ nhẹ nhàng như mây khói mà thôi, anh có thể vượt qua một cách dễ dàng.
Đến tầng thứ ba, Tân Trạm không hề ngạc nhiên khi lần nữa gặp lại ông lão áo trắng do biến hóa khôn lường biến thành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.