Chiến Thần Vĩ Đại Nhất

Chương 385

skyhero

08/04/2021

Đằng Ngạo cười nhạo: “Đám hỏi thương nghiệp mà thôi, có mâu thuẫn gì à?”

“Mâu thuẫn ư?” Tần Trạm không khỏi nở nụ cười mỉa: “Anh cưới người khác, sau đó còn muốn theo đuổi Chúc Diêu hả?”

“Cậu bớt nói linh tinh đi.”

Giọng nói của Đằng Ngạo vô cùng lạnh lùng.

“Loại người như cậu đương nhiên sẽ không thể hiểu hết những chuyện đó, còn nữa, tốt nhất cậu đừng có mà xuất hiện ở trước mặt tôi, chuyện linh mạch lần trước, đối với cậu, tôi đã cảm thấy rất khó chịu rồi.”

“Anh muốn trở thành Tô Vũ thứ hai hả?” Tần Trạm nhướng mày nói.

Đằng Ngạo nhất thời giận dữ, trong nháy mắt, khí kình trên người anh ta bộc phát.

Hơi thở khủng khiếp trực tiếp làm cho chiếc xe ô tô ở bên cạnh vỡ nát.

“Tần Trạm, cậu dám đắc tội với nhà họ Đẳng chúng tôi hả?” Đằng Ngạo bộc phát khí thế, khí thế như tràn ra.

Tân Trạm lại chỉ cười khẩy: “Nhà họ Đằng và nhà họ Tô có quan hệ thông gia, chẳng phải sớm muộn gì chúng ta cũng là kẻ thù à? Đương nhiên, nếu như bây giờ anh muốn chết, tôi có thể thành toàn cho anh.”

“Cậu chán sống hả!” Đằng Ngạo giận dữ quát to một tiếng, quyền đầu mạnh mẽ hữu lực đánh về phía Tần Trạm.

Cùng lúc đó, Tần Trạm cũng đánh ra một quyền, chính diện nghênh đón.

“Keng!” một tiếng thật lớn, khí tức khủng khiếp nhất thời tràn ra, không gian giống như bị chấn động một chút.

“Dừng tay!” Lúc này Chúc Diêu từ bên trong đi ra.

Tuy trên mặt cô ta dùng mạng che mặt, nhưng vẫn có thể cảm giác được vẻ không vui trên mặt cô ta.

Đằng Ngạo lạnh lùng nhìn thoáng qua Tần Trạm, sau đó nói.

“Nể mặt cô Chúc đây, tôi sẽ tha cho cậu một mạng.”

“Tôi cũng như thế.” Tần Trạm hừ lạnh một tiếng, nói. Sau khi nói xong câu đó, Tân Trạm quay đầu rời đi.

“Cô Chúc, sao anh ta lại xuất hiện ở đây thế?” Sau khi Tần Trạm rời đi, Đằng Ngạo vội vàng hỏi.

Chúc Diêu nhìn qua anh ta, đáp.

“Tôi mời anh ta đến.”

Đằng Ngạo sững sờ, sau đó anh ta cuống cuồng hỏi.

“Sao cô có thể mời loại người như anh ta đến đây chứ? Anh ta là cái thá gì chứ? Cô không biết hiện tại anh ta chính là kẻ thù của các đại gia tộc à!”

“Ân oán giữa mấy người, tôi không muốn dính dáng đến.” Chúc Diêu thản nhiên nói.

“Nhưng tôi kết bạn với ai, cũng không phải là việc ai có thể sai khiến được.”

Sau khi nói ra câu này, Chúc Diêu đi vào bên trong trang viên.

Đằng Ngạo nhìn qua bóng lưng Chúc Diêu, tay vô thức siết chặt.

“Con mẹ nó, anh nhìn cái gì thế?” Sau đó Đằng Ngạo nhìn về phía thuộc hạ kia của Chúc Diêu.

Thuộc hạ này cắn răng nói.

“Cậu chủ Đằng, anh vẫn đừng tới đây quấy rầy cô Chúc, cô ấy..” “Cút con mẹ mày đi!” Thuộc hạ kia còn chưa nói hết, Đằng Ngạo đã vung hai tay lên, trong nháy mắt đã đánh bay anh ta ra ngoài.



Sau đấy, Đằng Ngạo bước lên một bước, nhấc chân giẫm lên người anh ta.

“Chỉ là một tên thuộc hạ mà thôi, thế mà cũng dám ở trước mặt tôi hô to gọi nhỏ?”

Người thuộc hạ kia cắn răng không nói gì.

Đằng Ngạo cúi người xuống, cười khẩy.

“Chẳng lẽ cậu thích cô Chúc?”

Trong chốc lát, ánh mắt của người thuộc hạ kia có phần bối rối, anh ta lắc đầu đáp.

“Không, tôi không có tâm tư đấy.”

“Ha ha ha!” Đằng Ngạo ngửa đầu cười to, sau đó trong tay anh ta lóe lên ánh sáng, một chưởng đánh lên mặt người thủ hạ này.

“Á!” Trong chớp mắt, cả gương mặt người thủ hạ này đều bị hủy, thậm chí ngay cả xương trắng trên mặt cũng lộ ra, vốn dĩ gương mặt anh tuấn, lúc này đã trở nên xấu xí, lại đáng sợ.

Đằng Ngạo cười khẩy.

“Đây chính là sự trừng phạt dành cho cậu.”

Sau khi bỏ lại câu này, Đằng Ngạo nhanh chân đi vào bên trong trang viên.

Dưới sự trợ giúp của nhà họ Tô, tin tức bàn vương nhập cảnh nhanh chóng lan truyền trong giới võ đạo.

Vốn dĩ Thiên Nguyên môn đang dự định nhằm vào Tần Trạm, sau khi bọn họ nghe được tin tức này cũng nhanh chóng hoãn kế hoạch của mình lại.

“Bàn vương thế mà lại tới đây?” Tùng Bách Đạt hơi nheo mắt lại: “Ha ha ha, thật đúng là thú vị.”

“Môn chủ, bàn vương này là ai?” Tùng Bách Đạt chắp tay sau lưng, thản nhiên nói, “Mặc dù bàn vương kia chỉ là võ tông đỉnh phong, nhưng ông ta và những võ tông thông thường có khác biệt rất lớn, hình như phương thức tu hành của ông ta càng thêm cao minh hơn.”

“Nghe nói từ khi ông ta xuất đạo đến nay còn chưa từng gặp phải đối thủ.”

“Võ tông đỉnh phong? Chẳng phải Chu Định kia cũng là võ tông đỉnh phong à? Ông ta vẫn thua trên tay Tần Trạm đó thôi?” Có người lo lắng nói.

Tùng Bách Đạt khẽ hừ một tiếng.

“Các người thì biết cái quái gì chứ, tuy Chu Định mạnh, nhưng so với bàn vương thì còn kém xa lắm.”

“Tôi sẽ đưa ra một phép so sánh cho mấy người hiểu rõ hơn nhé, mấy năm trước bàn vương đã trải qua một trận đại chiến, cơ thể của ông ta bị đánh nát, ngay cả đan điền cũng bị xuyên thủng.”

“Đan điền? Đan điền bị đánh xuyên thủng ư, đó chẳng phải là bị phế rồi à?”

Tùng Bách Đạt cười đáp.

“Đây chính là điểm mạnh của bàn vương, đan điền của ông ta bị đánh xuyên thủng lại vẫn có thể tu hành, chỉ dựa vào điểm này, trên thế giới này không ai có thể đánh đồng với ông ta”

“Điều này cũng quá kỳ diệu rồi!” Mọi người nhao nhao nói.

Sau khi Tần Trạm biết được tin tức này cũng đã tìm kiếm tin tức liên quan đến bàn vương.

“Đan điền bị đánh nát lại có thể khôi phục, thậm chí là còn có thể tu hành được?” Tần Trạm đọc tư liệu, không khỏi xoa cằm, cả người rơi vào trầm tư.

Nếu thật sự là như thế, chẳng phải trong cơ thể ông ta có kim đan?

Tuy Tần Trạm có thể dùng thuật phệ linh để cắn nuốt nội kình của đối phương, nhưng lợi ích mang lại quá ít.

Nếu như cắn nuốt kim đan, vậy thì hoàn toàn khác biệt, thậm chí có thể nói, kim đan của một vị tu tiên giả vượt qua kim đan của yêu thú.



Nghĩ đến đây, Tần Trạm hơi cảm thấy hưng phấn.

“Trái lại, mình thật sự muốn gặp bàn vương này một lần.” Tân Trạm không nhịn được, nhếch môi nở nụ cười.

Hai ngày sau bàn vương đã đến thủ đô.

Tô Tề Hải tự mình đến đón bàn vương.

“Bàn vương, rốt cuộc thì ngài đã đến.”

Trên mặt Tô Tề Hải tràn đầy nụ cười đi đến đón tiếp.

Tiêu Dĩnh Thiến ở bên cạnh cũng cười bắt tay: “Bàn vương, nhà họ Tô chúng tôi luôn mong mỏi và mong chờ ngài đến đây”

Bàn vương khẽ cười một tiếng.

“Có chút việc nên hơi chậm trễ.”

“Không sao không sao.” Tiêu Dĩnh Thiến cười đáp.

“Chuyện tốt không sợ muộn.”

Bàn vương cười ha hả.

“Vậy thì đi thôi!”

Sau khi lên xe, bàn vương trâm giọng nói.

“Hiện tại người tên Tần Trạm kia đang ở đâu?”

Tô Tê Hải còn chưa lên tiếng, Tiêu Dĩnh Thiến đã vội vã đáp.

“Bàn vương yên tâm, chúng tôi đã nắm rõ được vị trí của cậu ta, bất kỳ khi nào ngài cũng có thể đi giết cậu ta.”

“Không vội, trước tiên chúng ta tới thăm mộ của Chu Định.” Tô Tề Hải nói.

“Được.” Bàn vương khẽ gật đầu, sau đó ông ta dựa vào ghế nhắm mắt nghỉ ngơi.

Lúc này Tiêu Dĩnh Thiến đột nhiên nói.

“Bàn vương, tôi có thể cầu xin ngài một việc không?”

Bàn vương mở to mắt, cười nhạt.

“Bà Tô có gì thì cứ nói thẳng”

Nhất thời trên gương mặt xinh đẹp của Tiêu Dĩnh Thiến lóe lên sự độc ác.

Bà ta cắn răng nghiến lợi nói.

“Đến lúc đó hy vọng ngài giữ lại cái mạng chó của Tần Trạm, cứ như thế để cậu ta chết đi, tôi không cam tâm, tôi muốn lột da rút xương cậu ta, ngũ mã phanh thây.’ Bàn vương nhìn qua Tô Tề Hải, giống như đang hỏi thăm ý kiến của ông ta.

Tô Tề Hải khẽ gật đầu: “Bà ấy nói rất đúng, hơn nữa con trai tôi cũng muốn tự tay giết chết cậu ta.

“Được, không thành vấn đề.” Bàn vương gật đầu nói.

“Đấn lúc đó tôi sẽ giữ lại một hơi tàn cho cậu ta, giao cậu ta cho mấy người.”

“Vậy cảm ơn bàn vương.” Tiêu Dĩnh Thiến nhất thời quá sung sướng, liên tục nói cảm ơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chiến Thần Vĩ Đại Nhất

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook