Chiến Thần Vương Gia Yêu Chiều Vương Phi
Chương 127: Dậy dỗ Triệu Hàm
Hoàng Thiên Băng
24/07/2023
Vì sao họ không dám đứng lại.
Đương nhiên là vì Mã ma ma bây giờ còn nằm trên mặt đất hơi thở thoi thóp.
Tần Yên viện.
Tần Yên Nhi ngồi trên ghế nhìn Mã ma ma còn đang ở nằm dưới đất.
" Người đâu đưa Mã ma ma xuống dưới trị thương ".
Bà ta nhìn nha hoàn nâng lên Mã ma ma ra ngoài.
Tần Yên Nhi thật sự không nghĩ Mã ma ma lại thảm như vậy, nhất là lúc nãy nha hoàn của Tư Đồ Thiên Tuyết nói với bà ta nếu có lần sau thì sẽ không dễ dàng buông tha như vậy.
Mã ma ma đã hơi thở thoi thóp khuôn mặt xưng lên cả bà còn sợ. Không ngờ mới ba năm Tư Đồ Thiên Tuyết đã thay đổi đáng sợ như vậy không hề giống ngư vẻ bề ngoài lạnh lùng yếu ớt.
Xem ra bà phải suy nghĩ lại cách khác không thể để Tư Đồ Thiên Tuyết kiêu ngạo như vậy trước mặt bà ta.
*
Lam tuyết viện.
Tư Đồ Thiên Tuyết nằm trên ghế nhắm mắt dưỡng thần cảm nhận được trong phòng có người nàng mở mắt ra nhìn đến nam tử mặc hắc y đứng trước mặt nàng.
" Phong sao chàng lại đến đây " Tư Đồ Thiên Tuyết nhìn Đông Phương Huyền Phong giọng nói dịu dàng.
" Ta tưởng nàng, cho nên đến rồi! '' Đông Phương Huyền Phong đi đến bên cạnh Tư Đồ Thiên Tuyết ngồi xuống ôm lấy nàng.
" Ta cũng tưởng chàng '' Tư Đồ Thiên Tuyết để cho Đông Phương Huyền Phong ôm mình vào lòng tìm một vị trí dễ chịu trong lòng hắn dựa vào.
Khung cảnh trong phòng, một người ôm một người dựa thật bình yên. Tạo nên một bức tranh thật đẹp làm người không nở phá vỡ.
" Hôm nay, ta đến để nói với nàng người đứng sau ta tra ra rồi là người nàng cũng biết, Tuyết Nhi đoán xem là ai ".
Đông Phương Huyền Phong chơi đùa tóc nàng nhìn ra ngoài cửa sổ.
" Là Triệu Hàm " Tư Đồ Thiên Tuyết nghĩ cũng không thèm nghĩ nói ra một cái tên.
" Thật thông minh ".
" Nàng ta là muốn trả thù sự việc trên yến tiệc hôm trước ".
" Ta cho người bắt nàng ta lại tối nay chúng ta đi ngoại ô kinh thành thấy nàng ta " Không phải nàng ta muốn làm Tuyết Nhi của hắn chết trong nước sao?.
Vậy thì hắn cũng cho nàng ta nếm thử tư vị sắp chết trong nước là như thế nào?.
" Hảo " Nàng rất chờ mong tối nay.
*
Tiếng gió thổi đi qua trong đêm đen tĩnh lặng.
Tiếng xe ngựa chạy đi ra ngoài thành trên xe ngựa một hắc y nam nhân đánh xe, còn bên trong hai hắc y nam nhân mỗi người ngồi một bên nhìn nữ tử hôn mê bị trói tay chân nằm ở giữa.
Xe ngựa đừng lại ở ngoại ô gần một ngôi đình.
" Tiểu thư xe ngựa đến rồi " nữ tử ngồi ngoài đền đi vào bên người nàng còn đứng một người nam tử.
" Thu Mai ngươi làm gì mà gấp như vậy " Xuân Lan đứng lên đi qua chỗ Thu Mai đứng.
" Ta đâu có gấp, đúng không Chu Tước " Thu Mai nhìn Chu Tước bên cạnh hỏi.
" Đúng vây, muội chỉ là nhìn đến xe ngựa tới liền đi vào thông báo cho vương phi biết ".
" Hứ, ta không thèm để ý đến huynh nữa " Thu Mai tức giận quay đầu đi chỗ khác.
" Muội có giận ta cũng không sao, đừng quên lúc nãy muội hứa với ta sẽ không ra tay xử lý Triệu Hàm " Chu Tước không đi dỗ dành nàng ngược lại nói nàng.
Lúc nãy hắn nhìn đến tay nàng bị xưng đỏ hỏi nàng mới biết nàng đánh người hơi mạnh tay nên mới bị xưng.
" Được rồi chúng ta đi ra ngoài thôi không thể để người ta đợi lâu được, như vậy là không lễ phép " Tư Đồ Thiên Tuyết kéo Đông Phương Huyền Phong im lặng ngồi bên cạnh nàng đứng lên đi ra ra ngoài.
Mà lúc này Triệu Hàm cũng tỉnh lại cả người đau nhức khó chịu, nàng ta nhìn mở mắt nhìn xung quanh xem đây không phải phòng nàng.
Tay của nàng bị trói nàng đây là bị bắt cóc trong lòng sợ hãi.
" Triệu tiểu thư buổi tối hảo " Tư Đồ Thiên Tuyết nhìn bộ dáng biểu cảm của Triệu Hàm bây giờ làm cho nàng rất hài lòng.
" Ngươi...ngươi...Tư Đồ Thiên Tuyết ngươi bắt ta đến đây làm gì? " Triệu Hàm nhìn đến Tư Đồ Thiên Tuyết sau trong lòng bớt sợ hãi.
Tư Đồ Thiên Tuyết sẽ không dám làm gì nàng đâu.
" Ngươi đoán " Tư Đồ Thiên Tuyết nâng chân đi đến trước mặt Triệu Hàm giơ tay sờ vào khuôn mặt nàng ta.
Triệu Hàm thấy hành động của Tư Đồ Thiên Tuyết sợ hãi lại lần nữa dâng lên. Tư Đồ Thiên Tuyết sẽ không biết nàng thuê sát thủ ám sát nàng ta chứ.
" Bẩn " Đông Phương Huyền Phong bước lên trước kéo Tư Đồ Thiên Tuyết vào lòng trong tay xuất hiện khăn tay lau tay của nàng.
Muốn xử lý Triệu Hàm không nhất định phải chính tay Tuyết Nhi của hắn làm.
Triệu Hàm thấy Tư Đồ Thiên Tuyết bị kéo ra nâng đầu nhìn lên nhìn đến khung cảnh chính là Minh Vương đang lau tay cho Tư Đồ Thiên Tuyết.
Ý của Minh Vương là nàng làm bẩn tay của Tư Đồ Thiên Tuyết sao?
Không đợi Triệu Hàm nói gì, Đông Nghi đã đi tới lôi Triệu Hàm đến bên bờ hồ nhanh chóng nắm lên nàng cái gáy đầu tóc, không chút khách khí đem người hướng trong nước nhấn một cái. Bình tĩnh mặt hồ lập tức nổi lên từng vòng gợn sóng, mặt nước ục ục toát ra vô số bọt nước.
Triệu Hàm đột nhiên không kịp phòng ngừa, mắt thấy trên mặt nước chính mình ảnh ngược càng lúc càng lớn. Không kịp giãy giụa, liền một đầu chui vào trong nước. Lạnh băng hồ nước thay thế được nhanh chóng không khí, dũng mãnh vào xoang mũi khoang miệng.
Triệu Hàm liều mạng giãy giụa, tưởng thoát khỏi kiềm chế. Đáng tiếc nàng đôi tay bị trói, căn bản sử không thượng lực. Nhéo nàng tóc cái tay kia lại hết sức có lực, nàng trước sau vô pháp từ trong nước ngẩng đầu lên.
Đương nhiên là vì Mã ma ma bây giờ còn nằm trên mặt đất hơi thở thoi thóp.
Tần Yên viện.
Tần Yên Nhi ngồi trên ghế nhìn Mã ma ma còn đang ở nằm dưới đất.
" Người đâu đưa Mã ma ma xuống dưới trị thương ".
Bà ta nhìn nha hoàn nâng lên Mã ma ma ra ngoài.
Tần Yên Nhi thật sự không nghĩ Mã ma ma lại thảm như vậy, nhất là lúc nãy nha hoàn của Tư Đồ Thiên Tuyết nói với bà ta nếu có lần sau thì sẽ không dễ dàng buông tha như vậy.
Mã ma ma đã hơi thở thoi thóp khuôn mặt xưng lên cả bà còn sợ. Không ngờ mới ba năm Tư Đồ Thiên Tuyết đã thay đổi đáng sợ như vậy không hề giống ngư vẻ bề ngoài lạnh lùng yếu ớt.
Xem ra bà phải suy nghĩ lại cách khác không thể để Tư Đồ Thiên Tuyết kiêu ngạo như vậy trước mặt bà ta.
*
Lam tuyết viện.
Tư Đồ Thiên Tuyết nằm trên ghế nhắm mắt dưỡng thần cảm nhận được trong phòng có người nàng mở mắt ra nhìn đến nam tử mặc hắc y đứng trước mặt nàng.
" Phong sao chàng lại đến đây " Tư Đồ Thiên Tuyết nhìn Đông Phương Huyền Phong giọng nói dịu dàng.
" Ta tưởng nàng, cho nên đến rồi! '' Đông Phương Huyền Phong đi đến bên cạnh Tư Đồ Thiên Tuyết ngồi xuống ôm lấy nàng.
" Ta cũng tưởng chàng '' Tư Đồ Thiên Tuyết để cho Đông Phương Huyền Phong ôm mình vào lòng tìm một vị trí dễ chịu trong lòng hắn dựa vào.
Khung cảnh trong phòng, một người ôm một người dựa thật bình yên. Tạo nên một bức tranh thật đẹp làm người không nở phá vỡ.
" Hôm nay, ta đến để nói với nàng người đứng sau ta tra ra rồi là người nàng cũng biết, Tuyết Nhi đoán xem là ai ".
Đông Phương Huyền Phong chơi đùa tóc nàng nhìn ra ngoài cửa sổ.
" Là Triệu Hàm " Tư Đồ Thiên Tuyết nghĩ cũng không thèm nghĩ nói ra một cái tên.
" Thật thông minh ".
" Nàng ta là muốn trả thù sự việc trên yến tiệc hôm trước ".
" Ta cho người bắt nàng ta lại tối nay chúng ta đi ngoại ô kinh thành thấy nàng ta " Không phải nàng ta muốn làm Tuyết Nhi của hắn chết trong nước sao?.
Vậy thì hắn cũng cho nàng ta nếm thử tư vị sắp chết trong nước là như thế nào?.
" Hảo " Nàng rất chờ mong tối nay.
*
Tiếng gió thổi đi qua trong đêm đen tĩnh lặng.
Tiếng xe ngựa chạy đi ra ngoài thành trên xe ngựa một hắc y nam nhân đánh xe, còn bên trong hai hắc y nam nhân mỗi người ngồi một bên nhìn nữ tử hôn mê bị trói tay chân nằm ở giữa.
Xe ngựa đừng lại ở ngoại ô gần một ngôi đình.
" Tiểu thư xe ngựa đến rồi " nữ tử ngồi ngoài đền đi vào bên người nàng còn đứng một người nam tử.
" Thu Mai ngươi làm gì mà gấp như vậy " Xuân Lan đứng lên đi qua chỗ Thu Mai đứng.
" Ta đâu có gấp, đúng không Chu Tước " Thu Mai nhìn Chu Tước bên cạnh hỏi.
" Đúng vây, muội chỉ là nhìn đến xe ngựa tới liền đi vào thông báo cho vương phi biết ".
" Hứ, ta không thèm để ý đến huynh nữa " Thu Mai tức giận quay đầu đi chỗ khác.
" Muội có giận ta cũng không sao, đừng quên lúc nãy muội hứa với ta sẽ không ra tay xử lý Triệu Hàm " Chu Tước không đi dỗ dành nàng ngược lại nói nàng.
Lúc nãy hắn nhìn đến tay nàng bị xưng đỏ hỏi nàng mới biết nàng đánh người hơi mạnh tay nên mới bị xưng.
" Được rồi chúng ta đi ra ngoài thôi không thể để người ta đợi lâu được, như vậy là không lễ phép " Tư Đồ Thiên Tuyết kéo Đông Phương Huyền Phong im lặng ngồi bên cạnh nàng đứng lên đi ra ra ngoài.
Mà lúc này Triệu Hàm cũng tỉnh lại cả người đau nhức khó chịu, nàng ta nhìn mở mắt nhìn xung quanh xem đây không phải phòng nàng.
Tay của nàng bị trói nàng đây là bị bắt cóc trong lòng sợ hãi.
" Triệu tiểu thư buổi tối hảo " Tư Đồ Thiên Tuyết nhìn bộ dáng biểu cảm của Triệu Hàm bây giờ làm cho nàng rất hài lòng.
" Ngươi...ngươi...Tư Đồ Thiên Tuyết ngươi bắt ta đến đây làm gì? " Triệu Hàm nhìn đến Tư Đồ Thiên Tuyết sau trong lòng bớt sợ hãi.
Tư Đồ Thiên Tuyết sẽ không dám làm gì nàng đâu.
" Ngươi đoán " Tư Đồ Thiên Tuyết nâng chân đi đến trước mặt Triệu Hàm giơ tay sờ vào khuôn mặt nàng ta.
Triệu Hàm thấy hành động của Tư Đồ Thiên Tuyết sợ hãi lại lần nữa dâng lên. Tư Đồ Thiên Tuyết sẽ không biết nàng thuê sát thủ ám sát nàng ta chứ.
" Bẩn " Đông Phương Huyền Phong bước lên trước kéo Tư Đồ Thiên Tuyết vào lòng trong tay xuất hiện khăn tay lau tay của nàng.
Muốn xử lý Triệu Hàm không nhất định phải chính tay Tuyết Nhi của hắn làm.
Triệu Hàm thấy Tư Đồ Thiên Tuyết bị kéo ra nâng đầu nhìn lên nhìn đến khung cảnh chính là Minh Vương đang lau tay cho Tư Đồ Thiên Tuyết.
Ý của Minh Vương là nàng làm bẩn tay của Tư Đồ Thiên Tuyết sao?
Không đợi Triệu Hàm nói gì, Đông Nghi đã đi tới lôi Triệu Hàm đến bên bờ hồ nhanh chóng nắm lên nàng cái gáy đầu tóc, không chút khách khí đem người hướng trong nước nhấn một cái. Bình tĩnh mặt hồ lập tức nổi lên từng vòng gợn sóng, mặt nước ục ục toát ra vô số bọt nước.
Triệu Hàm đột nhiên không kịp phòng ngừa, mắt thấy trên mặt nước chính mình ảnh ngược càng lúc càng lớn. Không kịp giãy giụa, liền một đầu chui vào trong nước. Lạnh băng hồ nước thay thế được nhanh chóng không khí, dũng mãnh vào xoang mũi khoang miệng.
Triệu Hàm liều mạng giãy giụa, tưởng thoát khỏi kiềm chế. Đáng tiếc nàng đôi tay bị trói, căn bản sử không thượng lực. Nhéo nàng tóc cái tay kia lại hết sức có lực, nàng trước sau vô pháp từ trong nước ngẩng đầu lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.