Chương 542: Điều tra
Y Y
07/05/2021
Bảy tám vị tướng quân đều bước đến, lần lượt chào hỏi Giang Cung Tuấn.
Giang Cung Tuấn nhè nhẹ gật đầu, coi như trả lời lại bọn họ.
Dưới sự chỉ dẫn của mấy vị tướng quân này, Giang Cung Tuấn bước vào trụ sở của quân Xích Diễm.
Vừa bước vào đã nhìn thấy không ít chiến sĩ đang tập luyện.
Những chiến sĩ đang tập luyện này nhìn thấy Giang Cung Tuấn đều dừng lại, đứng với tư thế ngay ngắn chào hỏi.
Giang Cung Tuấn dùng tay ra hiệu mọi người tập luyện tiếp.
Triều Dân bước đến, trên gương mặt đều là vẻ cười: “Thiên Soái, thuộc hạ cả đêm qua đã chuẩn bị xong tất cả tài liệu chi tiết nhất về Quân Xích Diễm, đã đặt ở trên bàn làm việc của ngài, ngài lúc nào cũng có thể đi xem thử, hiểu biết những tư liệu chi tiết của Quân Xích Diễm bao gồm số người tại ngũ, chi tiêu quân sự hàng năm, tình hình trang bị, và số người được lựa chọn từ các quân khu khác nhau trên cả nước mỗi năm vâng vâng "Um."
Giang Cung Tuấn hơi hơi gật đầu rồi nói: “Cũng coi như không tệ, đúng rồi, đi chuẩn bị cho tôi một bản danh sách, tôi muốn thông tin của nhân sự trên cấp bậc phó tư lệnh của Quân Xích Diễm, tư liệu phải thật chi tiết. “Không thành vấn đề” Triều Dân gật đầu. “Còn có... Giang Cung Tuấn một lần nữa căn dặn nói: “Truyền tin tức ra ngoài rằng ba ngày sau tôi sẽ tổ chức một buổi lễ tiệc mừng nhậm chức ở đây, mời hết những nhân vật có quyền có thể ở Thủ Đô đến cho tôi, bao gồm cả những người bên chính trị, quân đội hay thương gia “Vâng, đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ”
Giang Cung Tuấn không nói quá nhiều những lời thừa thải, trực tiếp đi đến toà nhà văn phòng ở phía xa, đi đến phòng làm việc dành cho Thiên Soái.
Phòng làm việc không được coi là quá sang trọng, trái lại có chút giản dị, chỉ có một khu vực nghỉ ngơi, một cái máy tính.
Bảy tám vị tướng quân cũng đi theo.
Giang Cung Tuấn giơ tay ra hiệu cho bọn họ dừng lại, nói: “Được rồi, tất cả đều trở về đi, cần làm cái gì thì làm cái đó, tôi sẽ ở lại đây một lát.”
Nói xong Giang Cung Tuấn liền đóng cửa phòng lại.
Đứng trước cửa phòng, mấy vị tướng quân này cứ tôi nhìn anh, anh nhìn tôi.
Một vị tướng quân có chút lo lắng nói: “Tướng quân Triều, anh nói xem vị tần Thiên Soái mới nhận chức này sẽ động tay động chân với chúng ta không, trước đây anh ta và Thiên Tử là đối thủ của nhau, Thiên Tử cũng là do anh ta giết, mà chúng ta đều được Thiên Tử đề bạt lên.
Triều Dân nhàn nhạt nói: “Có gì phải lo lắng đầu chứ, cây ngay không sợ chết đứng, cho dù chúng ta là đều là do Thiên Tử đề cử lên chức này, nhưng anh ta muốn động tay với chúng ta cũng phải có lí do chính đáng, bất kể anh ta là Thiên Soái của quân đội thì cũng không dễ dàng như vậy, cần phải được Ủy ban quân sự và Tòa án quân sự thông qua.
Vừa nói, nhìn qua những vị tướng này một lượt, mới nhắc nhở họ: “Mau đi xử lý những việc còn lại đi, đừng để người ta bắt được thóp.
Nói xong, anh ta liền rời đi
Mà lúc này trong phòng làm việc, Giang Cung Tuấn cầm lên xem một lượt những tài liệu mà Triều Dân đã chuẩn bị kĩ càng từ trước.
Tư liệu ghi chép lại rất tỉ mỉ, những tình huống liên quan đến Quân Xích Diễm đều nhìn một cái là hiểu được.
Sau khi Giang Cung Tuấn xem xong, cũng đã hiểu được khái quát tình hình hiện tại của Quân Xích Diễm. Rất nhanh ngoài cửa đã truyền đến một tiếng gõ cửa. “Mời vào.”
Khi Triều Dân bước chân vào phòng, chỉ thấy Giang Cung Tuấn đang ngồi trên ghế, hai chân gác lên trên bàn, trong miệng đang ngậm một điều thuốc, đang suy nghĩ gì đó.
Anh ta bước vào trong liền cười nói: “Thiên Soái, đây là tư liệu danh sách ngài cần."
Giang Cung Tuấn chỉ tay về phía cái bàn nói: “Đặt ở đây” “Vâng
Triều Dân bước qua đó đặt danh sách đã chuẩn bị kỹ lên bàn.
Giang Cung Tuấn quơ tay: "Ra ngoài” “Vâng.”
Triều Dân xoay người rời đi.
Giang Cung Tuấn cầm lấy danh sách trên bàn lên, mở ra danh sách nhân sự mang cấp bậc phó tư lệnh trở lên của Quân Xích Diễm xem qua.
Sau khi xem xong, anh lại chìm vào suy tư.
Những người này căn bản đều là do được Thiên Tử đề bạt vào, nhất định có người một mực trung thành với Thiên Tử, thậm chí còn có người được ngài Cao sắp xếp vào.
Phải điều tra những người này như thế nào đây?
Giang Cung Tuấn tiếp tục suy ngẫm.
Hiện tại anh có thể sử dụng kênh thông tin chính thống cũng chỉ có mạng lưới tình báo của quân Xích Diễm và mạng lưới tình báo của Vương.
Chắc chắn không thể sử dụng mạng lưới tình báo quân Xích Diễm để đi điều tra rồi.
Bên phía Vương cũng không thể dùn, anh không muốn Vương biết được kế hoạch phía sau của anh.
Mà những kênh thông tin không chính thống thì có rất nhiều.
Mạng lưới tính báo Quỷ Kiến Sầu của thành phố Tử Đằng, Hắc Điện, Vương Thiên Điện, còn có Long Điện.
Tình báo của Quỷ Kiến sầu vẫn chưa thâm nhập vào Thủ Đô.
Long Điện mới thành lập chưa lâu, mà trọng tâm là nước ngoài.
Hiện tại có thể dùng được cũng chỉ có Hắc Điện với Vương Thiên Điện mà thôi.
Nếu so sánh với Vương Thiên Điện thì Giang Cung Tuấn càng tin tưởng Hắc Điện hơn.
Anh lấy ra điện thoại, gọi đến cho Độc Bộ Vân.
Điện thoại rất nhanh đã được kết nối, trong điện thoại truyền đến giọng nói cứng ngắt của Độc Bộ Vân: "Anh Giang, này mới có một ngày, làm gì có kết quả nhanh như vậy, cho tôi thêm thời gian vài ngày nữa.
Giang Cung Tuấn lạnh nhạt nói: “Tôi không không phải hỏi ông kết quả điều tra nghiên cứu của căn cứ. Ở đây tôi có một bản danh sách. Họ đều là những nhân vật quan trọng của Quân Xích Diễm. Ông có thể sử dụng mạng lưới tình báo ngầm của Hắc Điện để kiểm tra thông tin chi tiết của bọn họ cho tôi, thậm chí là lão tổ mười tám đời cũng phải điều tra ra hết cho tôi.” “Cái này thì đơn giản hơn nhiều rồi.”
Độc Bộ Vân vừa cười vừa nói: “Trong cuộc đời làm sát thủ, điều tra người nào đó chính là nghề tay trái của tôi, khi tiếp nhận nhiệm vụ giết mục tiêu, đều sẽ phải điều tra kĩ về người đó, trong vòng ba ngày tôi nhất định sẽ đưa anh kết quả.” "Um."
Giang Cung Tuấn gật đầu rồi nói: “Tôi sẽ gửi cho ông sau, ông nhớ để ý để nhận đấy.
Giang Cung Tuấn cúp máy.
Tiếp sau đó anh chụp lại bản danh sách và gửi đến cho Độc Bộ Vân.
Sau khi gửi đi, anh đem hết tin nhắn lúc nãy xóa đi. Tiếp theo, Giang Cung Tuấn đi một vòng ở Quân Xích Diễm rồi rời đi.
Mà trong khoảng thời gian này, một tin tức được truyền đi khắp Thủ Đô. “Ba ngày sau, Thiên Soái lên chức, sẽ tổ chức buổi lễ nhậm chức ở trụ sở Quân Xích Diễm.” “Nghe nói là đã mời rất nhiều người, nhân vật lớn bên chính trị quân đội đều sẽ đến.” “Thậm chí ngay cả Vương cũng sẽ tham gia. “Quá mạnh rồi, một người kiêm nhiệm hai chức vụ,
Với lại anh ta còn là Long Vương của Nam Cương, quản lý hơn một trăm thành phố do kẻ địch bồi thường” “Nghe nói, người ngoài cũng có thể đến xem thử, hình như phải là những người có đủ ảnh hưởng trong giới thương nghiệp mới đủ tư cách”
Đủ loại tin tức được truyền đi.
Toàn bộ thành phố Thủ Đô đều đang thảo luận về việc Giang Cung Tuấn lên chức Thiên Soái, việc mở buổi tiệc lễ nhậm chức.
Mà lúc này, tại thành phố Tử Đằng.
Nhà họ Đường.
Một người con trai trẻ tuổi gấp gấp chạy vào, lớn tiếng gọi: “Bố ơi, có chuyện rồi, xảy ra chuyện lớn rồi.”
Đường Thành Lâm đang ngồi trên ghế sô pha đọc báo, nghe thấy tiếng nói, không nhịn được bỏ tờ báo xuống, vẻ mặt già nua trầm xuống, lạnh giọng nói: “Hốt hoảng như vậy còn ra thể thống gì, vẫn còn nhớ chút gia quy nào không.” Đường Lăng vì chạy gấp gáp mà thở không ra hơi: “Bố ơi, lẽ nào bố vẫn chưa xem tin tức sao, tin tức mới nhất của sáng hôm nay, Quốc hội viện sẽ tổ chức hội nghị, bỏ phiếu quyết định Giang Cung Tuấn nhậm chức tổng thống lĩnh Quân Xích Diễm, với lại giấy quyết định cũng đã có rồi, còn có một tin khác truyền đến, Giang Cung Tuấn vẫn luôn là tổng thống lĩnh của Quân Hắc Long, còn có Long Vương, toàn bộ Nam Cương, Giang Cung Tuấn đều nằm trong tay, với lại ba ngày sau anh ta sẽ tổ chức tiệc lễ lớn nhậm chức tại trụ sở Quân Xích Diễm ở Thủ Đô.
Đường Lăng nói trong một hơi dài. “Cái gì?”
Đường Thành Lâm đột ngột đứng lên, trên gương mặt già dặn mang theo vẻ đầy kinh ngạc: “Những lời này đều là thật?” “Đương nhiên rồi, đảm bảo là sự thật, hiện tại cả nước đều đã biết rồi, trên mạng mọi người đều đang bàn tán về việc này đấy.” Gương mặt Đường Lăng kích động đến nổi đỏ lên.
Long Vương Nam Cương, tổng thống lĩnh Quân Xích Diễm, đấy đều là những chức vị trâu bò gì thế.
Cho dù là người đứng đầu nước Đại Lan cũng chưa chắc vượt qua được cậu ta.
Đường Hiện bước xuống lầu, vừa đúng lúc nghe được những lời này, cũng không khỏi run sợ hỏi: “Lăng, lời con nói là thật sao?” “Tất nhiên, bố, bố lên mạng tìm xem một chút là có thể thấy được tin tức sáng hôm nay rồi.” Đường Lăng kích động nói: “Con nói rồi mà, lần trước Giang Cung Tuấn bị cách chức, chỉ là đang diễn kịch mà thôi, mục đích là làm cho Thiên Tử thả lỏng cảnh giác, trong âm thầm sẽ điều tra Thiên Tử, Giang Cung Tuấn đúng thật là lợi hại, ngay cả tổng thống lĩnh Quân Xích Diễm cũng bị giết rồi.
- ---------------------------
Giang Cung Tuấn nhè nhẹ gật đầu, coi như trả lời lại bọn họ.
Dưới sự chỉ dẫn của mấy vị tướng quân này, Giang Cung Tuấn bước vào trụ sở của quân Xích Diễm.
Vừa bước vào đã nhìn thấy không ít chiến sĩ đang tập luyện.
Những chiến sĩ đang tập luyện này nhìn thấy Giang Cung Tuấn đều dừng lại, đứng với tư thế ngay ngắn chào hỏi.
Giang Cung Tuấn dùng tay ra hiệu mọi người tập luyện tiếp.
Triều Dân bước đến, trên gương mặt đều là vẻ cười: “Thiên Soái, thuộc hạ cả đêm qua đã chuẩn bị xong tất cả tài liệu chi tiết nhất về Quân Xích Diễm, đã đặt ở trên bàn làm việc của ngài, ngài lúc nào cũng có thể đi xem thử, hiểu biết những tư liệu chi tiết của Quân Xích Diễm bao gồm số người tại ngũ, chi tiêu quân sự hàng năm, tình hình trang bị, và số người được lựa chọn từ các quân khu khác nhau trên cả nước mỗi năm vâng vâng "Um."
Giang Cung Tuấn hơi hơi gật đầu rồi nói: “Cũng coi như không tệ, đúng rồi, đi chuẩn bị cho tôi một bản danh sách, tôi muốn thông tin của nhân sự trên cấp bậc phó tư lệnh của Quân Xích Diễm, tư liệu phải thật chi tiết. “Không thành vấn đề” Triều Dân gật đầu. “Còn có... Giang Cung Tuấn một lần nữa căn dặn nói: “Truyền tin tức ra ngoài rằng ba ngày sau tôi sẽ tổ chức một buổi lễ tiệc mừng nhậm chức ở đây, mời hết những nhân vật có quyền có thể ở Thủ Đô đến cho tôi, bao gồm cả những người bên chính trị, quân đội hay thương gia “Vâng, đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ”
Giang Cung Tuấn không nói quá nhiều những lời thừa thải, trực tiếp đi đến toà nhà văn phòng ở phía xa, đi đến phòng làm việc dành cho Thiên Soái.
Phòng làm việc không được coi là quá sang trọng, trái lại có chút giản dị, chỉ có một khu vực nghỉ ngơi, một cái máy tính.
Bảy tám vị tướng quân cũng đi theo.
Giang Cung Tuấn giơ tay ra hiệu cho bọn họ dừng lại, nói: “Được rồi, tất cả đều trở về đi, cần làm cái gì thì làm cái đó, tôi sẽ ở lại đây một lát.”
Nói xong Giang Cung Tuấn liền đóng cửa phòng lại.
Đứng trước cửa phòng, mấy vị tướng quân này cứ tôi nhìn anh, anh nhìn tôi.
Một vị tướng quân có chút lo lắng nói: “Tướng quân Triều, anh nói xem vị tần Thiên Soái mới nhận chức này sẽ động tay động chân với chúng ta không, trước đây anh ta và Thiên Tử là đối thủ của nhau, Thiên Tử cũng là do anh ta giết, mà chúng ta đều được Thiên Tử đề bạt lên.
Triều Dân nhàn nhạt nói: “Có gì phải lo lắng đầu chứ, cây ngay không sợ chết đứng, cho dù chúng ta là đều là do Thiên Tử đề cử lên chức này, nhưng anh ta muốn động tay với chúng ta cũng phải có lí do chính đáng, bất kể anh ta là Thiên Soái của quân đội thì cũng không dễ dàng như vậy, cần phải được Ủy ban quân sự và Tòa án quân sự thông qua.
Vừa nói, nhìn qua những vị tướng này một lượt, mới nhắc nhở họ: “Mau đi xử lý những việc còn lại đi, đừng để người ta bắt được thóp.
Nói xong, anh ta liền rời đi
Mà lúc này trong phòng làm việc, Giang Cung Tuấn cầm lên xem một lượt những tài liệu mà Triều Dân đã chuẩn bị kĩ càng từ trước.
Tư liệu ghi chép lại rất tỉ mỉ, những tình huống liên quan đến Quân Xích Diễm đều nhìn một cái là hiểu được.
Sau khi Giang Cung Tuấn xem xong, cũng đã hiểu được khái quát tình hình hiện tại của Quân Xích Diễm. Rất nhanh ngoài cửa đã truyền đến một tiếng gõ cửa. “Mời vào.”
Khi Triều Dân bước chân vào phòng, chỉ thấy Giang Cung Tuấn đang ngồi trên ghế, hai chân gác lên trên bàn, trong miệng đang ngậm một điều thuốc, đang suy nghĩ gì đó.
Anh ta bước vào trong liền cười nói: “Thiên Soái, đây là tư liệu danh sách ngài cần."
Giang Cung Tuấn chỉ tay về phía cái bàn nói: “Đặt ở đây” “Vâng
Triều Dân bước qua đó đặt danh sách đã chuẩn bị kỹ lên bàn.
Giang Cung Tuấn quơ tay: "Ra ngoài” “Vâng.”
Triều Dân xoay người rời đi.
Giang Cung Tuấn cầm lấy danh sách trên bàn lên, mở ra danh sách nhân sự mang cấp bậc phó tư lệnh trở lên của Quân Xích Diễm xem qua.
Sau khi xem xong, anh lại chìm vào suy tư.
Những người này căn bản đều là do được Thiên Tử đề bạt vào, nhất định có người một mực trung thành với Thiên Tử, thậm chí còn có người được ngài Cao sắp xếp vào.
Phải điều tra những người này như thế nào đây?
Giang Cung Tuấn tiếp tục suy ngẫm.
Hiện tại anh có thể sử dụng kênh thông tin chính thống cũng chỉ có mạng lưới tình báo của quân Xích Diễm và mạng lưới tình báo của Vương.
Chắc chắn không thể sử dụng mạng lưới tình báo quân Xích Diễm để đi điều tra rồi.
Bên phía Vương cũng không thể dùn, anh không muốn Vương biết được kế hoạch phía sau của anh.
Mà những kênh thông tin không chính thống thì có rất nhiều.
Mạng lưới tính báo Quỷ Kiến Sầu của thành phố Tử Đằng, Hắc Điện, Vương Thiên Điện, còn có Long Điện.
Tình báo của Quỷ Kiến sầu vẫn chưa thâm nhập vào Thủ Đô.
Long Điện mới thành lập chưa lâu, mà trọng tâm là nước ngoài.
Hiện tại có thể dùng được cũng chỉ có Hắc Điện với Vương Thiên Điện mà thôi.
Nếu so sánh với Vương Thiên Điện thì Giang Cung Tuấn càng tin tưởng Hắc Điện hơn.
Anh lấy ra điện thoại, gọi đến cho Độc Bộ Vân.
Điện thoại rất nhanh đã được kết nối, trong điện thoại truyền đến giọng nói cứng ngắt của Độc Bộ Vân: "Anh Giang, này mới có một ngày, làm gì có kết quả nhanh như vậy, cho tôi thêm thời gian vài ngày nữa.
Giang Cung Tuấn lạnh nhạt nói: “Tôi không không phải hỏi ông kết quả điều tra nghiên cứu của căn cứ. Ở đây tôi có một bản danh sách. Họ đều là những nhân vật quan trọng của Quân Xích Diễm. Ông có thể sử dụng mạng lưới tình báo ngầm của Hắc Điện để kiểm tra thông tin chi tiết của bọn họ cho tôi, thậm chí là lão tổ mười tám đời cũng phải điều tra ra hết cho tôi.” “Cái này thì đơn giản hơn nhiều rồi.”
Độc Bộ Vân vừa cười vừa nói: “Trong cuộc đời làm sát thủ, điều tra người nào đó chính là nghề tay trái của tôi, khi tiếp nhận nhiệm vụ giết mục tiêu, đều sẽ phải điều tra kĩ về người đó, trong vòng ba ngày tôi nhất định sẽ đưa anh kết quả.” "Um."
Giang Cung Tuấn gật đầu rồi nói: “Tôi sẽ gửi cho ông sau, ông nhớ để ý để nhận đấy.
Giang Cung Tuấn cúp máy.
Tiếp sau đó anh chụp lại bản danh sách và gửi đến cho Độc Bộ Vân.
Sau khi gửi đi, anh đem hết tin nhắn lúc nãy xóa đi. Tiếp theo, Giang Cung Tuấn đi một vòng ở Quân Xích Diễm rồi rời đi.
Mà trong khoảng thời gian này, một tin tức được truyền đi khắp Thủ Đô. “Ba ngày sau, Thiên Soái lên chức, sẽ tổ chức buổi lễ nhậm chức ở trụ sở Quân Xích Diễm.” “Nghe nói là đã mời rất nhiều người, nhân vật lớn bên chính trị quân đội đều sẽ đến.” “Thậm chí ngay cả Vương cũng sẽ tham gia. “Quá mạnh rồi, một người kiêm nhiệm hai chức vụ,
Với lại anh ta còn là Long Vương của Nam Cương, quản lý hơn một trăm thành phố do kẻ địch bồi thường” “Nghe nói, người ngoài cũng có thể đến xem thử, hình như phải là những người có đủ ảnh hưởng trong giới thương nghiệp mới đủ tư cách”
Đủ loại tin tức được truyền đi.
Toàn bộ thành phố Thủ Đô đều đang thảo luận về việc Giang Cung Tuấn lên chức Thiên Soái, việc mở buổi tiệc lễ nhậm chức.
Mà lúc này, tại thành phố Tử Đằng.
Nhà họ Đường.
Một người con trai trẻ tuổi gấp gấp chạy vào, lớn tiếng gọi: “Bố ơi, có chuyện rồi, xảy ra chuyện lớn rồi.”
Đường Thành Lâm đang ngồi trên ghế sô pha đọc báo, nghe thấy tiếng nói, không nhịn được bỏ tờ báo xuống, vẻ mặt già nua trầm xuống, lạnh giọng nói: “Hốt hoảng như vậy còn ra thể thống gì, vẫn còn nhớ chút gia quy nào không.” Đường Lăng vì chạy gấp gáp mà thở không ra hơi: “Bố ơi, lẽ nào bố vẫn chưa xem tin tức sao, tin tức mới nhất của sáng hôm nay, Quốc hội viện sẽ tổ chức hội nghị, bỏ phiếu quyết định Giang Cung Tuấn nhậm chức tổng thống lĩnh Quân Xích Diễm, với lại giấy quyết định cũng đã có rồi, còn có một tin khác truyền đến, Giang Cung Tuấn vẫn luôn là tổng thống lĩnh của Quân Hắc Long, còn có Long Vương, toàn bộ Nam Cương, Giang Cung Tuấn đều nằm trong tay, với lại ba ngày sau anh ta sẽ tổ chức tiệc lễ lớn nhậm chức tại trụ sở Quân Xích Diễm ở Thủ Đô.
Đường Lăng nói trong một hơi dài. “Cái gì?”
Đường Thành Lâm đột ngột đứng lên, trên gương mặt già dặn mang theo vẻ đầy kinh ngạc: “Những lời này đều là thật?” “Đương nhiên rồi, đảm bảo là sự thật, hiện tại cả nước đều đã biết rồi, trên mạng mọi người đều đang bàn tán về việc này đấy.” Gương mặt Đường Lăng kích động đến nổi đỏ lên.
Long Vương Nam Cương, tổng thống lĩnh Quân Xích Diễm, đấy đều là những chức vị trâu bò gì thế.
Cho dù là người đứng đầu nước Đại Lan cũng chưa chắc vượt qua được cậu ta.
Đường Hiện bước xuống lầu, vừa đúng lúc nghe được những lời này, cũng không khỏi run sợ hỏi: “Lăng, lời con nói là thật sao?” “Tất nhiên, bố, bố lên mạng tìm xem một chút là có thể thấy được tin tức sáng hôm nay rồi.” Đường Lăng kích động nói: “Con nói rồi mà, lần trước Giang Cung Tuấn bị cách chức, chỉ là đang diễn kịch mà thôi, mục đích là làm cho Thiên Tử thả lỏng cảnh giác, trong âm thầm sẽ điều tra Thiên Tử, Giang Cung Tuấn đúng thật là lợi hại, ngay cả tổng thống lĩnh Quân Xích Diễm cũng bị giết rồi.
- ---------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.