Chương 567: Quân Của Ngô Huy Đến
Y Y
08/05/2021
Mã Sĩ Luân rời khỏi đó Ông biết rằng những gì pong đang làm chẳng khác nào đi trên lưỡi kiếm, và nếu có chuyện gì xảy ra, hậu quả sẽ rất khủng khiếp.
Nhưng ông ta không có lựa chọn nào khác.
Hai mươi năm qua, ông ta không chỉ hợp tác với Nhà họ Đào mà còn với rất nhiều gia tộc, một khi Giang Cung Tuấn nhúng tay vào, cho dù lần này không mắc sai lầm, ông ta cũng tiêu đời.
Tuy nhiên, anh biết rằng mối quan hệ của thủ đô rất phức tạp, đụng vào một chỗ sẽ ảnh hưởng hết toàn bộ.
Ông ta cũng đoán được Giang Cung Tuấn không dám hành động hấp tấp.
Nếu đã động vào thì sau này anh ta chắc chắn sẽ không có kết quả tốt đẹp.
Đúng lúc này, Giang Cung Tuấn đang ở đại bản doanh của quân đoàn Xích Diễm, nhìn thông tin nhà họ Đào do Giang Vô Song gửi tới.
Dòng họ Đào cũng là một dòng tộc siêu lớn ở thủ đô, đã cắm rễ ở Thủ đô hàng trăm năm, trải qua một thế kỷ phát triển rất hùng mạnh và giàu có, hiện nay nhà họ Đào vẫn còn rất nhiều người.
Vị trí có thể nói là liên quan đến cả giới chính trị và quân sự.
Sau khi xem qua, Giang Cung Tuấn nhàn nhạt nói: "Nhà họ Đạo này cũng có chút thực lực.
Trước khi hợp tác với Cao Dịch, cần phải giả quyết nhà họ Đào thôi."
Anh ngả người ra ghế, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây.
Trong nháy mắt, đã mấy giờ trôi qua.
Máy bay quân sự từ Nam Cương cũng đáp xuống sở chỉ huy của quân Xích Diễm.
Ngô Huy dẫn đầu một nghìn quân Hắc Long xuống máy bay, Mấy ngàn người này chính là ngàn người đi thành phố Tử Đằng lúc trước, mà người đứng đầu là Mộc Ninh.
Quân Xích Diễm cũng hơi sửng sốt khi thấy quân Hắc Long xuất hiện trong khu vực quân sự.
Tuy nhiên, họ không bao giờ hỏi.
Bởi vì ai ai đều biết rằng Thiên Soái cũng là Long Soái.
Sau khi Ngô Huy xuống máy bay, anh ta gọi điện cho Giang Cung Tuấn: "Ông chủ, tôi đến rồi" “Hừ, tốt”
Giang Cung Tuấn nói: “Để cho quân Hắc Long đứng ở đó, cậu tới phòng làm việc của tôi: "Rõ" Ngô Huy cúp điện thoại, sau đó đi về phía tòa nhà khu quân sự.
Đội quân Hắc Long đã đến thủ đô, bị một số tướng lĩnh nhìn thấy.
"Thiên Soái muốn làm gì? Tại sao đem quân Hắc Long ở Nam Cương đến tổng bộ của quân Xích Diễm?" "Chẳng lẽ là Thiên Soái định hành động?" "Thủ đô này sắp hỗn loạn?”
"Lần này Thiên Soái muốn động vào ai?" Những vị tướng này đang phân vân.
Tin tức lan ra rất nhanh, đến tai Vương gần như ngay lập tức.
Thiên An cung Vương đang bên cạnh ngài Long Cả hai đang chơi cờ và trò chuyện về tình hình hiện tại.
Một thị vệ bước vào với vẻ mặt cung kính, hét lớn: "Vương, ngài Long, trụ sở của Quân Xích Diễm vừa nghe tin đội quân Hắc Long ở Nam Cương xuất hiện tại tổng hành dinh của quân Xích Diễm.
" "Hửm?”
Vương sững sờ.
"Quân Hắc Long ở Nam Cương xuất hiện ở Thủ đô, Giang Cung Tuấn muốn làm gì?" Sau một hồi sững sờ, ông dừng lại và nói:
Nhưng ông ta không có lựa chọn nào khác.
Hai mươi năm qua, ông ta không chỉ hợp tác với Nhà họ Đào mà còn với rất nhiều gia tộc, một khi Giang Cung Tuấn nhúng tay vào, cho dù lần này không mắc sai lầm, ông ta cũng tiêu đời.
Tuy nhiên, anh biết rằng mối quan hệ của thủ đô rất phức tạp, đụng vào một chỗ sẽ ảnh hưởng hết toàn bộ.
Ông ta cũng đoán được Giang Cung Tuấn không dám hành động hấp tấp.
Nếu đã động vào thì sau này anh ta chắc chắn sẽ không có kết quả tốt đẹp.
Đúng lúc này, Giang Cung Tuấn đang ở đại bản doanh của quân đoàn Xích Diễm, nhìn thông tin nhà họ Đào do Giang Vô Song gửi tới.
Dòng họ Đào cũng là một dòng tộc siêu lớn ở thủ đô, đã cắm rễ ở Thủ đô hàng trăm năm, trải qua một thế kỷ phát triển rất hùng mạnh và giàu có, hiện nay nhà họ Đào vẫn còn rất nhiều người.
Vị trí có thể nói là liên quan đến cả giới chính trị và quân sự.
Sau khi xem qua, Giang Cung Tuấn nhàn nhạt nói: "Nhà họ Đạo này cũng có chút thực lực.
Trước khi hợp tác với Cao Dịch, cần phải giả quyết nhà họ Đào thôi."
Anh ngả người ra ghế, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây.
Trong nháy mắt, đã mấy giờ trôi qua.
Máy bay quân sự từ Nam Cương cũng đáp xuống sở chỉ huy của quân Xích Diễm.
Ngô Huy dẫn đầu một nghìn quân Hắc Long xuống máy bay, Mấy ngàn người này chính là ngàn người đi thành phố Tử Đằng lúc trước, mà người đứng đầu là Mộc Ninh.
Quân Xích Diễm cũng hơi sửng sốt khi thấy quân Hắc Long xuất hiện trong khu vực quân sự.
Tuy nhiên, họ không bao giờ hỏi.
Bởi vì ai ai đều biết rằng Thiên Soái cũng là Long Soái.
Sau khi Ngô Huy xuống máy bay, anh ta gọi điện cho Giang Cung Tuấn: "Ông chủ, tôi đến rồi" “Hừ, tốt”
Giang Cung Tuấn nói: “Để cho quân Hắc Long đứng ở đó, cậu tới phòng làm việc của tôi: "Rõ" Ngô Huy cúp điện thoại, sau đó đi về phía tòa nhà khu quân sự.
Đội quân Hắc Long đã đến thủ đô, bị một số tướng lĩnh nhìn thấy.
"Thiên Soái muốn làm gì? Tại sao đem quân Hắc Long ở Nam Cương đến tổng bộ của quân Xích Diễm?" "Chẳng lẽ là Thiên Soái định hành động?" "Thủ đô này sắp hỗn loạn?”
"Lần này Thiên Soái muốn động vào ai?" Những vị tướng này đang phân vân.
Tin tức lan ra rất nhanh, đến tai Vương gần như ngay lập tức.
Thiên An cung Vương đang bên cạnh ngài Long Cả hai đang chơi cờ và trò chuyện về tình hình hiện tại.
Một thị vệ bước vào với vẻ mặt cung kính, hét lớn: "Vương, ngài Long, trụ sở của Quân Xích Diễm vừa nghe tin đội quân Hắc Long ở Nam Cương xuất hiện tại tổng hành dinh của quân Xích Diễm.
" "Hửm?”
Vương sững sờ.
"Quân Hắc Long ở Nam Cương xuất hiện ở Thủ đô, Giang Cung Tuấn muốn làm gì?" Sau một hồi sững sờ, ông dừng lại và nói:
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.